古诗词

苏轼

雪夜独宿柏仙庵

苏轼

晚雨纤纤变玉霙,小庵高卧有馀清。wǎn yǔ xiān xiān biàn yù yīng,xiǎo ān gāo wò yǒu yú qīng。
梦惊忽有穿窗片,夜静惟闻泻竹声。mèng jīng hū yǒu chuān chuāng piàn,yè jìng wéi wén xiè zhú shēng。
稍压冬温聊得健,未濡秋旱若为耕。shāo yā dōng wēn liáo dé jiàn,wèi rú qiū hàn ruò wèi gēng。
天公用意真难会,又作春风烂漫晴。tiān gōng yòng yì zhēn nán huì,yòu zuò chūn fēng làn màn qíng。

次韵周邠寄《雁荡山图》二首

苏轼

指点先凭采药翁,丹青化出大槐宫。zhǐ diǎn xiān píng cǎi yào wēng,dān qīng huà chū dà huái gōng。
眼明小阁浮烟翠,齿冷新诗嚼雪风。yǎn míng xiǎo gé fú yān cuì,chǐ lěng xīn shī jué xuě fēng。
二华行看雄陕右,九仙今已压京东。èr huá xíng kàn xióng shǎn yòu,jiǔ xiān jīn yǐ yā jīng dōng。
此生的有寻山分,已觉温、台落手中。cǐ shēng de yǒu xún shān fēn,yǐ jué wēn tái luò shǒu zhōng。

次韵周邠寄《雁荡山图》二首

苏轼

西湖三载与君同,马入尘埃鹤入笼。xī hú sān zài yǔ jūn tóng,mǎ rù chén āi hè rù lóng。
东海独来看出日,石桥先去踏长虹。dōng hǎi dú lái kàn chū rì,shí qiáo xiān qù tà zhǎng hóng。
遥知别后添华发,时向樽前说病翁。yáo zhī bié hòu tiān huá fā,shí xiàng zūn qián shuō bìng wēng。
所恨蜀山君未见,他年携手醉郫筒。suǒ hèn shǔ shān jūn wèi jiàn,tā nián xié shǒu zuì pí tǒng。

董储郎中尝知眉州,与先人游,过安丘,访其故居,见其子希甫,留诗屋壁

苏轼

白发郎潜旧使君,至今人道最能文。bái fā láng qián jiù shǐ jūn,zhì jīn rén dào zuì néng wén。
只鸡敢忘桥公语,下马来寻董相坟。zhǐ jī gǎn wàng qiáo gōng yǔ,xià mǎ lái xún dǒng xiāng fén。
冬月负薪虽得免,邻人吹笛不堪闻。dōng yuè fù xīn suī dé miǎn,lín rén chuī dí bù kān wén。
死生契阔君休问,洒泪西南向白云。sǐ shēng qì kuò jūn xiū wèn,sǎ lèi xī nán xiàng bái yún。

和孔君亮郎中见赠

苏轼

偶对先生尽一樽,醉看万物汹崩奔。ǒu duì xiān shēng jǐn yī zūn,zuì kàn wàn wù xiōng bēng bēn。
优游共我聊卒岁,肮脏如君合倚门。yōu yóu gòng wǒ liáo zú suì,āng zàng rú jūn hé yǐ mén。
只恐掉头难久住,应须倾盖便深论。zhǐ kǒng diào tóu nán jiǔ zhù,yīng xū qīng gài biàn shēn lùn。
固知严、胜风流在,又见长身十世孙。gù zhī yán shèng fēng liú zài,yòu jiàn zhǎng shēn shí shì sūn。

至济南,李公择以诗相迎,次其韵二首

苏轼

敝裘羸马古河滨,野阔天低糁玉尘。bì qiú léi mǎ gǔ hé bīn,yě kuò tiān dī sǎn yù chén。
自笑餐毡典属国,来看换酒谪仙人。zì xiào cān zhān diǎn shǔ guó,lái kàn huàn jiǔ zhé xiān rén。
宦游到处身如寄,农事何时手自亲。huàn yóu dào chù shēn rú jì,nóng shì hé shí shǒu zì qīn。
剩作新诗与君和,莫因风雨废鸣晨。shèng zuò xīn shī yǔ jūn hé,mò yīn fēng yǔ fèi míng chén。

至济南,李公择以诗相迎,次其韵二首

苏轼

夜拥笙歌霅水滨,回头乐事总成尘。yè yōng shēng gē zhà shuǐ bīn,huí tóu lè shì zǒng chéng chén。
今年送汝作太守,到处逢君是主人。jīn nián sòng rǔ zuò tài shǒu,dào chù féng jūn shì zhǔ rén。
聚散细思都是梦,身名渐觉两非亲。jù sàn xì sī dōu shì mèng,shēn míng jiàn jué liǎng fēi qīn。
相从继烛何须问,蝙蝠飞时日正晨。xiāng cóng jì zhú hé xū wèn,biān fú fēi shí rì zhèng chén。

次韵子由送蒋夔赴代州学官

苏轼

功利争先变法初,典型独守老成馀。gōng lì zhēng xiān biàn fǎ chū,diǎn xíng dú shǒu lǎo chéng yú。
穷人未信诗能尔,倚市悬知绣不如。qióng rén wèi xìn shī néng ěr,yǐ shì xuán zhī xiù bù rú。
代北诸生渐狂简,床头杂说为爬梳。dài běi zhū shēng jiàn kuáng jiǎn,chuáng tóu zá shuō wèi pá shū。
归来问雁吾何敢,疾世王符解著书。guī lái wèn yàn wú hé gǎn,jí shì wáng fú jiě zhù shū。

宿州次韵刘泾

苏轼

我欲归休瑟渐希,舞雩何日着春衣。wǒ yù guī xiū sè jiàn xī,wǔ yú hé rì zhe chūn yī。
多情白发三千丈,无用苍皮四十围。duō qíng bái fā sān qiān zhàng,wú yòng cāng pí sì shí wéi。
晚觉文章真小技,早知富贵有危机。wǎn jué wén zhāng zhēn xiǎo jì,zǎo zhī fù guì yǒu wēi jī。
为君垂涕君知否?wèi jūn chuí tì jūn zhī fǒu?
千古华亭鹤自飞。qiān gǔ huá tíng hè zì fēi。

徐州送交代仲达少卿

苏轼

此身无用且东来,赖有江山慰不才。cǐ shēn wú yòng qiě dōng lái,lài yǒu jiāng shān wèi bù cái。
旧尹未嫌衰废久,清樽犹许再三开。jiù yǐn wèi xián shuāi fèi jiǔ,qīng zūn yóu xǔ zài sān kāi。
满城遗爱知谁继,极目扁舟挽不回。mǎn chéng yí ài zhī shuí jì,jí mù biǎn zhōu wǎn bù huí。
归去青云还记否,交游胜绝古城隈。guī qù qīng yún hái jì fǒu,jiāo yóu shèng jué gǔ chéng wēi。

次韵李邦直感旧

苏轼

驺骑传呼出跨坊,簿书填委入充堂。zōu qí chuán hū chū kuà fāng,bù shū tián wěi rù chōng táng。
谁教按部如何武,只许清尊对孟光。shuí jiào àn bù rú hé wǔ,zhǐ xǔ qīng zūn duì mèng guāng。
婉娩有时来入梦,温柔何日听还乡。wǎn miǎn yǒu shí lái rù mèng,wēn róu hé rì tīng hái xiāng。
酸寒病守尤堪笑,千步空馀仆射场。suān hán bìng shǒu yóu kān xiào,qiān bù kōng yú pū shè chǎng。

次答邦直、子由五首

苏轼

簿书颠倒梦魂间,知我疏慵肯见原。bù shū diān dào mèng hún jiān,zhī wǒ shū yōng kěn jiàn yuán。
闲作闭门僧舍冷,卧闻吹枕海涛喧。xián zuò bì mén sēng shě lěng,wò wén chuī zhěn hǎi tāo xuān。
忘怀杯酒逢人共,引睡文书信手翻。wàng huái bēi jiǔ féng rén gòng,yǐn shuì wén shū xìn shǒu fān。
欲吐狂言喙三尺,怕君嗔我却须吞。yù tǔ kuáng yán huì sān chǐ,pà jūn chēn wǒ què xū tūn。

次答邦直、子由五首

苏轼

城南短李好交游,箕踞狂歌不自由。chéng nán duǎn lǐ hǎo jiāo yóu,jī jù kuáng gē bù zì yóu。
尊主庇民君有道,乐天知命我无忧。zūn zhǔ bì mín jūn yǒu dào,lè tiān zhī mìng wǒ wú yōu。
醉呼妙舞留连夜,闲作清诗断送秋。zuì hū miào wǔ liú lián yè,xián zuò qīng shī duàn sòng qiū。
潇洒使君殊不俗,樽前容我揽须不?xiāo sǎ shǐ jūn shū bù sú,zūn qián róng wǒ lǎn xū bù?

次答邦直、子由五首

苏轼

老弟东来殊寂寞,故人留饮慰酸寒。lǎo dì dōng lái shū jì mò,gù rén liú yǐn wèi suān hán。
草荒城角开新径,雨入河洪失旧滩。cǎo huāng chéng jiǎo kāi xīn jìng,yǔ rù hé hóng shī jiù tān。
车马追陪迹未扫,唱酬往复字应漫。chē mǎ zhuī péi jì wèi sǎo,chàng chóu wǎng fù zì yīng màn。
此诗更欲凭君改,待与江南子布看。cǐ shī gèng yù píng jūn gǎi,dài yǔ jiāng nán zi bù kàn。

次答邦直、子由五首

苏轼

君虽为我此迟留,别后凄凉我已忧。jūn suī wèi wǒ cǐ chí liú,bié hòu qī liáng wǒ yǐ yōu。
不见便同千里远,退归终作十年游。bù jiàn biàn tóng qiān lǐ yuǎn,tuì guī zhōng zuò shí nián yóu。
恨无扬子一区宅,懒卧元龙百尺楼。hèn wú yáng zi yī qū zhái,lǎn wò yuán lóng bǎi chǐ lóu。
闻道鹓鸾满台阁,网罗应不到沙鸥。wén dào yuān luán mǎn tái gé,wǎng luó yīng bù dào shā ōu。

次答邦直、子由五首

苏轼

五斗尘劳尚足留,闭关却欲治幽忧。wǔ dòu chén láo shàng zú liú,bì guān què yù zhì yōu yōu。
羞为毛遂囊中颖,未许朱云地下游。xiū wèi máo suì náng zhōng yǐng,wèi xǔ zhū yún dì xià yóu。
无事会须成好饮,思归时欲赋《登楼》。wú shì huì xū chéng hǎo yǐn,sī guī shí yù fù dēng lóu。
羡君幕府如僧舍,日向城南看浴鸥。xiàn jūn mù fǔ rú sēng shě,rì xiàng chéng nán kàn yù ōu。

次韵吕梁仲屯田

苏轼

雨叶风花日夜稀,一杯相属竟何时。yǔ yè fēng huā rì yè xī,yī bēi xiāng shǔ jìng hé shí。
空虚岂敢酬琼玉,枯朽犹能出菌芝。kōng xū qǐ gǎn chóu qióng yù,kū xiǔ yóu néng chū jūn zhī。
门外吕梁从迅急,胸中云梦自逶迟。mén wài lǚ liáng cóng xùn jí,xiōng zhōng yún mèng zì wēi chí。
待君笔力追灵运,莫负南台九日期。dài jūn bǐ lì zhuī líng yùn,mò fù nán tái jiǔ rì qī。

王巩屡约重九见访,既而不至,以诗送将官梁交且见寄,次韵答之。交颇文雅,不类武人,家有侍者,甚惠丽

苏轼

知君月下见倾城,破恨悬知酒有兵。zhī jūn yuè xià jiàn qīng chéng,pò hèn xuán zhī jiǔ yǒu bīng。
老守亡何惟日饮,将军竞病自诗鸣。lǎo shǒu wáng hé wéi rì yǐn,jiāng jūn jìng bìng zì shī míng。
花枝不共秋攲帽,笔阵空来夜斫营。huā zhī bù gòng qiū qī mào,bǐ zhèn kōng lái yè zhuó yíng。
爱惜微官将底用,他年只好写铭旌。ài xī wēi guān jiāng dǐ yòng,tā nián zhǐ hǎo xiě míng jīng。

九日邀仲屯田,为大水所隔,以诗见寄,次其韵

苏轼

无复龙山对孟嘉,西来河伯意雄夸。wú fù lóng shān duì mèng jiā,xī lái hé bó yì xióng kuā。
霜风可使吹黄帽,樽酒那能泛浪花。shuāng fēng kě shǐ chuī huáng mào,zūn jiǔ nà néng fàn làng huā。
漫遣鲤鱼传尺素,却将燕石报琼华。màn qiǎn lǐ yú chuán chǐ sù,què jiāng yàn shí bào qióng huá。
何时得见悲秋老,醉里题诗字半斜。hé shí dé jiàn bēi qiū lǎo,zuì lǐ tí shī zì bàn xié。

台头寺雨中送李邦直赴史馆,分韵得忆字人字,兼寄孙巨源二首其二

苏轼

珥笔西归近紫宸,太平典册不缘麟。ěr bǐ xī guī jìn zǐ chén,tài píng diǎn cè bù yuán lín。
付君此事宁论晋,载我当时旧《过秦》。fù jūn cǐ shì níng lùn jìn,zài wǒ dāng shí jiù guò qín。
门外想无千斛米,墓中知有百年人。mén wài xiǎng wú qiān hú mǐ,mù zhōng zhī yǒu bǎi nián rén。
看君两眼明如镜,休把《春秋》坐素臣。kàn jūn liǎng yǎn míng rú jìng,xiū bǎ chūn qiū zuò sù chén。