古诗词

戴复古

松江舟中四首荷叶浦时有不测末句故及之

戴复古

垂虹五百步,太湖三万顷。chuí hóng wǔ bǎi bù,tài hú sān wàn qǐng。
除却岳阳楼,天下无此景。chú què yuè yáng lóu,tiān xià wú cǐ jǐng。
范蠡挟西施,功名付烟艇。fàn lí xié xī shī,gōng míng fù yān tǐng。

松江舟中四首荷叶浦时有不测末句故及之

戴复古

秋风吹客衣,归兴浩难写。qiū fēng chuī kè yī,guī xīng hào nán xiě。
寒林噪晚鸦,红日堕平野。hán lín zào wǎn yā,hóng rì duò píng yě。
篙师解人意,舣棹酒旗下。gāo shī jiě rén yì,yǐ zhào jiǔ qí xià。

松江舟中四首荷叶浦时有不测末句故及之

戴复古

扁舟乃官差,舟子吾语汝。biǎn zhōu nǎi guān chà,zhōu zi wú yǔ rǔ。
汝为我作劳,吾亦不汝负。rǔ wèi wǒ zuò láo,wú yì bù rǔ fù。
好向上塘行,莫过荷叶浦。hǎo xiàng shàng táng xíng,mò guò hé yè pǔ。

会稽山中

戴复古

晓风吹断花稍雨,青山白云无唾处。xiǎo fēng chuī duàn huā shāo yǔ,qīng shān bái yún wú tuò chù。
岚光滴翠湿人衣,踏碎琼瑶溪上步。lán guāng dī cuì shī rén yī,tà suì qióng yáo xī shàng bù。
人家远近屋参差,半成图画半成诗。rén jiā yuǎn jìn wū cān chà,bàn chéng tú huà bàn chéng shī。
若使山中无杜宇,登山临水定忘归。ruò shǐ shān zhōng wú dù yǔ,dēng shān lín shuǐ dìng wàng guī。

高九万见示落星长句赋此答之

戴复古

天星堕地化为石,老佛占作青莲宫。tiān xīng duò dì huà wèi shí,lǎo fú zhàn zuò qīng lián gōng。
东来海若献秋水,琼以碧波千万重。dōng lái hǎi ruò xiàn qiū shuǐ,qióng yǐ bì bō qiān wàn zhòng。
云根直下数百丈,时吐光燄惊鱼龙。yún gēn zhí xià shù bǎi zhàng,shí tǔ guāng yàn jīng yú lóng。
凤凰群飞拥其后,对面庐阜之诸峰。fèng huáng qún fēi yōng qí hòu,duì miàn lú fù zhī zhū fēng。
阴晴风雨多态度,日日举目看不同。yīn qíng fēng yǔ duō tài dù,rì rì jǔ mù kàn bù tóng。
高髯能诗复能画,自说此景难形容。gāo rán néng shī fù néng huà,zì shuō cǐ jǐng nán xíng róng。
且好收拾藏胸中,养成笔力可扛鼎,然后一发妙夺造化功。qiě hǎo shōu shí cáng xiōng zhōng,yǎng chéng bǐ lì kě káng dǐng,rán hòu yī fā miào duó zào huà gōng。
高髯高髯须貌取,万物升沉元有数。gāo rán gāo rán xū mào qǔ,wàn wù shēng chén yuán yǒu shù。
吾闻此石三千年,复化为星上天去。wú wén cǐ shí sān qiān nián,fù huà wèi xīng shàng tiān qù。

题申季山所藏李伯时画村田乐图

戴复古

春秧夏苗秋遂穫,官赋私逋都了却。chūn yāng xià miáo qiū suì huò,guān fù sī bū dōu le què。
鸡豚社酒赛丰年,醉唱村歌舞村乐。jī tún shè jiǔ sài fēng nián,zuì chàng cūn gē wǔ cūn lè。
鼓笛有声无曲谱,布衫颠倒傞傞舞。gǔ dí yǒu shēng wú qū pǔ,bù shān diān dào suō suō wǔ。
欲识太平真气象,试看此画有佳趣。yù shí tài píng zhēn qì xiàng,shì kàn cǐ huà yǒu jiā qù。
管弦声按宫商发,细转柳腰花十八。guǎn xián shēng àn gōng shāng fā,xì zhuǎn liǔ yāo huā shí bā。
罗帏绣幕拂香风,九酝葡萄金盏滑。luó wéi xiù mù fú xiāng fēng,jiǔ yùn pú táo jīn zhǎn huá。
王孙公子巧欢娱,勿将富贵笑田夫。wáng sūn gōng zi qiǎo huān yú,wù jiāng fù guì xiào tián fū。
非渠耕稼饱君腹,问有黄金可乐无。fēi qú gēng jià bǎo jūn fù,wèn yǒu huáng jīn kě lè wú。

嘉定甲戌孟秋二十有七日起居舍人兼直学士院真德秀上殿直前奏边事不顾忌讳一疏万言援引古今铺陈方略忠谊感激辞章浩瀚诚有补于国家天台戴复古获见此疏伏读再三窃有所感敬效白乐天体以纪其事录于野史

戴复古

禁城鸡唱金门开,起居舍人携疏来。jìn chéng jī chàng jīn mén kāi,qǐ jū shě rén xié shū lái。
榻前一奏一万字,历历写出忠义怀。tà qián yī zòu yī wàn zì,lì lì xiě chū zhōng yì huái。
顿首惶恐臣昧死,越录敢言天下事。dùn shǒu huáng kǒng chén mèi sǐ,yuè lù gǎn yán tiān xià shì。
百年河洛行胡朔,恨满东南天一角。bǎi nián hé luò xíng hú shuò,hèn mǎn dōng nán tiān yī jiǎo。
夷甫诸人责未酬,志士愁眠剑锋落。yí fǔ zhū rén zé wèi chóu,zhì shì chóu mián jiàn fēng luò。
天意未回事难举,乡来一试成千误。tiān yì wèi huí shì nán jǔ,xiāng lái yī shì chéng qiān wù。
犬羊频岁自相屠,盛衰大抵由天数。quǎn yáng pín suì zì xiāng tú,shèng shuāi dà dǐ yóu tiān shù。
昨臣衔命出疆时,自期有去必无归。zuó chén xián mìng chū jiāng shí,zì qī yǒu qù bì wú guī。
屈膝穹庐当愤死,天相孤忠半道回。qū xī qióng lú dāng fèn sǐ,tiān xiāng gū zhōng bàn dào huí。
金山之下长江水,击楫中流书壮志。jīn shān zhī xià zhǎng jiāng shuǐ,jī jí zhōng liú shū zhuàng zhì。
东风吹上妙高台,略望江淮见形势。dōng fēng chuī shàng miào gāo tái,lüè wàng jiāng huái jiàn xíng shì。
形势从来只如此,几年待得天时至。xíng shì cóng lái zhǐ rú cǐ,jǐ nián dài dé tiān shí zhì。
朝廷为计保万全,往往忘却前朝耻。cháo tíng wèi jì bǎo wàn quán,wǎng wǎng wàng què qián cháo chǐ。
臣今未暇论规恢,胡虏已亡何虑哉。chén jīn wèi xiá lùn guī huī,hú lǔ yǐ wáng hé lǜ zāi。
中原旷地无人管,政恐英雄生草莱。zhōng yuán kuàng dì wú rén guǎn,zhèng kǒng yīng xióng shēng cǎo lái。
北方苦饥民骨立,万一东来窃吾粟。běi fāng kǔ jī mín gǔ lì,wàn yī dōng lái qiè wú sù。
边头诸州无铁壁,借问谁能备仓卒。biān tóu zhū zhōu wú tiě bì,jiè wèn shuí néng bèi cāng zú。
请朝廷,厉精兵,择良将。qǐng cháo tíng,lì jīng bīng,zé liáng jiāng。
办多多,策上上。bàn duō duō,cè shàng shàng。
更选人材,老练通达。gèng xuǎn rén cái,lǎo liàn tōng dá。
分守要冲,讲明方略。fēn shǒu yào chōng,jiǎng míng fāng lüè。
一贤可作万里城,一人可当百万兵。yī xián kě zuò wàn lǐ chéng,yī rén kě dāng bǎi wàn bīng。
坐令国势九鼎重,所赖君心一点明。zuò lìng guó shì jiǔ dǐng zhòng,suǒ lài jūn xīn yī diǎn míng。
长笺奏彻龙颜悦,继言臣愚进此说。zhǎng jiān zòu chè lóng yán yuè,jì yán chén yú jìn cǐ shuō。
言虽甚鄙用甚切,宸断必行天下福,勿谓儒生论迂阔。yán suī shén bǐ yòng shén qiè,chén duàn bì xíng tiān xià fú,wù wèi rú shēng lùn yū kuò。
臣之肝胆与人别,读书岂为文章设。chén zhī gān dǎn yǔ rén bié,dú shū qǐ wèi wén zhāng shè。
王师若出定中原,玉堂敢草平羌策。wáng shī ruò chū dìng zhōng yuán,yù táng gǎn cǎo píng qiāng cè。

鄂州南楼

戴复古

鄂州州前山顶头,上有缥缈百尺楼。è zhōu zhōu qián shān dǐng tóu,shàng yǒu piāo miǎo bǎi chǐ lóu。
大开窗户纳宇宙,高插栏干侵斗牛。dà kāi chuāng hù nà yǔ zhòu,gāo chā lán gàn qīn dòu niú。
我疑脚踏苍龙背,下瞰八方无内外。wǒ yí jiǎo tà cāng lóng bèi,xià kàn bā fāng wú nèi wài。
江渚鳞差十万家,淮楚荆湖一都会。jiāng zhǔ lín chà shí wàn jiā,huái chǔ jīng hú yī dōu huì。
西风吹尽庾公尘,秋影涵空动碧云。xī fēng chuī jǐn yǔ gōng chén,qiū yǐng hán kōng dòng bì yún。
欲识古今兴废事,细看文简李公文。yù shí gǔ jīn xīng fèi shì,xì kàn wén jiǎn lǐ gōng wén。

题曾无疑飞龙饮秣图

戴复古

云巢示我良马图,一骑欲水一骑刍。yún cháo shì wǒ liáng mǎ tú,yī qí yù shuǐ yī qí chú。
竹批双耳目摇电,毛色纯一骨相殊。zhú pī shuāng ěr mù yáo diàn,máo sè chún yī gǔ xiāng shū。
何人貌此真权奇,笔端疑有渥洼池。hé rén mào cǐ zhēn quán qí,bǐ duān yí yǒu wò wā chí。
驽骀当用骅骝老,赢得画图人看好。nú dài dāng yòng huá liú lǎo,yíng dé huà tú rén kàn hǎo。
盆中饮,槽中秣,无用霜蹄空立铁。pén zhōng yǐn,cáo zhōng mò,wú yòng shuāng tí kōng lì tiě。
何如渴饮长城濠上波,饥则饱吃天山禾。hé rú kě yǐn zhǎng chéng háo shàng bō,jī zé bǎo chī tiān shān hé。
振首长鸣载猛士,龙荒踏碎犬羊窠。zhèn shǒu zhǎng míng zài měng shì,lóng huāng tà suì quǎn yáng kē。

卢申之正字得春郊牧养图二本有楼攻愧先生题诗且徵予作

戴复古

竹弓鸣,雁鸭惊。zhú gōng míng,yàn yā jīng。
飞来别浦无人境,春风不摇杨柳影。fēi lái bié pǔ wú rén jìng,chūn fēng bù yáo yáng liǔ yǐng。
长颈纷纷占作家,半游波面半眠沙。zhǎng jǐng fēn fēn zhàn zuò jiā,bàn yóu bō miàn bàn mián shā。
或行或立或如舞,或只或双或群聚。huò xíng huò lì huò rú wǔ,huò zhǐ huò shuāng huò qún jù。
饮啄浮沉多态度,物情闲暇世忘机。yǐn zhuó fú chén duō tài dù,wù qíng xián xiá shì wàng jī。
分明一片太古时,巧伪不作民熙熙。fēn míng yī piàn tài gǔ shí,qiǎo wěi bù zuò mín xī xī。

卢申之正字得春郊牧养图二本有楼攻愧先生题诗且徵予作

戴复古

我之居,元在野,平生惯识牛羊者。wǒ zhī jū,yuán zài yě,píng shēng guàn shí niú yáng zhě。
今见蒲江出此图,半日不知渠是画。jīn jiàn pú jiāng chū cǐ tú,bàn rì bù zhī qú shì huà。
一犍当前转头立,一犍度浦毛犹湿。yī jiān dāng qián zhuǎn tóu lì,yī jiān dù pǔ máo yóu shī。
中有一苍骑以牧,?羜相随数十足。zhōng yǒu yī cāng qí yǐ mù,gǔ zhù xiāng suí shù shí zú。
殿后两枚黄觳觫,分明如活下前坡。diàn hòu liǎng méi huáng hú sù,fēn míng rú huó xià qián pō。
路转南山春草多,耳根只欠牧儿歌。lù zhuǎn nán shān chūn cǎo duō,ěr gēn zhǐ qiàn mù ér gē。

儒衣陈其姓工于画牛马鱼一日持六簇为赠以换诗

戴复古

生绢六幅淡墨图,伊人笔端有造化。shēng juàn liù fú dàn mò tú,yī rén bǐ duān yǒu zào huà。
骅骝汗血捉电光,牯牸倦耕眠草下。huá liú hàn xuè zhuō diàn guāng,gǔ zì juàn gēng mián cǎo xià。
陂塘漠漠烟雨后,出水群鱼戏潇洒。bēi táng mò mò yān yǔ hòu,chū shuǐ qún yú xì xiāo sǎ。
细看物物有生意,不比寻常能画者。xì kàn wù wù yǒu shēng yì,bù bǐ xún cháng néng huà zhě。
请君就此三景中,挥毫添我作渔翁。qǐng jūn jiù cǐ sān jǐng zhōng,huī háo tiān wǒ zuò yú wēng。
岸头孤石持竿坐,白鹭同居蒲苇丛。àn tóu gū shí chí gān zuò,bái lù tóng jū pú wěi cóng。
有时寻诗出游衍,款段徐行山路远。yǒu shí xún shī chū yóu yǎn,kuǎn duàn xú xíng shān lù yuǎn。
奚奴逐后背锦囊,木杪斜阳鸦噪晚。xī nú zhú hòu bèi jǐn náng,mù miǎo xié yáng yā zào wǎn。
有时蓑笠过田间,农妇农夫相往还。yǒu shí suō lì guò tián jiān,nóng fù nóng fū xiāng wǎng hái。
手放锄犁吹短笛,日暮青郊黄犊闲。shǒu fàng chú lí chuī duǎn dí,rì mù qīng jiāo huáng dú xián。
王孙贵人不识此,此是吾侬佳绝处。wáng sūn guì rén bù shí cǐ,cǐ shì wú nóng jiā jué chù。
挂君图画读吾诗,令人懒踏长安路。guà jūn tú huà dú wú shī,lìng rén lǎn tà zhǎng ān lù。

黄州栖霞楼即景呈谢深道国正

戴复古

朝来栏槛倚晴空,暮来烟雨迷飞鸿。cháo lái lán kǎn yǐ qíng kōng,mù lái yān yǔ mí fēi hóng。
白衣苍狗易改变,淡妆浓抹难形容。bái yī cāng gǒu yì gǎi biàn,dàn zhuāng nóng mǒ nán xíng róng。
芦洲渺渺去无极,数点断山横远碧。lú zhōu miǎo miǎo qù wú jí,shù diǎn duàn shān héng yuǎn bì。
樊山诸峰立一壁,非烟非雾笼秋色。fán shān zhū fēng lì yī bì,fēi yān fēi wù lóng qiū sè。
须臾黑云如泼墨,欲雨不雨不可得。xū yú hēi yún rú pō mò,yù yǔ bù yǔ bù kě dé。
须臾云开见落日,忽展一机云锦出。xū yú yún kāi jiàn luò rì,hū zhǎn yī jī yún jǐn chū。
一态未了一态生,愈变愈奇人莫测。yī tài wèi le yī tài shēng,yù biàn yù qí rén mò cè。
使君把酒索我诗,索诗不得呼画师。shǐ jūn bǎ jiǔ suǒ wǒ shī,suǒ shī bù dé hū huà shī。
要知作诗如作画,人力岂能穷造化。yào zhī zuò shī rú zuò huà,rén lì qǐ néng qióng zào huà。

题上虞县信芳堂

戴复古

河阳种桃彭泽柳,岁岁春风夸不朽。hé yáng zhǒng táo péng zé liǔ,suì suì chūn fēng kuā bù xiǔ。
何如君种一池莲,开向五月六月天。hé rú jūn zhǒng yī chí lián,kāi xiàng wǔ yuè liù yuè tiān。
红妆当暑清无汗,绿叶染风香不断。hóng zhuāng dāng shǔ qīng wú hàn,lǜ yè rǎn fēng xiāng bù duàn。
坐令百里尽清凉,天乃赠君云锦段。zuò lìng bǎi lǐ jǐn qīng liáng,tiān nǎi zèng jūn yún jǐn duàn。
此花不可无此堂,主人姓字同芬芳。cǐ huā bù kě wú cǐ táng,zhǔ rén xìng zì tóng fēn fāng。
更看堂后参差竹,醉倚炎空舞寒绿。gèng kàn táng hòu cān chà zhú,zuì yǐ yán kōng wǔ hán lǜ。

衡山何道士有诗声杨伯子监丞盛称之以杨所取之诗求跋其后

戴复古

道人幽吟岩壑底,伴晓猿啼秋鹤唳。dào rén yōu yín yán hè dǐ,bàn xiǎo yuán tí qiū hè lì。
自陶情性乐天真,一心不作求名计。zì táo qíng xìng lè tiān zhēn,yī xīn bù zuò qiú míng jì。
一朝邂逅杨东山,诗声扬扬满世间。yī cháo xiè hòu yáng dōng shān,shī shēng yáng yáng mǎn shì jiān。
东山才与诚斋敌,手腕中有万斛力。dōng shān cái yǔ chéng zhāi dí,shǒu wàn zhōng yǒu wàn hú lì。
为君翻九渊,探君骊龙珠。wèi jūn fān jiǔ yuān,tàn jūn lí lóng zhū。
为君擘沧海,钩上珊瑚枝。wèi jūn bāi cāng hǎi,gōu shàng shān hú zhī。
丰城地下掘起龙泉太阿双宝剑,南山雾里窥见隐豹文章皮。fēng chéng dì xià jué qǐ lóng quán tài ā shuāng bǎo jiàn,nán shān wù lǐ kuī jiàn yǐn bào wén zhāng pí。
是宝欲藏藏不得,总被东山手拈出。shì bǎo yù cáng cáng bù dé,zǒng bèi dōng shān shǒu niān chū。
道人从此诗价高,石廪祝融争崒嵂。dào rén cóng cǐ shī jià gāo,shí lǐn zhù róng zhēng zú lǜ。
君不见弥明石鼎联句诗,千载托名韩退之。jūn bù jiàn mí míng shí dǐng lián jù shī,qiān zài tuō míng hán tuì zhī。

徐京伯通判晚岁得二子

戴复古

竹隐种竹知几年,千竿万竿长拂天。zhú yǐn zhǒng zhú zhī jǐ nián,qiān gān wàn gān zhǎng fú tiān。
群飞不敢下栖止,常有清风凛凛然。qún fēi bù gǎn xià qī zhǐ,cháng yǒu qīng fēng lǐn lǐn rán。
丹穴飞来两雏凤,凤来此竹为之重。dān xué fēi lái liǎng chú fèng,fèng lái cǐ zhú wèi zhī zhòng。
牙签玉轴带芸香,家藏万卷为渠用。yá qiān yù zhóu dài yún xiāng,jiā cáng wàn juǎn wèi qú yòng。
人间豚犬不足多,我来为作徐卿二子歌。rén jiān tún quǎn bù zú duō,wǒ lái wèi zuò xú qīng èr zi gē。
手传竹隐文章印,看取他日官职高嵯峨。shǒu chuán zhú yǐn wén zhāng yìn,kàn qǔ tā rì guān zhí gāo cuó é。

寄报恩长老恭率翁

戴复古

报恩千楹归一炬,佛也不能逃劫数。bào ēn qiān yíng guī yī jù,fú yě bù néng táo jié shù。
宝坊化作瓦砾场,堪笑月庭来又去。bǎo fāng huà zuò wǎ lì chǎng,kān xiào yuè tíng lái yòu qù。
率翁修造凤楼手,第一能将无作有。lǜ wēng xiū zào fèng lóu shǒu,dì yī néng jiāng wú zuò yǒu。
神工作舍鬼筑墙,鞭笞木石能飞走。shén gōng zuò shě guǐ zhù qiáng,biān chī mù shí néng fēi zǒu。
风斤月斧日纷然,行看华屋突兀在眼前。fēng jīn yuè fǔ rì fēn rán,xíng kàn huá wū tū wù zài yǎn qián。
好留一室馆狂客,早晚来参文字禅。hǎo liú yī shì guǎn kuáng kè,zǎo wǎn lái cān wén zì chán。

织妇叹

戴复古

春蚕成丝复成绢,养得夏蚕重剥茧。chūn cán chéng sī fù chéng juàn,yǎng dé xià cán zhòng bō jiǎn。
绢未脱轴拟输官,丝未落车图赎典。juàn wèi tuō zhóu nǐ shū guān,sī wèi luò chē tú shú diǎn。
一春一夏为蚕忙,织妇布衣仍布裳。yī chūn yī xià wèi cán máng,zhī fù bù yī réng bù shang。
有布得著犹自可,今年无麻愁杀我。yǒu bù dé zhù yóu zì kě,jīn nián wú má chóu shā wǒ。

刈麦行

戴复古

腰镰上垄刈黄云,东家西家麦满门。yāo lián shàng lǒng yì huáng yún,dōng jiā xī jiā mài mǎn mén。
前村寡妇拾滞穟,饘粥有馀炊饼饵。qián cūn guǎ fù shí zhì suì,zhān zhōu yǒu yú chuī bǐng ěr。
我闻淮南麦最多,麦田今岁屯干戈。wǒ wén huái nán mài zuì duō,mài tián jīn suì tún gàn gē。
饱饭不知征战苦,生长此方真乐土。bǎo fàn bù zhī zhēng zhàn kǔ,shēng zhǎng cǐ fāng zhēn lè tǔ。

鄂渚张唐卿周嘉仲送别

戴复古

武昌江头人送别,杨柳秋来不堪折。wǔ chāng jiāng tóu rén sòng bié,yáng liǔ qiū lái bù kān zhé。
汉阳门外望南楼,昨日不知今日愁。hàn yáng mén wài wàng nán lóu,zuó rì bù zhī jīn rì chóu。
英雄握手新相识,人情正好成南北。yīng xióng wò shǒu xīn xiāng shí,rén qíng zhèng hǎo chéng nán běi。
酒阑人散最关情,一雁西飞楚天碧。jiǔ lán rén sàn zuì guān qíng,yī yàn xī fēi chǔ tiān bì。