古诗词

朱熹

之德化宿剧头铺夜闻杜宇

朱熹

王事贤劳只自嗤,一官今是五年期。wáng shì xián láo zhǐ zì chī,yī guān jīn shì wǔ nián qī。
如何独宿荒山夜,更拥寒衾听子规。rú hé dú sù huāng shān yè,gèng yōng hán qīn tīng zi guī。

小盈道中

朱熹

今朝行役是登临,极目郊原快赏心。jīn cháo xíng yì shì dēng lín,jí mù jiāo yuán kuài shǎng xīn。
却笑从前嫌俗事,一春牢落闭门深。què xiào cóng qián xián sú shì,yī chūn láo luò bì mén shēn。

兼山阁雨中

朱熹

两山相接雨冥冥,四牖东西万木青。liǎng shān xiāng jiē yǔ míng míng,sì yǒu dōng xī wàn mù qīng。
面似冻梨头似雪,后生谁与属遗经。miàn shì dòng lí tóu shì xuě,hòu shēng shuí yǔ shǔ yí jīng。

送籍溪胡丈赴馆供职二首

朱熹

祖饯衣冠满道周,此行谁与话端由。zǔ jiàn yī guān mǎn dào zhōu,cǐ xíng shuí yǔ huà duān yóu。
心知不作功名计,只为苍生未敢休。xīn zhī bù zuò gōng míng jì,zhǐ wèi cāng shēng wèi gǎn xiū。

送籍溪胡丈赴馆供职二首

朱熹

执我仇仇讵我知,谩将行止验天机。zhí wǒ chóu chóu jù wǒ zhī,mán jiāng xíng zhǐ yàn tiān jī。
猿悲鹤怨因何事,只恐先生袖手归。yuán bēi hè yuàn yīn hé shì,zhǐ kǒng xiān shēng xiù shǒu guī。

寄籍溪胡丈及刘恭

朱熹

先生去上芸香阁,阁老新峨豸角冠。xiān shēng qù shàng yún xiāng gé,gé lǎo xīn é zhì jiǎo guān。
留取幽人卧空谷,一川风月要人看。liú qǔ yōu rén wò kōng gǔ,yī chuān fēng yuè yào rén kàn。

寄籍溪胡丈及刘恭

朱熹

瓮牖前头翠作屏,晚来相对静仪刑。wèng yǒu qián tóu cuì zuò píng,wǎn lái xiāng duì jìng yí xíng。
浮云一任闲舒卷,万古青山祇么青。fú yún yī rèn xián shū juǎn,wàn gǔ qīng shān qí me qīng。

仰思二首

朱熹

公德明光万世师,从容酬酢更何疑。gōng dé míng guāng wàn shì shī,cóng róng chóu cù gèng hé yí。
当年不合知何事,清夜端居独仰思。dāng nián bù hé zhī hé shì,qīng yè duān jū dú yǎng sī。

仰思二首

朱熹

圣贤事业理难同,僭作新题欲自攻。shèng xián shì yè lǐ nán tóng,jiàn zuò xīn tí yù zì gōng。
王事兼施吾岂敢,傥容思勉议成功。wáng shì jiān shī wú qǐ gǎn,tǎng róng sī miǎn yì chéng gōng。

困学二首

朱熹

旧喜安心苦觅心,捐书绝学费追寻。jiù xǐ ān xīn kǔ mì xīn,juān shū jué xué fèi zhuī xún。
困衡此日安无地,始觉从前枉寸阴。kùn héng cǐ rì ān wú dì,shǐ jué cóng qián wǎng cùn yīn。

困学二首

朱熹

困学工夫岂易成,斯名独恐是虚称。kùn xué gōng fū qǐ yì chéng,sī míng dú kǒng shì xū chēng。
傍人莫笑标题误,庸行庸言实未能。bàng rén mò xiào biāo tí wù,yōng xíng yōng yán shí wèi néng。

复斋偶题

朱熹

出入无时是此心,岂知鸡犬易追寻。chū rù wú shí shì cǐ xīn,qǐ zhī jī quǎn yì zhuī xún。
请看屏上初爻旨,便识名斋用意深。qǐng kàn píng shàng chū yáo zhǐ,biàn shí míng zhāi yòng yì shēn。

示四弟

朱熹

务学修身要及时,竞辰须念隙驹驰。wù xué xiū shēn yào jí shí,jìng chén xū niàn xì jū chí。
清宵白日供游荡,愁杀堂前老古锥。qīng xiāo bái rì gōng yóu dàng,chóu shā táng qián lǎo gǔ zhuī。

克己

朱熹

宝鉴当年照胆寒,向来埋没太无端。bǎo jiàn dāng nián zhào dǎn hán,xiàng lái mái méi tài wú duān。
只今垢尽明全见,还得当年宝鉴看。zhǐ jīn gòu jǐn míng quán jiàn,hái dé dāng nián bǎo jiàn kàn。

曾点

朱熹

春服初成丽景迟,步随流水玩晴漪。chūn fú chū chéng lì jǐng chí,bù suí liú shuǐ wán qíng yī。
微吟缓节归来晚,一任轻风拂面吹。wēi yín huǎn jié guī lái wǎn,yī rèn qīng fēng fú miàn chuī。

伐木

朱熹

伐木相将入远山,共听幽鸟语关关。fá mù xiāng jiāng rù yuǎn shān,gòng tīng yōu niǎo yǔ guān guān。
殷勤若解当时意,此日那容不尽欢。yīn qín ruò jiě dāng shí yì,cǐ rì nà róng bù jǐn huān。

春日偶作

朱熹

闻道西园春色深,急穿芒屩去登临。wén dào xī yuán chūn sè shēn,jí chuān máng juē qù dēng lín。
千葩万蕊争红紫,谁识乾坤造化心。qiān pā wàn ruǐ zhēng hóng zǐ,shuí shí qián kūn zào huà xīn。

观书有感

朱熹

半亩方塘一鉴开,天光云影共徘徊。bàn mǔ fāng táng yī jiàn kāi,tiān guāng yún yǐng gòng pái huái。
问渠那得清如许,为有源头活水来。wèn qú nà dé qīng rú xǔ,wèi yǒu yuán tóu huó shuǐ lái。

观书有感

朱熹

昨夜江边春水生,蒙冲巨舰一毛轻。zuó yè jiāng biān chūn shuǐ shēng,méng chōng jù jiàn yī máo qīng。
向来枉费推移力,此日中流自在行。xiàng lái wǎng fèi tuī yí lì,cǐ rì zhōng liú zì zài xíng。

题西林院壁二首

朱熹

触目风光不易裁,此间何似舞雩台。chù mù fēng guāng bù yì cái,cǐ jiān hé shì wǔ yú tái。
病躯若得长无事,春服成时岁一来。bìng qū ruò dé zhǎng wú shì,chūn fú chéng shí suì yī lái。