古诗词

王安石

示道光及安大师

王安石

春日载阳,陟彼高冈。chūn rì zài yáng,zhì bǐ gāo gāng。
乐彼之园,维水泱泱。lè bǐ zhī yuán,wéi shuǐ yāng yāng。
维笋及蒲,既生既育。wéi sǔn jí pú,jì shēng jì yù。
拚飞维鸟,集于灌木。pàn fēi wéi niǎo,jí yú guàn mù。
嘤其鸣矣,乱我心曲。yīng qí míng yǐ,luàn wǒ xīn qū。
有怀二人,在彼空谷。yǒu huái èr rén,zài bǐ kōng gǔ。
既往既来,独寐寤宿。jì wǎng jì lái,dú mèi wù sù。
陟则在巘,或降于阿。zhì zé zài yǎn,huò jiàng yú ā。
瞻望弗及,伤如之何。zhān wàng fú jí,shāng rú zhī hé。

仓颉

王安石

仓颉造书,不诂自明。cāng jié zào shū,bù gǔ zì míng。
于乎多言,祇误后生。yú hū duō yán,qí wù hòu shēng。

潭州新学诗

王安石

有嘉新学,潭守所作。yǒu jiā xīn xué,tán shǒu suǒ zuò。
守者谁欤,仲庶氏吴。shǒu zhě shuí yú,zhòng shù shì wú。
振养矜寡,衣之褰襦。zhèn yǎng jīn guǎ,yī zhī qiān rú。
黔首鼓歌,吏静不求。qián shǒu gǔ gē,lì jìng bù qiú。
乃相庙序,生师所庐。nǎi xiāng miào xù,shēng shī suǒ lú。
上漏旁穿,燥湿不除。shàng lòu páng chuān,zào shī bù chú。
曰嘻迁哉,迫阨卑污。yuē xī qiān zāi,pò è bēi wū。
当其坏时,适可以谋。dāng qí huài shí,shì kě yǐ móu。
营地虑工,伐楩楠槠。yíng dì lǜ gōng,fá pián nán zhū。
撤故就新,为此渠渠。chè gù jiù xīn,wèi cǐ qú qú。
潭人来止,相语而喜。tán rén lái zhǐ,xiāng yǔ ér xǐ。
我知视成,无豫经始。wǒ zhī shì chéng,wú yù jīng shǐ。
公升在堂,从者如水。gōng shēng zài táng,cóng zhě rú shuǐ。
公曰诲汝,潭之士子。gōng yuē huì rǔ,tán zhī shì zi。
古之读书,凡以为己。gǔ zhī dú shū,fán yǐ wèi jǐ。
躬行孝悌,由义而仕。gōng xíng xiào tì,yóu yì ér shì。
神听汝助,况于闾里。shén tīng rǔ zhù,kuàng yú lǘ lǐ。
无实而荂,非圣自是。wú shí ér fū,fēi shèng zì shì。
虽大得意,吾犹汝耻。suī dà dé yì,wú yóu rǔ chǐ。
士下其手,公言无尤。shì xià qí shǒu,gōng yán wú yóu。
请诗我歌,以远公休。qǐng shī wǒ gē,yǐ yuǎn gōng xiū。

新田诗

王安石

离离新田,其下流水。lí lí xīn tián,qí xià liú shuǐ。
孰知其初,灌莽千里。shú zhī qí chū,guàn mǎng qiān lǐ。
其南背江,其北逾淮。qí nán bèi jiāng,qí běi yú huái。
父抱子扶,十百其来。fù bào zi fú,shí bǎi qí lái。
其来仆仆,镘我新屋。qí lái pū pū,màn wǒ xīn wū。
赵侯劬之,作者不饥。zhào hóu qú zhī,zuò zhě bù jī。
岁仍大熟,饱及鸡鹜。suì réng dà shú,bǎo jí jī wù。
僦船与车,四鄙出谷。jiù chuán yǔ chē,sì bǐ chū gǔ。
今游者处,昔止者流。jīn yóu zhě chù,xī zhǐ zhě liú。
维昔牧我,不如今侯。wéi xī mù wǒ,bù rú jīn hóu。
侯来适野,不有观者。hóu lái shì yě,bù yǒu guān zhě。
税于水滨,问我鳏寡。shuì yú shuǐ bīn,wèn wǒ guān guǎ。
侯其归矣,三岁于兹。hóu qí guī yǐ,sān suì yú zī。
谁能止侯,我往求之。shuí néng zhǐ hóu,wǒ wǎng qiú zhī。

猎较诗

王安石

猎较猎较,谁禽我有。liè jiào liè jiào,shuí qín wǒ yǒu。
国人之惏,君子所丑。guó rén zhī lán,jūn zi suǒ chǒu。
猎较猎较,祭占其祥。liè jiào liè jiào,jì zhàn qí xiáng。
国人之序,君子何伤。guó rén zhī xù,jūn zi hé shāng。

云之祁祁答董传

王安石

云之祁祁,或雨于渊。yún zhī qí qí,huò yǔ yú yuān。
苗之翘翘,或槁于田。miáo zhī qiào qiào,huò gǎo yú tián。
云之祁祁,或雨于野。yún zhī qí qí,huò yǔ yú yě。
有槁于田,岂不自我。yǒu gǎo yú tián,qǐ bù zì wǒ。
荟兮其隮,其在西郊。huì xī qí jī,qí zài xī jiāo。
匪我为之,我歌且谣。fěi wǒ wèi zhī,wǒ gē qiě yáo。
蔚兮其复,南山之侧。wèi xī qí fù,nán shān zhī cè。
我歌且谣,维以育德。wǒ gē qiě yáo,wéi yǐ yù dé。

题舒州山谷寺石牛洞泉穴

王安石

水泠泠而北出,山靡靡而旁围。shuǐ líng líng ér běi chū,shān mí mí ér páng wéi。
欲穷源而不得,竟怅望以空归。yù qióng yuán ér bù dé,jìng chàng wàng yǐ kōng guī。

题西太一宫壁二首

王安石

草色浮云漠漠,树阴落日潭潭。cǎo sè fú yún mò mò,shù yīn luò rì tán tán。
三十六陂流水,白头想见江南。sān shí liù bēi liú shuǐ,bái tóu xiǎng jiàn jiāng nán。

题西太一宫壁二首

王安石

三十年前此路,父兄持我东西。sān shí nián qián cǐ lù,fù xiōng chí wǒ dōng xī。
今日重来白首,欲寻陈迹都迷。jīn rì zhòng lái bái shǒu,yù xún chén jì dōu mí。

西太一宫楼

王安石

草际芙蕖零落,水边杨柳攲斜。cǎo jì fú qú líng luò,shuǐ biān yáng liǔ qī xié。
日暮炊烟孤起,不知鱼网谁家。rì mù chuī yān gū qǐ,bù zhī yú wǎng shuí jiā。

宫词

王安石

六宅新妆促锦,三宫巧仗丛花。liù zhái xīn zhuāng cù jǐn,sān gōng qiǎo zhàng cóng huā。
一片黄云起处,内人遥认官家。yī piàn huáng yún qǐ chù,nèi rén yáo rèn guān jiā。

狼山观海

王安石

万里昆仑谁凿破,无边波浪拍天来。wàn lǐ kūn lún shuí záo pò,wú biān bō làng pāi tiān lái。
晓寒云雾连穷屿,春暖鱼龙化蛰雷。xiǎo hán yún wù lián qióng yǔ,chūn nuǎn yú lóng huà zhé léi。
阆苑仙人何处觅?灵槎使者几时回?láng yuàn xiān rén hé chù mì?líng chá shǐ zhě jǐ shí huí?
遨游半在江湖里,始觉今朝眼界开。áo yóu bàn zài jiāng hú lǐ,shǐ jué jīn cháo yǎn jiè kāi。

咏石榴花

王安石

浓绿万枝红一点,动人春色不须多。nóng lǜ wàn zhī hóng yī diǎn,dòng rén chūn sè bù xū duō。

邀望之过我庐

王安石

念子且行矣,邀子过我庐。niàn zi qiě xíng yǐ,yāo zi guò wǒ lú。
汲我山下泉,煮我园中疏。jí wǒ shān xià quán,zhǔ wǒ yuán zhōng shū。
知子有仁心,不忍钩我鱼。zhī zi yǒu rén xīn,bù rěn gōu wǒ yú。
我池在人境,不与犷獭居。wǒ chí zài rén jìng,bù yǔ guǎng tǎ jū。
亦复无虫蛆,出没争腐馀。yì fù wú chóng qū,chū méi zhēng fǔ yú。
食罢往游观,鲅鲅藻与蒲。shí bà wǎng yóu guān,bà bà zǎo yǔ pú。
波清映白日,摆尾扬其须。bō qīng yìng bái rì,bǎi wěi yáng qí xū。
岂鱼有此乐,而我与子无?qǐ yú yǒu cǐ lè,ér wǒ yǔ zi wú?
击壤谣圣时,自得以为娱。jī rǎng yáo shèng shí,zì dé yǐ wèi yú。

秣陵道中口占二首

王安石

【其一】
经世才难就,田园路欲迷。jīng shì cái nán jiù,tián yuán lù yù mí。
殷勤将白发,下马照青溪。yīn qín jiāng bái fā,xià mǎ zhào qīng xī。
【其二】
岁熟田家乐,秋风客自悲。suì shú tián jiā lè,qiū fēng kè zì bēi。
茫茫曲城路,归马日斜时。máng máng qū chéng lù,guī mǎ rì xié shí。

法云

王安石

法云但见脊,细路埋桑麻。fǎ yún dàn jiàn jí,xì lù mái sāng má。
扶舆度焰水,窈窕一川花。fú yú dù yàn shuǐ,yǎo tiǎo yī chuān huā。
一川花好泉亦好,初晴涨绿深于草。yī chuān huā hǎo quán yì hǎo,chū qíng zhǎng lǜ shēn yú cǎo。
汲泉养之花不老,花底幽人自衰槁。jí quán yǎng zhī huā bù lǎo,huā dǐ yōu rén zì shuāi gǎo。

新花

王安石

老年少忻豫,况复病在床。lǎo nián shǎo xīn yù,kuàng fù bìng zài chuáng。
汲水置新花,取慰此流芳。jí shuǐ zhì xīn huā,qǔ wèi cǐ liú fāng。
流芳只须臾,我亦岂久长。liú fāng zhǐ xū yú,wǒ yì qǐ jiǔ zhǎng。
新花与故吾,已矣两可忘。xīn huā yǔ gù wú,yǐ yǐ liǎng kě wàng。
1677«78798081828384