古诗词

赵佶

宫词

赵佶

梨花如雪照庭隅,魄月沦精上海初。lí huā rú xuě zhào tíng yú,pò yuè lún jīng shàng hǎi chū。
禁鼓方传宫漏闭,嫔嫱相拉夜看书。jìn gǔ fāng chuán gōng lòu bì,pín qiáng xiāng lā yè kàn shū。

宫词

赵佶

翠芳庭宇叠山围,路转龙盘灿陆离。cuì fāng tíng yǔ dié shān wéi,lù zhuǎn lóng pán càn lù lí。
响石因风飘冷韵,小碑刊勒祖宗诗。xiǎng shí yīn fēng piāo lěng yùn,xiǎo bēi kān lēi zǔ zōng shī。

宫词

赵佶

承平皇族益繁昌,雁序天伦令德彰。chéng píng huáng zú yì fán chāng,yàn xù tiān lún lìng dé zhāng。
此意绵长敦友爱,时时别殿宴亲王。cǐ yì mián zhǎng dūn yǒu ài,shí shí bié diàn yàn qīn wáng。

宫词

赵佶

销金花朵遍轻罗,剪作春衣锡赐多。xiāo jīn huā duǒ biàn qīng luó,jiǎn zuò chūn yī xī cì duō。
斗薄只贪腰细柳,夜阑无奈峭寒何。dòu báo zhǐ tān yāo xì liǔ,yè lán wú nài qiào hán hé。

宫词

赵佶

求贤取士属熙辰,朝野喧传诏墨新。qiú xián qǔ shì shǔ xī chén,cháo yě xuān chuán zhào mò xīn。
省试更增人百数,大庭将见出平津。shěng shì gèng zēng rén bǎi shù,dà tíng jiāng jiàn chū píng jīn。

宫词

赵佶

祐神珍观五云开,高倚层霄叠玉台。yòu shén zhēn guān wǔ yún kāi,gāo yǐ céng xiāo dié yù tái。
笑语半空知远近,纵观飞骑拂尘来。xiào yǔ bàn kōng zhī yuǎn jìn,zòng guān fēi qí fú chén lái。

宫词

赵佶

碧纱窗薄晃朝曦,睡起心情不自持。bì shā chuāng báo huǎng cháo xī,shuì qǐ xīn qíng bù zì chí。
妆饰尚慵临曲槛,却教鹦鹉念新诗。zhuāng shì shàng yōng lín qū kǎn,què jiào yīng wǔ niàn xīn shī。

宫词

赵佶

绿搅兰芽绕径隅,日融花气暖萦纡。lǜ jiǎo lán yá rào jìng yú,rì róng huā qì nuǎn yíng yū。
秋千伴侣时相约,画板缯绳翠袖扶。qiū qiān bàn lǚ shí xiāng yuē,huà bǎn zēng shéng cuì xiù fú。

宫词

赵佶

雅颂形容各训笺,后妃基化国风先。yǎ sòng xíng róng gè xùn jiān,hòu fēi jī huà guó fēng xiān。
卷分二十求深旨,亲著全经正论篇。juǎn fēn èr shí qiú shēn zhǐ,qīn zhù quán jīng zhèng lùn piān。

宫词

赵佶

深庭窗月透轻纱,仙侣勤工组绣华。shēn tíng chuāng yuè tòu qīng shā,xiān lǚ qín gōng zǔ xiù huá。
笑语竟将心事卜,只知相顾看灯花。xiào yǔ jìng jiāng xīn shì bo,zhǐ zhī xiāng gù kàn dēng huā。

宫词

赵佶

崇政西清辟讲筵,簪裾杂遝尽英贤。chóng zhèng xī qīng pì jiǎng yán,zān jū zá tà jǐn yīng xián。
守成当谨持盈戒,紬绎凫鹥大雅篇。shǒu chéng dāng jǐn chí yíng jiè,chóu yì fú yī dà yǎ piān。

宫词

赵佶

沉水薰浓瑞霭飞,相兼花气馥庭墀。chén shuǐ xūn nóng ruì ǎi fēi,xiāng jiān huā qì fù tíng chí。
皇家休问多嘉景,绛阙清都只此知。huáng jiā xiū wèn duō jiā jǐng,jiàng quē qīng dōu zhǐ cǐ zhī。

宫词

赵佶

玉容初起殢春慵,鬓亸秋蝉不解拢。yù róng chū qǐ tì chūn yōng,bìn duǒ qiū chán bù jiě lǒng。
十二宝阑闲倚处,花间应避落残红。shí èr bǎo lán xián yǐ chù,huā jiān yīng bì luò cán hóng。

宫词

赵佶

娇云溶漾作春晴,绣毂清风出凤城。jiāo yún róng yàng zuò chūn qíng,xiù gǔ qīng fēng chū fèng chéng。
帘底红妆方笑语,通衢争听卖花声。lián dǐ hóng zhuāng fāng xiào yǔ,tōng qú zhēng tīng mài huā shēng。

宫词

赵佶

红旗连属晓荧煌,万马嘶风去路长。hóng qí lián shǔ xiǎo yíng huáng,wàn mǎ sī fēng qù lù zhǎng。
知是黠羌来款塞,亲临丹阙纳降王。zhī shì xiá qiāng lái kuǎn sāi,qīn lín dān quē nà jiàng wáng。

宫词

赵佶

绮堂嫔御坦春容,暂止连绵组绣功。qǐ táng pín yù tǎn chūn róng,zàn zhǐ lián mián zǔ xiù gōng。
却取诗书共披阅,终朝歌演二南风。què qǔ shī shū gòng pī yuè,zhōng cháo gē yǎn èr nán fēng。

宫词

赵佶

三月风光触处奇,禁宫通夜足娱嬉。sān yuè fēng guāng chù chù qí,jìn gōng tōng yè zú yú xī。
踏青斗草皆馀事,闲集朋侪静奕棋。tà qīng dòu cǎo jiē yú shì,xián jí péng chái jìng yì qí。

宫词

赵佶

燧人钻火应时分,颁赐诸宫尽乐闻。suì rén zuān huǒ yīng shí fēn,bān cì zhū gōng jǐn lè wén。
堂上美人无用处,旋燔金饼炷兰薰。táng shàng měi rén wú yòng chù,xuán fán jīn bǐng zhù lán xūn。

宫词

赵佶

斗鸡园里城非雅,射鸭池边岂足多。dòu jī yuán lǐ chéng fēi yǎ,shè yā chí biān qǐ zú duō。
最好芰荷香隔岸,画船摇曳按笙歌。zuì hǎo jì hé xiāng gé àn,huà chuán yáo yè àn shēng gē。

宫词

赵佶

六幕低垂晓鉴寒,帘旌风动皱翔鸾。liù mù dī chuí xiǎo jiàn hán,lián jīng fēng dòng zhòu xiáng luán。
仙姿妆早呵纤指,远黛遥分胜笔端。xiān zī zhuāng zǎo hē xiān zhǐ,yuǎn dài yáo fēn shèng bǐ duān。