古诗词

邵雍

洛阳春吟

邵雍

四方景好无如洛,一岁花奇莫若春。sì fāng jǐng hǎo wú rú luò,yī suì huā qí mò ruò chūn。
景好花奇精妙处,又能分付与闲人。jǐng hǎo huā qí jīng miào chù,yòu néng fēn fù yǔ xián rén。

洛阳春吟

邵雍

洛阳人惯见奇葩,桃李花开未当花。luò yáng rén guàn jiàn qí pā,táo lǐ huā kāi wèi dāng huā。
须是牡丹花盛发,满城方始乐无涯。xū shì mǔ dān huā shèng fā,mǎn chéng fāng shǐ lè wú yá。

洛阳春吟

邵雍

桃李花开人不窥,花时须是牡丹时。táo lǐ huā kāi rén bù kuī,huā shí xū shì mǔ dān shí。
牡丹花发酒增价,夜半游人犹未归。mǔ dān huā fā jiǔ zēng jià,yè bàn yóu rén yóu wèi guī。

洛阳春吟

邵雍

光阴不肯略从容,九十日春还又空。guāng yīn bù kěn lüè cóng róng,jiǔ shí rì chūn hái yòu kōng。
多少落花无著莫,半随流水半随风。duō shǎo luò huā wú zhù mò,bàn suí liú shuǐ bàn suí fēng。

洛阳春吟

邵雍

春归花谢日初长,燕语莺啼各自忙。chūn guī huā xiè rì chū zhǎng,yàn yǔ yīng tí gè zì máng。
何故游人断来往,绿阴殊不减红芳。hé gù yóu rén duàn lái wǎng,lǜ yīn shū bù jiǎn hóng fāng。

洛阳春吟

邵雍

十日好花都去尽,可怜青帝用功深。shí rì hǎo huā dōu qù jǐn,kě lián qīng dì yòng gōng shēn。
游人莫便无凭据,未必红芳胜绿阴。yóu rén mò biàn wú píng jù,wèi bì hóng fāng shèng lǜ yīn。

洛阳春吟

邵雍

春归必竟归何处,无限春冤都未诉。chūn guī bì jìng guī hé chù,wú xiàn chūn yuān dōu wèi sù。
欲托流莺问所因,子规又叫不如去。yù tuō liú yīng wèn suǒ yīn,zi guī yòu jiào bù rú qù。

洛阳春吟

邵雍

用尽四时周一岁,唯春能见好花开。yòng jǐn sì shí zhōu yī suì,wéi chūn néng jiàn hǎo huā kāi。
十千买酒未为贵,既去红芳岂再来。shí qiān mǎi jiǔ wèi wèi guì,jì qù hóng fāng qǐ zài lái。

牡丹吟

邵雍

一般颜色一般香,香是天香色异常。yī bān yán sè yī bān xiāng,xiāng shì tiān xiāng sè yì cháng。
真宰功夫精妙处,非容人意可思量。zhēn zǎi gōng fū jīng miào chù,fēi róng rén yì kě sī liàng。

和凤翔横渠张子厚学士亡后篇

邵雍

秦甸山河半域中,精英孕育古今同。qín diān shān hé bàn yù zhōng,jīng yīng yùn yù gǔ jīn tóng。
古来贤杰知多少,何代无人振素风。gǔ lái xián jié zhī duō shǎo,hé dài wú rén zhèn sù fēng。

野轩

邵雍

一轩名野非尘境,嵩少烟岑送好风。yī xuān míng yě fēi chén jìng,sōng shǎo yān cén sòng hǎo fēng。
日月岁时都属已,更于何处觅壶中。rì yuè suì shí dōu shǔ yǐ,gèng yú hé chù mì hú zhōng。

污亭

邵雍

许由为计未为深,洗耳如何不动心。xǔ yóu wèi jì wèi wèi shēn,xǐ ěr rú hé bù dòng xīn。
到此洒然如世外,何尝更有事来侵。dào cǐ sǎ rán rú shì wài,hé cháng gèng yǒu shì lái qīn。

药轩

邵雍

山里药多人不识,夫君移植更标名。shān lǐ yào duō rén bù shí,fū jūn yí zhí gèng biāo míng。
果能医得人间病,红紫何妨好近楹。guǒ néng yī dé rén jiān bìng,hóng zǐ hé fáng hǎo jìn yíng。

晚晖亭

邵雍

高亭新建碍烟霞,暮景能留是可嘉。gāo tíng xīn jiàn ài yān xiá,mù jǐng néng liú shì kě jiā。
最近赏春来往路,游人应问是谁家。zuì jìn shǎng chūn lái wǎng lù,yóu rén yīng wèn shì shuí jiā。

天人吟

邵雍

天生此身人力寄,人力尽兮天数至。tiān shēng cǐ shēn rén lì jì,rén lì jǐn xī tiān shù zhì。
天人相去不毫芒,若有毫芒却成二。tiān rén xiāng qù bù háo máng,ruò yǒu háo máng què chéng èr。

疾革吟

邵雍

有命更危亦不死,无命极医亦无效。yǒu mìng gèng wēi yì bù sǐ,wú mìng jí yī yì wú xiào。
唯将以命听于天,此外谁能闲计较。wéi jiāng yǐ mìng tīng yú tiān,cǐ wài shuí néng xián jì jiào。

得一吟

邵雍

天自得一天无既,我一自天而后至。tiān zì dé yī tiān wú jì,wǒ yī zì tiān ér hòu zhì。
唯天与一无两般,我亦何尝与天异。wéi tiān yǔ yī wú liǎng bān,wǒ yì hé cháng yǔ tiān yì。

清风长吟

邵雍

宇宙中和气,清泠无比方。yǔ zhòu zhōng hé qì,qīng líng wú bǐ fāng。
与时蠲疾病,为岁造丰穰。yǔ shí juān jí bìng,wèi suì zào fēng ráng。
起自青蘋末,来从翠树傍。qǐ zì qīng píng mò,lái cóng cuì shù bàng。
得逢明月夜,便入故人乡。dé féng míng yuè yè,biàn rù gù rén xiāng。
密叶摇重幄,殷花舞靓妆。mì yè yáo zhòng wò,yīn huā wǔ jìng zhuāng。
两三声迥笛,千万缕垂杨。liǎng sān shēng jiǒng dí,qiān wàn lǚ chuí yáng。
细度丝桐韵,深传兰蕙香。xì dù sī tóng yùn,shēn chuán lán huì xiāng。
楼台临远水,轩槛近修篁。lóu tái lín yuǎn shuǐ,xuān kǎn jìn xiū huáng。
盛夏驱烦暑,初晴送晚凉。shèng xià qū fán shǔ,chū qíng sòng wǎn liáng。
轻披绿荷芰,缓透薄衣裳。qīng pī lǜ hé jì,huǎn tòu báo yī shang。
浪走翻翩袂,波生潋滟觞。làng zǒu fān piān mèi,bō shēng liàn yàn shāng。
闲愁难著莫,幽思易飞扬。xián chóu nán zhù mò,yōu sī yì fēi yáng。
快若乘天马,醒如沃蔗浆。kuài ruò chéng tiān mǎ,xǐng rú wò zhè jiāng。
面前游阆苑,坐上泛潇湘。miàn qián yóu láng yuàn,zuò shàng fàn xiāo xiāng。
不可将钱买,焉能用斗量。bù kě jiāng qián mǎi,yān néng yòng dòu liàng。
依凭全藉德,收贮岂须仓。yī píng quán jí dé,shōu zhù qǐ xū cāng。
无患兼并取,宁忧寇盗攘。wú huàn jiān bìng qǔ,níng yōu kòu dào rǎng。
以兹为乐事,未始有忧伤。yǐ zī wèi lè shì,wèi shǐ yǒu yōu shāng。

垂柳长吟

邵雍

垂柳有两种,有长有短垂。chuí liǔ yǒu liǎng zhǒng,yǒu zhǎng yǒu duǎn chuí。
唯兹长一种,偏与静相宜。wéi zī zhǎng yī zhǒng,piān yǔ jìng xiāng yí。
院宇深春后,亭台晚景时。yuàn yǔ shēn chūn hòu,tíng tái wǎn jǐng shí。
不胜烟幂幂,无奈日迟迟。bù shèng yān mì mì,wú nài rì chí chí。
霢霂雨初过,清泠风乍吹。mài mù yǔ chū guò,qīng líng fēng zhà chuī。
章台街左右,华表柱东西。zhāng tái jiē zuǒ yòu,huá biǎo zhù dōng xī。
起眼出墙树,拂头当路枝。qǐ yǎn chū qiáng shù,fú tóu dāng lù zhī。
翩翻绿罗带,缥缈缕金衣。piān fān lǜ luó dài,piāo miǎo lǚ jīn yī。
荡扬飘晴絮,缤纷舞暖丝。dàng yáng piāo qíng xù,bīn fēn wǔ nuǎn sī。
丝牵寸肠断,絮入万家飞。sī qiān cùn cháng duàn,xù rù wàn jiā fēi。
婀娜王恭韵,婆娑赵后姿。ē nà wáng gōng yùn,pó suō zhào hòu zī。
修妍张绪少,柔软沈侯羸。xiū yán zhāng xù shǎo,róu ruǎn shěn hóu léi。
濯濯青拖地,毵毵翠绕池。zhuó zhuó qīng tuō dì,sān sān cuì rào chí。
般添花灼灼,引惹草萋萋。bān tiān huā zhuó zhuó,yǐn rě cǎo qī qī。
郁郁笼山馆,疏疏映酒旗。yù yù lóng shān guǎn,shū shū yìng jiǔ qí。
赠人人自泣,驻马马还嘶。zèng rén rén zì qì,zhù mǎ mǎ hái sī。
影里咿哑去,阴中轣辘归。yǐng lǐ yī yǎ qù,yīn zhōng lì lù guī。
凄凉装暝霭,淡薄挂斜晖。qī liáng zhuāng míng ǎi,dàn báo guà xié huī。
懊恼轻攀折,忧愁重别离。ào nǎo qīng pān zhé,yōu chóu zhòng bié lí。
早衰缘傍道,先茂为临溪。zǎo shuāi yuán bàng dào,xiān mào wèi lín xī。
楼外蝉才噪,桥边莺又啼。lóu wài chán cái zào,qiáo biān yīng yòu tí。
生憎遮望眼,死恨学妆眉。shēng zēng zhē wàng yǎn,sǐ hèn xué zhuāng méi。
远客莫知数,长条曾系谁。yuǎn kè mò zhī shù,zhǎng tiáo céng xì shuí。
经霜尽憔悴,来岁却依依。jīng shuāng jǐn qiáo cuì,lái suì què yī yī。

落花长吟

邵雍

以酒战花秾,花秾酒更浓。yǐ jiǔ zhàn huā nóng,huā nóng jiǔ gèng nóng。
花能十日尽,酒未百壶空。huā néng shí rì jǐn,jiǔ wèi bǎi hú kōng。
尚喜装衣袂,犹怜坠酒钟。shàng xǐ zhuāng yī mèi,yóu lián zhuì jiǔ zhōng。
多情唯粉蝶,薄幸是游蜂。duō qíng wéi fěn dié,báo xìng shì yóu fēng。
减却墙头艳,添为径畔红。jiǎn què qiáng tóu yàn,tiān wèi jìng pàn hóng。
飘零深院宇,点缀静帘栊。piāo líng shēn yuàn yǔ,diǎn zhuì jìng lián lóng。
又恐随流水,仍忧嫁远风。yòu kǒng suí liú shuǐ,réng yōu jià yuǎn fēng。
水流犹委曲,风远便西东。shuǐ liú yóu wěi qū,fēng yuǎn biàn xī dōng。
狼籍残春后,离披晚照中。láng jí cán chūn hòu,lí pī wǎn zhào zhōng。
亭台虽有主,轩骑断无踪。tíng tái suī yǒu zhǔ,xuān qí duàn wú zōng。
剑去拥妃子,兵来围石崇。jiàn qù yōng fēi zi,bīng lái wéi shí chóng。
马嵬方恋恋,金谷正匆匆。mǎ wéi fāng liàn liàn,jīn gǔ zhèng cōng cōng。
曹植辞休切,襄王梦已终。cáo zhí cí xiū qiè,xiāng wáng mèng yǐ zhōng。
谬称寻洛浦,浪说数巫峰。miù chēng xún luò pǔ,làng shuō shù wū fēng。
燕诉冤还在,莺传信莫通。yàn sù yuān hái zài,yīng chuán xìn mò tōng。
苔钱如可买,柳线自能缝。tái qián rú kě mǎi,liǔ xiàn zì néng fèng。
怅望尤真宰,凄凉殢化工。chàng wàng yóu zhēn zǎi,qī liáng tì huà gōng。
放教成烂漫,不使略从容。fàng jiào chéng làn màn,bù shǐ lüè cóng róng。
命扫心争忍,言收计遂穷。mìng sǎo xīn zhēng rěn,yán shōu jì suì qióng。
异香销骨髓,绝色死英雄。yì xiāng xiāo gǔ suǐ,jué sè sǐ yīng xióng。
任诧回天力,饶矜盖世功。rèn chà huí tiān lì,ráo jīn gài shì gōng。
奈何时既往,到了事难重。nài hé shí jì wǎng,dào le shì nán zhòng。
开谢形相戾,兴衰理一同。kāi xiè xíng xiāng lì,xīng shuāi lǐ yī tóng。
天机之浅者,未始免忡忡。tiān jī zhī qiǎn zhě,wèi shǐ miǎn chōng chōng。