古诗词

邵雍

府尹王宣徽席上作

邵雍

留都三判主人翁,大第名园冠洛中。liú dōu sān pàn zhǔ rén wēng,dà dì míng yuán guān luò zhōng。
又喜一年春入手,万花香照酒卮红。yòu xǐ yī nián chūn rù shǒu,wàn huā xiāng zhào jiǔ zhī hóng。

府尹王宣徽席上作

邵雍

纷纷又过一年春,牢落情怀酒漫醇。fēn fēn yòu guò yī nián chūn,láo luò qíng huái jiǔ màn chún。
满眼暄妍都去尽,樽前唯忆旧交亲。mǎn yǎn xuān yán dōu qù jǐn,zūn qián wéi yì jiù jiāo qīn。

春暮吟

邵雍

有意杨花空学雪,无情榆荚漫堆钱。yǒu yì yáng huā kōng xué xuě,wú qíng yú jiá màn duī qián。
穷愁不服春辜负,酒病依还似去年。qióng chóu bù fú chūn gū fù,jiǔ bìng yī hái shì qù nián。

和成都俞公达运使见寄

邵雍

前年车从过天津,花底当时把酒频。qián nián chē cóng guò tiān jīn,huā dǐ dāng shí bǎ jiǔ pín。
此日锦城花烂漫,何尝更忆洛城春。cǐ rì jǐn chéng huā làn màn,hé cháng gèng yì luò chéng chūn。

自问二首

邵雍

因甚年来可作诗,奈何人老又春归。yīn shén nián lái kě zuò shī,nài hé rén lǎo yòu chūn guī。
流莺不忍花离披,啼到黄昏犹自啼。liú yīng bù rěn huā lí pī,tí dào huáng hūn yóu zì tí。

自问二首

邵雍

年来因甚可吟诗,桃李无言莺有辞。nián lái yīn shén kě yín shī,táo lǐ wú yán yīng yǒu cí。
啼到黄昏犹自啼,奈何人老又春归。tí dào huáng hūn yóu zì tí,nài hé rén lǎo yòu chūn guī。

吴越吟二首

邵雍

乙未阖庐凌楚岁,戊辰勾践破吴时。yǐ wèi hé lú líng chǔ suì,wù chén gōu jiàn pò wú shí。
正如当日乘虚事,三十四年人不知。zhèng rú dāng rì chéng xū shì,sān shí sì nián rén bù zhī。

吴越吟二首

邵雍

夫差丁未曾囚越,勾践戊辰还灭吴。fū chà dīng wèi céng qiú yuè,gōu jiàn wù chén hái miè wú。
二十二年时返复,一如当日却乘虚。èr shí èr nián shí fǎn fù,yī rú dāng rì què chéng xū。

秦川吟二首

邵雍

当时马上过秦川,倏忽于今二十年。dāng shí mǎ shàng guò qín chuān,shū hū yú jīn èr shí nián。
因见夫君话家住,依稀记得旧风烟。yīn jiàn fū jūn huà jiā zhù,yī xī jì dé jiù fēng yān。

秦川吟二首

邵雍

秦川两汉帝王区,今日关东作帝都。qín chuān liǎng hàn dì wáng qū,jīn rì guān dōng zuò dì dōu。
多少圣贤存旧史,夕阳唯只见荒芜。duō shǎo shèng xián cún jiù shǐ,xī yáng wéi zhǐ jiàn huāng wú。

谢王谏议见思吟

邵雍

西斋前后半松筠,万虑澄馀始见真。xī zhāi qián hòu bàn sōng yún,wàn lǜ chéng yú shǐ jiàn zhēn。
不谓天光明净处,又能时忆旧交亲。bù wèi tiān guāng míng jìng chù,yòu néng shí yì jiù jiāo qīn。

答人吟

邵雍

筋骸得似当年否,气血能如旧日无。jīn hái dé shì dāng nián fǒu,qì xuè néng rú jiù rì wú。
却喜一般增长处,樽前谈笑有工夫。què xǐ yī bān zēng zhǎng chù,zūn qián tán xiào yǒu gōng fū。

依韵和任司封见寄吟

邵雍

王侯贵盛不胜言,图画中山得一观。wáng hóu guì shèng bù shèng yán,tú huà zhōng shān dé yī guān。
不似夫君行坐看,贪嵩又更爱天坛。bù shì fū jūn xíng zuò kàn,tān sōng yòu gèng ài tiān tán。

依韵和任司封见寄吟

邵雍

高楼百尺破危空,天淡云闲看帝功。gāo lóu bǎi chǐ pò wēi kōng,tiān dàn yún xián kàn dì gōng。
更上一层情未快,思君不见见乔嵩。gèng shàng yī céng qíng wèi kuài,sī jūn bù jiàn jiàn qiáo sōng。

依韵和任司封见寄吟

邵雍

辞麾来此住云霄,闻健登临肯惮劳。cí huī lái cǐ zhù yún xiāo,wén jiàn dēng lín kěn dàn láo。
紫陌事多都不见,家山围绕是嵩高。zǐ mò shì duō dōu bù jiàn,jiā shān wéi rào shì sōng gāo。

依韵谢任司封寄逍遥枕吟

邵雍

夫君惠我逍遥枕,恐我逍遥迹未超。fū jūn huì wǒ xiāo yáo zhěn,kǒng wǒ xiāo yáo jì wèi chāo。
形体逍遥终未至,更和魂梦与逍遥。xíng tǐ xiāo yáo zhōng wèi zhì,gèng hé hún mèng yǔ xiāo yáo。

齐郑吟

邵雍

子产何尝辞郑小,晏婴殊不愿齐衰。zi chǎn hé cháng cí zhèng xiǎo,yàn yīng shū bù yuàn qí shuāi。
二贤生若得其地,才业当为王者师。èr xián shēng ruò dé qí dì,cái yè dāng wèi wáng zhě shī。

代书寄吕库部

邵雍

周王八骏走天涯,争似君家四宝奇。zhōu wáng bā jùn zǒu tiān yá,zhēng shì jūn jiā sì bǎo qí。
郑洛风烟虽咫尺,恨无由往一观之。zhèng luò fēng yān suī zhǐ chǐ,hèn wú yóu wǎng yī guān zhī。

观物吟其二

邵雍

淳厚之人少秀慧,秀慧之人少审谛。chún hòu zhī rén shǎo xiù huì,xiù huì zhī rén shǎo shěn dì。
安得淳厚又秀慧,与之共话人间事。ān dé chún hòu yòu xiù huì,yǔ zhī gòng huà rén jiān shì。

治乱吟五首其二

邵雍

中原一片闲田地,曾示三皇与五帝。zhōng yuán yī piàn xián tián dì,céng shì sān huáng yǔ wǔ dì。
三皇五帝子孙多,或贱或贫或富贵。sān huáng wǔ dì zi sūn duō,huò jiàn huò pín huò fù guì。