古诗词

薛能

夏日青龙寺寻僧二首

薛能

得官殊未喜,失计是忘愁。dé guān shū wèi xǐ,shī jì shì wàng chóu。
不是无心速,焉能有自由。bù shì wú xīn sù,yān néng yǒu zì yóu。
凉风盈夏扇,蜀茗半形瓯。liáng fēng yíng xià shàn,shǔ míng bàn xíng ōu。
笑向权门客,应难见道流。xiào xiàng quán mén kè,yīng nán jiàn dào liú。

寄题巨源禅师

薛能

风雨禅思外,应残木槿花。fēng yǔ chán sī wài,yīng cán mù jǐn huā。
何年别乡土,一衲代袈裟。hé nián bié xiāng tǔ,yī nà dài jiā shā。
日气侵瓶暖,雷声动枕斜。rì qì qīn píng nuǎn,léi shēng dòng zhěn xié。
还当扫楼影,天晚自煎茶。hái dāng sǎo lóu yǐng,tiān wǎn zì jiān chá。

夏雨

薛能

何处发天涯,风雷一道赊。hé chù fā tiān yá,fēng léi yī dào shē。
去声随地急,残势傍楼斜。qù shēng suí dì jí,cán shì bàng lóu xié。
透树垂红叶,沾尘带落花。tòu shù chuí hóng yè,zhān chén dài luò huā。
潇湘无限思,闲看下蒹葭。xiāo xiāng wú xiàn sī,xián kàn xià jiān jiā。

秋夜山中述事

薛能

初宵门未掩,独坐对霜空。chū xiāo mén wèi yǎn,dú zuò duì shuāng kōng。
极目故乡月,满溪寒草风。jí mù gù xiāng yuè,mǎn xī hán cǎo fēng。
樵声当岭上,僧语在云中。qiáo shēng dāng lǐng shàng,sēng yǔ zài yún zhōng。
正恨归期晚,萧萧闻塞鸿。zhèng hèn guī qī wǎn,xiāo xiāo wén sāi hóng。

泛觞池

薛能

通咽远华樽,泛觞名自君。tōng yàn yuǎn huá zūn,fàn shāng míng zì jūn。
净看筹见影,轻动酒生纹。jìng kàn chóu jiàn yǐng,qīng dòng jiǔ shēng wén。
细滴随杯落,来声就浦分。xì dī suí bēi luò,lái shēng jiù pǔ fēn。
便应半酣后,清冷漱兼云。biàn yīng bàn hān hòu,qīng lěng shù jiān yún。

春日旅舍书怀

薛能

出去归来旅食人,麻衣长带几坊尘。chū qù guī lái lǚ shí rén,má yī zhǎng dài jǐ fāng chén。
开门草色朝无客,落案灯花夜一身。kāi mén cǎo sè cháo wú kè,luò àn dēng huā yè yī shēn。
贫舍卧多消永日,故园莺老忆残春。pín shě wò duō xiāo yǒng rì,gù yuán yīng lǎo yì cán chūn。
蹉跎冠盖谁相念,二十年中尽苦辛。cuō tuó guān gài shuí xiāng niàn,èr shí nián zhōng jǐn kǔ xīn。

秋日将离滑台酬

薛能

身起中宵骨亦惊,一分年少已无成。shēn qǐ zhōng xiāo gǔ yì jīng,yī fēn nián shǎo yǐ wú chéng。
松吹竹簟朝眠冷,雨湿蔬餐宿疾生。sōng chuī zhú diàn cháo mián lěng,yǔ shī shū cān sù jí shēng。
僮汲野泉兼土味,马磨霜树作秋声。tóng jí yě quán jiān tǔ wèi,mǎ mó shuāng shù zuò qiū shēng。
相知莫话诗心苦,未似前贤取得名。xiāng zhī mò huà shī xīn kǔ,wèi shì qián xián qǔ dé míng。

秋日将离滑台酬

薛能

灯涩秋光静不眠,叶声身影客窗前。dēng sè qiū guāng jìng bù mián,yè shēng shēn yǐng kè chuāng qián。
闲园露湿鸣蛩夜,急雨风吹落木天。xián yuán lù shī míng qióng yè,jí yǔ fēng chuī luò mù tiān。
城见远山应北岳,野多空地本南燕。chéng jiàn yuǎn shān yīng běi yuè,yě duō kōng dì běn nán yàn。
明朝欲别忘形处,愁把离杯听管弦。míng cháo yù bié wàng xíng chù,chóu bǎ lí bēi tīng guǎn xián。

下第后夷门乘舟至永城驿题

薛能

秋赋春还计尽违,自知身是拙求知。qiū fù chūn hái jì jǐn wéi,zì zhī shēn shì zhuō qiú zhī。
唯思旷海为休处,忽喜孤舟似去时。wéi sī kuàng hǎi wèi xiū chù,hū xǐ gū zhōu shì qù shí。
连浦一城兼汴宋,夹堤千柳杂唐隋。lián pǔ yī chéng jiān biàn sòng,jiā dī qiān liǔ zá táng suí。
从来此恨皆前达,敢负吾君作楚辞。cóng lái cǐ hèn jiē qián dá,gǎn fù wú jūn zuò chǔ cí。

秋夜旅舍寓怀

薛能

庭锁荒芜独夜吟,西风吹动故山心。tíng suǒ huāng wú dú yè yín,xī fēng chuī dòng gù shān xīn。
三秋木落半年客,满地月明何处砧?sān qiū mù luò bàn nián kè,mǎn dì yuè míng hé chù zhēn?
渔唱乱沿汀鹭合,雁声寒咽陇云深。yú chàng luàn yán tīng lù hé,yàn shēng hán yàn lǒng yún shēn。
平生只有松堪对,露浥霜欺不受侵。píng shēng zhǐ yǒu sōng kān duì,lù yì shuāng qī bù shòu qīn。

洛下寓怀

薛能

胡为遭遇孰为官,朝野君亲各自欢。hú wèi zāo yù shú wèi guān,cháo yě jūn qīn gè zì huān。
敢向官途争虎首,尚嫌身累爱猪肝。gǎn xiàng guān tú zhēng hǔ shǒu,shàng xián shēn lèi ài zhū gān。
冰霜谷口晨樵远,星火炉边夜坐寒。bīng shuāng gǔ kǒu chén qiáo yuǎn,xīng huǒ lú biān yè zuò hán。
唯有报恩心未剖,退居犹欲佩芄兰。wéi yǒu bào ēn xīn wèi pōu,tuì jū yóu yù pèi wán lán。

题平湖

薛能

平湖湖畔雨晴新,南北东西不隔尘。píng hú hú pàn yǔ qíng xīn,nán běi dōng xī bù gé chén。
映野烟波浮动日,损花风雨寂寥春。yìng yě yān bō fú dòng rì,sǔn huā fēng yǔ jì liáo chūn。
山无俗路藏高士,岸泊仙舟忆主人。shān wú sú lù cáng gāo shì,àn pō xiān zhōu yì zhǔ rén。
那得载来都未保,此心离此甚情亲。nà dé zài lái dōu wèi bǎo,cǐ xīn lí cǐ shén qíng qīn。

平阳寓怀

薛能

晋国风流阻洳川,家家弦管路岐边。jìn guó fēng liú zǔ rù chuān,jiā jiā xián guǎn lù qí biān。
曾为郡职随分竹,亦作歌词乞采莲。céng wèi jùn zhí suí fēn zhú,yì zuò gē cí qǐ cǎi lián。
北榭远峰闲即望,西湖残景醉常眠。běi xiè yuǎn fēng xián jí wàng,xī hú cán jǐng zuì cháng mián。
墙花此日休回避,不是当时恶少年。qiáng huā cǐ rì xiū huí bì,bù shì dāng shí è shǎo nián。

留题汾上旧居

薛能

乡园一别五年归,回首人间总祸机。xiāng yuán yī bié wǔ nián guī,huí shǒu rén jiān zǒng huò jī。
尚胜邻翁常寂寞,敢嫌裘马未轻肥。shàng shèng lín wēng cháng jì mò,gǎn xián qiú mǎ wèi qīng féi。
尘颜不见应消落,庭树曾栽已合围。chén yán bù jiàn yīng xiāo luò,tíng shù céng zāi yǐ hé wéi。
难说累牵还却去,可怜榆柳尚依依。nán shuō lèi qiān hái què qù,kě lián yú liǔ shàng yī yī。

怀汾上旧居

薛能

素汾千载傍吾家,常忆衡门对浣纱。sù fén qiān zài bàng wú jiā,cháng yì héng mén duì huàn shā。
好事喜逢投宿客,刈田因得自生瓜。hǎo shì xǐ féng tóu sù kè,yì tián yīn dé zì shēng guā。
山头鼓笛阴沈庙,陌上薪蒸突兀车。shān tóu gǔ dí yīn shěn miào,mò shàng xīn zhēng tū wù chē。
投暗作珠何所用,被人专拟害灵蛇。tóu àn zuò zhū hé suǒ yòng,bèi rén zhuān nǐ hài líng shé。

送同儒大德归柏梯寺

薛能

柏梯还拟谢微官,遥拟千峰送法兰。bǎi tī hái nǐ xiè wēi guān,yáo nǐ qiān fēng sòng fǎ lán。
行径未曾青石断,拂床终有白云残。xíng jìng wèi céng qīng shí duàn,fú chuáng zhōng yǒu bái yún cán。
京尘濯后三衣洁,山舍禅初万象安。jīng chén zhuó hòu sān yī jié,shān shě chán chū wàn xiàng ān。
薇蕨纵多师莫踏,我心犹欲尽图看。wēi jué zòng duō shī mò tà,wǒ xīn yóu yù jǐn tú kàn。

春日使府寓怀二首

薛能

一想流年百事惊,已抛渔父戴尘缨。yī xiǎng liú nián bǎi shì jīng,yǐ pāo yú fù dài chén yīng。
青春背我堂堂去,白发欺人故故生。qīng chūn bèi wǒ táng táng qù,bái fā qī rén gù gù shēng。
道困古来应有分,诗传身后亦何荣。dào kùn gǔ lái yīng yǒu fēn,shī chuán shēn hòu yì hé róng。
谁怜合负清朝力,独把风骚破郑声。shuí lián hé fù qīng cháo lì,dú bǎ fēng sāo pò zhèng shēng。

春日使府寓怀二首

薛能

平生无解亦无操,永日书生坐独劳。píng shēng wú jiě yì wú cāo,yǒng rì shū shēng zuò dú láo。
唯觉宦情如水薄,不知人事有山高。wéi jué huàn qíng rú shuǐ báo,bù zhī rén shì yǒu shān gāo。
孤心好直迍犹强,病发慵梳痒更搔。gū xīn hǎo zhí zhūn yóu qiáng,bìng fā yōng shū yǎng gèng sāo。
何事故溪归未得,几抛清浅泛红桃。hé shì gù xī guī wèi dé,jǐ pāo qīng qiǎn fàn hóng táo。

许州题德星亭

薛能

瀵水南流东有堤,堤边亭是武陵溪。fèn shuǐ nán liú dōng yǒu dī,dī biān tíng shì wǔ líng xī。
槎松配石堪僧坐,蕊杏含春欲鸟啼。chá sōng pèi shí kān sēng zuò,ruǐ xìng hán chūn yù niǎo tí。
高树月生沧海外,远郊山在夕阳西。gāo shù yuè shēng cāng hǎi wài,yuǎn jiāo shān zài xī yáng xī。
频来不似军从事,只戴纱巾曳杖藜。pín lái bù shì jūn cóng shì,zhǐ dài shā jīn yè zhàng lí。

送人归上党

薛能

燕台基壤穴狐蛇,计拙因循岁月赊。yàn tái jī rǎng xué hú shé,jì zhuō yīn xún suì yuè shē。
兵革未销王在镐,桑蚕临熟客还家。bīng gé wèi xiāo wáng zài gǎo,sāng cán lín shú kè hái jiā。
霏微对岸漳边雨,堆阜邻疆蓟北沙。fēi wēi duì àn zhāng biān yǔ,duī fù lín jiāng jì běi shā。
若到长平战场地,为求遗镞辟魔邪。ruò dào zhǎng píng zhàn chǎng dì,wèi qiú yí zú pì mó xié。