古诗词

刘克庄

上巳

刘克庄

樱笋登盘节物新,一筇踏遍九州春。yīng sǔn dēng pán jié wù xīn,yī qióng tà biàn jiǔ zhōu chūn。
似曾山阴访修竹,不记水边观丽人。shì céng shān yīn fǎng xiū zhú,bù jì shuǐ biān guān lì rén。
豪饮自怜非少日,俊游亦恐是前身。háo yǐn zì lián fēi shǎo rì,jùn yóu yì kǒng shì qián shēn。
暮归尚有清狂态,乱插山花满角巾。mù guī shàng yǒu qīng kuáng tài,luàn chā shān huā mǎn jiǎo jīn。

村墅

刘克庄

村墅溪亭处处嬉,新年海岱悉清夷。cūn shù xī tíng chù chù xī,xīn nián hǎi dài xī qīng yí。
盗平四野无惊柝,虏去三边有捷旗。dào píng sì yě wú jīng tuò,lǔ qù sān biān yǒu jié qí。
子美间关离乱际,尧夫生死太平时。zi měi jiān guān lí luàn jì,yáo fū shēng sǐ tài píng shí。
从今一洗穷愁语,多赋看花饮酒诗。cóng jīn yī xǐ qióng chóu yǔ,duō fù kàn huā yǐn jiǔ shī。

进德

刘克庄

进德功夫有浅深,一毫间断即差参。jìn dé gōng fū yǒu qiǎn shēn,yī háo jiān duàn jí chà cān。
醉无谬误明持敬,怒亦中和见养心。zuì wú miù wù míng chí jìng,nù yì zhōng hé jiàn yǎng xīn。
为善岂须朋友责,积勤常若父师临。wèi shàn qǐ xū péng yǒu zé,jī qín cháng ruò fù shī lín。
向来岁月悠悠过,垂老方知痛自箴。xiàng lái suì yuè yōu yōu guò,chuí lǎo fāng zhī tòng zì zhēn。

答梁文杓

刘克庄

二梁大学同袍旧,晚识郎君亦隽才。èr liáng dà xué tóng páo jiù,wǎn shí láng jūn yì juàn cái。
柳永词堪腔里唱,刘叉诗自胆中来。liǔ yǒng cí kān qiāng lǐ chàng,liú chā shī zì dǎn zhōng lái。
老夫一榻何曾下,吾子扁舟作么回。lǎo fū yī tà hé céng xià,wú zi biǎn zhōu zuò me huí。
见说桐城方调卒,未应能筑礼贤台。jiàn shuō tóng chéng fāng diào zú,wèi yīng néng zhù lǐ xián tái。

送真西山再镇温陵

刘克庄

父老香花夹路催,朱幡那忍更徘徊。fù lǎo xiāng huā jiā lù cuī,zhū fān nà rěn gèng pái huái。
弓张至此尤宜弛,珠去安知不复回。gōng zhāng zhì cǐ yóu yí chí,zhū qù ān zhī bù fù huí。
海上有艘堪致粟,洛中无篚胜生财。hǎi shàng yǒu sōu kān zhì sù,luò zhōng wú fěi shèng shēng cái。
泉人毕竟修何福,消得西山两度来。quán rén bì jìng xiū hé fú,xiāo dé xī shān liǎng dù lái。

水仙花

刘克庄

岁华摇落物萧然,一种清芬绝可怜。suì huá yáo luò wù xiāo rán,yī zhǒng qīng fēn jué kě lián。
不许淤泥侵皓素,全凭风露发幽妍。bù xǔ yū ní qīn hào sù,quán píng fēng lù fā yōu yán。
骚魂洒落沉湘客,玉色依稀捉月仙。sāo hún sǎ luò chén xiāng kè,yù sè yī xī zhuō yuè xiān。
却笑涪翁太脂粉,误将高雅匹婵娟。què xiào fú wēng tài zhī fěn,wù jiāng gāo yǎ pǐ chán juān。

题郑宁文卷

刘克庄

昔侍西山讲习时,颇于函丈得精微。xī shì xī shān jiǎng xí shí,pǒ yú hán zhàng dé jīng wēi。
书如逐客犹遭绌,辞取横汾亦恐非。shū rú zhú kè yóu zāo chù,cí qǔ héng fén yì kǒng fēi。
筝笛岂能谐雅乐,绮纨元未识深衣。zhēng dí qǐ néng xié yǎ lè,qǐ wán yuán wèi shí shēn yī。
嗟余老矣君方少,勤向师门扣指归。jiē yú lǎo yǐ jūn fāng shǎo,qín xiàng shī mén kòu zhǐ guī。

郑宁示边报走笔戏赠

刘克庄

曾客嫖姚与伏波,惯骑生马拥雕戈。céng kè piáo yáo yǔ fú bō,guàn qí shēng mǎ yōng diāo gē。
金台有命终须筑,铁砚无功亦且磨。jīn tái yǒu mìng zhōng xū zhù,tiě yàn wú gōng yì qiě mó。
见说帛书来汝洛,又传毡帐迫淮河。jiàn shuō bó shū lái rǔ luò,yòu chuán zhān zhàng pò huái hé。
只今西北多机会,吾子南归意若何。zhǐ jīn xī běi duō jī huì,wú zi nán guī yì ruò hé。

挽刘学谕

刘克庄

少游乡校至华颠,常以齑盐养浩然。shǎo yóu xiāng xiào zhì huá diān,cháng yǐ jī yán yǎng hào rán。
科举法行无誉士,丘园礼废有遗贤。kē jǔ fǎ xíng wú yù shì,qiū yuán lǐ fèi yǒu yí xián。
刘贲下第人称屈,李汉编文后必传。liú bēn xià dì rén chēng qū,lǐ hàn biān wén hòu bì chuán。
闻道诸郎皆秀孝,拂云华表看它年。wén dào zhū láng jiē xiù xiào,fú yún huá biǎo kàn tā nián。

送陈户曹之官襄阳

刘克庄

丞相曾参督府谋,郎君今复赞边筹。chéng xiāng céng cān dū fǔ móu,láng jūn jīn fù zàn biān chóu。
彼哉金谷饮长夜,去矣玉关防盛秋。bǐ zāi jīn gǔ yǐn zhǎng yè,qù yǐ yù guān fáng shèng qiū。
尺度岂能拘快士,功名断不在中州。chǐ dù qǐ néng jū kuài shì,gōng míng duàn bù zài zhōng zhōu。
习池水满堤花艳,安得相陪赋远游。xí chí shuǐ mǎn dī huā yàn,ān dé xiāng péi fù yuǎn yóu。

送陈户曹之官襄阳

刘克庄

幕府秋风事日生,参军匹马去兼程。mù fǔ qiū fēng shì rì shēng,cān jūn pǐ mǎ qù jiān chéng。
起为楚舞何其壮,吟退胡兵在此行。qǐ wèi chǔ wǔ hé qí zhuàng,yín tuì hú bīng zài cǐ xíng。
且喜岘山碑有跋,不愁江表传无名。qiě xǐ xiàn shān bēi yǒu bá,bù chóu jiāng biǎo chuán wú míng。
老儒那复封侯梦,止愿躬耕看太平。lǎo rú nà fù fēng hóu mèng,zhǐ yuàn gōng gēng kàn tài píng。

送汤伯纪归番阳

刘克庄

华宗所产必人英,久见诸贤说父兄。huá zōng suǒ chǎn bì rén yīng,jiǔ jiàn zhū xián shuō fù xiōng。
荀氏晚添文若出,杨家又有敬之生。xún shì wǎn tiān wén ruò chū,yáng jiā yòu yǒu jìng zhī shēng。
进堪负荷斯文责,退亦流传后世名。jìn kān fù hé sī wén zé,tuì yì liú chuán hòu shì míng。
身老荒村无可恨,独于佳友尚关情。shēn lǎo huāng cūn wú kě hèn,dú yú jiā yǒu shàng guān qíng。

鼓山用馀干赵相韵

刘克庄

城郭区区一聚埃,江山如此信佳哉。chéng guō qū qū yī jù āi,jiāng shān rú cǐ xìn jiā zāi。
挟龙相国骑箕去,招鹤仙人弭节来。xié lóng xiāng guó qí jī qù,zhāo hè xiān rén mǐ jié lái。
试问炊粱成短梦,何如煨芋拨残灰。shì wèn chuī liáng chéng duǎn mèng,hé rú wēi yù bō cán huī。
危亭更着文公扁,日落山空未忍回。wēi tíng gèng zhe wén gōng biǎn,rì luò shān kōng wèi rěn huí。

题林户曹寒斋

刘克庄

举世争驰势利场,君于冷处看人忙。jǔ shì zhēng chí shì lì chǎng,jūn yú lěng chù kàn rén máng。
不营摩诘散花室,只设苏州听雨床。bù yíng mó jí sàn huā shì,zhǐ shè sū zhōu tīng yǔ chuáng。
种果园林无虎守,勘书窗几有萤光。zhǒng guǒ yuán lín wú hǔ shǒu,kān shū chuāng jǐ yǒu yíng guāng。
直须唤起西塘老,来向斋中伴石塘。zhí xū huàn qǐ xī táng lǎo,lái xiàng zhāi zhōng bàn shí táng。

呈黄建州

刘克庄

当年虎穴挺身临,匹马平欺万绿林。dāng nián hǔ xué tǐng shēn lín,pǐ mǎ píng qī wàn lǜ lín。
余欲关弓常掩涕,汝能卖剑即回心。yú yù guān gōng cháng yǎn tì,rǔ néng mài jiàn jí huí xīn。
歌廉民已嗟来暮,微管吾安得至今。gē lián mín yǐ jiē lái mù,wēi guǎn wú ān dé zhì jīn。
欲谒铃斋参嫡派,管蠡何敢测高深。yù yè líng zhāi cān dí pài,guǎn lí hé gǎn cè gāo shēn。

过建阳二首

刘克庄

溪上重来两鬓丝,岂知拙政久犹思。xī shàng zhòng lái liǎng bìn sī,qǐ zhī zhuō zhèng jiǔ yóu sī。
旄倪欲见叶公面,香火共存朱邑祠。máo ní yù jiàn yè gōng miàn,xiāng huǒ gòng cún zhū yì cí。
争劝令君持酒盏,不容老子闭车帷。zhēng quàn lìng jūn chí jiǔ zhǎn,bù róng lǎo zi bì chē wéi。
谁言俗薄今非古,我与斯民各秉彝。shuí yán sú báo jīn fēi gǔ,wǒ yǔ sī mín gè bǐng yí。

过建阳二首

刘克庄

白布裙襦雪满颠,携扶伛偻拜车前。bái bù qún rú xuě mǎn diān,xié fú yǔ lóu bài chē qián。
皆言庾氏相因粟,犹是君侯不饮泉。jiē yán yǔ shì xiāng yīn sù,yóu shì jūn hóu bù yǐn quán。
自昔活民须有备,即今去客愧无权。zì xī huó mín xū yǒu bèi,jí jīn qù kè kuì wú quán。
愚公老矣痴如故,长把心灯望后贤。yú gōng lǎo yǐ chī rú gù,zhǎng bǎ xīn dēng wàng hòu xián。

过章戴二首

刘克庄

鲁叟新阡何处寻,桥边感旧独沉吟。lǔ sǒu xīn qiān hé chù xún,qiáo biān gǎn jiù dú chén yín。
一生欲唾奸谀面,千古难磨道义心。yī shēng yù tuò jiān yú miàn,qiān gǔ nán mó dào yì xīn。
溪昔放鱼晴鱍鱍,门今罗爵冷涔涔。xī xī fàng yú qíng bō bō,mén jīn luó jué lěng cén cén。
发潜赖有西山笔,何日碑成勒碧岑。fā qián lài yǒu xī shān bǐ,hé rì bēi chéng lēi bì cén。

过章戴二首

刘克庄

曾向明时雪李邕,又闻名在聘贤中。céng xiàng míng shí xuě lǐ yōng,yòu wén míng zài pìn xián zhōng。
忆言鸱吻施茅屋,忍见龟趺立柏宫。yì yán chī wěn shī máo wū,rěn jiàn guī fū lì bǎi gōng。
杯酒昔常陪贺老,只鸡终待哭乔公。bēi jiǔ xī cháng péi hè lǎo,zhǐ jī zhōng dài kū qiáo gōng。
情知客泪先难制,邻笛那堪咽晚风。qíng zhī kè lèi xiān nán zhì,lín dí nà kān yàn wǎn fēng。

送赵信州二首

刘克庄

君于朝列号名流,信在江东亦望州。jūn yú cháo liè hào míng liú,xìn zài jiāng dōng yì wàng zhōu。
保抱彼民思父母,赍咨吾辈惜交游。bǎo bào bǐ mín sī fù mǔ,jī zī wú bèi xī jiāo yóu。
香凝应物吟诗榻,虹贯元章载画舟。xiāng níng yīng wù yín shī tà,hóng guàn yuán zhāng zài huà zhōu。
涧上泉边今寂寞,岂无遗稿待搜求。jiàn shàng quán biān jīn jì mò,qǐ wú yí gǎo dài sōu qiú。