古诗词

郑刚中

季天叙为人相宅过余求诗戏书二绝

郑刚中

由来南巷独甘贫,季老徒夸眼有神。yóu lái nán xiàng dú gān pín,jì lǎo tú kuā yǎn yǒu shén。
未暇相烦展高栋,方图种德效前人。wèi xiá xiāng fán zhǎn gāo dòng,fāng tú zhǒng dé xiào qián rén。

季天叙为人相宅过余求诗戏书二绝

郑刚中

一区悬磬已偷安,常念风波世路艰。yī qū xuán qìng yǐ tōu ān,cháng niàn fēng bō shì lù jiān。
若谓他时庇寒士,会须令我作千间。ruò wèi tā shí bì hán shì,huì xū lìng wǒ zuò qiān jiān。

别家山二绝

郑刚中

简书催我就征途,对坐西山暂索居。jiǎn shū cuī wǒ jiù zhēng tú,duì zuò xī shān zàn suǒ jū。
闻说仕途巇险甚,未应从此便相疏。wén shuō shì tú xī xiǎn shén,wèi yīng cóng cǐ biàn xiāng shū。

别家山二绝

郑刚中

就荒松菊莫相嗔,未肯微官缚此身。jiù huāng sōng jú mò xiāng chēn,wèi kěn wēi guān fù cǐ shēn。
若有督邮须束带,定将秫米付他人。ruò yǒu dū yóu xū shù dài,dìng jiāng shú mǐ fù tā rén。

代答

郑刚中

塞污锄蔓致蕃昌,草木怀君岂易忘。sāi wū chú màn zhì fān chāng,cǎo mù huái jūn qǐ yì wàng。
出为苍生施此手,他时宁使故园荒。chū wèi cāng shēng shī cǐ shǒu,tā shí níng shǐ gù yuán huāng。

雪中度冯公岭二绝

郑刚中

雪积云腾昼杳冥,万山玉立不胜清。xuě jī yún téng zhòu yǎo míng,wàn shān yù lì bù shèng qīng。
举头只恐是尺五,松柏已为环佩声。jǔ tóu zhǐ kǒng shì chǐ wǔ,sōng bǎi yǐ wèi huán pèi shēng。

雪中度冯公岭二绝

郑刚中

琪花风乱欲成团,度岭人言路已漫。qí huā fēng luàn yù chéng tuán,dù lǐng rén yán lù yǐ màn。
我斥征夫第前迈,山翁不畏雪霜寒。wǒ chì zhēng fū dì qián mài,shān wēng bù wèi xuě shuāng hán。

范才翁惠酴醾

郑刚中

宝刀分惠过墙西,瘦比寒梅不肯肥。bǎo dāo fēn huì guò qiáng xī,shòu bǐ hán méi bù kěn féi。
只恐东风苦无赖,为君吹作玉花飞。zhǐ kǒng dōng fēng kǔ wú lài,wèi jūn chuī zuò yù huā fēi。

题黄德老西亭二绝

郑刚中

花木横斜转小蹊,疏帘竹屋任高低。huā mù héng xié zhuǎn xiǎo qī,shū lián zhú wū rèn gāo dī。
何人移得僧窗静,置在君家厅事西。hé rén yí dé sēng chuāng jìng,zhì zài jūn jiā tīng shì xī。

题黄德老西亭二绝

郑刚中

吏冗文移纸作堆,谁能亭榭静中开。lì rǒng wén yí zhǐ zuò duī,shuí néng tíng xiè jìng zhōng kāi。
直须事外关门坐,莫放人从门外来。zhí xū shì wài guān mén zuò,mò fàng rén cóng mén wài lái。

和李端明题灵峰

郑刚中

灵峰特立万山中,秋逼浓岚愈郁葱。líng fēng tè lì wàn shān zhōng,qiū bī nóng lán yù yù cōng。
旁绝逶迤虽寡助,其如气象自摩空。páng jué wēi yí suī guǎ zhù,qí rú qì xiàng zì mó kōng。

题大龙湫

郑刚中

龙湫喷薄高且清,自料吾心略相似。lóng jiǎo pēn báo gāo qiě qīng,zì liào wú xīn lüè xiāng shì。
因流顺势无隐情,倾倒向人只如此。yīn liú shùn shì wú yǐn qíng,qīng dào xiàng rén zhǐ rú cǐ。

题妙明师静轩

郑刚中

小径禅房琐绿苔,坐中闻叶亦幽哉。xiǎo jìng chán fáng suǒ lǜ tái,zuò zhōng wén yè yì yōu zāi。
此居不是能潇洒,但我初从闹处来。cǐ jū bù shì néng xiāo sǎ,dàn wǒ chū cóng nào chù lái。

腊梅

郑刚中

缟衣仙子变新装,浅染春前一样黄。gǎo yī xiān zi biàn xīn zhuāng,qiǎn rǎn chūn qián yī yàng huáng。
不肯皎然争腊雪,只将孤艳付幽香。bù kěn jiǎo rán zhēng là xuě,zhǐ jiāng gū yàn fù yōu xiāng。

宿长芦寺下四绝

郑刚中

北风吹水拍船头,晚泊长芦只欲愁。běi fēng chuī shuǐ pāi chuán tóu,wǎn pō zhǎng lú zhǐ yù chóu。
试遣长髯伺烟际,望中李郭亦来不。shì qiǎn zhǎng rán cì yān jì,wàng zhōng lǐ guō yì lái bù。

宿长芦寺下四绝

郑刚中

来帆风饱自行快,去桨浪高知进难。lái fān fēng bǎo zì xíng kuài,qù jiǎng làng gāo zhī jìn nán。
舟子勿生淹泊恨,偶然迟速我殊安。zhōu zi wù shēng yān pō hèn,ǒu rán chí sù wǒ shū ān。

宿长芦寺下四绝

郑刚中

建邺春江水拍天,趁潮先发六宫船。jiàn yè chūn jiāng shuǐ pāi tiān,chèn cháo xiān fā liù gōng chuán。
何时彤笔严清禁,缥缈金铺生瑞烟。hé shí tóng bǐ yán qīng jìn,piāo miǎo jīn pù shēng ruì yān。

宿长芦寺下四绝

郑刚中

风伯清尘过浙西,随春万骑拥旌旗。fēng bó qīng chén guò zhè xī,suí chūn wàn qí yōng jīng qí。
野人不识巡方意,警跸还忧为虏移。yě rén bù shí xún fāng yì,jǐng bì hái yōu wèi lǔ yí。

八月初四日谢雨采石中元祠

郑刚中

山柳叶疏容夜月,古松枝劲起秋风。shān liǔ yè shū róng yè yuè,gǔ sōng zhī jìn qǐ qiū fēng。
定知明日便回首,百里牛矶烟雾中。dìng zhī míng rì biàn huí shǒu,bǎi lǐ niú jī yān wù zhōng。

和楼枢密过洛阳感旧二绝

郑刚中

十年滓秽已澄清,访旧宁须得便行。shí nián zǐ huì yǐ chéng qīng,fǎng jiù níng xū dé biàn xíng。
蚤辟关中奉高祖,重兴礼乐定章程。zǎo pì guān zhōng fèng gāo zǔ,zhòng xīng lǐ lè dìng zhāng chéng。