古诗词

苏辙

宋城宰韩秉文惠日铸茶

苏辙

君家日铸山前住,冬后茶芽麦粒粗。jūn jiā rì zhù shān qián zhù,dōng hòu chá yá mài lì cū。
磨转春雷飞白雪,瓯倾锡水散凝酥。mó zhuǎn chūn léi fēi bái xuě,ōu qīng xī shuǐ sàn níng sū。
溪山去眼尘生面,簿领埋头汗匝肤。xī shān qù yǎn chén shēng miàn,bù lǐng mái tóu hàn zā fū。
一啜更能分幕府,定应知我俗人无。yī chuài gèng néng fēn mù fǔ,dìng yīng zhī wǒ sú rén wú。

次前韵

苏辙

龙鸾仅比闽团酽,盐酪应嫌北俗粗。lóng luán jǐn bǐ mǐn tuán yàn,yán lào yīng xián běi sú cū。
采愧吴僧身似腊,点须越女手如酥。cǎi kuì wú sēng shēn shì là,diǎn xū yuè nǚ shǒu rú sū。
舌根遗味轻浮齿,腋下清风稍袭肤。shé gēn yí wèi qīng fú chǐ,yè xià qīng fēng shāo xí fū。
七碗未容留客试,瓶中数问有馀无。qī wǎn wèi róng liú kè shì,píng zhōng shù wèn yǒu yú wú。

次王适韵送张耒赴寿安尉二首

苏辙

绿发惊秋半欲黄,官居无处觅林塘。lǜ fā jīng qiū bàn yù huáng,guān jū wú chù mì lín táng。
浮生已是尘劳侣,病眼犹便锦绣章。fú shēng yǐ shì chén láo lǚ,bìng yǎn yóu biàn jǐn xiù zhāng。
羞见故人梁苑废,梦寻归路蜀山长。xiū jiàn gù rén liáng yuàn fèi,mèng xún guī lù shǔ shān zhǎng。
怜君顾我情依旧,竹性萧疏未受霜。lián jūn gù wǒ qíng yī jiù,zhú xìng xiāo shū wèi shòu shuāng。

次王适韵送张耒赴寿安尉二首

苏辙

魏红深浅配姚黄,洛水家家自作塘。wèi hóng shēn qiǎn pèi yáo huáng,luò shuǐ jiā jiā zì zuò táng。
游客贾生多感概,闲官白傅足篇章。yóu kè jiǎ shēng duō gǎn gài,xián guān bái fù zú piān zhāng。
山分少室云烟老,宫废连昌草木长。shān fēn shǎo shì yún yān lǎo,gōng fèi lián chāng cǎo mù zhǎng。
路出蒿高应少驻,孱颜新过一番霜。lù chū hāo gāo yīng shǎo zhù,càn yán xīn guò yī fān shuāng。

送吕由庚推官得替还洛中二首

苏辙

君家相国旧元勋,凛凛中丞继后尘。jūn jiā xiāng guó jiù yuán xūn,lǐn lǐn zhōng chéng jì hòu chén。
谈笑二年同幕府,风流一倍愈它人。tán xiào èr nián tóng mù fǔ,fēng liú yī bèi yù tā rén。
南都去后少佳客,西洛归来多老臣。nán dōu qù hòu shǎo jiā kè,xī luò guī lái duō lǎo chén。
我亦宦游无久意,它年松竹许相邻。wǒ yì huàn yóu wú jiǔ yì,tā nián sōng zhú xǔ xiāng lín。

送吕由庚推官得替还洛中二首

苏辙

洛水留人一向乾,雪泥溢路十分寒。luò shuǐ liú rén yī xiàng qián,xuě ní yì lù shí fēn hán。
送行我岂无樽酒,多难君知久鲜欢。sòng xíng wǒ qǐ wú zūn jiǔ,duō nán jūn zhī jiǔ xiān huān。
回首只应怜老病,凌风争看试轻翰。huí shǒu zhǐ yīng lián lǎo bìng,líng fēng zhēng kàn shì qīng hàn。
到家定见嵩阳老,问我衰迟未解官。dào jiā dìng jiàn sōng yáng lǎo,wèn wǒ shuāi chí wèi jiě guān。

次韵子瞻赠张憨子

苏辙

得罪南来正坐言,道人闭口意深全。dé zuì nán lái zhèng zuò yán,dào rén bì kǒu yì shēn quán。
天游本自有真乐,羿彀谁知定不贤。tiān yóu běn zì yǒu zhēn lè,yì gòu shuí zhī dìng bù xián。
构火暾暾初吐日,飞流滚滚旋成川。gòu huǒ tūn tūn chū tǔ rì,fēi liú gǔn gǔn xuán chéng chuān。
此心此去如灰冷,肯更逢人问复然。cǐ xīn cǐ qù rú huī lěng,kěn gèng féng rén wèn fù rán。

扬州五咏九曲池

苏辙

嵇老清弹怨广陵,隋家水调继哀音。jī lǎo qīng dàn yuàn guǎng líng,suí jiā shuǐ diào jì āi yīn。
可怜九曲遗声尽,惟有一池春水深。kě lián jiǔ qū yí shēng jǐn,wéi yǒu yī chí chūn shuǐ shēn。
凤阙萧条荒草外,龙舟想像绿杨阴。fèng quē xiāo tiáo huāng cǎo wài,lóng zhōu xiǎng xiàng lǜ yáng yīn。
都人似有兴亡恨,每到残春一度寻。dōu rén shì yǒu xīng wáng hèn,měi dào cán chūn yī dù xún。

扬州五咏九曲池

苏辙

堂上平看江上山,晴光千里对凭栏。táng shàng píng kàn jiāng shàng shān,qíng guāng qiān lǐ duì píng lán。
海门仅可一二数,云梦犹吞八九宽。hǎi mén jǐn kě yī èr shù,yún mèng yóu tūn bā jiǔ kuān。
檐外小棠阴蔽芾,壁间遗墨涕汍澜。yán wài xiǎo táng yīn bì fèi,bì jiān yí mò tì wán lán。
人亡坐使风流尽,遗构仍须子细观。rén wáng zuò shǐ fēng liú jǐn,yí gòu réng xū zi xì guān。

扬州五咏九曲池

苏辙

信脚东游十二年,甘泉香稻忆归田。xìn jiǎo dōng yóu shí èr nián,gān quán xiāng dào yì guī tián。
行逢蜀井恍如梦,试煮山茶意自便。xíng féng shǔ jǐng huǎng rú mèng,shì zhǔ shān chá yì zì biàn。
短绠不收容盥濯,红泥仍许置清鲜。duǎn gěng bù shōu róng guàn zhuó,hóng ní réng xǔ zhì qīng xiān。
早知乡味胜为客,游宦何须更着鞭。zǎo zhī xiāng wèi shèng wèi kè,yóu huàn hé xū gèng zhe biān。

扬州五咏九曲池

苏辙

阙角孤高特地迷,迷藏浑忘日东西。quē jiǎo gū gāo tè dì mí,mí cáng hún wàng rì dōng xī。
江流入海情无限,莫雨连山醉似泥。jiāng liú rù hǎi qíng wú xiàn,mò yǔ lián shān zuì shì ní。
梦里兴亡应未觉,后来愁思独难齐。mèng lǐ xīng wáng yīng wèi jué,hòu lái chóu sī dú nán qí。
只堪留作游观地,看遍峰峦处处低。zhǐ kān liú zuò yóu guān dì,kàn biàn fēng luán chù chù dī。

扬州五咏九曲池

苏辙

山头孤塔閟真人,云是僧伽第二身。shān tóu gū tǎ bì zhēn rén,yún shì sēng gā dì èr shēn。
处处金钱追晚供,家家蚕麦保新春。chù chù jīn qián zhuī wǎn gōng,jiā jiā cán mài bǎo xīn chūn。
欲求世外无心地,一扫胸中累劫尘。yù qiú shì wài wú xīn dì,yī sǎo xiōng zhōng lèi jié chén。
方丈近闻延老宿,清朝留客语逡巡。fāng zhàng jìn wén yán lǎo sù,qīng cháo liú kè yǔ qūn xún。

题杜介供奉熙熙堂

苏辙

门前籍籍草生径,堂上熙熙气吐春。mén qián jí jí cǎo shēng jìng,táng shàng xī xī qì tǔ chūn。
遮眼图书聊度日,放情丝竹最关身。zhē yǎn tú shū liáo dù rì,fàng qíng sī zhú zuì guān shēn。
年来冯脱乌皮几,客去时乾漉酒巾。nián lái féng tuō wū pí jǐ,kè qù shí qián lù jiǔ jīn。
卜筑城中移榜就,休心便作广陵人。bo zhù chéng zhōng yí bǎng jiù,xiū xīn biàn zuò guǎng líng rén。

和孔武仲金陵九咏其五高斋

苏辙

金陵佳处自无穷,使宅幽深即故宫。jīn líng jiā chù zì wú qióng,shǐ zhái yōu shēn jí gù gōng。
楼殿六朝遗烬后,江山百里旧城中。lóu diàn liù cháo yí jìn hòu,jiāng shān bǎi lǐ jiù chéng zhōng。
雨馀尚有金钿落,月出长窥粉堞空。yǔ yú shàng yǒu jīn diàn luò,yuè chū zhǎng kuī fěn dié kōng。
看尽一城怀古地,兹游恨不与君同。kàn jǐn yī chéng huái gǔ dì,zī yóu hèn bù yǔ jūn tóng。

池州萧丞相楼二首

苏辙

绕郭青峰睥睨屯,入城流水縠文翻。rào guō qīng fēng pì nì tún,rù chéng liú shuǐ hú wén fān。
楼成始觉江山胜,人去方知德业尊。lóu chéng shǐ jué jiāng shān shèng,rén qù fāng zhī dé yè zūn。
坐久浮云霾后岭,酒醒飞雪变前村。zuò jiǔ fú yún mái hòu lǐng,jiǔ xǐng fēi xuě biàn qián cūn。
我来邂逅公归国,犹喜登临共一樽。wǒ lái xiè hòu gōng guī guó,yóu xǐ dēng lín gòng yī zūn。

池州萧丞相楼二首

苏辙

丞相风流直至今,朱栏仍对旧山林。chéng xiāng fēng liú zhí zhì jīn,zhū lán réng duì jiù shān lín。
奔驰轩冕终何有,跌宕图书意最深。bēn chí xuān miǎn zhōng hé yǒu,diē dàng tú shū yì zuì shēn。
松绕城头风瑟缩,江浮山外气阴森。sōng rào chéng tóu fēng sè suō,jiāng fú shān wài qì yīn sēn。
三年不起南迁想,应有前人识此心。sān nián bù qǐ nán qiān xiǎng,yīng yǒu qián rén shí cǐ xīn。

舟次磁湖以风浪留二日不得进子瞻以诗见寄作二篇答之前篇自赋后篇次韵

苏辙

惭愧江淮南北风,扁舟千里得相从。cán kuì jiāng huái nán běi fēng,biǎn zhōu qiān lǐ dé xiāng cóng。
黄州不到六十里,白浪俄生百万重。huáng zhōu bù dào liù shí lǐ,bái làng é shēng bǎi wàn zhòng。
自笑一生浑类此,可怜万事不由侬。zì xiào yī shēng hún lèi cǐ,kě lián wàn shì bù yóu nóng。
夜深魂梦先飞去,风雨对床闻晓钟。yè shēn hún mèng xiān fēi qù,fēng yǔ duì chuáng wén xiǎo zhōng。

舟次磁湖以风浪留二日不得进子瞻以诗见寄作二篇答之前篇自赋后篇次韵

苏辙

西归犹未有菟裘,拟就南迁买一丘。xī guī yóu wèi yǒu tú qiú,nǐ jiù nán qiān mǎi yī qiū。
舟楫自能通蜀道,林泉真欲老黄州。zhōu jí zì néng tōng shǔ dào,lín quán zhēn yù lǎo huáng zhōu。
鱼多钓户应容贳,酒熟邻翁便可留。yú duō diào hù yīng róng shì,jiǔ shú lín wēng biàn kě liú。
从此莫言身外事,功名毕竟不如休。cóng cǐ mò yán shēn wài shì,gōng míng bì jìng bù rú xiū。

自黄州还江州

苏辙

身浮一叶返湓城,凌犯风涛日夜行。shēn fú yī yè fǎn pén chéng,líng fàn fēng tāo rì yè xíng。
把酒独斟从睡重,还家渐近觉身轻。bǎ jiǔ dú zhēn cóng shuì zhòng,hái jiā jiàn jìn jué shēn qīng。
岸回樊口依稀见,日出庐山紫翠横。àn huí fán kǒu yī xī jiàn,rì chū lú shān zǐ cuì héng。
家在庾公楼下泊,舟人遥指岸如赪。jiā zài yǔ gōng lóu xià pō,zhōu rén yáo zhǐ àn rú chēng。

游庐山山阳七咏开先瀑布

苏辙

山上流泉自作溪,行逢石缺泻虹霓。shān shàng liú quán zì zuò xī,xíng féng shí quē xiè hóng ní。
定知云外波澜阔,飞到峰前本末齐。dìng zhī yún wài bō lán kuò,fēi dào fēng qián běn mò qí。
入海明河惊照曜,倚天长剑失提携。rù hǎi míng hé jīng zhào yào,yǐ tiān zhǎng jiàn shī tí xié。
谁来卧枕莓苔石,一洗尘心万斛泥。shuí lái wò zhěn méi tái shí,yī xǐ chén xīn wàn hú ní。