古诗词

邵雍

题黄河

邵雍

谁言为利多于害,我谓长浑未始清。shuí yán wèi lì duō yú hài,wǒ wèi zhǎng hún wèi shǐ qīng。
西至昆仑东至海,其间多少不平声。xī zhì kūn lún dōng zhì hǎi,qí jiān duō shǎo bù píng shēng。

题淮阴侯庙十首

邵雍

一身作乱宜从戮,三族全夷似少恩。yī shēn zuò luàn yí cóng lù,sān zú quán yí shì shǎo ēn。
汉道是时初杂霸,萧何王佐殆非尊。hàn dào shì shí chū zá bà,xiāo hé wáng zuǒ dài fēi zūn。

题淮阴侯庙十首

邵雍

据立大功非不智,复贪王爵似专愚。jù lì dà gōng fēi bù zhì,fù tān wáng jué shì zhuān yú。
造成四百年炎汉,才得安宁反受诛。zào chéng sì bǎi nián yán hàn,cái dé ān níng fǎn shòu zhū。

题淮阴侯庙十首

邵雍

生身既得逢真主,立事何须作假王。shēng shēn jì dé féng zhēn zhǔ,lì shì hé xū zuò jiǎ wáng。
谁谓祸阶从此始,不宜回首怨高皇。shuí wèi huò jiē cóng cǐ shǐ,bù yí huí shǒu yuàn gāo huáng。

题淮阴侯庙十首

邵雍

一时韩信为良犬,千古萧何作霸臣。yī shí hán xìn wèi liáng quǎn,qiān gǔ xiāo hé zuò bà chén。
彼此并干名教罪,罪犹不逮谓斯人。bǐ cǐ bìng gàn míng jiào zuì,zuì yóu bù dǎi wèi sī rén。

题淮阴侯庙十首

邵雍

韩信事刘元不叛,萧何惑汉竟生疑。hán xìn shì liú yuán bù pàn,xiāo hé huò hàn jìng shēng yí。
当初若听蒯通语,高祖功名未可知。dāng chū ruò tīng kuǎi tōng yǔ,gāo zǔ gōng míng wèi kě zhī。

题淮阴侯庙十首

邵雍

虽则有才兼有智,存亡进退处非真。suī zé yǒu cái jiān yǒu zhì,cún wáng jìn tuì chù fēi zhēn。
五湖依旧烟波在,范蠡无人继后尘。wǔ hú yī jiù yān bō zài,fàn lí wú rén jì hòu chén。

题淮阴侯庙十首

邵雍

若非韩信难除项,不得萧何莫制韩。ruò fēi hán xìn nán chú xiàng,bù dé xiāo hé mò zhì hán。
天下须知无一手,苟非高祖用萧难。tiān xià xū zhī wú yī shǒu,gǒu fēi gāo zǔ yòng xiāo nán。

题淮阴侯庙十首

邵雍

汉家基定议功勋,异姓封王有五人。hàn jiā jī dìng yì gōng xūn,yì xìng fēng wáng yǒu wǔ rén。
不似淮阴最雄杰,敢教根固又生秦。bù shì huái yīn zuì xióng jié,gǎn jiào gēn gù yòu shēng qín。

题淮阴侯庙十首

邵雍

韩信恃功前虑寡,汉皇负德尚权安。hán xìn shì gōng qián lǜ guǎ,hàn huáng fù dé shàng quán ān。
幽囚必欲擒来斩,固要加诸甚不难。yōu qiú bì yù qín lái zhǎn,gù yào jiā zhū shén bù nán。

题淮阴侯庙十首

邵雍

若履暴荣须暴辱,既经多喜必多忧。ruò lǚ bào róng xū bào rǔ,jì jīng duō xǐ bì duō yōu。
功成能让封王印,世世长为列土侯。gōng chéng néng ràng fēng wáng yìn,shì shì zhǎng wèi liè tǔ hóu。

谢西台张元伯雪中送诗

邵雍

洛城雪片大如手,炉中无火樽无酒。luò chéng xuě piàn dà rú shǒu,lú zhōng wú huǒ zūn wú jiǔ。
凌晨有人来打门,言送西台诗一首。líng chén yǒu rén lái dǎ mén,yán sòng xī tái shī yī shǒu。

送猗氏张主簿

邵雍

人间仕宦几千里,堂上亲闱别两重。rén jiān shì huàn jǐ qiān lǐ,táng shàng qīn wéi bié liǎng zhòng。
须念鹏飞从此始,方今路险善求容。xū niàn péng fēi cóng cǐ shǐ,fāng jīn lù xiǎn shàn qiú róng。

商山旅中作

邵雍

残火昏灯夜正沉,默思前事拥寒衾。cán huǒ hūn dēng yè zhèng chén,mò sī qián shì yōng hán qīn。
霜天皎月虽千里,不抵伤时一寸心。shuāng tiān jiǎo yuè suī qiān lǐ,bù dǐ shāng shí yī cùn xīn。

和商洛章子厚长官早梅

邵雍

只应王母专轻巧,剪碎天边乱白云。zhǐ yīng wáng mǔ zhuān qīng qiǎo,jiǎn suì tiān biān luàn bái yún。
无限清香与清艳,樽前饫享尽输君。wú xiàn qīng xiāng yǔ qīng yàn,zūn qián yù xiǎng jǐn shū jūn。

和商洛章子厚长官早梅

邵雍

梅覆春溪水绕山,梅花烂漫水潺湲。méi fù chūn xī shuǐ rào shān,méi huā làn màn shuǐ chán yuán。
南秦地暖开仍早,比至春初已数番。nán qín dì nuǎn kāi réng zǎo,bǐ zhì chūn chū yǐ shù fān。

和商洛章子厚长官早梅

邵雍

群芳万品递相催,若说高标独有梅。qún fāng wàn pǐn dì xiāng cuī,ruò shuō gāo biāo dú yǒu méi。
会得东君无别意,为怜清淡使先开。huì dé dōng jūn wú bié yì,wèi lián qīng dàn shǐ xiān kāi。

和商洛章子厚长官早梅

邵雍

霜扶清格高高起,风驾寒香远远留。shuāng fú qīng gé gāo gāo qǐ,fēng jià hán xiāng yuǎn yuǎn liú。
太守多情客多感,金樽倒尽是良筹。tài shǒu duō qíng kè duō gǎn,jīn zūn dào jǐn shì liáng chóu。

寄商守宋郎中

邵雍

初返洛城无限事,闲人体分似相违。chū fǎn luò chéng wú xiàn shì,xián rén tǐ fēn shì xiāng wéi。
如今一向觉优逸,却类商颜啸傲时。rú jīn yī xiàng jué yōu yì,què lèi shāng yán xiào ào shí。

题四皓庙四首

邵雍

强秦失御血横流,天下求君君不有。qiáng qín shī yù xuè héng liú,tiān xià qiú jūn jūn bù yǒu。
正是英雄较逐时,未知鹿入何人手。zhèng shì yīng xióng jiào zhú shí,wèi zhī lù rù hé rén shǒu。