古诗词

欧阳修

答圣俞

欧阳修

人皆喜诗翁,有酒谁肯一醉之。rén jiē xǐ shī wēng,yǒu jiǔ shuí kěn yī zuì zhī。
嗟我独无酒,数往从翁何所为。jiē wǒ dú wú jiǔ,shù wǎng cóng wēng hé suǒ wèi。
翁居南方我北走,世路离合安可期。wēng jū nán fāng wǒ běi zǒu,shì lù lí hé ān kě qī。
汴渠千艘日上下,来及水门犹未知。biàn qú qiān sōu rì shàng xià,lái jí shuǐ mén yóu wèi zhī。
五年不见劳梦寐,三日始往何其迟。wǔ nián bù jiàn láo mèng mèi,sān rì shǐ wǎng hé qí chí。
城东赚河有名字,万家弃水为污池。chéng dōng zhuàn hé yǒu míng zì,wàn jiā qì shuǐ wèi wū chí。
人居其上苟贤者,我视此水犹涟漪。rén jū qí shàng gǒu xián zhě,wǒ shì cǐ shuǐ yóu lián yī。
入门下马解衣带,共坐习习清风吹。rù mén xià mǎ jiě yī dài,gòng zuò xí xí qīng fēng chuī。
湿薪荧荧煮薄茗,四顾壁立空无遗。shī xīn yíng yíng zhǔ báo míng,sì gù bì lì kōng wú yí。
万钱方丈饱则止,一瓢饮水乐可涯。wàn qián fāng zhàng bǎo zé zhǐ,yī piáo yǐn shuǐ lè kě yá。
况出新诗数十首,珠玑大小光陆离。kuàng chū xīn shī shù shí shǒu,zhū jī dà xiǎo guāng lù lí。
他人欲一不可有,君家筐箧满莫持。tā rén yù yī bù kě yǒu,jūn jiā kuāng qiè mǎn mò chí。
才大名高乃富贵,岂比金紫包愚痴。cái dà míng gāo nǎi fù guì,qǐ bǐ jīn zǐ bāo yú chī。
贵贱同为一丘土,圣贤独如星日垂。guì jiàn tóng wèi yī qiū tǔ,shèng xián dú rú xīng rì chuí。
道德内乐不假物,犹须朋友并良时。dào dé nèi lè bù jiǎ wù,yóu xū péng yǒu bìng liáng shí。
蝉声渐已变秋意,得酒安问醇与醨。chán shēng jiàn yǐ biàn qiū yì,dé jiǔ ān wèn chún yǔ lí。
玉堂官闲无事业,亲旧幸可从其私。yù táng guān xián wú shì yè,qīn jiù xìng kě cóng qí sī。
与翁老矣会有几,当弃百事勤追随。yǔ wēng lǎo yǐ huì yǒu jǐ,dāng qì bǎi shì qín zhuī suí。

感兴五首

欧阳修

奉祠严秘馆,摄事罄精诚。fèng cí yán mì guǎn,shè shì qìng jīng chéng。
岁晏悲木落,天寒闻鹤鸣。suì yàn bēi mù luò,tiān hán wén hè míng。
念昔丘壑趣,岂知朝市情。niàn xī qiū hè qù,qǐ zhī cháo shì qíng。
弱龄婴仕宦,壮节慕功名。ruò líng yīng shì huàn,zhuàng jié mù gōng míng。
多病惭厚禄,早衰叹馀生。duō bìng cán hòu lù,zǎo shuāi tàn yú shēng。
未知犬马报,安得遂归耕。wèi zhī quǎn mǎ bào,ān dé suì guī gēng。

感兴五首

欧阳修

怀禄不知惭,人虽不吾责。huái lù bù zhī cán,rén suī bù wú zé。
贫交重意气,握手犹感激。pín jiāo zhòng yì qì,wò shǒu yóu gǎn jī。
煌煌腰间金,两鬓飒已白。huáng huáng yāo jiān jīn,liǎng bìn sà yǐ bái。
有生天地间,寿考非金石。yǒu shēng tiān dì jiān,shòu kǎo fēi jīn shí。
古人报一饭,君子不苟得。gǔ rén bào yī fàn,jūn zi bù gǒu dé。
忧来自悲歌,涕泪下沾臆。yōu lái zì bēi gē,tì lèi xià zhān yì。

感兴五首

欧阳修

清夜虽云长,白日亦易晚。qīng yè suī yún zhǎng,bái rì yì yì wǎn。
循环百刻中,势若丸走坂。xún huán bǎi kè zhōng,shì ruò wán zǒu bǎn。
盈亏自相补,得失何足算。yíng kuī zì xiāng bǔ,dé shī hé zú suàn。
餐霞可延年,饮酒诚自损。cān xiá kě yán nián,yǐn jiǔ chéng zì sǔn。
未知辛苦长,孰若适意短。wèi zhī xīn kǔ zhǎng,shú ruò shì yì duǎn。
二者一何偷,百年皆不免。èr zhě yī hé tōu,bǎi nián jiē bù miǎn。
颜回不著述,后世存愈远。yán huí bù zhù shù,hòu shì cún yù yuǎn。
圣贤非虚名,惟善为可勉。shèng xián fēi xū míng,wéi shàn wèi kě miǎn。

感兴五首

欧阳修

仕宦希寸禄,庶无饥寒迫。shì huàn xī cùn lù,shù wú jī hán pò。
读书事文章,本以代耕织。dú shū shì wén zhāng,běn yǐ dài gēng zhī。
学成颇自喜,禄厚愈多责。xué chéng pǒ zì xǐ,lù hòu yù duō zé。
挟山以超海,事有非其力。xié shān yǐ chāo hǎi,shì yǒu fēi qí lì。
君子贵量能,无轻食人食。jūn zi guì liàng néng,wú qīng shí rén shí。

感兴五首

欧阳修

唧唧复唧唧,夜叹晓未息。jī jī fù jī jī,yè tàn xiǎo wèi xī。
虫声急愈尖,病耳闻若刺。chóng shēng jí yù jiān,bìng ěr wén ruò cì。
壮士易为老,良时难再得。zhuàng shì yì wèi lǎo,liáng shí nán zài dé。
日月相随东,天行自西北。rì yuè xiāng suí dōng,tiān xíng zì xī běi。
三者不相谋,万古无穷极。sān zhě bù xiāng móu,wàn gǔ wú qióng jí。
安知人间世,岁月忽已易。ān zhī rén jiān shì,suì yuè hū yǐ yì。

吴学士石屏歌

欧阳修

晨光入林众鸟惊,腷膊群飞鸦乱鸣。chén guāng rù lín zhòng niǎo jīng,bì bó qún fēi yā luàn míng。
穿林四散投空去,黄口巢中饥待哺。chuān lín sì sàn tóu kōng qù,huáng kǒu cháo zhōng jī dài bǔ。
雌者下啄雄高盘,雄雌相呼飞复还。cí zhě xià zhuó xióng gāo pán,xióng cí xiāng hū fēi fù hái。
空林无人鸟声乐,古木参天枝屈蟠。kōng lín wú rén niǎo shēng lè,gǔ mù cān tiān zhī qū pán。
下有怪石横树间,烟埋草没苔藓斑。xià yǒu guài shí héng shù jiān,yān mái cǎo méi tái xiǎn bān。
借问此景谁图写,乃是吴家石屏者。jiè wèn cǐ jǐng shuí tú xiě,nǎi shì wú jiā shí píng zhě。
虢工刳山取山骨,朝镵暮斫非一日,万象皆从石中出。guó gōng kū shān qǔ shān gǔ,cháo chán mù zhuó fēi yī rì,wàn xiàng jiē cóng shí zhōng chū。
吾嗟人愚不见天地造化之初难,乃云万物生自然。wú jiē rén yú bù jiàn tiān dì zào huà zhī chū nán,nǎi yún wàn wù shēng zì rán。
岂知镌镵刻画丑与妍,千状万态不可殚。qǐ zhī juān chán kè huà chǒu yǔ yán,qiān zhuàng wàn tài bù kě dān。
神愁鬼泣昼夜不得闲,不然安得巧工妙手惫精竭思不可到,若无若有缥缈生云烟。shén chóu guǐ qì zhòu yè bù dé xián,bù rán ān dé qiǎo gōng miào shǒu bèi jīng jié sī bù kě dào,ruò wú ruò yǒu piāo miǎo shēng yún yān。
鬼神功成天地惜,藏在虢山深处石。guǐ shén gōng chéng tiān dì xī,cáng zài guó shān shēn chù shí。
惟人有心无不获,天地虽神藏不得。wéi rén yǒu xīn wú bù huò,tiān dì suī shén cáng bù dé。
又疑鬼神好胜憎吾侪,欲极奇怪穷吾才,乃传张生自西来。yòu yí guǐ shén hǎo shèng zēng wú chái,yù jí qí guài qióng wú cái,nǎi chuán zhāng shēng zì xī lái。
吴家学士见且咍,醉点紫毫淋墨煤。wú jiā xué shì jiàn qiě hāi,zuì diǎn zǐ háo lín mò méi。
君才自与鬼神斗,嗟我老矣安能陪。jūn cái zì yǔ guǐ shén dòu,jiē wǒ lǎo yǐ ān néng péi。

初食车螯

欧阳修

累累盘中蛤,来自海之涯。lèi lèi pán zhōng há,lái zì hǎi zhī yá。
坐客初未识,食之先叹嗟。zuò kè chū wèi shí,shí zhī xiān tàn jiē。
五代昔乖隔,九州如剖瓜。wǔ dài xī guāi gé,jiǔ zhōu rú pōu guā。
东南限淮海,邈不通夷华。dōng nán xiàn huái hǎi,miǎo bù tōng yí huá。
于时北州人,饮食陋莫加。yú shí běi zhōu rén,yǐn shí lòu mò jiā。
鸡豚为异味,贵贱无等差。jī tún wèi yì wèi,guì jiàn wú děng chà。
自从圣人出,天下为一家。zì cóng shèng rén chū,tiān xià wèi yī jiā。
南产错交广,西珍富邛巴。nán chǎn cuò jiāo guǎng,xī zhēn fù qióng bā。
水载每连舳,陆输动盈车。shuǐ zài měi lián zhú,lù shū dòng yíng chē。
溪潜细毛发,海怪雄须牙。xī qián xì máo fā,hǎi guài xióng xū yá。
岂惟贵公侯,闾巷饱鱼虾。qǐ wéi guì gōng hóu,lǘ xiàng bǎo yú xiā。
此蛤今始至,其来何晚邪。cǐ há jīn shǐ zhì,qí lái hé wǎn xié。
螯蛾闻二名,久见南人夸。áo é wén èr míng,jiǔ jiàn nán rén kuā。
璀璨壳如玉,斑斓点生花。cuǐ càn ké rú yù,bān lán diǎn shēng huā。
含浆不肯吐,得火遽已呀。hán jiāng bù kěn tǔ,dé huǒ jù yǐ ya。
共食惟恐后,争先屡成哗。gòng shí wéi kǒng hòu,zhēng xiān lǚ chéng huā。
但喜美无厌,岂思来甚遐。dàn xǐ měi wú yàn,qǐ sī lái shén xiá。
多惭海上翁,辛苦斫泥沙。duō cán hǎi shàng wēng,xīn kǔ zhuó ní shā。

送裴如晦之吴江

欧阳修

鸡鸣车马驰,夜半声未已。jī míng chē mǎ chí,yè bàn shēng wèi yǐ。
皇皇走声利,与日争寸晷。huáng huáng zǒu shēng lì,yǔ rì zhēng cùn guǐ。
而我独何为,闲宴奉君子。ér wǒ dú hé wèi,xián yàn fèng jūn zi。
京师十二门,四方来万里。jīng shī shí èr mén,sì fāng lái wàn lǐ。
顾吾坐中人,暂聚浮云尔。gù wú zuò zhōng rén,zàn jù fú yún ěr。
念子一扁舟,片帆如鸟起。niàn zi yī biǎn zhōu,piàn fān rú niǎo qǐ。
文章富千箱,吏禄求斗米。wén zhāng fù qiān xiāng,lì lù qiú dòu mǐ。
白玉有时沽,青衫岂须耻。bái yù yǒu shí gū,qīng shān qǐ xū chǐ。
人生足忧患,合散乃常理。rén shēng zú yōu huàn,hé sàn nǎi cháng lǐ。
惟应当欢时,饮酒如饮水。wéi yīng dāng huān shí,yǐn jiǔ rú yǐn shuǐ。

盘车图

欧阳修

浅山嶙嶙,乱石矗矗,山石硗聱车碌碌。qiǎn shān lín lín,luàn shí chù chù,shān shí qiāo áo chē lù lù。
山势盘斜随涧谷,侧辙倾辕如欲覆。shān shì pán xié suí jiàn gǔ,cè zhé qīng yuán rú yù fù。
出乎两崖之隘口,忽见百里之平陆。chū hū liǎng yá zhī ài kǒu,hū jiàn bǎi lǐ zhī píng lù。
坡长坂峻牛力疲,天寒日暮人心速。pō zhǎng bǎn jùn niú lì pí,tiān hán rì mù rén xīn sù。
杨褒忍饥官太学,得钱买此才盈幅。yáng bāo rěn jī guān tài xué,dé qián mǎi cǐ cái yíng fú。
爱其树老石硬,山回路转。ài qí shù lǎo shí yìng,shān huí lù zhuǎn。
高下曲直,横斜隐见。gāo xià qū zhí,héng xié yǐn jiàn。
妍媸向背各有态,远近分毫皆可辨。yán chī xiàng bèi gè yǒu tài,yuǎn jìn fēn háo jiē kě biàn。
自言昔有数家笔,画古传多名姓失。zì yán xī yǒu shù jiā bǐ,huà gǔ chuán duō míng xìng shī。
后来见者知谓谁,乞诗梅老聊称述。hòu lái jiàn zhě zhī wèi shuí,qǐ shī méi lǎo liáo chēng shù。
古画画意不画形,梅诗咏物无隐情。gǔ huà huà yì bù huà xíng,méi shī yǒng wù wú yǐn qíng。
忘形得意知者寡,不若见诗如见画。wàng xíng dé yì zhī zhě guǎ,bù ruò jiàn shī rú jiàn huà。
乃知杨生真好奇,此画此诗兼有之。nǎi zhī yáng shēng zhēn hǎo qí,cǐ huà cǐ shī jiān yǒu zhī。
乐能自足乃为富,岂必金玉名高赀。lè néng zì zú nǎi wèi fù,qǐ bì jīn yù míng gāo zī。
朝看画,暮读诗,杨生得此可不饥。cháo kàn huà,mù dú shī,yáng shēng dé cǐ kě bù jī。

答梅

欧阳修

莫登楼,乐哉都人方竞游,楼阙夜气春烟浮。mò dēng lóu,lè zāi dōu rén fāng jìng yóu,lóu quē yè qì chūn yān fú。
玉轮东来从海陬,纤霭洗尽当空留。yù lún dōng lái cóng hǎi zōu,xiān ǎi xǐ jǐn dāng kōng liú。
灯光月色烂不收,火龙衔山祝千秋。dēng guāng yuè sè làn bù shōu,huǒ lóng xián shān zhù qiān qiū。
缘竿踏索杂幻优,鼓喧管咽耳欲咻。yuán gān tà suǒ zá huàn yōu,gǔ xuān guǎn yàn ěr yù xiū。
清风袅袅夜悠悠,莹蹄文角车如流。qīng fēng niǎo niǎo yè yōu yōu,yíng tí wén jiǎo chē rú liú。
娅姹扶栏车两头,髧髦垂鬟娇未羞。yà chà fú lán chē liǎng tóu,dàn máo chuí huán jiāo wèi xiū。
念昔年少追朋俦,轻衫骏马今则不。niàn xī nián shǎo zhuī péng chóu,qīng shān jùn mǎ jīn zé bù。
中年病多昏两眸,夜视曾不如鸺鹠。zhōng nián bìng duō hūn liǎng móu,yè shì céng bù rú xiū liú。
足虽欲往意已休,惟思睡眠拥衾裯。zú suī yù wǎng yì yǐ xiū,wéi sī shuì mián yōng qīn chóu。
人心利害两不谋,春阳稍愆天子忧。rén xīn lì hài liǎng bù móu,chūn yáng shāo qiān tiān zi yōu。
安得四野阴云油,甘泽以时丰麦麰。ān dé sì yě yīn yún yóu,gān zé yǐ shí fēng mài móu。
游骑踏泥非我愁。yóu qí tà ní fēi wǒ chóu。

答圣俞莫饮酒

欧阳修

子谓莫饮酒,我谓莫作诗。zi wèi mò yǐn jiǔ,wǒ wèi mò zuò shī。
花开木落虫鸟悲,四时百物乱我思。huā kāi mù luò chóng niǎo bēi,sì shí bǎi wù luàn wǒ sī。
朝吟摇头暮蹙眉,雕肝琢肾闻退之。cháo yín yáo tóu mù cù méi,diāo gān zuó shèn wén tuì zhī。
此翁此语还自违,岂如饮酒无所知。cǐ wēng cǐ yǔ hái zì wéi,qǐ rú yǐn jiǔ wú suǒ zhī。
自古不饮无不死,惟有为善不可迟。zì gǔ bù yǐn wú bù sǐ,wéi yǒu wèi shàn bù kě chí。
功施当世圣贤事,不然文章千载垂。gōng shī dāng shì shèng xián shì,bù rán wén zhāng qiān zài chuí。
其馀酩酊一樽酒,万事峥嵘皆可齐。qí yú mǐng dīng yī zūn jiǔ,wàn shì zhēng róng jiē kě qí。
腐肠糟肉两家说,计较屑屑何其卑。fǔ cháng zāo ròu liǎng jiā shuō,jì jiào xiè xiè hé qí bēi。
死生寿夭无足道,百年长短才几时。sǐ shēng shòu yāo wú zú dào,bǎi nián zhǎng duǎn cái jǐ shí。
但饮酒,莫作诗,子其听我言非痴。dàn yǐn jiǔ,mò zuò shī,zi qí tīng wǒ yán fēi chī。

思白兔杂言戏答公仪忆鹤之作

欧阳修

君家白鹤白雪毛,我家白兔白玉毫。jūn jiā bái hè bái xuě máo,wǒ jiā bái tù bái yù háo。
谁将赠两翁,谓此二物皎洁胜琼瑶。shuí jiāng zèng liǎng wēng,wèi cǐ èr wù jiǎo jié shèng qióng yáo。
已怜野性易驯扰,复爱仙格何孤高。yǐ lián yě xìng yì xùn rǎo,fù ài xiān gé hé gū gāo。
玉兔四蹄不解舞,不如双鹤能清嘷。yù tù sì tí bù jiě wǔ,bù rú shuāng hè néng qīng háo。
低垂两翅趁节拍,婆娑弄影夸娇饶。dī chuí liǎng chì chèn jié pāi,pó suō nòng yǐng kuā jiāo ráo。
两翁念此二物者,久不见之心甚劳。liǎng wēng niàn cǐ èr wù zhě,jiǔ bù jiàn zhī xīn shén láo。
京师少年殊好尚,意气横出争雄豪。jīng shī shǎo nián shū hǎo shàng,yì qì héng chū zhēng xióng háo。
清樽美酒不辄饮,千金争买红颜韶。qīng zūn měi jiǔ bù zhé yǐn,qiān jīn zhēng mǎi hóng yán sháo。
莫令少年闻我语,笑我乖僻遭讥嘲。mò lìng shǎo nián wén wǒ yǔ,xiào wǒ guāi pì zāo jī cháo。
或被偷开两家笼,纵此二物令逍遥。huò bèi tōu kāi liǎng jiā lóng,zòng cǐ èr wù lìng xiāo yáo。
兔奔沧海却入明月窟,鹤飞玉山千仞直上青松巢。tù bēn cāng hǎi què rù míng yuè kū,hè fēi yù shān qiān rèn zhí shàng qīng sōng cháo。
索然两衰翁,何以慰无憀。suǒ rán liǎng shuāi wēng,hé yǐ wèi wú liáo。
纤腰绿鬓既非老者事,玉山沧海一去何由招。xiān yāo lǜ bìn jì fēi lǎo zhě shì,yù shān cāng hǎi yī qù hé yóu zhāo。

戏答圣俞

欧阳修

鹤行而啄,青玉嘴,枯松脚。hè xíng ér zhuó,qīng yù zuǐ,kū sōng jiǎo。
兔蹲而累,尖两耳,攒四蹄。tù dūn ér lèi,jiān liǎng ěr,zǎn sì tí。
往往于人家高堂净屋曾见之,锦装玉轴挂壁垂。wǎng wǎng yú rén jiā gāo táng jìng wū céng jiàn zhī,jǐn zhuāng yù zhóu guà bì chuí。
乍见拭目犹惊疑,羽毛襂褷眼睛活,若动不动如风吹。zhà jiàn shì mù yóu jīng yí,yǔ máo sēn shī yǎn jīng huó,ruò dòng bù dòng rú fēng chuī。
主人矜夸百金买,云此绝笔人间奇。zhǔ rén jīn kuā bǎi jīn mǎi,yún cǐ jué bǐ rén jiān qí。
画师画生不画死,所得百分三二尔,岂如玩物玩其真。huà shī huà shēng bù huà sǐ,suǒ dé bǎi fēn sān èr ěr,qǐ rú wán wù wán qí zhēn。
凡物可爱惟精神,况此二物物之珍。fán wù kě ài wéi jīng shén,kuàng cǐ èr wù wù zhī zhēn。
月光临静夜,雪色凌清晨。yuè guāng lín jìng yè,xuě sè líng qīng chén。
二物于此时,莹无一点纤埃尘。èr wù yú cǐ shí,yíng wú yī diǎn xiān āi chén。
不惟可醒醉翁醉,能使诗老诗思添清新。bù wéi kě xǐng zuì wēng zuì,néng shǐ shī lǎo shī sī tiān qīng xīn。
醉翁谓诗老,子勿诮我愚。zuì wēng wèi shī lǎo,zi wù qiào wǒ yú。
老弄兔儿怜鹤雏,与子俱老其衰乎。lǎo nòng tù ér lián hè chú,yǔ zi jù lǎo qí shuāi hū。
奈何反舍我,欲问东家看舞姝。nài hé fǎn shě wǒ,yù wèn dōng jiā kàn wǔ shū。
须防舞姝见客笑,白发苍颜君自照。xū fáng wǔ shū jiàn kè xiào,bái fā cāng yán jūn zì zhào。

和梅龙图公仪谢鹇

欧阳修

有诗鹤勿喜,无诗鹇勿悲。yǒu shī hè wù xǐ,wú shī xián wù bēi。
人禽固异性,所趣各有宜。rén qín gù yì xìng,suǒ qù gè yǒu yí。
朝戏青竹林,暮栖高树枝。cháo xì qīng zhú lín,mù qī gāo shù zhī。
咿呦山鹿鸣,格磔野鸟啼。yī yōu shān lù míng,gé zhé yě niǎo tí。
声音不相通,各以类自随。shēng yīn bù xiāng tōng,gè yǐ lèi zì suí。
使鹤居笼中,垂头以听诗。shǐ hè jū lóng zhōng,chuí tóu yǐ tīng shī。
鶢鶋享钟鼓,鱼鸟见西施。yuán jū xiǎng zhōng gǔ,yú niǎo jiàn xī shī。
鹇鹤不宜争,所争良可知。xián hè bù yí zhēng,suǒ zhēng liáng kě zhī。
蚍蜉与蚁子,为物固已微。pí fú yǔ yǐ zi,wèi wù gù yǐ wēi。
当彼两交斗,勇如闻鼓鼙。dāng bǐ liǎng jiāo dòu,yǒng rú wén gǔ pí。
有心皆好胜,未免争是非。yǒu xīn jiē hǎo shèng,wèi miǎn zhēng shì fēi。
于我一何薄,于彼一何私。yú wǒ yī hé báo,yú bǐ yī hé sī。
栏槛啄花卉,叫号惊睡儿。lán kǎn zhuó huā huì,jiào hào jīng shuì ér。
跳踉两脚长,落泊双翅垂。tiào liáng liǎng jiǎo zhǎng,luò pō shuāng chì chuí。
何足充玩好,于何定妍媸。hé zú chōng wán hǎo,yú hé dìng yán chī。
鹇口不能言,夜梦以告之。xián kǒu bù néng yán,yè mèng yǐ gào zhī。
主人起谢鹇,从我今几时。zhǔ rén qǐ xiè xián,cóng wǒ jīn jǐ shí。
僮奴谨守护,出入烦提携。tóng nú jǐn shǒu hù,chū rù fán tí xié。
逍遥遂栖息,饮啄安雄雌。xiāo yáo suì qī xī,yǐn zhuó ān xióng cí。
花底弄日影,风前理毛衣。huā dǐ nòng rì yǐng,fēng qián lǐ máo yī。
岂非主人恩,报效尔宜思。qǐ fēi zhǔ rén ēn,bào xiào ěr yí sī。
主人今白发,把酒无翠眉。zhǔ rén jīn bái fā,bǎ jiǔ wú cuì méi。
养鹤鹇又妒,我言堪解颐。yǎng hè xián yòu dù,wǒ yán kān jiě yí。

和圣俞感李花

欧阳修

昨日摘花初见桃,今日摘花还见李。zuó rì zhāi huā chū jiàn táo,jīn rì zhāi huā hái jiàn lǐ。
晴风暖日苦相催,春物所馀知有几。qíng fēng nuǎn rì kǔ xiāng cuī,chūn wù suǒ yú zhī yǒu jǐ。
中年多病壮心衰,对酒思归未得归。zhōng nián duō bìng zhuàng xīn shuāi,duì jiǔ sī guī wèi dé guī。
不及墙根花与草,春来随处自芳菲。bù jí qiáng gēn huā yǔ cǎo,chūn lái suí chù zì fāng fēi。

折刑部海棠戏赠圣俞二首

欧阳修

摇摇墙头花,笑笑弄颜色。yáo yáo qiáng tóu huā,xiào xiào nòng yán sè。
荒凉众草间,露此红的皪。huāng liáng zhòng cǎo jiān,lù cǐ hóng de lì。
草木本无情,及时如自得。cǎo mù běn wú qíng,jí shí rú zì dé。
青春不可恃,白日忽已昃。qīng chūn bù kě shì,bái rì hū yǐ zè。
绕之重吟哦,归坐成叹息。rào zhī zhòng yín ó,guī zuò chéng tàn xī。
人生浪自苦,得酒且开释。rén shēng làng zì kǔ,dé jiǔ qiě kāi shì。
不见宛陵翁,作诗头早白。bù jiàn wǎn líng wēng,zuò shī tóu zǎo bái。

刑部看竹效孟郊体

欧阳修

花妍儿女姿,零落一何速。huā yán ér nǚ zī,líng luò yī hé sù。
竹色君子德,猗猗寒更绿。zhú sè jūn zi dé,yī yī hán gèng lǜ。
京师多名园,车马纷驰逐。jīng shī duō míng yuán,chē mǎ fēn chí zhú。
春风红紫时,见此苍翠玉。chūn fēng hóng zǐ shí,jiàn cǐ cāng cuì yù。
凌乱迸青苔,萧疏拂华屋。líng luàn bèng qīng tái,xiāo shū fú huá wū。
森森日影闲,濯濯生意足。sēn sēn rì yǐng xián,zhuó zhuó shēng yì zú。
幸此接清赏,宁辞荐芳醁。xìng cǐ jiē qīng shǎng,níng cí jiàn fāng lù。
黄昏人去锁空廊,枝上月明春鸟宿。huáng hūn rén qù suǒ kōng láng,zhī shàng yuè míng chūn niǎo sù。

赠沈博士歌

欧阳修

沈夫子,胡为醉翁吟,醉翁岂能知尔琴。shěn fū zi,hú wèi zuì wēng yín,zuì wēng qǐ néng zhī ěr qín。
滁山高绝滁水深,空岩悲风夜吹林。chú shān gāo jué chú shuǐ shēn,kōng yán bēi fēng yè chuī lín。
山溜白玉悬青岑,一泻万仞源莫寻。shān liū bái yù xuán qīng cén,yī xiè wàn rèn yuán mò xún。
醉翁每来喜登临,醉倒石上遗其簪,云荒石老岁月侵。zuì wēng měi lái xǐ dēng lín,zuì dào shí shàng yí qí zān,yún huāng shí lǎo suì yuè qīn。
子有三尺徽黄金,写我幽思穷崎嵚。zi yǒu sān chǐ huī huáng jīn,xiě wǒ yōu sī qióng qí qīn。
自言爱此万仞水,谓是太古之遗音。zì yán ài cǐ wàn rèn shuǐ,wèi shì tài gǔ zhī yí yīn。
泉淙石乱到不平,指下呜咽悲人心。quán cóng shí luàn dào bù píng,zhǐ xià wū yàn bēi rén xīn。
时时弄馀声,言语软滑如春禽。shí shí nòng yú shēng,yán yǔ ruǎn huá rú chūn qín。
嗟乎沈夫子,尔琴诚工弹且止。jiē hū shěn fū zi,ěr qín chéng gōng dàn qiě zhǐ。
我昔被谪居滁山,名虽为翁实少年。wǒ xī bèi zhé jū chú shān,míng suī wèi wēng shí shǎo nián。
坐中醉客谁最贤,杜彬琵琶皮作弦。zuò zhōng zuì kè shuí zuì xián,dù bīn pí pá pí zuò xián。
自从彬死世莫传,玉练锁声入黄泉。zì cóng bīn sǐ shì mò chuán,yù liàn suǒ shēng rù huáng quán。
死生聚散日零落,耳冷心衰翁索莫。sǐ shēng jù sàn rì líng luò,ěr lěng xīn shuāi wēng suǒ mò。
国恩未报惭禄厚,世事多虞嗟力薄。guó ēn wèi bào cán lù hòu,shì shì duō yú jiē lì báo。
颜摧鬓改真一翁,心以忧醉安知乐。yán cuī bìn gǎi zhēn yī wēng,xīn yǐ yōu zuì ān zhī lè。
沈夫子谓我,翁言何苦悲。shěn fū zi wèi wǒ,wēng yán hé kǔ bēi。
人生百年间,饮酒能几时。rén shēng bǎi nián jiān,yǐn jiǔ néng jǐ shí。
揽衣推琴起视夜,仰见河汉西南移。lǎn yī tuī qín qǐ shì yè,yǎng jiàn hé hàn xī nán yí。

和圣俞李侯家鸭脚子

欧阳修

鸭脚生江南,名实未相浮。yā jiǎo shēng jiāng nán,míng shí wèi xiāng fú。
绛囊因入贡,银杏贵中州。jiàng náng yīn rù gòng,yín xìng guì zhōng zhōu。
致远有馀力,好奇自贤侯。zhì yuǎn yǒu yú lì,hǎo qí zì xián hóu。
因令江上根,结实夷门秋。yīn lìng jiāng shàng gēn,jié shí yí mén qiū。
始摘才三四,金奁献凝旒。shǐ zhāi cái sān sì,jīn lián xiàn níng liú。
公卿不及识,天子百金酬。gōng qīng bù jí shí,tiān zi bǎi jīn chóu。
岁久子渐多,累累枝上稠。suì jiǔ zi jiàn duō,lèi lèi zhī shàng chóu。
主人名好客,赠我比珠投。zhǔ rén míng hǎo kè,zèng wǒ bǐ zhū tóu。
博望昔所徙,蒲萄安石榴。bó wàng xī suǒ xǐ,pú táo ān shí liú。
想其初来时,厥价与此侔。xiǎng qí chū lái shí,jué jià yǔ cǐ móu。
今也遍中国,篱根及墙头。jīn yě biàn zhōng guó,lí gēn jí qiáng tóu。
物性久虽在,人情逐时流。wù xìng jiǔ suī zài,rén qíng zhú shí liú。
惟当记其始,后世知来由。wéi dāng jì qí shǐ,hòu shì zhī lái yóu。
是亦史官法,岂徒续君讴。shì yì shǐ guān fǎ,qǐ tú xù jūn ōu。