古诗词

梅尧臣

依韵和丁元珍寄张圣民及序

梅尧臣

平生天下友,常以道义求。píng shēng tiān xià yǒu,cháng yǐ dào yì qiú。
良朋既我遘,没齿无怨尤。liáng péng jì wǒ gòu,méi chǐ wú yuàn yóu。
向来六七辈,非可取次俦。xiàng lái liù qī bèi,fēi kě qǔ cì chóu。
议论吐肝胆,慷慨从窜投。yì lùn tǔ gān dǎn,kāng kǎi cóng cuàn tóu。
上能同所乐,下能同所忧。shàng néng tóng suǒ lè,xià néng tóng suǒ yōu。
出处乃一致,颜色无媚媮。chū chù nǎi yī zhì,yán sè wú mèi tōu。
诗书每博约,文酒时献酬。shī shū měi bó yuē,wén jiǔ shí xiàn chóu。
其间最达者,今已问喘牛。qí jiān zuì dá zhě,jīn yǐ wèn chuǎn niú。
我如沟中断,不入刀斧锼。wǒ rú gōu zhōng duàn,bù rù dāo fǔ sōu。
未忍舍素业,笔墨老更遒。wèi rěn shě sù yè,bǐ mò lǎo gèng qiú。
岂愿学葛藟,柔弱附彼樛。qǐ yuàn xué gé lěi,róu ruò fù bǐ jiū。
但慕张平子,闲居吟四愁。dàn mù zhāng píng zi,xián jū yín sì chóu。
譬若种香兰,幸勿忧臭莸。pì ruò zhǒng xiāng lán,xìng wù yōu chòu yóu。
顾兹发向衰,仕路行将休。gù zī fā xiàng shuāi,shì lù xíng jiāng xiū。
自甘贫贱死,肯作儿女羞。zì gān pín jiàn sǐ,kěn zuò ér nǚ xiū。
夷齐何其清,尚饿不食周。yí qí hé qí qīng,shàng è bù shí zhōu。
末途逢元珍,果然知品流。mò tú féng yuán zhēn,guǒ rán zhī pǐn liú。
当时守南方,非是寡算筹。dāng shí shǒu nán fāng,fēi shì guǎ suàn chóu。
城空无一兵,有智欲谁诹。chéng kōng wú yī bīng,yǒu zhì yù shuí zōu。
直令韩彭处,奚所施善谋。zhí lìng hán péng chù,xī suǒ shī shàn móu。
在法责固深,屈辱凡几秋。zài fǎ zé gù shēn,qū rǔ fán jǐ qiū。
无人一引手,落阱穷更幽。wú rén yī yǐn shǒu,luò jǐng qióng gèng yōu。
乃以诗战我,摐摐排利矛。nǎi yǐ shī zhàn wǒ,chuāng chuāng pái lì máo。
用多以击少,左旋而右抽。yòng duō yǐ jī shǎo,zuǒ xuán ér yòu chōu。
困蹙全夺气,奔降且无由。kùn cù quán duó qì,bēn jiàng qiě wú yóu。
孰意吾晚节,获奉君子游。shú yì wú wǎn jié,huò fèng jūn zi yóu。
宴屡接其席,行屡接其辀。yàn lǚ jiē qí xí,xíng lǚ jiē qí zhōu。
遂使西归航,岸泊独淹留。suì shǐ xī guī háng,àn pō dú yān liú。
张侯喜闻馆,坐久月影收。zhāng hóu xǐ wén guǎn,zuò jiǔ yuè yǐng shōu。
烛尽继以薪,夜分方还舟。zhú jǐn jì yǐ xīn,yè fēn fāng hái zhōu。
自古贤与愚,一一为冢丘。zì gǔ xián yǔ yú,yī yī wèi zhǒng qiū。
定知不可免,安用计短修。dìng zhī bù kě miǎn,ān yòng jì duǎn xiū。
会须举杯杓,亦莫忘歌讴。huì xū jǔ bēi biāo,yì mò wàng gē ōu。

依韵和丁元珍见寄

梅尧臣

我从江南来,挂席江上正。wǒ cóng jiāng nán lái,guà xí jiāng shàng zhèng。
轻舟自行速,不与风力竞。qīng zhōu zì xíng sù,bù yǔ fēng lì jìng。
乃省少时学,强勉无佳兴。nǎi shěng shǎo shí xué,qiáng miǎn wú jiā xīng。
初如弄机杼,未解布丝经。chū rú nòng jī zhù,wèi jiě bù sī jīng。
利器昧其时,或反授人柄。lì qì mèi qí shí,huò fǎn shòu rén bǐng。
及亲贤豪游,所尚志已定。jí qīn xián háo yóu,suǒ shàng zhì yǐ dìng。
不厌朝市喧,不须山林静。bù yàn cháo shì xuān,bù xū shān lín jìng。
不为煦煦妍,不为严严冰。bù wèi xù xù yán,bù wèi yán yán bīng。
遇物理自畅,区处剧操令。yù wù lǐ zì chàng,qū chù jù cāo lìng。
仍类楚野竹,忽从孤根迸。réng lèi chǔ yě zhú,hū cóng gū gēn bèng。
便成翠琅玕,久与风霜硬。biàn chéng cuì láng gān,jiǔ yǔ fēng shuāng yìng。
虽然达吾真,谁复究毕竟。suī rán dá wú zhēn,shuí fù jiū bì jìng。
世间忘坦途,尽欲求密径。shì jiān wàng tǎn tú,jǐn yù qiú mì jìng。
哂我是迂疏,宜乎今蹭蹬。shěn wǒ shì yū shū,yí hū jīn cèng dēng。
蹭蹬诚可嗟,所偶亦已并。cèng dēng chéng kě jiē,suǒ ǒu yì yǐ bìng。
晚逢二三友,喜饮恨多病。wǎn féng èr sān yǒu,xǐ yǐn hèn duō bìng。
道路何邅回,季秋越春孟。dào lù hé zhān huí,jì qiū yuè chūn mèng。
平生景慕者,邂逅出天幸。píng shēng jǐng mù zhě,xiè hòu chū tiān xìng。
接迹犹谓荣,况此声颜并。jiē jì yóu wèi róng,kuàng cǐ shēng yán bìng。
实惭寡时用,又顾无奇行。shí cán guǎ shí yòng,yòu gù wú qí xíng。
爱之不忍去,自旦还至暝。ài zhī bù rěn qù,zì dàn hái zhì míng。
在昔浊世贤,徒知清酒圣。zài xī zhuó shì xián,tú zhī qīng jiǔ shèng。
但用醉为娱,一老少不更。dàn yòng zuì wèi yú,yī lǎo shǎo bù gèng。
稍思桃源人,翩尔乘渔艇。shāo sī táo yuán rén,piān ěr chéng yú tǐng。
寻花逐水往,岂念衰与盛。xún huā zhú shuǐ wǎng,qǐ niàn shuāi yǔ shèng。
歌讴非俗情,山响自答应。gē ōu fēi sú qíng,shān xiǎng zì dá yīng。
以此谢君勤,微言期略听。yǐ cǐ xiè jūn qín,wēi yán qī lüè tīng。
衮衮不足为,试共幽人评。gǔn gǔn bù zú wèi,shì gòng yōu rén píng。

泰州王学士寄车螯蛤蜊

梅尧臣

车螯与月蛤,寄自海陵郡。chē áo yǔ yuè há,jì zì hǎi líng jùn。
谓我抱馀醒,江都多美酝。wèi wǒ bào yú xǐng,jiāng dōu duō měi yùn。
老来饮不满,一醉已关分。lǎo lái yǐn bù mǎn,yī zuì yǐ guān fēn。
甘鲜虽所嗜,易饫亦莫问。gān xiān suī suǒ shì,yì yù yì mò wèn。
娇女巧收壳,燕脂合眉晕。jiāo nǚ qiǎo shōu ké,yàn zhī hé méi yūn。
贫奁无金玉,狼藉生恚忿。pín lián wú jīn yù,láng jí shēng huì fèn。
妻孥喜食之,婢妾困扫?。qī nú xǐ shí zhī,bì qiè kùn sǎo pīn。
行当至京华,耳目饱尘坌。xíng dāng zhì jīng huá,ěr mù bǎo chén bèn。
此味爽口难,书为厌者训。cǐ wèi shuǎng kǒu nán,shū wèi yàn zhě xùn。

张圣民席上赋红梅

梅尧臣

吾家有嘉树,红蕊开朝雾。wú jiā yǒu jiā shù,hóng ruǐ kāi cháo wù。
笑杏少清香,鄙梅多俗趣。xiào xìng shǎo qīng xiāng,bǐ méi duō sú qù。
江都别乘居,似见句溪圃。jiāng dōu bié chéng jū,shì jiàn jù xī pǔ。
坐中勿苦疑,结子看春暮。zuò zhōng wù kǔ yí,jié zi kàn chūn mù。

平山堂杂言

梅尧臣

芜城之北大明寺,辟堂高爽趣广而意厖。wú chéng zhī běi dà míng sì,pì táng gāo shuǎng qù guǎng ér yì páng。
欧阳公经始曰平山,山之迤逦苍翠隔大江。ōu yáng gōng jīng shǐ yuē píng shān,shān zhī yí lǐ cāng cuì gé dà jiāng。
天清日明了了见峰岭,已胜谢朓龊龊远视于一窗。tiān qīng rì míng le le jiàn fēng lǐng,yǐ shèng xiè tiǎo chuò chuò yuǎn shì yú yī chuāng。
亦笑炀帝造楼摘星放萤火,锦帆落樯旗建杠。yì xiào yáng dì zào lóu zhāi xīng fàng yíng huǒ,jǐn fān luò qiáng qí jiàn gāng。
我今乃来偶同二三友,得句欲霜钟撞。wǒ jīn nǎi lái ǒu tóng èr sān yǒu,dé jù yù shuāng zhōng zhuàng。
却思公之文字世莫双,举酒一使长咽慢肌高揭鼓笛腔,万古有作心胸降。què sī gōng zhī wén zì shì mò shuāng,jǔ jiǔ yī shǐ zhǎng yàn màn jī gāo jiē gǔ dí qiāng,wàn gǔ yǒu zuò xīn xiōng jiàng。

自感其二

梅尧臣

我不嫌髭白,白髭何自落。wǒ bù xián zī bái,bái zī hé zì luò。
虽然失丑衰,将恐日疏薄。suī rán shī chǒu shuāi,jiāng kǒng rì shū báo。
有生无不老,岁事看秋箨。yǒu shēng wú bù lǎo,suì shì kàn qiū tuò。
一身忧已大,毫发谁能度。yī shēn yōu yǐ dà,háo fā shuí néng dù。

读邵不疑学士诗卷杜挺之忽来因出示之且伏高致辄书一时之语以奉呈

梅尧臣

作诗无古今,唯造平淡难。zuò shī wú gǔ jīn,wéi zào píng dàn nán。
譬身有两目,瞭然瞻视端。pì shēn yǒu liǎng mù,liǎo rán zhān shì duān。
邵南有遗风,源流应未殚。shào nán yǒu yí fēng,yuán liú yīng wèi dān。
所得六十章,小大珠落盘。suǒ dé liù shí zhāng,xiǎo dà zhū luò pán。
光彩若明月,射我枕席寒。guāng cǎi ruò míng yuè,shè wǒ zhěn xí hán。
含香视草郎,下马一借观。hán xiāng shì cǎo láng,xià mǎ yī jiè guān。
既观坐长叹,复想李杜韩。jì guān zuò zhǎng tàn,fù xiǎng lǐ dù hán。
愿执戈与戟,生死事将坛。yuàn zhí gē yǔ jǐ,shēng sǐ shì jiāng tán。

送宁乡令张沆

梅尧臣

长沙过洞庭,水泊风摇碇。zhǎng shā guò dòng tíng,shuǐ pō fēng yáo dìng。
青山接夷蛮,白昼鸣鸮鸋。qīng shān jiē yí mán,bái zhòu míng xiāo níng。
竹存帝女啼,夔学林雍鑋。zhú cún dì nǚ tí,kuí xué lín yōng qīng。
不嫌卑湿往,教令民须听。bù xián bēi shī wǎng,jiào lìng mín xū tīng。

依韵和酬邵不疑见答

梅尧臣

君才若巨贾,既富仍深藏。jūn cái ruò jù jiǎ,jì fù réng shēn cáng。
遂兼碌碌贫,共处安可量。suì jiān lù lù pín,gòng chù ān kě liàng。
滔滔大泽陂,渺漫入幽荒。tāo tāo dà zé bēi,miǎo màn rù yōu huāng。
徒欲穷端倪,凭高何相望。tú yù qióng duān ní,píng gāo hé xiāng wàng。
一日以文绣,被此粪土墙。yī rì yǐ wén xiù,bèi cǐ fèn tǔ qiáng。
门徒三千人,起予唯卜商。mén tú sān qiān rén,qǐ yǔ wéi bo shāng。
薄言昧纤悉,怀忧思萱忘。báo yán mèi xiān xī,huái yōu sī xuān wàng。
美璞委雕琢,以未知我详。měi pú wěi diāo zuó,yǐ wèi zhī wǒ xiáng。
但念故时朋,所乐来远方。dàn niàn gù shí péng,suǒ lè lái yuǎn fāng。
慎勿以名使,取败非相当。shèn wù yǐ míng shǐ,qǔ bài fēi xiāng dāng。

赠张伯益

梅尧臣

张伯益,风义自足常游遨,醉弹琵琶声嘈嘈。zhāng bó yì,fēng yì zì zú cháng yóu áo,zuì dàn pí pá shēng cáo cáo。
雷车急辊蛟龙号,曲终放拨解紫绦。léi chē jí gǔn jiāo lóng hào,qū zhōng fàng bō jiě zǐ tāo。
勇气索笔作小篆,李斯复出秦碑高。yǒng qì suǒ bǐ zuò xiǎo zhuàn,lǐ sī fù chū qín bēi gāo。
不数宣王石鼓文,快健欲敌横磨刀。bù shù xuān wáng shí gǔ wén,kuài jiàn yù dí héng mó dāo。
弈棋丝桐且置之,众善多取精神劳。yì qí sī tóng qiě zhì zhī,zhòng shàn duō qǔ jīng shén láo。

依韵和邵不疑以雨止烹茶观画听琴之会

梅尧臣

弹琴阅古画,煮茗仍有期。dàn qín yuè gǔ huà,zhǔ míng réng yǒu qī。
一夕风雨来,且喜农亩滋。yī xī fēng yǔ lái,qiě xǐ nóng mǔ zī。
中河不阻涩,舟楫亦所宜。zhōng hé bù zǔ sè,zhōu jí yì suǒ yí。
况闻新疾愈,当与嗜好睽。kuàng wén xīn jí yù,dāng yǔ shì hǎo kuí。
何须顾小约,岂不是他时。hé xū gù xiǎo yuē,qǐ bù shì tā shí。
淡泊全精神,老氏吾将师。dàn pō quán jīng shén,lǎo shì wú jiāng shī。
幸因答来章,敢不以此咨。xìng yīn dá lái zhāng,gǎn bù yǐ cǐ zī。
此咨有深理,愿君勤且思。cǐ zī yǒu shēn lǐ,yuàn jūn qín qiě sī。

依韵和不疑寄杜挺之以病雨止冷淘会

梅尧臣

邵杜二良守,相逢欲沾醉。shào dù èr liáng shǒu,xiāng féng yù zhān zuì。
促膝一开颜,衮衮言有味。cù xī yī kāi yán,gǔn gǔn yán yǒu wèi。
或叹季路宜,或语伯夷是。huò tàn jì lù yí,huò yǔ bó yí shì。
各怀忠义心,要终岂同异。gè huái zhōng yì xīn,yào zhōng qǐ tóng yì。
我实疏贱躯,政治未使试。wǒ shí shū jiàn qū,zhèng zhì wèi shǐ shì。
预兹高古谈,懦志生勇气。yù zī gāo gǔ tán,nuò zhì shēng yǒng qì。
明当馔汤饼,疾雨晦天地。míng dāng zhuàn tāng bǐng,jí yǔ huì tiān dì。
一日不见君,何止如三岁。yī rì bù jiàn jūn,hé zhǐ rú sān suì。
口腹尚乖期,荣华可推类。kǒu fù shàng guāi qī,róng huá kě tuī lèi。
嗟嗟勿复问,安恬固无愧。jiē jiē wù fù wèn,ān tián gù wú kuì。

观邵不疑学士所藏名书古画

梅尧臣

野性好书画,无力能自致。yě xìng hǎo shū huà,wú lì néng zì zhì。
每遇高趣人,常许出以视。měi yù gāo qù rén,cháng xǔ chū yǐ shì。
邵侯多奇玩,留我特开笥。shào hóu duō qí wán,liú wǒ tè kāi sì。
首观阮与杜,驴上瞑目醉。shǒu guān ruǎn yǔ dù,lǘ shàng míng mù zuì。
韩干貌四马,临流解鞍辔。hán gàn mào sì mǎ,lín liú jiě ān pèi。
花骢照夜白,正侧各畜意。huā cōng zhào yè bái,zhèng cè gè chù yì。
系衣穿裤靴,坐立皆厩吏。xì yī chuān kù xuē,zuò lì jiē jiù lì。
精神宛如生,于腮复穿鼻。jīng shén wǎn rú shēng,yú sāi fù chuān bí。
梅鸡徐熙画,竹间寒雀睡。méi jī xú xī huà,zhú jiān hán què shuì。
逸少自写真,对镜绝相类。yì shǎo zì xiě zhēn,duì jìng jué xiāng lèi。
数本失姓名,古胡并老骥。shù běn shī xìng míng,gǔ hú bìng lǎo jì。
山水树石硬,荆关艺能至。shān shuǐ shù shí yìng,jīng guān yì néng zhì。
巨然李成者,落笔愈奇异。jù rán lǐ chéng zhě,luò bǐ yù qí yì。
人物张僧繇,虽传恐非是。rén wù zhāng sēng yáo,suī chuán kǒng fēi shì。
其馀又莫究,模搭似未备。qí yú yòu mò jiū,mó dā shì wèi bèi。
周秦已来书,行草楷篆隶。zhōu qín yǐ lái shū,xíng cǎo kǎi zhuàn lì。
声名旧烜赫,一一果可喜。shēng míng jiù xuǎn hè,yī yī guǒ kě xǐ。
邵侯爱我曹,咸使纸尾记。shào hóu ài wǒ cáo,xián shǐ zhǐ wěi jì。
况侯有古学,小字刻珉翠。kuàng hóu yǒu gǔ xué,xiǎo zì kè mín cuì。
各赠墨本归,怀宝谁肯忌。gè zèng mò běn guī,huái bǎo shuí kěn jì。

先至山阳怀杜挺之

梅尧臣

与君同川途,舟发偶后先。yǔ jūn tóng chuān tú,zhōu fā ǒu hòu xiān。
顺风吹我帆,已过飞鸟前。shùn fēng chuī wǒ fān,yǐ guò fēi niǎo qián。
寄声托飞鸟,微意或可传。jì shēng tuō fēi niǎo,wēi yì huò kě chuán。
定逢樯上乌,暂向彼留连。dìng féng qiáng shàng wū,zàn xiàng bǐ liú lián。
薄暮楚城下,踟蹰问来船。báo mù chǔ chéng xià,chí chú wèn lái chuán。

绝句五首

梅尧臣

风过巳午未肯止,酒病婴我心无憀。fēng guò sì wǔ wèi kěn zhǐ,jiǔ bìng yīng wǒ xīn wú liáo。
船头拍翅野鸭浴,水上摆子狞鱼跳。chuán tóu pāi chì yě yā yù,shuǐ shàng bǎi zi níng yú tiào。

绝句五首

梅尧臣

岸边稚子戏把钓,蚯蚓作饵青条长。àn biān zhì zi xì bǎ diào,qiū yǐn zuò ěr qīng tiáo zhǎng。
上去下来船不定,自飞自语燕争忙。shàng qù xià lái chuán bù dìng,zì fēi zì yǔ yàn zhēng máng。

绝句五首

梅尧臣

夜欲三更饥鼠斗,灯残一点小星红。yè yù sān gèng jī shǔ dòu,dēng cán yī diǎn xiǎo xīng hóng。
村边坎坎赛神鼓,船底怦怦驾浪风。cūn biān kǎn kǎn sài shén gǔ,chuán dǐ pēng pēng jià làng fēng。

绝句五首

梅尧臣

葑田青仄博弈局,岛树墨榅烟雨图。fēng tián qīng zè bó yì jú,dǎo shù mò wēn yān yǔ tú。
已去扬州百馀里,回头还隔几重湖。yǐ qù yáng zhōu bǎi yú lǐ,huí tóu hái gé jǐ zhòng hú。

绝句五首

梅尧臣

虾蟆嚎沫为科斗,蜾裸衔虫化细腰。xiā má háo mò wèi kē dòu,guǒ luǒ xián chóng huà xì yāo。
蠹穴荒陂有多少,乾风湿雨各飞跳。dù xué huāng bēi yǒu duō shǎo,qián fēng shī yǔ gè fēi tiào。

淮南转运李学士君锡示卷

梅尧臣

李氏世能诗,落落为时豪。lǐ shì shì néng shī,luò luò wèi shí háo。
汉陵唐太白,始竞二雅高。hàn líng táng tài bái,shǐ jìng èr yǎ gāo。
益端正封贺,才各倾吴涛。yì duān zhèng fēng hè,cái gè qīng wú tāo。
于今几代孙,手持切玉刀。yú jīn jǐ dài sūn,shǒu chí qiè yù dāo。
功利既及民,又将薄风骚。gōng lì jì jí mín,yòu jiāng báo fēng sāo。
示我照乘珠,光彩生褐袍。shì wǒ zhào chéng zhū,guāng cǎi shēng hè páo。
曾非贫家有,怀归徒增劳。céng fēi pín jiā yǒu,huái guī tú zēng láo。
神物必难秘,恐随风雨逃。shén wù bì nán mì,kǒng suí fēng yǔ táo。