古诗词

朱熹

寄题浏阳李氏遗经阁二首

朱熹

老翁无物与孙儿,楼上牙签满架垂。lǎo wēng wú wù yǔ sūn ér,lóu shàng yá qiān mǎn jià chuí。
更得南湖亲嘱付,归来端的有馀师。gèng dé nán hú qīn zhǔ fù,guī lái duān de yǒu yú shī。

寄题浏阳李氏遗经阁二首

朱熹

读书不见行间墨,始识当年教外心。dú shū bù jiàn xíng jiān mò,shǐ shí dāng nián jiào wài xīn。
个是侬家真宝藏,不应犹羡满籯金。gè shì nóng jiā zhēn bǎo cáng,bù yīng yóu xiàn mǎn yíng jīn。

长溪林一鹗秀才有落发之愿示及诸贤诗卷因题其后二首

朱熹

闻说当机百念休,区区何更苦营求。wén shuō dāng jī bǎi niàn xiū,qū qū hé gèng kǔ yíng qiú。
早知名教无穷乐,陋巷箪瓢也自由。zǎo zhī míng jiào wú qióng lè,lòu xiàng dān piáo yě zì yóu。

长溪林一鹗秀才有落发之愿示及诸贤诗卷因题其后二首

朱熹

贫里烦君特地过,金襕谁与换鱼蓑。pín lǐ fán jūn tè dì guò,jīn lán shuí yǔ huàn yú suō。
它年云水经行遍,佛法元来本不多。tā nián yún shuǐ jīng xíng biàn,fú fǎ yuán lái běn bù duō。

送德和弟归婺源二首

朱熹

十舍辛勤触热来,琴书曾未拂尘埃。shí shě xīn qín chù rè lái,qín shū céng wèi fú chén āi。
秋风何事催归兴,步出闽山黄叶堆。qiū fēng hé shì cuī guī xīng,bù chū mǐn shān huáng yè duī。

送德和弟归婺源二首

朱熹

十年寂寞抱遗经,圣路悠悠不计程。shí nián jì mò bào yí jīng,shèng lù yōu yōu bù jì chéng。
误子南来却空去,但将迂阔话平生。wù zi nán lái què kōng qù,dàn jiāng yū kuò huà píng shēng。

次刘明远宋子飞反招隐韵二首

朱熹

先生留落岁时多,气涌如山不易磨。xiān shēng liú luò suì shí duō,qì yǒng rú shān bù yì mó。
却学幽人陶靖节,正缘三径起弦歌。què xué yōu rén táo jìng jié,zhèng yuán sān jìng qǐ xián gē。

次刘明远宋子飞反招隐韵二首

朱熹

荣丑穷通祇偶然,未妨闲共耸吟肩。róng chǒu qióng tōng qí ǒu rán,wèi fáng xián gòng sǒng yín jiān。
君能触处真齐物,我亦平生不怨天。jūn néng chù chù zhēn qí wù,wǒ yì píng shēng bù yuàn tiān。

次韵谢刘仲行惠笋二首

朱熹

谁寄寒林新斸笋,开奁喜见白差差。shuí jì hán lín xīn zhǔ sǔn,kāi lián xǐ jiàn bái chà chà。
知君调我酸寒甚,不是封侯食肉姿。zhī jūn diào wǒ suān hán shén,bù shì fēng hóu shí ròu zī。

次韵谢刘仲行惠笋二首

朱熹

君诗高处古无师,岛瘦郊寒讵足差。jūn shī gāo chù gǔ wú shī,dǎo shòu jiāo hán jù zú chà。
缚得狞龙并寄我,句中仍喜见雄姿。fù dé níng lóng bìng jì wǒ,jù zhōng réng xǐ jiàn xióng zī。

天湖四乙丈坐间赏梅作送刘充甫平甫如豫章

朱熹

竹外横枝老屈盘,冰壶遥夜玉窗寒。zhú wài héng zhī lǎo qū pán,bīng hú yáo yè yù chuāng hán。
两公明日江南路,雪后园林子细看。liǎng gōng míng rì jiāng nán lù,xuě hòu yuán lín zi xì kàn。

石子重兄示诗留别次韵为谢三首

朱熹

此道知君着意深,不嫌枯淡苦难禁。cǐ dào zhī jūn zhe yì shēn,bù xián kū dàn kǔ nán jìn。
更须涵养钻研力,彊矫无忘此日心。gèng xū hán yǎng zuān yán lì,jiàng jiǎo wú wàng cǐ rì xīn。

石子重兄示诗留别次韵为谢三首

朱熹

克己工夫日用间,知君此意久晞颜。kè jǐ gōng fū rì yòng jiān,zhī jūn cǐ yì jiǔ xī yán。
摛文妄意输朋益,何似书绅有订顽。chī wén wàng yì shū péng yì,hé shì shū shēn yǒu dìng wán。

石子重兄示诗留别次韵为谢三首

朱熹

喜见薰成百里春,更惭谦诲极谆谆。xǐ jiàn xūn chéng bǎi lǐ chūn,gèng cán qiān huì jí zhūn zhūn。
愿言勉尽精微蕴,风俗期君使再醇。yuàn yán miǎn jǐn jīng wēi yùn,fēng sú qī jūn shǐ zài chún。

七日发岳麓道中寻梅不获至十日遇雪作此

朱熹

三日山行风绕林,天寒岁暮客愁深。sān rì shān xíng fēng rào lín,tiān hán suì mù kè chóu shēn。
心期已误梅花笑,急雪无端更满襟。xīn qī yǐ wù méi huā xiào,jí xuě wú duān gèng mǎn jīn。

马上口占次敬夫韵

朱熹

几日城中歌酒昏,今朝匹马向烟村。jǐ rì chéng zhōng gē jiǔ hūn,jīn cháo pǐ mǎ xiàng yān cūn。
迎人况有南山色,胜处何妨倒一尊。yíng rén kuàng yǒu nán shān sè,shèng chù hé fáng dào yī zūn。

马上举韩退之话口占

朱熹

昨日风烟接混茫,今朝紫翠插青苍。zuó rì fēng yān jiē hùn máng,jīn cháo zǐ cuì chā qīng cāng。
此心元自通天地,可笑灵宫枉炷香。cǐ xīn yuán zì tōng tiān dì,kě xiào líng gōng wǎng zhù xiāng。

雪消溪涨山色尤可喜口占

朱熹

头上琼冈出旧青,马边流水涨寒汀。tóu shàng qióng gāng chū jiù qīng,mǎ biān liú shuǐ zhǎng hán tīng。
若为留得晶莹住,突兀长看素锦屏。ruò wèi liú dé jīng yíng zhù,tū wù zhǎng kàn sù jǐn píng。

马迹桥

朱熹

下马驱车过野桥,桥西一路上云霄。xià mǎ qū chē guò yě qiáo,qiáo xī yī lù shàng yún xiāo。
我来自有平生志,不用移文远见招。wǒ lái zì yǒu píng shēng zhì,bù yòng yí wén yuǎn jiàn zhāo。

登山有作次敬夫韵

朱熹

晚峰云散碧千寻,落日冲飙霜气深。wǎn fēng yún sàn bì qiān xún,luò rì chōng biāo shuāng qì shēn。
霁色登临寒夜月,行藏只此验天心。jì sè dēng lín hán yè yuè,xíng cáng zhǐ cǐ yàn tiān xīn。