古诗词

赵佶

太师以被赐暹字韵诗前后凡三次进和盖欲示其韵愈严而愈工耳复以前韵又赐太师

赵佶

天位迎阳转斗南,千官山立尽恭严。tiān wèi yíng yáng zhuǎn dòu nán,qiān guān shān lì jǐn gōng yán。
共欣奠玉烟初达,争奉回鸾日已暹。gòng xīn diàn yù yān chū dá,zhēng fèng huí luán rì yǐ xiān。
归问雪中谁咏絮,冥搜花底自巡檐。guī wèn xuě zhōng shuí yǒng xù,míng sōu huā dǐ zì xún yán。
礼成却喜歌盈尺,端为来麰万宇沾。lǐ chéng què xǐ gē yíng chǐ,duān wèi lái móu wàn yǔ zhān。

上清宝箓宫立冬日讲经之次有羽鹤数千飞翔空际公卿士庶众目仰瞻卿时预荣观作诗纪实来上因俯同其韵赐太师以下

赵佶

上清讲席郁萧台,俄有青田万侣来。shàng qīng jiǎng xí yù xiāo tái,é yǒu qīng tián wàn lǚ lái。
蔽翳晴空疑雪舞,低徊转影类云开。bì yì qíng kōng yí xuě wǔ,dī huái zhuǎn yǐng lèi yún kāi。
翻翰清唳遥相续,应瑞疑时尚不回。fān hàn qīng lì yáo xiāng xù,yīng ruì yí shí shàng bù huí。
归美一章歌盛事,喜今重见谪仙才。guī měi yī zhāng gē shèng shì,xǐ jīn zhòng jiàn zhé xiān cái。

上巳日赐太师

赵佶

金明春色正芳妍,修禊佳辰集众贤。jīn míng chūn sè zhèng fāng yán,xiū xì jiā chén jí zhòng xián。
久矣愆阳罹暵旱,沛然膏雨润农田。jiǔ yǐ qiān yáng lí hàn hàn,pèi rán gāo yǔ rùn nóng tián。
乘时剩挟花盈帽,胥乐何辞酒满船。chéng shí shèng xié huā yíng mào,xū lè hé cí jiǔ mǎn chuán。
所赖燮调功有自,伫期高廪报丰年。suǒ lài xiè diào gōng yǒu zì,zhù qī gāo lǐn bào fēng nián。

宣和己巳冬祀大礼卿以执绥侍玉辂回銮礼毕以诗来上俯同元韵赐伸仍宣示俅杰

赵佶

羽卫森严锦绣成,夜寒璧月有馀清。yǔ wèi sēn yán jǐn xiù chéng,yè hán bì yuè yǒu yú qīng。
皇坛奠玉横参近,柴燎升烟宿雾晴。huáng tán diàn yù héng cān jìn,chái liáo shēng yān sù wù qíng。
晏粲九天风露迥,雍容群辟佩环声。yàn càn jiǔ tiān fēng lù jiǒng,yōng róng qún pì pèi huán shēng。
执绥更喜多仪肃,盛事应传伯仲荣。zhí suí gèng xǐ duō yí sù,shèng shì yīng chuán bó zhòng róng。

葆真观妙冲先生归山以诗送之

赵佶

当年问道属高人,曾揽霞衣到紫宸。dāng nián wèn dào shǔ gāo rén,céng lǎn xiá yī dào zǐ chén。
身是三山云外侣,心无一点世间尘。shēn shì sān shān yún wài lǚ,xīn wú yī diǎn shì jiān chén。
征鸿望极幽栖远,驾燕归飞洞府新。zhēng hóng wàng jí yōu qī yuǎn,jià yàn guī fēi dòng fǔ xīn。
多谢为传心法妙,此真真外更无真。duō xiè wèi chuán xīn fǎ miào,cǐ zhēn zhēn wài gèng wú zhēn。

诗二首其一

赵佶

欲借嵯峨万仞崇,故将工巧状层峰。yù jiè cuó é wàn rèn chóng,gù jiāng gōng qiǎo zhuàng céng fēng。
数寻苍色如烟合,一片盘根似藓封。shù xún cāng sè rú yān hé,yī piàn pán gēn shì xiǎn fēng。
院宇接连常藉竹,池亭掩映却凭松。yuàn yǔ jiē lián cháng jí zhú,chí tíng yǎn yìng què píng sōng。
分明装出依岩寺,只欠清宵几韵钟。fēn míng zhuāng chū yī yán sì,zhǐ qiàn qīng xiāo jǐ yùn zhōng。

夏日

赵佶

清和节后绿枝稠,寂寞黄梅雨乍收。qīng hé jié hòu lǜ zhī chóu,jì mò huáng méi yǔ zhà shōu。
畏日正长凝碧汉,薰风微度到丹楼。wèi rì zhèng zhǎng níng bì hàn,xūn fēng wēi dù dào dān lóu。
池荷成盖闲相倚,径草铺裀色更柔。chí hé chéng gài xián xiāng yǐ,jìng cǎo pù yīn sè gèng róu。
永昼摇纨避繁溽,杯盘时欲对清流。yǒng zhòu yáo wán bì fán rù,bēi pán shí yù duì qīng liú。

散花词

赵佶

绛节徘徊引,天花散漫飞。jiàng jié pái huái yǐn,tiān huā sàn màn fēi。
高真无染著,片片不沾衣。gāo zhēn wú rǎn zhù,piàn piàn bù zhān yī。

散花词

赵佶

八陛旋瑶级,千花扬锦英。bā bì xuán yáo jí,qiān huā yáng jǐn yīng。
绿渟并紫奈,焕丽不知名。lǜ tíng bìng zǐ nài,huàn lì bù zhī míng。

散花词

赵佶

浅浅黄金萼,匀匀白玉英。qiǎn qiǎn huáng jīn è,yún yún bái yù yīng。
天风随御驾,吹满九重城。tiān fēng suí yù jià,chuī mǎn jiǔ zhòng chéng。

散花词

赵佶

绰约萦空际,缤纷落座隅。chuò yuē yíng kōng jì,bīn fēn luò zuò yú。
韶华长不老,何处觅仙都。sháo huá zhǎng bù lǎo,hé chù mì xiān dōu。

散花词

赵佶

圣境三千岁,仙花始一开。shèng jìng sān qiān suì,xiān huā shǐ yī kāi。
如何金箓会,并奉列真来。rú hé jīn lù huì,bìng fèng liè zhēn lái。

散花词

赵佶

几席延飙驭,香灯建宝坛。jǐ xí yán biāo yù,xiāng dēng jiàn bǎo tán。
丹心无可献,碎锦洒云端。dān xīn wú kě xiàn,suì jǐn sǎ yún duān。

散花词

赵佶

碧绿相差次,红黄迭浅深。bì lǜ xiāng chà cì,hóng huáng dié qiǎn shēn。
化工应自失,雕斫本何心。huà gōng yīng zì shī,diāo zhuó běn hé xīn。

散花词

赵佶

洞案炉烟起,无为道德香。dòng àn lú yān qǐ,wú wèi dào dé xiāng。
同根无异气,喷鼻更芬芳。tóng gēn wú yì qì,pēn bí gèng fēn fāng。

题芙蓉锦鸡图

赵佶

秋劲拒霜盛,峨冠锦羽鸡。qiū jìn jù shuāng shèng,é guān jǐn yǔ jī。
已知全五德,安逸胜凫鹥。yǐ zhī quán wǔ dé,ān yì shèng fú yī。

汧州作

赵佶

国破山河在,人非殿宇空。guó pò shān hé zài,rén fēi diàn yǔ kōng。
中兴何日是,搔首赋车攻。zhōng xīng hé rì shì,sāo shǒu fù chē gōng。

汧州作

赵佶

杳杳神京路八千,宗祊隔越几经年。yǎo yǎo shén jīng lù bā qiān,zōng bēng gé yuè jǐ jīng nián。
衰残病渴那能久,茹苦穷荒敢怨天。shuāi cán bìng kě nà néng jiǔ,rú kǔ qióng huāng gǎn yuàn tiān。

海棠通花凤

赵佶

锦棠天与丽,映日特妖娆。jǐn táng tiān yǔ lì,yìng rì tè yāo ráo。
五色绚仪凤,真堪上翠翘。wǔ sè xuàn yí fèng,zhēn kān shàng cuì qiào。

杏花鹦鹉

赵佶

并亚陇云飞,稳巢文杏枝。bìng yà lǒng yún fēi,wěn cháo wén xìng zhī。
高栖良自得,蜂蝶莫相疑。gāo qī liáng zì dé,fēng dié mò xiāng yí。
4141234567»