古诗词

朱熹

赵君泽携琴载酒见访分韵得琴字

朱熹

山城夜寥阒,虚堂杳沉沉。shān chéng yè liáo qù,xū táng yǎo chén chén。
王孙有高趣,挈榼来相寻。wáng sūn yǒu gāo qù,qiè kē lái xiāng xún。
喜兹烦抱舒,未觉杯酒深。xǐ zī fán bào shū,wèi jué bēi jiǔ shēn。
一为尘外想,再抚丘中琴。yī wèi chén wài xiǎng,zài fǔ qiū zhōng qín。
馀音殷雷动,爽籁悲龙吟。yú yīn yīn léi dòng,shuǎng lài bēi lóng yín。
寄谢筝笛耳,宁知山水音。jì xiè zhēng dí ěr,níng zhī shān shuǐ yīn。

次季通韵赠范康侯

朱熹

朝霜逼凋梅,夕露忽团菊。cháo shuāng bī diāo méi,xī lù hū tuán jú。
百年风雨过,宜笑不宜哭。bǎi nián fēng yǔ guò,yí xiào bù yí kū。
口川失自防,心兵几回触。kǒu chuān shī zì fáng,xīn bīng jǐ huí chù。
年来身老大,甘此胯下辱。nián lái shēn lǎo dà,gān cǐ kuà xià rǔ。
永谢五鼎烹,聊寄一瓢足。yǒng xiè wǔ dǐng pēng,liáo jì yī piáo zú。
虽惭龙蟠泥,肯羡莺出谷。suī cán lóng pán ní,kěn xiàn yīng chū gǔ。
适意超混茫,放情遗结束。shì yì chāo hùn máng,fàng qíng yí jié shù。
俯仰天壤间,静胜惟我独。fǔ yǎng tiān rǎng jiān,jìng shèng wéi wǒ dú。
苍苍有心柏,落落无瑕玉。cāng cāng yǒu xīn bǎi,luò luò wú xiá yù。
年纪尚无闻,头颅岂须卜。nián jì shàng wú wén,tóu lú qǐ xū bo。

同张明府登凌风亭怀韩无咎

朱熹

日夕和风至,西山淡无姿。rì xī hé fēng zhì,xī shān dàn wú zī。
危亭极远眺,胜处良在兹。wēi tíng jí yuǎn tiào,shèng chù liáng zài zī。
忆昔韩令尹,青云乃心期。yì xī hán lìng yǐn,qīng yún nǎi xīn qī。
鞿羁不得骋,发此胸中奇。jī jī bù dé chěng,fā cǐ xiōng zhōng qí。
前瞻千仞冈,俯视万顷陂。qián zhān qiān rèn gāng,fǔ shì wàn qǐng bēi。
神襟一以旷,我志浩渺弥。shén jīn yī yǐ kuàng,wǒ zhì hào miǎo mí。
飞车越沧浪,天风振裳衣。fēi chē yuè cāng làng,tiān fēng zhèn shang yī。
怀哉此焉薄,问讯无边辞。huái zāi cǐ yān báo,wèn xùn wú biān cí。
今公岂不佳,宫商似前徽。jīn gōng qǐ bù jiā,gōng shāng shì qián huī。
相携岸晚帻,共此长相思。xiāng xié àn wǎn zé,gòng cǐ zhǎng xiāng sī。

送张彦辅赴阙

朱熹

执手何草草,送君千里道。zhí shǒu hé cǎo cǎo,sòng jūn qiān lǐ dào。
君行入修门,披胆谒至尊。jūn xíng rù xiū mén,pī dǎn yè zhì zūn。
问君此去谈何事,袖有谏书三万字。wèn jūn cǐ qù tán hé shì,xiù yǒu jiàn shū sān wàn zì。
明堂封禅不要论,智名勇功非所敦。míng táng fēng chán bù yào lùn,zhì míng yǒng gōng fēi suǒ dūn。
愿言中兴圣天子,修政攘夷从此始。yuàn yán zhōng xīng shèng tiān zi,xiū zhèng rǎng yí cóng cǐ shǐ。
深仁大义天与通,农桑万里长春风。shēn rén dà yì tiān yǔ tōng,nóng sāng wàn lǐ zhǎng chūn fēng。
朝纲清夷军律举,边屯不惊卧哮虎。cháo gāng qīng yí jūn lǜ jǔ,biān tún bù jīng wò xiāo hǔ。
一朝决策向中原,著鞭宁许他人先。yī cháo jué cè xiàng zhōng yuán,zhù biān níng xǔ tā rén xiān。

感怀

朱熹

经济夙所尚,隐沦非素期。jīng jì sù suǒ shàng,yǐn lún fēi sù qī。
几年霜露感,白发忽已垂。jǐ nián shuāng lù gǎn,bái fā hū yǐ chuí。
凿井北山阯,耕田南涧湄。záo jǐng běi shān zhǐ,gēng tián nán jiàn méi。
乾坤极浩荡,岁晚将何之。qián kūn jí hào dàng,suì wǎn jiāng hé zhī。

斋居感兴二十首

朱熹

昆仑大无外,旁薄下深广。kūn lún dà wú wài,páng báo xià shēn guǎng。
阴阳无停机,寒暑互来往。yīn yáng wú tíng jī,hán shǔ hù lái wǎng。
皇牺古神圣,妙契一俯仰。huáng xī gǔ shén shèng,miào qì yī fǔ yǎng。
不待窥马图,人文已宣朗。bù dài kuī mǎ tú,rén wén yǐ xuān lǎng。
浑然一理贯,昭晰非象罔。hún rán yī lǐ guàn,zhāo xī fēi xiàng wǎng。
珍重无极翁,为我重指掌。zhēn zhòng wú jí wēng,wèi wǒ zhòng zhǐ zhǎng。

斋居感兴二十首

朱熹

吾观阴阳化,升降八纮中。wú guān yīn yáng huà,shēng jiàng bā hóng zhōng。
前瞻既无始,后际那有终。qián zhān jì wú shǐ,hòu jì nà yǒu zhōng。
至理谅斯存,万世与今同。zhì lǐ liàng sī cún,wàn shì yǔ jīn tóng。
谁言混沌死,幻语惊盲聋。shuí yán hùn dùn sǐ,huàn yǔ jīng máng lóng。

斋居感兴二十首

朱熹

人心妙不测,出入乘气机。rén xīn miào bù cè,chū rù chéng qì jī。
凝冰亦焦火,渊沦复天飞。níng bīng yì jiāo huǒ,yuān lún fù tiān fēi。
至人乘元化,动静体无违。zhì rén chéng yuán huà,dòng jìng tǐ wú wéi。
珠藏泽自媚,玉韫山含晖。zhū cáng zé zì mèi,yù yùn shān hán huī。
神光烛九垓,玄思彻万微。shén guāng zhú jiǔ gāi,xuán sī chè wàn wēi。
尘编今寥落,叹息将安归。chén biān jīn liáo luò,tàn xī jiāng ān guī。

斋居感兴二十首

朱熹

静观灵台妙,万化此从出。jìng guān líng tái miào,wàn huà cǐ cóng chū。
云胡自芜秽,反受众形役。yún hú zì wú huì,fǎn shòu zhòng xíng yì。
厚味纷朵颐,妍姿坐倾国。hòu wèi fēn duǒ yí,yán zī zuò qīng guó。
崩奔不自悟,驰骛靡终毕。bēng bēn bù zì wù,chí wù mí zhōng bì。
君看穆天子,万里穷辙迹。jūn kàn mù tiān zi,wàn lǐ qióng zhé jì。
不有祈招诗,徐方御宸极。bù yǒu qí zhāo shī,xú fāng yù chén jí。

斋居感兴二十首

朱熹

泾舟胶楚泽,周纲已陵夷。jīng zhōu jiāo chǔ zé,zhōu gāng yǐ líng yí。
况复王风降,故宫黍离离。kuàng fù wáng fēng jiàng,gù gōng shǔ lí lí。
玄圣作春秋,哀伤实在兹。xuán shèng zuò chūn qiū,āi shāng shí zài zī。
祥麟一以踣,反袂空涟洏。xiáng lín yī yǐ bó,fǎn mèi kōng lián ér。
漂沦又百年,僭侯荷爵圭。piāo lún yòu bǎi nián,jiàn hóu hé jué guī。
王章久已丧,何复嗟叹为。wáng zhāng jiǔ yǐ sàng,hé fù jiē tàn wèi。
马公述孔业,托始有馀悲。mǎ gōng shù kǒng yè,tuō shǐ yǒu yú bēi。
拳拳信忠厚,无乃迷先几。quán quán xìn zhōng hòu,wú nǎi mí xiān jǐ。

斋居感兴二十首

朱熹

东京失其御,刑臣弄天纲。dōng jīng shī qí yù,xíng chén nòng tiān gāng。
西园植奸秽,五族沉忠良。xī yuán zhí jiān huì,wǔ zú chén zhōng liáng。
青青千里草,乘时起陆梁。qīng qīng qiān lǐ cǎo,chéng shí qǐ lù liáng。
当涂转凶悖,炎精遂无光。dāng tú zhuǎn xiōng bèi,yán jīng suì wú guāng。
桓桓左将军,仗钺西南疆。huán huán zuǒ jiāng jūn,zhàng yuè xī nán jiāng。
伏龙一奋跃,凤雏亦飞翔。fú lóng yī fèn yuè,fèng chú yì fēi xiáng。
祀汉配彼天,出师惊四方。sì hàn pèi bǐ tiān,chū shī jīng sì fāng。
天意竟莫回,王图不偏昌。tiān yì jìng mò huí,wáng tú bù piān chāng。
晋史自帝魏,后贤盍更张。jìn shǐ zì dì wèi,hòu xián hé gèng zhāng。
世无鲁连子,千载徒悲伤。shì wú lǔ lián zi,qiān zài tú bēi shāng。

斋居感兴二十首

朱熹

晋阳启唐祚,王明绍巢封。jìn yáng qǐ táng zuò,wáng míng shào cháo fēng。
垂统已如此,继体宜昏风。chuí tǒng yǐ rú cǐ,jì tǐ yí hūn fēng。
麀聚渎天伦,牝晨司祸凶。yōu jù dú tiān lún,pìn chén sī huò xiōng。
乾纲一以坠,天枢遂崇崇。qián gāng yī yǐ zhuì,tiān shū suì chóng chóng。
淫毒秽宸极,虐焰燔苍穹。yín dú huì chén jí,nüè yàn fán cāng qióng。
向非狄张徒,谁办取日功。xiàng fēi dí zhāng tú,shuí bàn qǔ rì gōng。
云何欧阳子,秉笔迷至公。yún hé ōu yáng zi,bǐng bǐ mí zhì gōng。
唐经乱周纪,凡例孰此容。táng jīng luàn zhōu jì,fán lì shú cǐ róng。
侃侃范太史,受说伊川翁。kǎn kǎn fàn tài shǐ,shòu shuō yī chuān wēng。
春秋二三策,万古开群蒙。chūn qiū èr sān cè,wàn gǔ kāi qún méng。

斋居感兴二十首

朱熹

朱光遍炎宇,微阴眇重渊。zhū guāng biàn yán yǔ,wēi yīn miǎo zhòng yuān。
寒威闭九野,阳德昭穷泉。hán wēi bì jiǔ yě,yáng dé zhāo qióng quán。
文明昧谨独,昏迷有开先。wén míng mèi jǐn dú,hūn mí yǒu kāi xiān。
几微谅难忽,善端本绵绵。jǐ wēi liàng nán hū,shàn duān běn mián mián。
掩身事斋戒,及此防未然。yǎn shēn shì zhāi jiè,jí cǐ fáng wèi rán。
闭关息商旅,绝彼柔道牵。bì guān xī shāng lǚ,jué bǐ róu dào qiān。

斋居感兴二十首

朱熹

微月堕西岭,烂然众星光。wēi yuè duò xī lǐng,làn rán zhòng xīng guāng。
明河斜未落,斗柄低复昂。míng hé xié wèi luò,dòu bǐng dī fù áng。
感此南北极,枢轴遥相当。gǎn cǐ nán běi jí,shū zhóu yáo xiāng dāng。
太一有常居,仰瞻独煌煌。tài yī yǒu cháng jū,yǎng zhān dú huáng huáng。
中天照四国,三辰环侍旁。zhōng tiān zhào sì guó,sān chén huán shì páng。
人心要如此,寂感无边方。rén xīn yào rú cǐ,jì gǎn wú biān fāng。

斋居感兴二十首

朱熹

放勋始钦明,南面亦恭己。fàng xūn shǐ qīn míng,nán miàn yì gōng jǐ。
大哉精一传,万世立人纪。dà zāi jīng yī chuán,wàn shì lì rén jì。
猗欤叹日跻,穆穆歌敬止。yī yú tàn rì jī,mù mù gē jìng zhǐ。
戒獒光武烈,待旦起周礼。jiè áo guāng wǔ liè,dài dàn qǐ zhōu lǐ。
恭惟千载心,秋月照寒水。gōng wéi qiān zài xīn,qiū yuè zhào hán shuǐ。
鲁叟何常师,删述存圣轨。lǔ sǒu hé cháng shī,shān shù cún shèng guǐ。

斋居感兴二十首

朱熹

吾闻包牺氏,爰初辟乾坤。wú wén bāo xī shì,yuán chū pì qián kūn。
乾行配天德,坤布协地文。qián xíng pèi tiān dé,kūn bù xié dì wén。
仰观玄浑周,一息万里奔。yǎng guān xuán hún zhōu,yī xī wàn lǐ bēn。
俯察方仪静,隤然千古存。fǔ chá fāng yí jìng,tuí rán qiān gǔ cún。
悟彼立象意,契此入德门。wù bǐ lì xiàng yì,qì cǐ rù dé mén。
勤行当不息,敬守思弥敦。qín xíng dāng bù xī,jìng shǒu sī mí dūn。

斋居感兴二十首

朱熹

大易图象隐,诗书简编讹。dà yì tú xiàng yǐn,shī shū jiǎn biān é。
礼乐矧交丧,春秋鱼鲁多。lǐ lè shěn jiāo sàng,chūn qiū yú lǔ duō。
瑶琴空宝匣,弦绝将如何。yáo qín kōng bǎo xiá,xián jué jiāng rú hé。
兴言理馀韵,龙门有遗歌。xīng yán lǐ yú yùn,lóng mén yǒu yí gē。

斋居感兴二十首

朱熹

颜生躬四勿,曾子日三省。yán shēng gōng sì wù,céng zi rì sān shěng。
中庸首谨独,衣锦思尚絅。zhōng yōng shǒu jǐn dú,yī jǐn sī shàng jiōng。
伟哉邹孟氏,雄辨极驰骋。wěi zāi zōu mèng shì,xióng biàn jí chí chěng。
操存一言要,为尔挈裘领。cāo cún yī yán yào,wèi ěr qiè qiú lǐng。
丹青著明法,今古垂焕炳。dān qīng zhù míng fǎ,jīn gǔ chuí huàn bǐng。
何事千载馀,无人践斯境。hé shì qiān zài yú,wú rén jiàn sī jìng。

斋居感兴二十首

朱熹

元亨播群品,利真固灵根。yuán hēng bō qún pǐn,lì zhēn gù líng gēn。
非诚谅无有,五性实斯存。fēi chéng liàng wú yǒu,wǔ xìng shí sī cún。
世人逞私见,凿智道弥昏。shì rén chěng sī jiàn,záo zhì dào mí hūn。
岂若林居子,幽探万化原。qǐ ruò lín jū zi,yōu tàn wàn huà yuán。

斋居感兴二十首

朱熹

飘飖学仙侣,遗世在云山。piāo yáo xué xiān lǚ,yí shì zài yún shān。
盗启元命秘,窃当生死关。dào qǐ yuán mìng mì,qiè dāng shēng sǐ guān。
金鼎蟠龙虎,三年养神丹。jīn dǐng pán lóng hǔ,sān nián yǎng shén dān。
刀圭一入口,白日生羽翰。dāo guī yī rù kǒu,bái rì shēng yǔ hàn。
我欲往从之,脱屣谅非难。wǒ yù wǎng cóng zhī,tuō xǐ liàng fēi nán。
但恐逆天道,偷生讵能安。dàn kǒng nì tiān dào,tōu shēng jù néng ān。