古诗词

苏轼

张文裕挽词

苏轼

高才本出朝廷右,能事方推德业馀。gāo cái běn chū cháo tíng yòu,néng shì fāng tuī dé yè yú。
每见便闻曹植句,至今传宝魏华书。měi jiàn biàn wén cáo zhí jù,zhì jīn chuán bǎo wèi huá shū。
济南名士新雕丧,剑外生祠已洁除。jì nán míng shì xīn diāo sàng,jiàn wài shēng cí yǐ jié chú。
欲寄西风两行泪,依然乔木郑公庐。yù jì xī fēng liǎng xíng lèi,yī rán qiáo mù zhèng gōng lú。

祭常山回小猎

苏轼

青盖前头点皂旗,黄茅冈下出长围。qīng gài qián tóu diǎn zào qí,huáng máo gāng xià chū zhǎng wéi。
弄风骄马跑空立,趁兔苍鹰掠地飞。nòng fēng jiāo mǎ pǎo kōng lì,chèn tù cāng yīng lüè dì fēi。
回望白云生翠巘,归来红叶满征衣。huí wàng bái yún shēng cuì yǎn,guī lái hóng yè mǎn zhēng yī。
圣明若用西凉簿,白羽犹能效一挥。shèng míng ruò yòng xī liáng bù,bái yǔ yóu néng xiào yī huī。

和梅户曹会猎铁沟

苏轼

山西从古说三明,谁信儒冠也捍城。shān xī cóng gǔ shuō sān míng,shuí xìn rú guān yě hàn chéng。
竿上鲸鲵犹未掩,草中狐兔不须惊。gān shàng jīng ní yóu wèi yǎn,cǎo zhōng hú tù bù xū jīng。
东州赵叟饮无敌,南国梅仙诗有声。dōng zhōu zhào sǒu yǐn wú dí,nán guó méi xiān shī yǒu shēng。
向不如皋闲射雉,归来何以得卿卿。xiàng bù rú gāo xián shè zhì,guī lái hé yǐ dé qīng qīng。

次韵刘贡父李公择见寄二首

苏轼

白发相望两故人,眼看时事几番新。bái fā xiāng wàng liǎng gù rén,yǎn kàn shí shì jǐ fān xīn。
曲无和者应思郢,论少卑之且借秦。qū wú hé zhě yīng sī yǐng,lùn shǎo bēi zhī qiě jiè qín。
岁恶诗人无好语,夜长鳏守向谁亲。suì è shī rén wú hǎo yǔ,yè zhǎng guān shǒu xiàng shuí qīn。
少思多睡无如我,鼻息雷鸣撼四邻。shǎo sī duō shuì wú rú wǒ,bí xī léi míng hàn sì lín。

次韵刘贡父李公择见寄二首

苏轼

何人劝我此间来,弦管生衣甑有埃。hé rén quàn wǒ cǐ jiān lái,xián guǎn shēng yī zèng yǒu āi。
绿蚁沾唇无百斛,蝗虫扑面已三回。lǜ yǐ zhān chún wú bǎi hú,huáng chóng pū miàn yǐ sān huí。
磨刀入谷追穷寇,洒涕循城拾弃孩。mó dāo rù gǔ zhuī qióng kòu,sǎ tì xún chéng shí qì hái。
为郡鲜欢君莫叹,犹胜尘土走章台。wèi jùn xiān huān jūn mò tàn,yóu shèng chén tǔ zǒu zhāng tái。

刘贡父见余歌词数首,以诗见戏,聊次其韵

苏轼

十载飘然未可期,那堪重作看花诗。shí zài piāo rán wèi kě qī,nà kān zhòng zuò kàn huā shī。
门前恶语谁传去,醉后狂歌自不知。mén qián è yǔ shuí chuán qù,zuì hòu kuáng gē zì bù zhī。
刺舌君今犹未戒,灸眉吾亦更何辞。cì shé jūn jīn yóu wèi jiè,jiǔ méi wú yì gèng hé cí。
相从痛饮无馀事,正是春容最好时。xiāng cóng tòng yǐn wú yú shì,zhèng shì chūn róng zuì hǎo shí。

和章七出守湖州二首

苏轼

方丈仙人出淼茫,高情犹爱水云乡。fāng zhàng xiān rén chū miǎo máng,gāo qíng yóu ài shuǐ yún xiāng。
功名谁使连三捷,身世何缘得两忘。gōng míng shuí shǐ lián sān jié,shēn shì hé yuán dé liǎng wàng。
早岁归休心共在,他年相见话偏长。zǎo suì guī xiū xīn gòng zài,tā nián xiāng jiàn huà piān zhǎng。
只因未报君恩重,清梦时时到玉堂。zhǐ yīn wèi bào jūn ēn zhòng,qīng mèng shí shí dào yù táng。

和章七出守湖州二首

苏轼

绛阙云台总有名,应须极贵又长生。jiàng quē yún tái zǒng yǒu míng,yīng xū jí guì yòu zhǎng shēng。
鼎中龙虎黄金贱,松下龟蛇绿骨轻。dǐng zhōng lóng hǔ huáng jīn jiàn,sōng xià guī shé lǜ gǔ qīng。
霅水未浑缨可濯,弁峰初见眼应明。zhà shuǐ wèi hún yīng kě zhuó,biàn fēng chū jiàn yǎn yīng míng。
两卮春酒真堪羡,独占人间分外荣。liǎng zhī chūn jiǔ zhēn kān xiàn,dú zhàn rén jiān fēn wài róng。

寄题刁景纯藏春坞

苏轼

自首归来种万松,待看千尺舞霜风。zì shǒu guī lái zhǒng wàn sōng,dài kàn qiān chǐ wǔ shuāng fēng。
年抛造物陶甄外,春在先生杖屦中。nián pāo zào wù táo zhēn wài,chūn zài xiān shēng zhàng jù zhōng。
杨柳长齐低户暗,樱桃烂熟滴阶红。yáng liǔ zhǎng qí dī hù àn,yīng táo làn shú dī jiē hóng。
何时却与徐元直,共访襄阳庞德公。hé shí què yǔ xú yuán zhí,gòng fǎng xiāng yáng páng dé gōng。

立春日,病中邀安国,仍请率禹功同来。仆虽不能饮,当请成伯主会,某当杖策倚几于其间,观诸公醉笑,以拨滞闷也。二首

苏轼

孤灯照影夜漫漫,拈得花枝不忍看。gū dēng zhào yǐng yè màn màn,niān dé huā zhī bù rěn kàn。
白发攲簪羞彩胜,黄耆煮粥荐春盘。bái fā qī zān xiū cǎi shèng,huáng qí zhǔ zhōu jiàn chūn pán。
东方烹狗阳初动,南陌争牛卧作团。dōng fāng pēng gǒu yáng chū dòng,nán mò zhēng niú wò zuò tuán。
老子从来兴不浅,向隅谁有满堂欢。lǎo zi cóng lái xīng bù qiǎn,xiàng yú shuí yǒu mǎn táng huān。

立春日,病中邀安国,仍请率禹功同来。仆虽不能饮,当请成伯主会,某当杖策倚几于其间,观诸公醉笑,以拨滞闷也。二首

苏轼

斋居卧病禁烟前,辜负名花已一年。zhāi jū wò bìng jìn yān qián,gū fù míng huā yǐ yī nián。
此日使君不强喜,早春风物为谁妍。cǐ rì shǐ jūn bù qiáng xǐ,zǎo chūn fēng wù wèi shuí yán。
青衫公子家千里,白发先生杖百钱。qīng shān gōng zi jiā qiān lǐ,bái fā xiān shēng zhàng bǎi qián。
曷不相将来问病,已教呼取散花天。hé bù xiāng jiāng lái wèn bìng,yǐ jiào hū qǔ sàn huā tiān。

闻乔太博换左藏知钦州,以诗招饮

苏轼

今年果起故将军,幽梦清诗信有神。jīn nián guǒ qǐ gù jiāng jūn,yōu mèng qīng shī xìn yǒu shén。
马革裹尸真细事,虎头食肉更何人。mǎ gé guǒ shī zhēn xì shì,hǔ tóu shí ròu gèng hé rén。
阵云冷压黄茅瘴,羽扇斜挥白葛巾。zhèn yún lěng yā huáng máo zhàng,yǔ shàn xié huī bái gé jīn。
痛饮从今有几日,西轩月色夜来新。tòng yǐn cóng jīn yǒu jǐ rì,xī xuān yuè sè yè lái xīn。

玉盘盂,并引

苏轼

杂花狼藉占春馀,芍药开时扫地无。zá huā láng jí zhàn chūn yú,sháo yào kāi shí sǎo dì wú。
两寺妆成宝璎珞,一枝争看玉盘盂。liǎng sì zhuāng chéng bǎo yīng luò,yī zhī zhēng kàn yù pán yú。
佳名会作新翻曲,绝品难逢旧画图。jiā míng huì zuò xīn fān qū,jué pǐn nán féng jiù huà tú。
从此定知年谷熟,姑山亲见雪肌肤。cóng cǐ dìng zhī nián gǔ shú,gū shān qīn jiàn xuě jī fū。

玉盘盂,并引

苏轼

花不能言意可知,令君痛饮更无疑。huā bù néng yán yì kě zhī,lìng jūn tòng yǐn gèng wú yí。
但持白酒劝嘉客,直待琼舟覆玉彝。dàn chí bái jiǔ quàn jiā kè,zhí dài qióng zhōu fù yù yí。
负郭相君初择地,看羊属国首吟诗。fù guō xiāng jūn chū zé dì,kàn yáng shǔ guó shǒu yín shī。
吾家岂与花相厚,更问残芳有几枝。wú jiā qǐ yǔ huā xiāng hòu,gèng wèn cán fāng yǒu jǐ zhī。

乔将行,烹鹅鹿出刀剑以饮客,以诗戏之

苏轼

破匣哀鸣出素虬,倦看鹢鹢听呦呦。pò xiá āi míng chū sù qiú,juàn kàn yì yì tīng yōu yōu。
明朝只恐兼烹鹤,此去还须却佩牛。míng cháo zhǐ kǒng jiān pēng hè,cǐ qù hái xū què pèi niú。
便可先呼报恩子,不妨仍带醉乡侯。biàn kě xiān hū bào ēn zi,bù fáng réng dài zuì xiāng hóu。
他年万骑归应好,奈有移文在故丘。tā nián wàn qí guī yīng hǎo,nài yǒu yí wén zài gù qiū。

寄黎眉州

苏轼

胶西高处望西川,应在孤云落照边。jiāo xī gāo chù wàng xī chuān,yīng zài gū yún luò zhào biān。
瓦屋寒堆春后雪,峨眉翠扫雨馀天。wǎ wū hán duī chūn hòu xuě,é méi cuì sǎo yǔ yú tiān。
治经方笑《春秋》学,好士今无六一贤。zhì jīng fāng xiào chūn qiū xué,hǎo shì jīn wú liù yī xián。
且待渊明赋归去,共将诗酒趁流年。qiě dài yuān míng fù guī qù,gòng jiāng shī jiǔ chèn liú nián。

同年王中甫挽词

苏轼

先帝亲收十五人,四方争看击鹏鹍。xiān dì qīn shōu shí wǔ rén,sì fāng zhēng kàn jī péng kūn。
如君事业真堪用,顾我衰迟不足论。rú jūn shì yè zhēn kān yòng,gù wǒ shuāi chí bù zú lùn。
出处升沉十年后,死生契阔几人存。chū chù shēng chén shí nián hòu,sǐ shēng qì kuò jǐ rén cún。
他时京口寻遗迹,宿草犹应有泪痕。tā shí jīng kǒu xún yí jì,sù cǎo yóu yīng yǒu lèi hén。

苏潜圣挽词

苏轼

妙龄驰誉百夫雄,晚节忘怀大隐中。miào líng chí yù bǎi fū xióng,wǎn jié wàng huái dà yǐn zhōng。
悃愊无华真汉吏,文章尔雅称吾宗。kǔn bì wú huá zhēn hàn lì,wén zhāng ěr yǎ chēng wú zōng。
趋时肯负平生志,有子还应不死同。qū shí kěn fù píng shēng zhì,yǒu zi hái yīng bù sǐ tóng。
惟我闲思十年事,数行老泪寄西风。wéi wǒ xián sī shí nián shì,shù xíng lǎo lèi jì xī fēng。

和晁同年九日见寄

苏轼

仰看鸾鹄刺天飞,富贵功名老不思。yǎng kàn luán gǔ cì tiān fēi,fù guì gōng míng lǎo bù sī。
病马已无千里志,骚人长负一秋悲。bìng mǎ yǐ wú qiān lǐ zhì,sāo rén zhǎng fù yī qiū bēi。
古来重九皆如此,别后西湖付与谁。gǔ lái zhòng jiǔ jiē rú cǐ,bié hòu xī hú fù yǔ shuí。
遣子穷愁天有意,吴中山水要清诗。qiǎn zi qióng chóu tiān yǒu yì,wú zhōng shān shuǐ yào qīng shī。

送乔施州

苏轼

恨无负郭田二顷,空有载行书五车。hèn wú fù guō tián èr qǐng,kōng yǒu zài xíng shū wǔ chē。
江上青山横绝壁,云间细路蹑飞蛇。jiāng shàng qīng shān héng jué bì,yún jiān xì lù niè fēi shé。
鸡号黑暗通蛮货,蜂闹黄连采蜜花。jī hào hēi àn tōng mán huò,fēng nào huáng lián cǎi mì huā。
共怪河南门下客,不应万里向长沙。gòng guài hé nán mén xià kè,bù yīng wàn lǐ xiàng zhǎng shā。