古诗词

刘过

无锡道观

刘过

门外红尘市一廛,买瓜买李兴悠然。mén wài hóng chén shì yī chán,mǎi guā mǎi lǐ xīng yōu rán。
树根石透月洒落,殿阁屋多风折旋。shù gēn shí tòu yuè sǎ luò,diàn gé wū duō fēng zhé xuán。
卖墨道人勤置酒,能诗老子欲飞仙。mài mò dào rén qín zhì jiǔ,néng shī lǎo zi yù fēi xiān。
髑髅南面蛆虫辈,鹏鴳逍遥各自天。dú lóu nán miàn qū chóng bèi,péng yàn xiāo yáo gè zì tiān。

招义铭育王见佛照

刘过

豪杰书生懒散仙,小庵藏迹得安闲。háo jié shū shēng lǎn sàn xiān,xiǎo ān cáng jì dé ān xián。
禅曾勘破诸公去,诗在推敲一字间。chán céng kān pò zhū gōng qù,shī zài tuī qiāo yī zì jiān。
夜雨滴残梧叶老,夕阳行处水花悭。yè yǔ dī cán wú yè lǎo,xī yáng xíng chù shuǐ huā qiān。
买舟便欲乘风去,孤绝同游海岛山。mǎi zhōu biàn yù chéng fēng qù,gū jué tóng yóu hǎi dǎo shān。

金陵雪中

刘过

风幻寒威夜扑人,晓看云脚四垂阴。fēng huàn hán wēi yè pū rén,xiǎo kàn yún jiǎo sì chuí yīn。
牧羝塞上功名泪,骑马蓝关窜逐心。mù dī sāi shàng gōng míng lèi,qí mǎ lán guān cuàn zhú xīn。
冷面不春愁菀结,冻须如铁恐萧森。lěng miàn bù chūn chóu wǎn jié,dòng xū rú tiě kǒng xiāo sēn。
昼炉醉拨灰为字,不为闲思暖帐金。zhòu lú zuì bō huī wèi zì,bù wèi xián sī nuǎn zhàng jīn。

对雪效乐天

刘过

匣中雷吼一长剑,溪上月明多少舟。xiá zhōng léi hǒu yī zhǎng jiàn,xī shàng yuè míng duō shǎo zhōu。
无贼可平闲李愬,有人不访倦王猷。wú zéi kě píng xián lǐ sù,yǒu rén bù fǎng juàn wáng yóu。
银杯缟带从渠便,瑶树琼林得自由。yín bēi gǎo dài cóng qú biàn,yáo shù qióng lín dé zì yóu。
衣敝独嫌灰絮料,帘高想见月垂钩。yī bì dú xián huī xù liào,lián gāo xiǎng jiàn yuè chuí gōu。

观白鹭洲风涛

刘过

一声雷鼓挟风威,顷刻冲涛没钓矶。yī shēng léi gǔ xié fēng wēi,qǐng kè chōng tāo méi diào jī。
行客骇看银汉落,阳侯惊起玉山飞。xíng kè hài kàn yín hàn luò,yáng hóu jīng qǐ yù shān fēi。
蛟龙便尔争先化,鸥鹭茫然失所依。jiāo lóng biàn ěr zhēng xiān huà,ōu lù máng rán shī suǒ yī。
安得长竿入吾手,翩然东海钓鳌归。ān dé zhǎng gān rù wú shǒu,piān rán dōng hǎi diào áo guī。

偕陈调翁龙山买舟待夜潮发

刘过

来逢春雨长鱼苗,去见秋风擘蟹螯。lái féng chūn yǔ zhǎng yú miáo,qù jiàn qiū fēng bāi xiè áo。
久矣归心到乡国,依然水宿伴渔舠。jiǔ yǐ guī xīn dào xiāng guó,yī rán shuǐ sù bàn yú dāo。
一天如许皆明月,二客所须惟浊醪。yī tiān rú xǔ jiē míng yuè,èr kè suǒ xū wéi zhuó láo。
今夜四更潮有信,更须留眼看银涛。jīn yè sì gèng cháo yǒu xìn,gèng xū liú yǎn kàn yín tāo。

发舟

刘过

宝气亭前首问途,清飙日日送籧篨。bǎo qì tíng qián shǒu wèn tú,qīng biāo rì rì sòng qú chú。
丹枫无处不愁客,白鹭有情如导吾。dān fēng wú chù bù chóu kè,bái lù yǒu qíng rú dǎo wú。
青竹闲垂任子钓,紫鳞时掣季鹰鱼。qīng zhú xián chuí rèn zi diào,zǐ lín shí chè jì yīng yú。
烟波渺渺江天晚,水宿又听溪鸟呼。yān bō miǎo miǎo jiāng tiān wǎn,shuǐ sù yòu tīng xī niǎo hū。

舟中偶作

刘过

日日拖舟上碧溪,寒滩水浅草离离。rì rì tuō zhōu shàng bì xī,hán tān shuǐ qiǎn cǎo lí lí。
尺书雁断岁行尽,五两风轻帆去迟。chǐ shū yàn duàn suì xíng jǐn,wǔ liǎng fēng qīng fān qù chí。
白鹭导吾如有志,丹枫愁客亦何为。bái lù dǎo wú rú yǒu zhì,dān fēng chóu kè yì hé wèi。
关头要趁梅花约,更着宽程五日期。guān tóu yào chèn méi huā yuē,gèng zhe kuān chéng wǔ rì qī。

舟中

刘过

下水南风未觉难,我舟不动稳如山。xià shuǐ nán fēng wèi jué nán,wǒ zhōu bù dòng wěn rú shān。
东西日月寻常事,变化烟云顷刻间。dōng xī rì yuè xún cháng shì,biàn huà yān yún qǐng kè jiān。
沙鸟似惊皆退避,林峦如画亦浑闲。shā niǎo shì jīng jiē tuì bì,lín luán rú huà yì hún xián。
归期只欲长安近,屈指何时到北关。guī qī zhǐ yù zhǎng ān jìn,qū zhǐ hé shí dào běi guān。

霜寒舟中

刘过

展转牛衣冷不禁,著人无奈晓寒侵。zhǎn zhuǎn niú yī lěng bù jìn,zhù rén wú nài xiǎo hán qīn。
由来十月清霜重,况乃荒村白露深。yóu lái shí yuè qīng shuāng zhòng,kuàng nǎi huāng cūn bái lù shēn。
有客分金来橘社,何人涂血染枫林。yǒu kè fēn jīn lái jú shè,hé rén tú xuè rǎn fēng lín。
不堪青女来料理,折尽衰翁一片心。bù kān qīng nǚ lái liào lǐ,zhé jǐn shuāi wēng yī piàn xīn。

春日即事

刘过

久客无人问所须,小窗翻得逐痴愚。jiǔ kè wú rén wèn suǒ xū,xiǎo chuāng fān dé zhú chī yú。
黄昏以后酒三盏,白日之间饭两盂。huáng hūn yǐ hòu jiǔ sān zhǎn,bái rì zhī jiān fàn liǎng yú。
谷雨笋茶俱俊美,条风杞菊竞甘腴。gǔ yǔ sǔn chá jù jùn měi,tiáo fēng qǐ jú jìng gān yú。
先贤且谓可行乐,况是平生山泽癯。xiān xián qiě wèi kě xíng lè,kuàng shì píng shēng shān zé qú。

春日即事

刘过

出门虽是欠陶朱,便使关门亦可居。chū mén suī shì qiàn táo zhū,biàn shǐ guān mén yì kě jū。
物价甚廉常食肉,佣赀极省易钞书。wù jià shén lián cháng shí ròu,yōng zī jí shěng yì chāo shū。
已安栎社如无用,若比丛林似有馀。yǐ ān lì shè rú wú yòng,ruò bǐ cóng lín shì yǒu yú。
归与未归天上事,只消如此看何如。guī yǔ wèi guī tiān shàng shì,zhǐ xiāo rú cǐ kàn hé rú。

幽居

刘过

对面沧浪可濯缨,不思泛舸出春城。duì miàn cāng làng kě zhuó yīng,bù sī fàn gě chū chūn chéng。
浮沉枌社何人重,俯仰茅檐是事轻。fú chén fén shè hé rén zhòng,fǔ yǎng máo yán shì shì qīng。
玉蕊连屏寒徙倚,蒲萄上架月纵横。yù ruǐ lián píng hán xǐ yǐ,pú táo shàng jià yuè zòng héng。
江湖老矣无他愿,只欲清阴便得成。jiāng hú lǎo yǐ wú tā yuàn,zhǐ yù qīng yīn biàn dé chéng。

自述

刘过

扁舟送客出姑苏,晚泊吴江夜雨馀。biǎn zhōu sòng kè chū gū sū,wǎn pō wú jiāng yè yǔ yú。
波浪稍平风力定,青黄相间橘林疏。bō làng shāo píng fēng lì dìng,qīng huáng xiāng jiān jú lín shū。
匆忙旅馆催行酒,草率杯盘旋买鱼。cōng máng lǚ guǎn cuī xíng jiǔ,cǎo lǜ bēi pán xuán mǎi yú。
与我壁间书岁月,无人为作小王书。yǔ wǒ bì jiān shū suì yuè,wú rén wèi zuò xiǎo wáng shū。

自述

刘过

精神凋耗鬓毛衰,劫火光中第几回。jīng shén diāo hào bìn máo shuāi,jié huǒ guāng zhōng dì jǐ huí。
无可奈何教老去,有时猛省忽愁来。wú kě nài hé jiào lǎo qù,yǒu shí měng shěng hū chóu lái。
师崇道学原非伪,客寄苏州却类呆。shī chóng dào xué yuán fēi wěi,kè jì sū zhōu què lèi dāi。
明日重阳又佳节,得钱且醉菊花杯。míng rì zhòng yáng yòu jiā jié,dé qián qiě zuì jú huā bēi。

自惭

刘过

一榻留人去便垂,自惭非友亦非师。yī tà liú rén qù biàn chuí,zì cán fēi yǒu yì fēi shī。
初无伎俩惟贪酒,遇有工夫或赋诗。chū wú jì liǎ wéi tān jiǔ,yù yǒu gōng fū huò fù shī。
晒日枣林红磊落,响风桐叶碧参差。shài rì zǎo lín hóng lěi luò,xiǎng fēng tóng yè bì cān chà。
人家正做鲈鱼鲙,老子秋来却自悲。rén jiā zhèng zuò lú yú kuài,lǎo zi qiū lái què zì bēi。

下第

刘过

荡荡天门叫不应,起寻归路叹南行。dàng dàng tiān mén jiào bù yīng,qǐ xún guī lù tàn nán xíng。
新亭未必非周顗,宣室终须召贾生。xīn tíng wèi bì fēi zhōu yǐ,xuān shì zhōng xū zhào jiǎ shēng。
振海潮声春汹涌,插天剑气夜峥嵘。zhèn hǎi cháo shēng chūn xiōng yǒng,chā tiān jiàn qì yè zhēng róng。
伤心故国三千里,才是馀杭第一程。shāng xīn gù guó sān qiān lǐ,cái shì yú háng dì yī chéng。

岁晚

刘过

手种疏梅已发妍,相从三过客中年。shǒu zhǒng shū méi yǐ fā yán,xiāng cóng sān guò kè zhōng nián。
吾生岂得须如意,随处何妨且信缘。wú shēng qǐ dé xū rú yì,suí chù hé fáng qiě xìn yuán。
风月心多时小醉,轩裳梦少且闲眠。fēng yuè xīn duō shí xiǎo zuì,xuān shang mèng shǎo qiě xián mián。
万人海里能如此,是自在禅并散仙。wàn rén hǎi lǐ néng rú cǐ,shì zì zài chán bìng sàn xiān。

题京口多景楼

刘过

壮观东南二百州,景于多处却多愁。zhuàng guān dōng nán èr bǎi zhōu,jǐng yú duō chù què duō chóu。
江流千古英雄泪,山掩诸公富贵羞。jiāng liú qiān gǔ yīng xióng lèi,shān yǎn zhū gōng fù guì xiū。
北府只今唯有酒,中原在望莫登楼。běi fǔ zhǐ jīn wéi yǒu jiǔ,zhōng yuán zài wàng mò dēng lóu。
西风战舰成何事,只送年年使客舟。xī fēng zhàn jiàn chéng hé shì,zhǐ sòng nián nián shǐ kè zhōu。

再游仪真呈张使君

刘过

江淮冠盖闹如林,求一己知何处寻。jiāng huái guān gài nào rú lín,qiú yī jǐ zhī hé chù xún。
风月欲谈嫌许事,山川不险似人心。fēng yuè yù tán xián xǔ shì,shān chuān bù xiǎn shì rén xīn。
使君德量如天远,举子科名自陆沉。shǐ jūn dé liàng rú tiān yuǎn,jǔ zi kē míng zì lù chén。
秋气未悲先泪下,黄花虽好不曾簪。qiū qì wèi bēi xiān lèi xià,huáng huā suī hǎo bù céng zān。