古诗词

李之仪

宿无锡寿圣院赠明祖禅老

李之仪

灵山相别已多年,重把圆光信有缘。líng shān xiāng bié yǐ duō nián,zhòng bǎ yuán guāng xìn yǒu yuán。
愧我天涯真断梗,喜君居处似诸天。kuì wǒ tiān yá zhēn duàn gěng,xǐ jūn jū chù shì zhū tiān。
元无浮世多般事,只说我家一味禅。yuán wú fú shì duō bān shì,zhǐ shuō wǒ jiā yī wèi chán。
软语绸缪霜夜永,停灯温火共留连。ruǎn yǔ chóu móu shuāng yè yǒng,tíng dēng wēn huǒ gòng liú lián。

元白拿舟相访出纸求书因书此以归其纸

李之仪

小篷不卸远相寻,顿喜忘年得断金。xiǎo péng bù xiè yuǎn xiāng xún,dùn xǐ wàng nián dé duàn jīn。
便觉雨华随脱麈,更能操笔问来禽。biàn jué yǔ huá suí tuō zhǔ,gèng néng cāo bǐ wèn lái qín。
投怀方寄朱弦直,掺袂还惊白发深。tóu huái fāng jì zhū xián zhí,càn mèi hái jīng bái fā shēn。
独幸南游慰真赏,他年会见好丛林。dú xìng nán yóu wèi zhēn shǎng,tā nián huì jiàn hǎo cóng lín。

同熙绩侄登有美堂

李之仪

雪晴时节腊穷天,湖海光浮万井烟。xuě qíng shí jié là qióng tiān,hú hǎi guāng fú wàn jǐng yān。
胜概尚能惊老眼,旷怀无复似当年。shèng gài shàng néng jīng lǎo yǎn,kuàng huái wú fù shì dāng nián。
难堪塞雁终联翼,赖有龙驹特象贤。nán kān sāi yàn zhōng lián yì,lài yǒu lóng jū tè xiàng xián。
已约一廛须卜筑,不妨当此共迁延。yǐ yuē yī chán xū bo zhù,bù fáng dāng cǐ gòng qiān yán。

钱塘教授宅饭眠斋次其韵

李之仪

饥时啮饭困时眠,任运腾腾信自然。jī shí niè fàn kùn shí mián,rèn yùn téng téng xìn zì rán。
岂谓故人投此况,先来佳处作闲仙。qǐ wèi gù rén tóu cǐ kuàng,xiān lái jiā chù zuò xián xiān。
寓怀何必开三径,得句胜如食万钱。yù huái hé bì kāi sān jìng,dé jù shèng rú shí wàn qián。
只恐里门惊内史,不容同占好山川。zhǐ kǒng lǐ mén jīng nèi shǐ,bù róng tóng zhàn hǎo shān chuān。

次韵钱塘节士见寄

李之仪

平日刳心欲致君,异时携手但论文。píng rì kū xīn yù zhì jūn,yì shí xié shǒu dàn lùn wén。
兴来只有归田赋,老去何如背水军。xīng lái zhǐ yǒu guī tián fù,lǎo qù hé rú bèi shuǐ jūn。
占胜已惊无不尽,卜邻应许镇相温。zhàn shèng yǐ jīng wú bù jǐn,bo lín yīng xǔ zhèn xiāng wēn。
形容岂敢轻酬酢,谢傅风流自出群。xíng róng qǐ gǎn qīng chóu cù,xiè fù fēng liú zì chū qún。

阿滥堆

李之仪

铁作骄幢不易摧,望林谁免渴趋梅。tiě zuò jiāo chuáng bù yì cuī,wàng lín shuí miǎn kě qū méi。
院门报钥人初断,天气才阴日又开。yuàn mén bào yào rén chū duàn,tiān qì cái yīn rì yòu kāi。
倦路已先衰鬓雪,思家难遣寸心灰。juàn lù yǐ xiān shuāi bìn xuě,sī jiā nán qiǎn cùn xīn huī。
冲风正起还飞下,何物元非阿滥堆。chōng fēng zhèng qǐ hái fēi xià,hé wù yuán fēi ā làn duī。

阿滥堆

李之仪

年来未觉壮心摧,昨夜偏伤三弄梅。nián lái wèi jué zhuàng xīn cuī,zuó yè piān shāng sān nòng méi。
不惯离家遽如许,自然昏眼亦慵开。bù guàn lí jiā jù rú xǔ,zì rán hūn yǎn yì yōng kāi。
萧条寂寞思樗荫,细绎华严谢劫灰。xiāo tiáo jì mò sī chū yīn,xì yì huá yán xiè jié huī。
少味童山莫分别,直须真峭比离堆。shǎo wèi tóng shān mò fēn bié,zhí xū zhēn qiào bǐ lí duī。

食牛炙

李之仪

西来谁为炙牛心,惜事拘文不敢寻。xī lái shuí wèi zhì niú xīn,xī shì jū wén bù gǎn xún。
岂谓邻邦无百里,骤令馋口得千金。qǐ wèi lín bāng wú bǎi lǐ,zhòu lìng chán kǒu dé qiān jīn。
登台未论前人比,扪腹翻惊用思深。dēng tái wèi lùn qián rén bǐ,mén fù fān jīng yòng sī shēn。
从此耒阳休吊古,便思白酒与同斟。cóng cǐ lěi yáng xiū diào gǔ,biàn sī bái jiǔ yǔ tóng zhēn。

元祐末宿秋试院曾和王敏父四诗是时以疾先出院方欲出而未得况味有类今日追用前韵再赋四首

李之仪

阶除又见日将斜,若此奔驰尚可夸。jiē chú yòu jiàn rì jiāng xié,ruò cǐ bēn chí shàng kě kuā。
敢觊阴功踵定国,未应和药困王嘉。gǎn jì yīn gōng zhǒng dìng guó,wèi yīng hé yào kùn wáng jiā。
门前祷雨频催鼓,眼底无人但见花。mén qián dǎo yǔ pín cuī gǔ,yǎn dǐ wú rén dàn jiàn huā。
不比贡闱当日锁,病来有许便还家。bù bǐ gòng wéi dāng rì suǒ,bìng lái yǒu xǔ biàn hái jiā。

元祐末宿秋试院曾和王敏父四诗是时以疾先出院方欲出而未得况味有类今日追用前韵再赋四首

李之仪

兼材莫作尹翁归,自鬻崎岖不畏非。jiān cái mò zuò yǐn wēng guī,zì yù qí qū bù wèi fēi。
妄役土龙宁得雨,可堪刍狗强蒙衣。wàng yì tǔ lóng níng dé yǔ,kě kān chú gǒu qiáng méng yī。
移文不报如沉井,行路皆疑镇掩扉。yí wén bù bào rú chén jǐng,xíng lù jiē yí zhèn yǎn fēi。
早悟垂头供立仗,好随四牡去騑騑。zǎo wù chuí tóu gōng lì zhàng,hǎo suí sì mǔ qù fēi fēi。

元祐末宿秋试院曾和王敏父四诗是时以疾先出院方欲出而未得况味有类今日追用前韵再赋四首

李之仪

沉沉深锁出无涯,白尽于思岂复华。chén chén shēn suǒ chū wú yá,bái jǐn yú sī qǐ fù huá。
准拟归期叩端午,那知此地见葵花。zhǔn nǐ guī qī kòu duān wǔ,nà zhī cǐ dì jiàn kuí huā。
幽忧未论如阴府,倏忽翻惊走电车。yōu yōu wèi lùn rú yīn fǔ,shū hū fān jīng zǒu diàn chē。
久病元来最欺眼,蝇头只觉似栖鸦。jiǔ bìng yuán lái zuì qī yǎn,yíng tóu zhǐ jué shì qī yā。

元祐末宿秋试院曾和王敏父四诗是时以疾先出院方欲出而未得况味有类今日追用前韵再赋四首

李之仪

十年三拜东门敕,长是寻灯濯污裾。shí nián sān bài dōng mén chì,zhǎng shì xún dēng zhuó wū jū。
赢得平安题报历,不妨朋友校残书。yíng dé píng ān tí bào lì,bù fáng péng yǒu xiào cán shū。
歌传鹊鼠非行路,咏入乌狐愧大车。gē chuán què shǔ fēi xíng lù,yǒng rù wū hú kuì dà chē。
物物背驰将老矣,定知身世欲何如。wù wù bèi chí jiāng lǎo yǐ,dìng zhī shēn shì yù hé rú。

若禔告行再寄二诗

李之仪

前日报君明日行,强凭诗句写离情。qián rì bào jūn míng rì xíng,qiáng píng shī jù xiě lí qíng。
悬知北海经旬别,须滞韶山半日程。xuán zhī běi hǎi jīng xún bié,xū zhì sháo shān bàn rì chéng。
环席已甘搀上首,馀罍应不负同倾。huán xí yǐ gān chān shàng shǒu,yú léi yīng bù fù tóng qīng。
预期一笑东门外,剩记樽前醉里声。yù qī yī xiào dōng mén wài,shèng jì zūn qián zuì lǐ shēng。

若禔告行再寄二诗

李之仪

醉里新声解记无,只应琴意似相如。zuì lǐ xīn shēng jiě jì wú,zhǐ yīng qín yì shì xiāng rú。
近来公道偏难得,从此佳期敢妄图。jìn lái gōng dào piān nán dé,cóng cǐ jiā qī gǎn wàng tú。
玉室金堂有阻隔,兔葵燕麦恨扶疏。yù shì jīn táng yǒu zǔ gé,tù kuí yàn mài hèn fú shū。
冥鸿不比寻常雁,试觅萧娘一纸书。míng hóng bù bǐ xún cháng yàn,shì mì xiāo niáng yī zhǐ shū。

阳翟道中有怀存之二首

李之仪

顽阴将腊袭衣褠,倦辔临风愧白头。wán yīn jiāng là xí yī gōu,juàn pèi lín fēng kuì bái tóu。
一事无成还岁晚,百年过半尚人谋。yī shì wú chéng hái suì wǎn,bǎi nián guò bàn shàng rén móu。
天边漫铸黄金印,月下何时紫绮裘。tiān biān màn zhù huáng jīn yìn,yuè xià hé shí zǐ qǐ qiú。
拟借东邻分一径,未应人物谢羊求。nǐ jiè dōng lín fēn yī jìng,wèi yīng rén wù xiè yáng qiú。

阳翟道中有怀存之二首

李之仪

夕阳风里得君心,常约清香带月寻。xī yáng fēng lǐ dé jūn xīn,cháng yuē qīng xiāng dài yuè xún。
红萼似披经几嗅,绿条如弄已难禁。hóng è shì pī jīng jǐ xiù,lǜ tiáo rú nòng yǐ nán jìn。
野狂不惯娉婷醉,蓬鬓偏宜蓓蕾侵。yě kuáng bù guàn pīng tíng zuì,péng bìn piān yí bèi lěi qīn。
准拟归时更浮动,琼樽宁谢十分斟。zhǔn nǐ guī shí gèng fú dòng,qióng zūn níng xiè shí fēn zhēn。

次韵梅花

李之仪

送腊迎春亦是常,独高梅蕊报年芳。sòng là yíng chūn yì shì cháng,dú gāo méi ruǐ bào nián fāng。
风来仿佛逢荀令,月下分明见寿阳。fēng lái fǎng fú féng xún lìng,yuè xià fēn míng jiàn shòu yáng。
开遍漫夸千种韵,天然别是一般香。kāi biàn màn kuā qiān zhǒng yùn,tiān rán bié shì yī bān xiāng。
从今漏泄东君意,直到霜前菊蕊黄。cóng jīn lòu xiè dōng jūn yì,zhí dào shuāng qián jú ruǐ huáng。

次韵梅花

李之仪

岭上才分一寸光,群花次第促来妆。lǐng shàng cái fēn yī cùn guāng,qún huā cì dì cù lái zhuāng。
绝胜群玉山头见,须信昭仪体自香。jué shèng qún yù shān tóu jiàn,xū xìn zhāo yí tǐ zì xiāng。
妙赏不逢徒老去,佳期难得为谁芳。miào shǎng bù féng tú lǎo qù,jiā qī nán dé wèi shuí fāng。
定应痒处无人会,空怨相邀客姓王。dìng yīng yǎng chù wú rén huì,kōng yuàn xiāng yāo kè xìng wáng。

智臣相过成小诗

李之仪

绀发朱颜气吐虹,峥嵘头角振家风。gàn fā zhū yán qì tǔ hóng,zhēng róng tóu jiǎo zhèn jiā fēng。
千金自晦邹王后,一笑时游管郭中。qiān jīn zì huì zōu wáng hòu,yī xiào shí yóu guǎn guō zhōng。
老子已应终汩没,诸儿聊为指穷通。lǎo zi yǐ yīng zhōng gǔ méi,zhū ér liáo wèi zhǐ qióng tōng。
他年朱紫相辉地,莫惜高轩访此翁。tā nián zhū zǐ xiāng huī dì,mò xī gāo xuān fǎng cǐ wēng。

瑛侍者欲再游方作此勉之

李之仪

精神秀发真狮子,耸壑昂霄似出林。jīng shén xiù fā zhēn shī zi,sǒng hè áng xiāo shì chū lín。
击竹有声先了悟,拈花微笑已知音。jī zhú yǒu shēng xiān le wù,niān huā wēi xiào yǐ zhī yīn。
新诗富健疑披锦,妙字清奇不换金。xīn shī fù jiàn yí pī jǐn,miào zì qīng qí bù huàn jīn。
往往秋高又飞锡,白云来去本无心。wǎng wǎng qiū gāo yòu fēi xī,bái yún lái qù běn wú xīn。