古诗词

郑刚中

送季平道中四绝

郑刚中

与君今夜宿邮亭,迟晓东西各去程。yǔ jūn jīn yè sù yóu tíng,chí xiǎo dōng xī gè qù chéng。
记取短桥携手处,明朝都似梦初惊。jì qǔ duǎn qiáo xié shǒu chù,míng cháo dōu shì mèng chū jīng。

送季平道中四绝

郑刚中

田夫击鼓祀田神,盘案相呼尽欲醺。tián fū jī gǔ sì tián shén,pán àn xiāng hū jǐn yù xūn。
我愿四郊无犬吠,常令此辈乐耕耘。wǒ yuàn sì jiāo wú quǎn fèi,cháng lìng cǐ bèi lè gēng yún。

送季平道中四绝

郑刚中

野蝶成团夹路飞,秋郊此景最佳时。yě dié chéng tuán jiā lù fēi,qiū jiāo cǐ jǐng zuì jiā shí。
寒梨霜杮浑无叶,绿橘黄橙半压枝。hán lí shuāng fèi hún wú yè,lǜ jú huáng chéng bàn yā zhī。

次桐庐

郑刚中

回舟逆水甚徐徐,尚距桐江百里馀。huí zhōu nì shuǐ shén xú xú,shàng jù tóng jiāng bǎi lǐ yú。
只有梦魂无阻碍,夜来先已到吾庐。zhǐ yǒu mèng hún wú zǔ ài,yè lái xiān yǐ dào wú lú。

夜闻雪声

郑刚中

怒号中夜忽收声,枯叶寒梢细细鸣。nù hào zhōng yè hū shōu shēng,kū yè hán shāo xì xì míng。
晓起一杯檐外立,满阶无处认梅英。xiǎo qǐ yī bēi yán wài lì,mǎn jiē wú chù rèn méi yīng。

己酉立春前一日得雨时有百日之晴

郑刚中

阳春明日五更回,破旱先令一雨来。yáng chūn míng rì wǔ gèng huí,pò hàn xiān lìng yī yǔ lái。
要得群生蒙实惠,故将膏泽润枯荄。yào dé qún shēng méng shí huì,gù jiāng gāo zé rùn kū gāi。

二月二十一日枕上闻莺时霖雨之后

郑刚中

山前急雨促春耕,废我徜徉小圃行。shān qián jí yǔ cù chūn gēng,fèi wǒ cháng yáng xiǎo pǔ xíng。
今日定知晴有意,咤然林际一声莺。jīn rì dìng zhī qíng yǒu yì,zhà rán lín jì yī shēng yīng。

三月五日圃中

郑刚中

人愁春去少花枝,我爱园林春晚时。rén chóu chūn qù shǎo huā zhī,wǒ ài yuán lín chūn wǎn shí。
嘉木阴阴吐新叶,好风微度绿参差。jiā mù yīn yīn tǔ xīn yè,hǎo fēng wēi dù lǜ cān chà。

己酉三月二十一日夜梦中作

郑刚中

曲阑干畔短篱边,用意春工剪不圆。qū lán gàn pàn duǎn lí biān,yòng yì chūn gōng jiǎn bù yuán。
一夜西风借霜力,幽香喷出小金钱。yī yè xī fēng jiè shuāng lì,yōu xiāng pēn chū xiǎo jīn qián。

王能甫作葡萄一枝于圆扇之上戏作小诗报之

郑刚中

妙笔窥天顷刻成,浑如小架月初明。miào bǐ kuī tiān qǐng kè chéng,hún rú xiǎo jià yuè chū míng。
扶疏老蔓敷新叶,下盖累累紫水晶。fú shū lǎo màn fū xīn yè,xià gài lèi lèi zǐ shuǐ jīng。

和元章春风三绝

郑刚中

方欣解冻入花丛,蔌蔌俄惊万片红。fāng xīn jiě dòng rù huā cóng,sù sù é jīng wàn piàn hóng。
草木岂能胜造化,吹开吹落任东风。cǎo mù qǐ néng shèng zào huà,chuī kāi chuī luò rèn dōng fēng。

和元章春风三绝

郑刚中

平分四序递收巧,岂但留情白与红。píng fēn sì xù dì shōu qiǎo,qǐ dàn liú qíng bái yǔ hóng。
莫讶晓来成谩诞,清微欲换舜弦风。mò yà xiǎo lái chéng mán dàn,qīng wēi yù huàn shùn xián fēng。

和元章春风三绝

郑刚中

一扫园林寂寂空,抱枝蝴蝶尚寻红。yī sǎo yuán lín jì jì kōng,bào zhī hú dié shàng xún hóng。
摧残老物无人惜,不比穷秋九月风。cuī cán lǎo wù wú rén xī,bù bǐ qióng qiū jiǔ yuè fēng。

题西岩

郑刚中

终日徘徊得好凉,一怀炎暑变冰霜。zhōng rì pái huái dé hǎo liáng,yī huái yán shǔ biàn bīng shuāng。
会须月上出山去,更看芰荷生夜香。huì xū yuè shàng chū shān qù,gèng kàn jì hé shēng yè xiāng。

题雷石寺润公环翠轩

郑刚中

窗外小山重叠好,阴阴松竹翠排檐。chuāng wài xiǎo shān zhòng dié hǎo,yīn yīn sōng zhú cuì pái yán。
老人嘉我幽寻意,深炷炉香为卷帘。lǎo rén jiā wǒ yōu xún yì,shēn zhù lú xiāng wèi juǎn lián。

宿鹤岩二绝

郑刚中

巍然山骨自天成,上与穹苍斗极平。wēi rán shān gǔ zì tiān chéng,shàng yǔ qióng cāng dòu jí píng。
安得衲衣烧柏子,不闻山下是非声。ān dé nà yī shāo bǎi zi,bù wén shān xià shì fēi shēng。

宿鹤岩二绝

郑刚中

岩头一望万家低,已觉尘寰不整齐。yán tóu yī wàng wàn jiā dī,yǐ jué chén huán bù zhěng qí。
此祗人间最高处,况游物外照群迷。cǐ zhī rén jiān zuì gāo chù,kuàng yóu wù wài zhào qún mí。

夜寒觉有霜

郑刚中

不胜孤洁寒窗月,分外清圆远寺钟。bù shèng gū jié hán chuāng yuè,fēn wài qīng yuán yuǎn sì zhōng。
后圃便当收橘柚,无疑侵晓一霜浓。hòu pǔ biàn dāng shōu jú yòu,wú yí qīn xiǎo yī shuāng nóng。

至夜独酌二绝

郑刚中

一册韩文酒一杯,居然独酌兴悠哉。yī cè hán wén jiǔ yī bēi,jū rán dú zhuó xīng yōu zāi。
夜寒径醉即就枕,卧待新阳明日来。yè hán jìng zuì jí jiù zhěn,wò dài xīn yáng míng rì lái。

至夜独酌二绝

郑刚中

久苦群阴不可排,一朝驱退亦宜哉。jiǔ kǔ qún yīn bù kě pái,yī cháo qū tuì yì yí zāi。
万年谁上君王寿,为奏门前欲泰来。wàn nián shuí shàng jūn wáng shòu,wèi zòu mén qián yù tài lái。