古诗词

王安石

散策

王安石

散策东冈亦已劳,横塘西转有亭皋。sàn cè dōng gāng yì yǐ láo,héng táng xī zhuǎn yǒu tíng gāo。
絮飞度屋何许柳,花落填沟无数桃。xù fēi dù wū hé xǔ liǔ,huā luò tián gōu wú shù táo。

书静照禅

王安石

简老已归黄土陌,渊师今作白头翁。jiǎn lǎo yǐ guī huáng tǔ mò,yuān shī jīn zuò bái tóu wēng。
百忧三十馀年事,陈迹山林草野中。bǎi yōu sān shí yú nián shì,chén jì shān lín cǎo yě zhōng。

记梦

王安石

月入千江体不分,道人非复世间人。yuè rù qiān jiāng tǐ bù fēn,dào rén fēi fù shì jiān rén。
钟山南北安禅地,香火他时共两身。zhōng shān nán běi ān chán dì,xiāng huǒ tā shí gòng liǎng shēn。

勘会贺兰溪主

王安石

贺兰溪上几株松,南北东西有几峰。hè lán xī shàng jǐ zhū sōng,nán běi dōng xī yǒu jǐ fēng。
买得住来今几日,寻常谁与坐从容。mǎi dé zhù lái jīn jǐ rì,xún cháng shuí yǔ zuò cóng róng。

过刘全美所居

王安石

西崦晴天得强扶,出林知有故人居。xī yān qíng tiān dé qiáng fú,chū lín zhī yǒu gù rén jū。
数能过我论奇字,当复令公见异书。shù néng guò wǒ lùn qí zì,dāng fù lìng gōng jiàn yì shū。

书何氏宅壁

王安石

有兴提鱼就公煮,此言虽在已三年。yǒu xīng tí yú jiù gōng zhǔ,cǐ yán suī zài yǐ sān nián。
皖灊终负幽人约,空对湖山坐惘然。wǎn qián zhōng fù yōu rén yuē,kōng duì hú shān zuò wǎng rán。

题永庆壁有雱遗墨数行

王安石

永庆招提墨数行,岁时风露每凄伤。yǒng qìng zhāo tí mò shù xíng,suì shí fēng lù měi qī shāng。
残骸岂久人间世,故有情钟未可忘。cán hái qǐ jiǔ rén jiān shì,gù yǒu qíng zhōng wèi kě wàng。

江宁府园示元度

王安石

画船南北水遥通,日暮幅巾篁竹中。huà chuán nán běi shuǐ yáo tōng,rì mù fú jīn huáng zhú zhōng。
行到月台逢翠碧,背人飞过子城东。xíng dào yuè tái féng cuì bì,bèi rén fēi guò zi chéng dōng。

金陵郡斋

王安石

谈经投老拚悠悠,为吏文书了即休。tán jīng tóu lǎo pàn yōu yōu,wèi lì wén shū le jí xiū。
深炷炉烟闭斋閤,卧听檐雨泻高秋。shēn zhù lú yān bì zhāi gé,wò tīng yán yǔ xiè gāo qiū。

戏示蒋颖叔

王安石

扶衰南陌望长楸,灯火如星满地流。fú shuāi nán mò wàng zhǎng qiū,dēng huǒ rú xīng mǎn dì liú。
但怪传呼杀风景,岂知禅客夜相投。dàn guài chuán hū shā fēng jǐng,qǐ zhī chán kè yè xiāng tóu。

游城东示深之德逢

王安石

欲牵淮舸共寻源,且踏青青绕杏园。yù qiān huái gě gòng xún yuán,qiě tà qīng qīng rào xìng yuán。
忆我旧时光宅路,依然桑柳映花繁。yì wǒ jiù shí guāng zhái lù,yī rán sāng liǔ yìng huā fán。

丽泽门

王安石

丽泽门西日未俄,水明沙净卷纤罗。lì zé mén xī rì wèi é,shuǐ míng shā jìng juǎn xiān luó。
绿琼洲渚青瑶嶂,付与诗工敢琢磨。lǜ qióng zhōu zhǔ qīng yáo zhàng,fù yǔ shī gōng gǎn zuó mó。

示公佐

王安石

残生伤性老耽书,年少东来复起予。cán shēng shāng xìng lǎo dān shū,nián shǎo dōng lái fù qǐ yǔ。
各据槁梧同不寐,偶然闻雨落阶除。gè jù gǎo wú tóng bù mèi,ǒu rán wén yǔ luò jiē chú。

示俞秀老二首

王安石

不见故人天际舟,小亭残日更回头。bù jiàn gù rén tiān jì zhōu,xiǎo tíng cán rì gèng huí tóu。
缫成白雪三千丈,细草孤云一片愁。sāo chéng bái xuě sān qiān zhàng,xì cǎo gū yún yī piàn chóu。

示俞秀老二首

王安石

君诗何以解人愁,初日红蕖碧水流。jūn shī hé yǐ jiě rén chóu,chū rì hóng qú bì shuǐ liú。
未怕元刘妨独步,每思陶谢与同游。wèi pà yuán liú fáng dú bù,měi sī táo xiè yǔ tóng yóu。

示李叔时二首

王安石

知子鸣弦意在山,一官聊复戏人间。zhī zi míng xián yì zài shān,yī guān liáo fù xì rén jiān。
能为白下东南尉,藜杖缁巾得往还。néng wèi bái xià dōng nán wèi,lí zhàng zī jīn dé wǎng hái。

示李叔时二首

王安石

千山访我几摧辀,清坐来看十日留。qiān shān fǎng wǒ jǐ cuī zhōu,qīng zuò lái kàn shí rì liú。
势利白头何足道,古人倾盖有绸缪。shì lì bái tóu hé zú dào,gǔ rén qīng gài yǒu chóu móu。

示宝觉二首

王安石

火暖窗明粥一盂,晨兴相对寂无鱼。huǒ nuǎn chuāng míng zhōu yī yú,chén xīng xiāng duì jì wú yú。
超然圣寺山林外,别有禅天好净居。chāo rán shèng sì shān lín wài,bié yǒu chán tiān hǎo jìng jū。

示宝觉二首

王安石

重将坏色染衣裙,共卧钟山一坞云。zhòng jiāng huài sè rǎn yī qún,gòng wò zhōng shān yī wù yún。
客舍黄粱今始熟,鸟残红柿昔曾分。kè shě huáng liáng jīn shǐ shú,niǎo cán hóng shì xī céng fēn。

仲元女孙

王安石

双鬟嬉戏我庭除,争挽新花比并襦。shuāng huán xī xì wǒ tíng chú,zhēng wǎn xīn huā bǐ bìng rú。
亲结香缨知不久,汝翁那更镊髭须。qīn jié xiāng yīng zhī bù jiǔ,rǔ wēng nà gèng niè zī xū。