古诗词

戴复古

昭武太守王子文日与李贾严羽共观前辈一两家诗及晚唐诗因有论诗十绝子文见之谓无甚高论亦可作诗家小学须知

戴复古

飘零忧国杜陵老,感寓伤时陈子昂。piāo líng yōu guó dù líng lǎo,gǎn yù shāng shí chén zi áng。
近日不闻秋鹤唳,乱蝉无数噪斜阳。jìn rì bù wén qiū hè lì,luàn chán wú shù zào xié yáng。

昭武太守王子文日与李贾严羽共观前辈一两家诗及晚唐诗因有论诗十绝子文见之谓无甚高论亦可作诗家小学须知

戴复古

欲参诗律似参禅,妙趣不由文字传。yù cān shī lǜ shì cān chán,miào qù bù yóu wén zì chuán。
个里稍关心有误,发为言句自超然。gè lǐ shāo guān xīn yǒu wù,fā wèi yán jù zì chāo rán。

昭武太守王子文日与李贾严羽共观前辈一两家诗及晚唐诗因有论诗十绝子文见之谓无甚高论亦可作诗家小学须知

戴复古

诗本无形在窈冥,网罗天地运吟情。shī běn wú xíng zài yǎo míng,wǎng luó tiān dì yùn yín qíng。
有时忽得惊人句,费尽心机做不成。yǒu shí hū dé jīng rén jù,fèi jǐn xīn jī zuò bù chéng。

昭武太守王子文日与李贾严羽共观前辈一两家诗及晚唐诗因有论诗十绝子文见之谓无甚高论亦可作诗家小学须知

戴复古

作诗不与作文比,以韵成章怕韵虚。zuò shī bù yǔ zuò wén bǐ,yǐ yùn chéng zhāng pà yùn xū。
押得韵来如砥柱,动移不得见工夫。yā dé yùn lái rú dǐ zhù,dòng yí bù dé jiàn gōng fū。

昭武太守王子文日与李贾严羽共观前辈一两家诗及晚唐诗因有论诗十绝子文见之谓无甚高论亦可作诗家小学须知

戴复古

草就篇章只等闲,作诗容易改诗难。cǎo jiù piān zhāng zhǐ děng xián,zuò shī róng yì gǎi shī nán。
玉经雕琢方成器,句要丰腴字要安。yù jīng diāo zuó fāng chéng qì,jù yào fēng yú zì yào ān。

林下得月以木阴蔽遮为恨

戴复古

夏日思栽千树林,月明恨不扫寒阴。xià rì sī zāi qiān shù lín,yuè míng hèn bù sǎo hán yīn。
眼前物物皆如此,世事何能两遂心。yǎn qián wù wù jiē rú cǐ,shì shì hé néng liǎng suì xīn。

越上青店候别杨休文

戴复古

千载江湖共此心,老来相见怕分襟。qiān zài jiāng hú gòng cǐ xīn,lǎo lái xiāng jiàn pà fēn jīn。
手搔白发望君至,车马不来溪水深。shǒu sāo bái fā wàng jūn zhì,chē mǎ bù lái xī shuǐ shēn。

溪上

戴复古

小楼萧洒面晴川,袅袅西风扫暮烟。xiǎo lóu xiāo sǎ miàn qíng chuān,niǎo niǎo xī fēng sǎo mù yān。
碧水明霞两相照,秋光全在夕阳天。bì shuǐ míng xiá liǎng xiāng zhào,qiū guāng quán zài xī yáng tiān。

宝觉僧房

戴复古

溪近泉声在枕边,月移梅影到窗前。xī jìn quán shēng zài zhěn biān,yuè yí méi yǐng dào chuāng qián。
水沈烟冷灯花落,半夜酒醒人不眠。shuǐ shěn yān lěng dēng huā luò,bàn yè jiǔ xǐng rén bù mián。

衡阳舟中

戴复古

萧萧风雨送行舟,小泊垂杨古渡头。xiāo xiāo fēng yǔ sòng xíng zhōu,xiǎo pō chuí yáng gǔ dù tóu。
不忍缓行江上路,落梅片片是诗愁。bù rěn huǎn xíng jiāng shàng lù,luò méi piàn piàn shì shī chóu。

村景

戴复古

箫鼓迎神赛社筵,藤枝摇曳打秋千。xiāo gǔ yíng shén sài shè yán,téng zhī yáo yè dǎ qiū qiān。
坐中翁妪鬓如雪,也把山花插满颠。zuò zhōng wēng yù bìn rú xuě,yě bǎ shān huā chā mǎn diān。

溪上

戴复古

山腰有路穿修竹,水面无桥涉浅沙。shān yāo yǒu lù chuān xiū zhú,shuǐ miàn wú qiáo shè qiǎn shā。
夹岸人家尽农圃,秋风吹老木棉花。jiā àn rén jiā jǐn nóng pǔ,qiū fēng chuī lǎo mù mián huā。

题尹惟晓芙蓉翠羽图

戴复古

何人妙笔起秋风,吹破枝头烂漫红。hé rén miào bǐ qǐ qiū fēng,chuī pò zhī tóu làn màn hóng。
翠羽飞来又飞去,一心只在蓼花丛。cuì yǔ fēi lái yòu fēi qù,yī xīn zhǐ zài liǎo huā cóng。

庐山马上

戴复古

青松路径白云关,有客来寻半日闲。qīng sōng lù jìng bái yún guān,yǒu kè lái xún bàn rì xián。
十载灞桥驴子上,争如骑马看庐山。shí zài bà qiáo lǘ zi shàng,zhēng rú qí mǎ kàn lú shān。

海棠

戴复古

十月园林不雨霜,朝曦赫赫似秋阳。shí yuè yuán lín bù yǔ shuāng,cháo xī hè hè shì qiū yáng。
夜来听得游人语,不见梅花见海棠。yè lái tīng dé yóu rén yǔ,bù jiàn méi huā jiàn hǎi táng。

新岁

戴复古

新年试笔欲题诗,老去才衰得句迟。xīn nián shì bǐ yù tí shī,lǎo qù cái shuāi dé jù chí。
春事未容桃李觉,梅花开到北边枝。chūn shì wèi róng táo lǐ jué,méi huā kāi dào běi biān zhī。

画山

戴复古

几簇云烟几段山,画成烟雨渺茫间。jǐ cù yún yān jǐ duàn shān,huà chéng yān yǔ miǎo máng jiān。
扁舟三两溪桥上,一路更无人往还。biǎn zhōu sān liǎng xī qiáo shàng,yī lù gèng wú rén wǎng hái。

山村

戴复古

雨过山村六月凉,田田流水稻花香。yǔ guò shān cūn liù yuè liáng,tián tián liú shuǐ dào huā xiāng。
松边一石平如榻,坐听风蝉送夕阳。sōng biān yī shí píng rú tà,zuò tīng fēng chán sòng xī yáng。

泉广载铜钱入外国

戴复古

人望南风贾舶归,利通中国海南夷。rén wàng nán fēng jiǎ bó guī,lì tōng zhōng guó hǎi nán yí。
珠珍犀象来无限,但恐青钱有尽时。zhū zhēn xī xiàng lái wú xiàn,dàn kǒng qīng qián yǒu jǐn shí。

求先人墨迹呈表兄黄季文

戴复古

我翁本诗仙,游戏沧海上。wǒ wēng běn shī xiān,yóu xì cāng hǎi shàng。
引手掣鲸鲵,失脚堕尘网。yǐn shǒu chè jīng ní,shī jiǎo duò chén wǎng。
身穷道则腴,年高气弥壮。shēn qióng dào zé yú,nián gāo qì mí zhuàng。
平生无长物,饮尽千斛酿。píng shēng wú zhǎng wù,yǐn jǐn qiān hú niàng。
传家古锦囊,自作金玉想。chuán jiā gǔ jǐn náng,zì zuò jīn yù xiǎng。
篇章久零落,人间眇馀响。piān zhāng jiǔ líng luò,rén jiān miǎo yú xiǎng。
搜求二十年,痛泪湿黄壤。sōu qiú èr shí nián,tòng lèi shī huáng rǎng。
君家图书府,墨色照青嶂。jūn jiā tú shū fǔ,mò sè zhào qīng zhàng。
我翁有遗迹,数纸古田样。wǒ wēng yǒu yí jì,shù zhǐ gǔ tián yàng。
仿佛钟王体,吟句更豪放。fǎng fú zhōng wáng tǐ,yín jù gèng háo fàng。
把玩竹林间,寒风凛悽怆。bǎ wán zhú lín jiān,hán fēng lǐn qī chuàng。
昂昂野鹤姿,愧无中散状。áng áng yě hè zī,kuì wú zhōng sàn zhuàng。
儿孤襁褓中,家风随扫荡。ér gū qiǎng bǎo zhōng,jiā fēng suí sǎo dàng。
于兹见笔法,可想翁无恙。yú zī jiàn bǐ fǎ,kě xiǎng wēng wú yàng。
幽居寂寞乡,风月共来往。yōu jū jì mò xiāng,fēng yuè gòng lái wǎng。
众丑成独妍,群喑怪孤唱。zhòng chǒu chéng dú yán,qún yīn guài gū chàng。
一生既蹉跎,人琴遂俱丧。yī shēng jì cuō tuó,rén qín suì jù sàng。
托君名不朽,斯文岂天相。tuō jūn míng bù xiǔ,sī wén qǐ tiān xiāng。
旧作忽新传,识者动慨赏。jiù zuò hū xīn chuán,shí zhě dòng kǎi shǎng。
嗟予忝厥嗣,朝夕愧俯仰。jiē yǔ tiǎn jué sì,cháo xī kuì fǔ yǎng。
敢坠显扬思,幽光发草莽。gǎn zhuì xiǎn yáng sī,yōu guāng fā cǎo mǎng。
假此见诸公,丐铭松柏圹。jiǎ cǐ jiàn zhū gōng,gài míng sōng bǎi kuàng。
君其启惠心,慰彼九泉望。jūn qí qǐ huì xīn,wèi bǐ jiǔ quán wàng。