古诗词

朱熹

公济惠山蔬四种并以佳篇来贶因次其韵蕨

朱熹

西山采蕨人,蓬首尚倾国。xī shān cǎi jué rén,péng shǒu shàng qīng guó。
怀哉远莫致,引脰气已塞。huái zāi yuǎn mò zhì,yǐn dòu qì yǐ sāi。
倾筐忽堕前,此意岂易得。qīng kuāng hū duò qián,cǐ yì qǐ yì dé。
良遇不可迟,枯筇有馀力。liáng yù bù kě chí,kū qióng yǒu yú lì。

题吴公济风泉亭

朱熹

涧谷居永久,高情未云酬。jiàn gǔ jū yǒng jiǔ,gāo qíng wèi yún chóu。
兹焉发天秘,始造寒岩幽。zī yān fā tiān mì,shǐ zào hán yán yōu。
上有茂树阴,下有清泉流。shàng yǒu mào shù yīn,xià yǒu qīng quán liú。
结亭倚苍峭,凿磴穷嵌丘。jié tíng yǐ cāng qiào,záo dèng qióng qiàn qiū。
翠壁自屏立,青藓亦环周。cuì bì zì píng lì,qīng xiǎn yì huán zhōu。
朅来憩永夏,凛若临清秋。qiè lái qì yǒng xià,lǐn ruò lín qīng qiū。
仰空韵笙竽,俯槛锵琳璆。yǎng kōng yùn shēng yú,fǔ kǎn qiāng lín qiú。
幽听一以会,悠然与神谋。yōu tīng yī yǐ huì,yōu rán yǔ shén móu。
遐哉超世心,暇日聊娱忧。xiá zāi chāo shì xīn,xiá rì liáo yú yōu。
笑问车马客,谁能淹此留。xiào wèn chē mǎ kè,shuí néng yān cǐ liú。

奉和公济兄留周宾之句

朱熹

端居感时序,驾言谁适从。duān jū gǎn shí xù,jià yán shuí shì cóng。
聊携二三子,杖屦此日同。liáo xié èr sān zi,zhàng jù cǐ rì tóng。
悠哉素心人,宴坐空岩中。yōu zāi sù xīn rén,yàn zuò kōng yán zhōng。
真成三秋别,梦想情何穷。zhēn chéng sān qiū bié,mèng xiǎng qíng hé qióng。
行行陟崇冈,引脰希高风。xíng xíng zhì chóng gāng,yǐn dòu xī gāo fēng。
忽然两相值,俯仰迷西东。hū rán liǎng xiāng zhí,fǔ yǎng mí xī dōng。
鳣堂偶休闲,鸡黍聊从容。zhān táng ǒu xiū xián,jī shǔ liáo cóng róng。
不辞腰脚劳,共上西南峰。bù cí yāo jiǎo láo,gòng shàng xī nán fēng。
佩萸笑长房,把菊追陶公。pèi yú xiào zhǎng fáng,bǎ jú zhuī táo gōng。
遐观众山迥,一酌千虑融。xiá guān zhòng shān jiǒng,yī zhuó qiān lǜ róng。
兴罢复来归,杳霭秋堂空。xīng bà fù lái guī,yǎo ǎi qiū táng kōng。
窥樽讫馀沥,倚阁闻疏钟。kuī zūn qì yú lì,yǐ gé wén shū zhōng。
主人意未阑,骊驹勿匆匆。zhǔ rén yì wèi lán,lí jū wù cōng cōng。

游百丈山以徙倚弄云泉分韵赋诗得云字

朱熹

执热倦烦局,驾言起宵分。zhí rè juàn fán jú,jià yán qǐ xiāo fēn。
随川踏晓月,度岭披朝云。suí chuān tà xiǎo yuè,dù lǐng pī cháo yún。
攀缘白石梯,拂拭苍藓纹。pān yuán bái shí tī,fú shì cāng xiǎn wén。
喷薄惊快觌,琮琤喜先闻。pēn báo jīng kuài dí,cóng chēng xǐ xiān wén。
奇哉此精庐,眇然隔尘氛。qí zāi cǐ jīng lú,miǎo rán gé chén fēn。
诸公肯同来,定非俗子群。zhū gōng kěn tóng lái,dìng fēi sú zi qún。
永日坐清樾,短章策奇勋。yǒng rì zuò qīng yuè,duǎn zhāng cè qí xūn。
慨然念畴昔,联裾已荒坟。kǎi rán niàn chóu xī,lián jū yǐ huāng fén。
中路忘磬折,寸心谩丝棼。zhōng lù wàng qìng zhé,cùn xīn mán sī fén。
惟应泉石愿,三生有馀薰。wéi yīng quán shí yuàn,sān shēng yǒu yú xūn。
兹游获重寻,十载心氤氲。zī yóu huò zhòng xún,shí zài xīn yīn yūn。
他年访旧躅,山灵莫移文。tā nián fǎng jiù zhú,shān líng mò yí wén。

游芦峰分韵得尽字

朱熹

芦山一何高,上上不可尽。lú shān yī hé gāo,shàng shàng bù kě jǐn。
我行独忘疲,泉石有招引。wǒ xíng dú wàng pí,quán shí yǒu zhāo yǐn。
须臾出蒙密,矫首眺无畛。xū yú chū méng mì,jiǎo shǒu tiào wú zhěn。
已谓极峥嵘,仰视犹隐嶙。yǐ wèi jí zhēng róng,yǎng shì yóu yǐn lín。
新斋小休憩,馀力更勉黾。xīn zhāi xiǎo xiū qì,yú lì gèng miǎn mǐn。
东峰切霄汉,首夏正凄紧。dōng fēng qiè xiāo hàn,shǒu xià zhèng qī jǐn。
杖策同攀跻,极目散幽窘。zhàng cè tóng pān jī,jí mù sàn yōu jiǒng。
万里俯连环,千里瞰孤隼。wàn lǐ fǔ lián huán,qiān lǐ kàn gū sǔn。
因知平生怀,未与尘虑泯。yīn zhī píng shēng huái,wèi yǔ chén lǜ mǐn。
归涂采薇蕨,晚饷杂蔬笋。guī tú cǎi wēi jué,wǎn xiǎng zá shū sǔn。
笑谓同来人,此愿天所允。xiào wèi tóng lái rén,cǐ yuàn tiān suǒ yǔn。
独往会淹留,寒栖甘菌蠢。dú wǎng huì yān liú,hán qī gān jūn chǔn。
山阿子慕予,无忧勒回轸。shān ā zi mù yǔ,wú yōu lēi huí zhěn。

同丘子服游芦峰以岭上多白云分韵赋诗得白字

朱熹

登岩出嚣尘,入谷媚泉石。dēng yán chū xiāo chén,rù gǔ mèi quán shí。
悠然惬幽趣,不觉几朝夕。yōu rán qiè yōu qù,bù jué jǐ cháo xī。
高寻倦冢顶,旧赏叹陈迹。gāo xún juàn zhǒng dǐng,jiù shǎng tàn chén jì。
仰惭仙人杖,俯愧谢公屐。yǎng cán xiān rén zhàng,fǔ kuì xiè gōng jī。
昨日吾弟来,勇往意无斁。zuó rì wú dì lái,yǒng wǎng yì wú yì。
今晨蓐食罢,千仞一咫尺。jīn chén rù shí bà,qiān rèn yī zhǐ chǐ。
心期未究竟,眼界已开辟。xīn qī wèi jiū jìng,yǎn jiè yǐ kāi pì。
浮野众麓青,萦云两川白。fú yě zhòng lù qīng,yíng yún liǎng chuān bái。
须臾互吞吐,变化已今昔。xū yú hù tūn tǔ,biàn huà yǐ jīn xī。
旷若尘虑空,悲哉人境窄。kuàng ruò chén lǜ kōng,bēi zāi rén jìng zhǎi。
平生有孤念,万里思矫翮。píng shēng yǒu gū niàn,wàn lǐ sī jiǎo hé。
感此复冲然,胡为尚形役。gǎn cǐ fù chōng rán,hú wèi shàng xíng yì。

将游云谷约同行者

朱熹

跻险择幽栖,搴萝结茅屋。jī xiǎn zé yōu qī,qiān luó jié máo wū。
疏泉下石濞,种树满烟谷。shū quán xià shí bì,zhǒng shù mǎn yān gǔ。
时登北原上,一骋千里目。shí dēng běi yuán shàng,yī chěng qiān lǐ mù。
云物下逶迤,冈峦远重复。yún wù xià wēi yí,gāng luán yuǎn zhòng fù。
暂辞忽旷岁,再往恨牵俗。zàn cí hū kuàng suì,zài wǎng hèn qiān sú。
因悲昨游侣,或已在鬼录。yīn bēi zuó yóu lǚ,huò yǐ zài guǐ lù。
暄风悟新阳,一雨欣众绿。xuān fēng wù xīn yáng,yī yǔ xīn zhòng lǜ。
明发君莫迟,幽期我当卜。míng fā jūn mò chí,yōu qī wǒ dāng bo。

朱熹

怀山不能寐,中宵命行轩。huái shān bù néng mèi,zhōng xiāo mìng xíng xuān。
亭午息畏景,薄暮登危峦。tíng wǔ xī wèi jǐng,báo mù dēng wēi luán。
峻极逾百磴,萦纡欲千盘。jùn jí yú bǎi dèng,yíng yū yù qiān pán。
行行遂曛黑,月落天风寒。xíng xíng suì xūn hēi,yuè luò tiān fēng hán。
羽人候中涂,良朋集林端。yǔ rén hòu zhōng tú,liáng péng jí lín duān。
问我何所迫,而尝兹险艰。wèn wǒ hé suǒ pò,ér cháng zī xiǎn jiān。
疲劳既云极,饥渴不能言。pí láo jì yún jí,jī kě bù néng yán。
投装卧中丘,幸此一室宽。tóu zhuāng wò zhōng qiū,xìng cǐ yī shì kuān。
怒号竟永夕,客枕无时安。nù hào jìng yǒng xī,kè zhěn wú shí ān。
旦起辟幽户,竹树青檀栾。dàn qǐ pì yōu hù,zhú shù qīng tán luán。
惊喜非昔睹,披寻得新观。jīng xǐ fēi xī dǔ,pī xún dé xīn guān。
淹留十日期,俯仰有馀欢。yān liú shí rì qī,fǔ yǎng yǒu yú huān。
寄语后来子,勿辞行路难。jì yǔ hòu lái zi,wù cí xíng lù nán。

云谷杂诗十二首登山

朱熹

夕阳翳东峰,微月下西岭。xī yáng yì dōng fēng,wēi yuè xià xī lǐng。
不辞青鞋穿,陟此岩路永。bù cí qīng xié chuān,zhì cǐ yán lù yǒng。
岩路永且跻,中情何耿耿。yán lù yǒng qiě jī,zhōng qíng hé gěng gěng。

云谷杂诗十二首登山

朱熹

山下风吹衣,山上风拔木。shān xià fēng chuī yī,shān shàng fēng bá mù。
茅茨何足保,瀛海虑翻覆。máo cí hé zú bǎo,yíng hǎi lǜ fān fù。
永念执鬯人,无心还自恧。yǒng niàn zhí chàng rén,wú xīn hái zì nǜ。

云谷杂诗十二首登山

朱熹

风起云气昏,风定天宇肃。fēng qǐ yún qì hūn,fēng dìng tiān yǔ sù。
遥遥万里晖,炯炯穿我屋。yáo yáo wàn lǐ huī,jiǒng jiǒng chuān wǒ wū。
良友共徘徊,山中讵幽独。liáng yǒu gòng pái huái,shān zhōng jù yōu dú。

云谷杂诗十二首登山

朱熹

野人载酒来,农谈日西夕。yě rén zài jiǔ lái,nóng tán rì xī xī。
此意良已勤,感叹情何极。cǐ yì liáng yǐ qín,gǎn tàn qíng hé jí。
归去莫频来,林深山路黑。guī qù mò pín lái,lín shēn shān lù hēi。

云谷杂诗十二首登山

朱熹

四体久不勤,筋力坐驽缓。sì tǐ jiǔ bù qín,jīn lì zuò nú huǎn。
何事两山阿,离离豆苗满。hé shì liǎng shān ā,lí lí dòu miáo mǎn。
多谢植杖翁,居然见长短。duō xiè zhí zhàng wēng,jū rán jiàn zhǎng duǎn。

云谷杂诗十二首登山

朱熹

高居远尘杂,崇论探杳冥。gāo jū yuǎn chén zá,chóng lùn tàn yǎo míng。
亹亹玄运驶,林林群动争。wěi wěi xuán yùn shǐ,lín lín qún dòng zhēng。
天道固如此,吾生安得宁。tiān dào gù rú cǐ,wú shēng ān dé níng。

云谷杂诗十二首登山

朱熹

吾党二三子,欲来从我游。wú dǎng èr sān zi,yù lái cóng wǒ yóu。
尘机谅扰扰,遐诺终悠悠。chén jī liàng rǎo rǎo,xiá nuò zhōng yōu yōu。
空山日复晚,伫立怅夷犹。kōng shān rì fù wǎn,zhù lì chàng yí yóu。

云谷杂诗十二首登山

朱熹

故人千里别,约我仍丹丘。gù rén qiān lǐ bié,yuē wǒ réng dān qiū。
云何一解散,书到令人愁。yún hé yī jiě sàn,shū dào lìng rén chóu。
此山岂不幽,何必赋远游。cǐ shān qǐ bù yōu,hé bì fù yuǎn yóu。

云谷杂诗十二首登山

朱熹

紬书厌尘累,执简投云关。chóu shū yàn chén lèi,zhí jiǎn tóu yún guān。
灵钥启玄秘,萧斧锄幽奸。líng yào qǐ xuán mì,xiāo fǔ chú yōu jiān。
书成莫示人,留置此山间。shū chéng mò shì rén,liú zhì cǐ shān jiān。

云谷杂诗十二首登山

朱熹

登山思无穷,临水心未厌。dēng shān sī wú qióng,lín shuǐ xīn wèi yàn。
沉疴何当平,膏肓今自砭。chén kē hé dāng píng,gāo huāng jīn zì biān。
默坐秋堂空,遐观靡馀念。mò zuò qiū táng kōng,xiá guān mí yú niàn。

云谷杂诗十二首登山

朱熹

行随流水声,步出哀壑底。xíng suí liú shuǐ shēng,bù chū āi hè dǐ。
绿树枝相樛,白涧石齿齿。lǜ shù zhī xiāng jiū,bái jiàn shí chǐ chǐ。
树石无穷年,流水日千里。shù shí wú qióng nián,liú shuǐ rì qiān lǐ。

云谷杂诗十二首登山

朱熹

出去柴门掩,归来蕙草秋。chū qù chái mén yǎn,guī lái huì cǎo qiū。
素荂林下吐,清芬衣上浮。sù fū lín xià tǔ,qīng fēn yī shàng fú。
欲寄山中友,日暮怅离忧。yù jì shān zhōng yǒu,rì mù chàng lí yōu。