古诗词

李之仪

陪子重游长芦寺

李之仪

行来思住觉城东,粥饭随缘早晚钟。xíng lái sī zhù jué chéng dōng,zhōu fàn suí yuán zǎo wǎn zhōng。
安得心田荒万有,便惊眼界失千重。ān dé xīn tián huāng wàn yǒu,biàn jīng yǎn jiè shī qiān zhòng。
笑谈喜接真摩诘,衰病休嗟老曼容。xiào tán xǐ jiē zhēn mó jí,shuāi bìng xiū jiē lǎo màn róng。
馊饮残羹应不惜,聊分水墨为成龙。sōu yǐn cán gēng yīng bù xī,liáo fēn shuǐ mò wèi chéng lóng。

德山方老退院索诗送行即席口占

李之仪

应供都城今几春,屡陪香火是前因。yīng gōng dōu chéng jīn jǐ chūn,lǚ péi xiāng huǒ shì qián yīn。
偶来清瀵堤边住,重见东林社里人。ǒu lái qīng fèn dī biān zhù,zhòng jiàn dōng lín shè lǐ rén。
青眼略容谈近事,白头同喜得闲身。qīng yǎn lüè róng tán jìn shì,bái tóu tóng xǐ dé xián shēn。
自言此去寻思大,便好乘时继后尘。zì yán cǐ qù xún sī dà,biàn hǎo chéng shí jì hòu chén。

朱伯宣才英昆仲见过曲相慰藉因留饮得花字

李之仪

新春穷巷几伤嗟,联璧俄来照蔀家。xīn chūn qióng xiàng jǐ shāng jiē,lián bì é lái zhào bù jiā。
意厚旋倾新酿酒,眼明初见未开花。yì hòu xuán qīng xīn niàng jiǔ,yǎn míng chū jiàn wèi kāi huā。
百寻自是松难老,什袭终惭玉有瑕。bǎi xún zì shì sōng nán lǎo,shén xí zhōng cán yù yǒu xiá。
便觉赋成无用处,漫劳憔悴叹长沙。biàn jué fù chéng wú yòng chù,màn láo qiáo cuì tàn zhǎng shā。

题僧道符天游斋

李之仪

六凿相攘不暂休,超然谁复与天游。liù záo xiāng rǎng bù zàn xiū,chāo rán shuí fù yǔ tiān yóu。
醯鸡瓮里自歌舞,野马窗间空赘疣。xī jī wèng lǐ zì gē wǔ,yě mǎ chuāng jiān kōng zhuì yóu。
妙境果从拈处得,生涯须向个中求。miào jìng guǒ cóng niān chù dé,shēng yá xū xiàng gè zhōng qiú。
逢场作戏由来事,可笑区区问髑髅。féng chǎng zuò xì yóu lái shì,kě xiào qū qū wèn dú lóu。

除夜寄王性之

李之仪

老恋穷年怯五更,可堪爆竹响新声。lǎo liàn qióng nián qiè wǔ gèng,kě kān bào zhú xiǎng xīn shēng。
但惊灯火如残梦,岂有心情敌后生。dàn jīng dēng huǒ rú cán mèng,qǐ yǒu xīn qíng dí hòu shēng。
饧竞胶牙空对白,酒期分岁独怜清。táng jìng jiāo yá kōng duì bái,jiǔ qī fēn suì dú lián qīng。
赐袍应有天香在,想见明朝奉九成。cì páo yīng yǒu tiān xiāng zài,xiǎng jiàn míng cháo fèng jiǔ chéng。

又寄性之二首

李之仪

霜髯雪鬓十分侵,举盏常思蘸甲深。shuāng rán xuě bìn shí fēn qīn,jǔ zhǎn cháng sī zhàn jiǎ shēn。
虽约依刘同汉上,犹虚访戴似山阴。suī yuē yī liú tóng hàn shàng,yóu xū fǎng dài shì shān yīn。
文章歆向传家日,事业韦平奕世心。wén zhāng xīn xiàng chuán jiā rì,shì yè wéi píng yì shì xīn。
冰玉相辉方自表,何妨佳思屡追寻。bīng yù xiāng huī fāng zì biǎo,hé fáng jiā sī lǚ zhuī xún。

又寄性之二首

李之仪

平日鹓鸾接武中,汪汪每叹不能穷。píng rì yuān luán jiē wǔ zhōng,wāng wāng měi tàn bù néng qióng。
暂烦朱毂图遗爱,方信清时是至公。zàn fán zhū gǔ tú yí ài,fāng xìn qīng shí shì zhì gōng。
千载难期人物盛,一时休叹马群空。qiān zài nán qī rén wù shèng,yī shí xiū tàn mǎ qún kōng。
何妨坐啸追陈迹,应有新诗袭素风。hé fáng zuò xiào zhuī chén jì,yīng yǒu xīn shī xí sù fēng。

听惠师琴

李之仪

牛斗淹时两耳昏,偶陪沈祝共僧轩。niú dòu yān shí liǎng ěr hūn,ǒu péi shěn zhù gòng sēng xuān。
数声抑按披香雾,双屦分明在晓原。shù shēng yì àn pī xiāng wù,shuāng jù fēn míng zài xiǎo yuán。
物节不堪催我老,赏心聊复为谁论。wù jié bù kān cuī wǒ lǎo,shǎng xīn liáo fù wèi shuí lùn。
初年记得山阴旧,又见夷中几世孙。chū nián jì dé shān yīn jiù,yòu jiàn yí zhōng jǐ shì sūn。

春日

李之仪

芊芊芳草望中迷,传火楼台丽日西。qiān qiān fāng cǎo wàng zhōng mí,chuán huǒ lóu tái lì rì xī。
飞絮轻翻遮柳陌,落花乱点暗桃溪。fēi xù qīng fān zhē liǔ mò,luò huā luàn diǎn àn táo xī。
琉璃波净沉鱼藻,玳瑁帘疏阻燕泥。liú lí bō jìng chén yú zǎo,dài mào lián shū zǔ yàn ní。
百五良辰最葱茜,绿阴行马过莺啼。bǎi wǔ liáng chén zuì cōng qiàn,lǜ yīn xíng mǎ guò yīng tí。

觉老求诗

李之仪

江南江北久相望,常负灵山一炷香。jiāng nán jiāng běi jiǔ xiāng wàng,cháng fù líng shān yī zhù xiāng。
会上拈花虽未笑,坐中持钵顿生光。huì shàng niān huā suī wèi xiào,zuò zhōng chí bō dùn shēng guāng。
投针技俩空诸有,弹指庄严自一方。tóu zhēn jì liǎ kōng zhū yǒu,dàn zhǐ zhuāng yán zì yī fāng。
何必汤池能离垢,入门心地已清凉。hé bì tāng chí néng lí gòu,rù mén xīn dì yǐ qīng liáng。

觉老见和复次韵报之时雨行未得

李之仪

去陇回冈翼两傍,旧缘来继鹤林香。qù lǒng huí gāng yì liǎng bàng,jiù yuán lái jì hè lín xiāng。
随时解致留客雨,涉世圆能出定光。suí shí jiě zhì liú kè yǔ,shè shì yuán néng chū dìng guāng。
运用投机疑有象,纵横垂手固无方。yùn yòng tóu jī yí yǒu xiàng,zòng héng chuí shǒu gù wú fāng。
倦游累接通宵语,时觉杨枝洒面凉。juàn yóu lèi jiē tōng xiāo yǔ,shí jué yáng zhī sǎ miàn liáng。

真师约过寄老庵雨不止两日不得往小霁辄涉淖以契前约次其所示韵庵壁有孙莘老秦少游刘贡父诸君诗

李之仪

一接深言一点头,离骚致处未为幽。yī jiē shēn yán yī diǎn tóu,lí sāo zhì chù wèi wèi yōu。
不嫌坏路容连步,且欲他年作旧游。bù xián huài lù róng lián bù,qiě yù tā nián zuò jiù yóu。
翰墨抑扬虽已晚,林泉栖止会终收。hàn mò yì yáng suī yǐ wǎn,lín quán qī zhǐ huì zhōng shōu。
孤云只恐元无定,候我归来共此丘。gū yún zhǐ kǒng yuán wú dìng,hòu wǒ guī lái gòng cǐ qiū。

次韵陈致君题朱砂汤

李之仪

造化工夫岂偶然,一池如沸自澄鲜。zào huà gōng fū qǐ ǒu rán,yī chí rú fèi zì chéng xiān。
论功但可资沐浴,有理不须深究研。lùn gōng dàn kě zī mù yù,yǒu lǐ bù xū shēn jiū yán。
流落未妨供净社,升沉何用较温泉。liú luò wèi fáng gōng jìng shè,shēng chén hé yòng jiào wēn quán。
更宜场稼犹能就,凡占馀波尽美田。gèng yí chǎng jià yóu néng jiù,fán zhàn yú bō jǐn měi tián。

同祖灯过陈氏书斋主人留饭遂求诗

李之仪

一牛吼地得林坰,邂逅经行眼暂明。yī niú hǒu dì dé lín jiōng,xiè hòu jīng xíng yǎn zàn míng。
挟策读书虽未暇,杀鸡炊黍喜相迎。xié cè dú shū suī wèi xiá,shā jī chuī shǔ xǐ xiāng yíng。
依依高柳来栖鹊,炯炯黄花弄晚晴。yī yī gāo liǔ lái qī què,jiǒng jiǒng huáng huā nòng wǎn qíng。
自是主人能好事,非关秋日解多情。zì shì zhǔ rén néng hǎo shì,fēi guān qiū rì jiě duō qíng。

石碛朱希仲馆谷甚勤因题壁间

李之仪

主人好客久闻名,曾约江鱼对酒烹。zhǔ rén hǎo kè jiǔ wén míng,céng yuē jiāng yú duì jiǔ pēng。
邂逅相逢同一笑,逡巡不觉到三更。xiè hòu xiāng féng tóng yī xiào,qūn xún bù jué dào sān gèng。
屠龙手段元非策,画虎工夫浪有声。tú lóng shǒu duàn yuán fēi cè,huà hǔ gōng fū làng yǒu shēng。
便欲与君论卒岁,却忧舟子报潮平。biàn yù yǔ jūn lùn zú suì,què yōu zhōu zi bào cháo píng。

清凉寺觉海召饭出数帖相示览之怆然求诗为记

李之仪

潮去潮来知几年,依然城郭带山川。cháo qù cháo lái zhī jǐ nián,yī rán chéng guō dài shān chuān。
连虚玉骨元如虎,布地金沙旧种莲。lián xū yù gǔ yuán rú hǔ,bù dì jīn shā jiù zhǒng lián。
垂手鼎开香积供,传家仍是乳峰禅。chuí shǒu dǐng kāi xiāng jī gōng,chuán jiā réng shì rǔ fēng chán。
珠庭月角人何在,赖有遗踪契宿缘。zhū tíng yuè jiǎo rén hé zài,lài yǒu yí zōng qì sù yuán。

崇宁求诗时正初老

李之仪

乌衣人物已成空,窣堵才能记宝公。wū yī rén wù yǐ chéng kōng,sū dǔ cái néng jì bǎo gōng。
请祝骤开新福地,全提还振旧家风。qǐng zhù zhòu kāi xīn fú dì,quán tí hái zhèn jiù jiā fēng。
千岩日上春初到,万里云收月正中。qiān yán rì shàng chūn chū dào,wàn lǐ yún shōu yuè zhèng zhōng。
欲识投机无意尽,江流入海几时穷。yù shí tóu jī wú yì jǐn,jiāng liú rù hǎi jǐ shí qióng。

范倅置酒雨花台

李之仪

流传胜致有无间,投老方能一倚栏。liú chuán shèng zhì yǒu wú jiān,tóu lǎo fāng néng yī yǐ lán。
千里江山来极目,万家烟雨锁初寒。qiān lǐ jiāng shān lái jí mù,wàn jiā yān yǔ suǒ chū hán。
奸雄几许埋蓁莽,笑语何妨拥蕙兰。jiān xióng jǐ xǔ mái zhēn mǎng,xiào yǔ hé fáng yōng huì lán。
便觉寸阴真可惜,须将酒户为君宽。biàn jué cùn yīn zhēn kě xī,xū jiāng jiǔ hù wèi jūn kuān。

寄赵仰之

李之仪

倾盖逢君亦偶然,埙篪今日似当年。qīng gài féng jūn yì ǒu rán,xūn chí jīn rì shì dāng nián。
仙风宛是金华旧,诗句分明历水传。xiān fēng wǎn shì jīn huá jiù,shī jù fēn míng lì shuǐ chuán。
故国江山聊徙倚,深灯歌笑屡迁延。gù guó jiāng shān liáo xǐ yǐ,shēn dēng gē xiào lǚ qiān yán。
相思果许重相见,豫约严装报此缘。xiāng sī guǒ xǔ zhòng xiāng jiàn,yù yuē yán zhuāng bào cǐ yuán。

次韵邦老见贶

李之仪

高风畴昔在烟霞,末路芝兰属当家。gāo fēng chóu xī zài yān xiá,mò lù zhī lán shǔ dāng jiā。
一句转身元的确,千条差路任纷华。yī jù zhuǎn shēn yuán de què,qiān tiáo chà lù rèn fēn huá。
才疏意广虽难契,语款情真特见嘉。cái shū yì guǎng suī nán qì,yǔ kuǎn qíng zhēn tè jiàn jiā。
只恐平明便分手,相看更待月西斜。zhǐ kǒng píng míng biàn fēn shǒu,xiāng kàn gèng dài yuè xī xié。