古诗词

苏轼

郭熙秋山平远二首

苏轼

木落骚人已怨秋,不堪平远发诗愁。mù luò sāo rén yǐ yuàn qiū,bù kān píng yuǎn fā shī chóu。
要看万壑争流处,他日终烦顾虎头。yào kàn wàn hè zhēng liú chù,tā rì zhōng fán gù hǔ tóu。

谢王泽州寄长松兼简张天觉二首

苏轼

莫道长松浪得名,能教覆额两眉青。mò dào zhǎng sōng làng dé míng,néng jiào fù é liǎng méi qīng。
便将径寸同千尺,知有奇功似茯苓。biàn jiāng jìng cùn tóng qiān chǐ,zhī yǒu qí gōng shì fú líng。

谢王泽州寄长松兼简张天觉二首

苏轼

凭君说与埋轮使,速寄长松作解嘲。píng jūn shuō yǔ mái lún shǐ,sù jì zhǎng sōng zuò jiě cháo。
无复青黏和漆叶,枉将钟乳敌仙茅。wú fù qīng nián hé qī yè,wǎng jiāng zhōng rǔ dí xiān máo。

送乔仝寄贺君六首,并叙其二

苏轼

生长兵间早脱身,晚为元祐太平人。shēng zhǎng bīng jiān zǎo tuō shēn,wǎn wèi yuán yòu tài píng rén。
不惊渤海桑田变,来看龟蒙漏泽春。bù jīng bó hǎi sāng tián biàn,lái kàn guī méng lòu zé chūn。

送乔仝寄贺君六首,并叙其二

苏轼

曾谒东封玉辂尘,幅巾短褐亦逡巡。céng yè dōng fēng yù lù chén,fú jīn duǎn hè yì qūn xún。
行宫夜奏空名姓,怅望云霞缥缈人。xíng gōng yè zòu kōng míng xìng,chàng wàng yún xiá piāo miǎo rén。

送乔仝寄贺君六首,并叙其二

苏轼

垂老区区岂为身,微言一发重千钧。chuí lǎo qū qū qǐ wèi shēn,wēi yán yī fā zhòng qiān jūn。
始知不见高皇帝,正似商山四老人。shǐ zhī bù jiàn gāo huáng dì,zhèng shì shāng shān sì lǎo rén。

送乔仝寄贺君六首,并叙其二

苏轼

旧闻父老晋郎官,已作飞腾变化看。jiù wén fù lǎo jìn láng guān,yǐ zuò fēi téng biàn huà kàn。
闻道东蒙有居处,愿供薪水看烧丹。wén dào dōng méng yǒu jū chù,yuàn gōng xīn shuǐ kàn shāo dān。

送乔仝寄贺君六首,并叙其二

苏轼

千古风流贺季真,最怜嗜酒谪仙人。qiān gǔ fēng liú hè jì zhēn,zuì lián shì jiǔ zhé xiān rén。
狂吟醉舞知无益,粟饭藜羹问养神。kuáng yín zuì wǔ zhī wú yì,sù fàn lí gēng wèn yǎng shén。

和子由除夜元日省宿致斋三首

苏轼

江湖流落岂关天,禁省相望亦偶然。jiāng hú liú luò qǐ guān tiān,jìn shěng xiāng wàng yì ǒu rán。
等是新年未相见,此身应坐不归田。děng shì xīn nián wèi xiāng jiàn,cǐ shēn yīng zuò bù guī tián。

和子由除夜元日省宿致斋三首

苏轼

白发苍颜五十三,家人强遣试春衫。bái fā cāng yán wǔ shí sān,jiā rén qiáng qiǎn shì chūn shān。
朝回两袖天香满,头上银幡笑阿咸。cháo huí liǎng xiù tiān xiāng mǎn,tóu shàng yín fān xiào ā xián。

和子由除夜元日省宿致斋三首

苏轼

当年踏月走东风,坐看春闱锁醉翁。dāng nián tà yuè zǒu dōng fēng,zuò kàn chūn wéi suǒ zuì wēng。
白发门生几人在,却将新句调儿童。bái fā mén shēng jǐ rén zài,què jiāng xīn jù diào ér tóng。

韩康公坐上侍儿求书扇上二首

苏轼

窗摇细浪鱼吹日,手弄黄花蝶透衣。chuāng yáo xì làng yú chuī rì,shǒu nòng huáng huā dié tòu yī。
不觉春风吹酒醒,空教明月照人归。bù jué chūn fēng chuī jiǔ xǐng,kōng jiào míng yuè zhào rén guī。

韩康公坐上侍儿求书扇上二首

苏轼

一一窗扉面水开,更于何处觅蓬莱。yī yī chuāng fēi miàn shuǐ kāi,gèng yú hé chù mì péng lái。
天香满袖人知否,曾到旃檀小殿来。tiān xiāng mǎn xiù rén zhī fǒu,céng dào zhān tán xiǎo diàn lái。

次韵答张天觉二首

苏轼

车轻马稳辔衔坚,但有蚊虻喜扑缘。chē qīng mǎ wěn pèi xián jiān,dàn yǒu wén méng xǐ pū yuán。
截断口前君莫问,人间差乐胜巢仙。jié duàn kǒu qián jūn mò wèn,rén jiān chà lè shèng cháo xiān。

次韵答张天觉二首

苏轼

驭风骑气我何劳,且要长松作土毛。yù fēng qí qì wǒ hé láo,qiě yào zhǎng sōng zuò tǔ máo。
亦如诃佛丹霞老,却向清凉礼白毫。yì rú hē fú dān xiá lǎo,què xiàng qīng liáng lǐ bái háo。

书艾宣画四首竹鹤

苏轼

此君何处不相宜,况有能言老令威。cǐ jūn hé chù bù xiāng yí,kuàng yǒu néng yán lǎo lìng wēi。
谁识长身古君子,犹将缁布缘深衣。shuí shí zhǎng shēn gǔ jūn zi,yóu jiāng zī bù yuán shēn yī。

书艾宣画四首竹鹤

苏轼

太华西南第几峰,落花流水自重重。tài huá xī nán dì jǐ fēng,luò huā liú shuǐ zì zhòng zhòng。
幽人只采黄精去,不见春山鹿养茸。yōu rén zhǐ cǎi huáng jīng qù,bù jiàn chūn shān lù yǎng rōng。

书艾宣画四首竹鹤

苏轼

天工剪刻为谁妍,抱蕊游蜂自作团。tiān gōng jiǎn kè wèi shuí yán,bào ruǐ yóu fēng zì zuò tuán。
把酒惜春都是梦,不如闲客此闲看。bǎ jiǔ xī chūn dōu shì mèng,bù rú xián kè cǐ xián kàn。

书艾宣画四首竹鹤

苏轼

半脱莲房露压攲,绿荷深处有游龟。bàn tuō lián fáng lù yā qī,lǜ hé shēn chù yǒu yóu guī。
只应翡翠兰苕上,独见玄夫曝日时。zhǐ yīng fěi cuì lán sháo shàng,dú jiàn xuán fū pù rì shí。

谢宋汉杰惠李承晏墨

苏轼

老松烧尽结轻花,妙法来从北李家。lǎo sōng shāo jǐn jié qīng huā,miào fǎ lái cóng běi lǐ jiā。
翠色冷光何所似,墙东鬒发堕寒鸦。cuì sè lěng guāng hé suǒ shì,qiáng dōng zhěn fā duò hán yā。