古诗词

王安石

竹窗

王安石

竹窗红苋两三根,山色遥供水际门。zhú chuāng hóng xiàn liǎng sān gēn,shān sè yáo gōng shuǐ jì mén。
只我近知墙下路,能将屐齿记苔痕。zhǐ wǒ jìn zhī qiáng xià lù,néng jiāng jī chǐ jì tái hén。

出定力院作

王安石

江上悠悠不见人,十年尘垢梦中身。jiāng shàng yōu yōu bù jiàn rén,shí nián chén gòu mèng zhōng shēn。
殷勤为解丁香结,放出枝间自在春。yīn qín wèi jiě dīng xiāng jié,fàng chū zhī jiān zì zài chūn。

寄育王大觉禅师

王安石

山木悲鸣水怒流,百虫专夜思高秋。shān mù bēi míng shuǐ nù liú,bǎi chóng zhuān yè sī gāo qiū。
道人方丈应无梦,想复长吟拟慧休。dào rén fāng zhàng yīng wú mèng,xiǎng fù zhǎng yín nǐ huì xiū。

送僧游天台

王安石

天台一万八千丈,岁晏老僧携锡归。tiān tái yī wàn bā qiān zhàng,suì yàn lǎo sēng xié xī guī。
前程好景解吟否,密雪乱云缄翠微。qián chéng hǎo jǐng jiě yín fǒu,mì xuě luàn yún jiān cuì wēi。

次韵张仲通水轩

王安石

池雨含烟暝不收,草根长见水交流。chí yǔ hán yān míng bù shōu,cǎo gēn zhǎng jiàn shuǐ jiāo liú。
爱君古锦囊中句,解道今秋似去秋。ài jūn gǔ jǐn náng zhōng jù,jiě dào jīn qiū shì qù qiū。

送陈令

王安石

长溪流水碧潺潺,古木苍藤暗两山。zhǎng xī liú shuǐ bì chán chán,gǔ mù cāng téng àn liǎng shān。
把臂道人今在否,长官白首尚人间。bǎ bì dào rén jīn zài fǒu,zhǎng guān bái shǒu shàng rén jiān。

无锡寄孙

王安石

健席高樯送病身,乱山荒陇障归津。jiàn xí gāo qiáng sòng bìng shēn,luàn shān huāng lǒng zhàng guī jīn。
应须一曲千回首,西去论心更几人。yīng xū yī qū qiān huí shǒu,xī qù lùn xīn gèng jǐ rén。

谩成

王安石

清时无路取封侯,病卧牛衣已数秋。qīng shí wú lù qǔ fēng hóu,bìng wò niú yī yǐ shù qiū。
日月不胶时易失,感今怀昔使人愁。rì yuè bù jiāo shí yì shī,gǎn jīn huái xī shǐ rén chóu。

初晴

王安石

一抹明霞黯淡红,瓦沟已见雪花融。yī mǒ míng xiá àn dàn hóng,wǎ gōu yǐ jiàn xuě huā róng。
前山未放晓寒散,犹锁白云三两峰。qián shān wèi fàng xiǎo hán sàn,yóu suǒ bái yún sān liǎng fēng。

钓者

王安石

钓国平生岂有心,解甘身与世浮沉。diào guó píng shēng qǐ yǒu xīn,jiě gān shēn yǔ shì fú chén。
应知渭水车中老,自是君王着意深。yīng zhī wèi shuǐ chē zhōng lǎo,zì shì jūn wáng zhe yì shēn。

将次镇南

王安石

豫章江面朔风惊,浩荡帆船破浪行。yù zhāng jiāng miàn shuò fēng jīng,hào dàng fān chuán pò làng xíng。
目送家山无几许,千年空想蟪蛄声。mù sòng jiā shān wú jǐ xǔ,qiān nián kōng xiǎng huì gū shēng。

出金陵

王安石

白石冈头草木深,春风相与散衣襟。bái shí gāng tóu cǎo mù shēn,chūn fēng xiāng yǔ sàn yī jīn。
浮云映郭留佳气,飞鸟随人作好音。fú yún yìng guō liú jiā qì,fēi niǎo suí rén zuò hǎo yīn。

酬王微之

王安石

一雨回飙助蓐收,炎曦不复畏金流。yī yǔ huí biāo zhù rù shōu,yán xī bù fù wèi jīn liú。
君家咫尺堪乘兴,想岸乌纱对奕秋。jūn jiā zhǐ chǐ kān chéng xīng,xiǎng àn wū shā duì yì qiū。

题玉光亭

王安石

传闻天玉此埋堙,千古谁分伪与真。chuán wén tiān yù cǐ mái yīn,qiān gǔ shuí fēn wěi yǔ zhēn。
每向小庭风月夜,却疑山水有精神。měi xiàng xiǎo tíng fēng yuè yè,què yí shān shuǐ yǒu jīng shén。

赠僧

王安石

纷纷扰扰十年间,世事何尝不强颜。fēn fēn rǎo rǎo shí nián jiān,shì shì hé cháng bù qiáng yán。
亦欲心如秋水静,应须身似岭云闲。yì yù xīn rú qiū shuǐ jìng,yīng xū shēn shì lǐng yún xián。

嘲叔孙通

王安石

马上功成不喜文,叔孙绵蕝共经纶。mǎ shàng gōng chéng bù xǐ wén,shū sūn mián jué gòng jīng lún。
诸君可笑贪君赐,便许当时作圣人。zhū jūn kě xiào tān jūn cì,biàn xǔ dāng shí zuò shèng rén。

和净因有作

王安石

朝红一片堕窗尘,禅客翛然感此辰。cháo hóng yī piàn duò chuāng chén,chán kè xiāo rán gǎn cǐ chén。
更觉城中芳意少,不如山野早知春。gèng jué chéng zhōng fāng yì shǎo,bù rú shān yě zǎo zhī chūn。

张工部庙

王安石

使节纷纷下禁中,几人曾到此城东。shǐ jié fēn fēn xià jìn zhōng,jǐ rén céng dào cǐ chéng dōng。
独君遗像今如在,庙食真须德与功。dú jūn yí xiàng jīn rú zài,miào shí zhēn xū dé yǔ gōng。

次韵和张仲通见寄三绝句

王安石

高山流水意无穷,三尺空弦膝上桐。gāo shān liú shuǐ yì wú qióng,sān chǐ kōng xián xī shàng tóng。
默默此时谁会得,坐凭江阁看飞鸿。mò mò cǐ shí shuí huì dé,zuò píng jiāng gé kàn fēi hóng。

次韵和张仲通见寄三绝句

王安石

收拾乾坤付一壶,世间无物直锱铢。shōu shí qián kūn fù yī hú,shì jiān wú wù zhí zī zhū。
醉乡旧业抛来久,更欲因君稍问涂。zuì xiāng jiù yè pāo lái jiǔ,gèng yù yīn jūn shāo wèn tú。