古诗词

郑刚中

十二月二日腊祭前一日致斋惠照呈清叟察院三绝

郑刚中

峨冠执法公宜整,端冕临祠我亦严。é guān zhí fǎ gōng yí zhěng,duān miǎn lín cí wǒ yì yán。
深炷炉香通问讯,小寒清坐隔疏帘。shēn zhù lú xiāng tōng wèn xùn,xiǎo hán qīng zuò gé shū lián。

十二月二日腊祭前一日致斋惠照呈清叟察院三绝

郑刚中

腊祭精严古院幽,邻房不敢对茶瓯。là jì jīng yán gǔ yuàn yōu,lín fáng bù gǎn duì chá ōu。
何时芒履扶筇竹,度岭相寻溪岸头。hé shí máng lǚ fú qióng zhú,dù lǐng xiāng xún xī àn tóu。

十二月二日腊祭前一日致斋惠照呈清叟察院三绝

郑刚中

柳眼浅窥湖水畔,梅花瘦著竹篱边。liǔ yǎn qiǎn kuī hú shuǐ pàn,méi huā shòu zhù zhú lí biān。
残年未便无冰雪,春意云何已断然。cán nián wèi biàn wú bīng xuě,chūn yì yún hé yǐ duàn rán。

怀山居二绝

郑刚中

春浅酒寒人密坐,花深雨细蝶移枝。chūn qiǎn jiǔ hán rén mì zuò,huā shēn yǔ xì dié yí zhī。
十年未解作归计,此恨故园莺自知。shí nián wèi jiě zuò guī jì,cǐ hèn gù yuán yīng zì zhī。

怀山居二绝

郑刚中

披丛寻得晚花瘦,带雨剪来春韭香。pī cóng xún dé wǎn huā shòu,dài yǔ jiǎn lái chūn jiǔ xiāng。
忆把馀醺付松枕,明朝春梦不胜长。yì bǎ yú xūn fù sōng zhěn,míng cháo chūn mèng bù shèng zhǎng。

即事

郑刚中

竹舆晓出见湖山,小室焚香暂得闲。zhú yú xiǎo chū jiàn hú shān,xiǎo shì fén xiāng zàn dé xián。
帘动东风入双蝶,清愁何处不相关。lián dòng dōng fēng rù shuāng dié,qīng chóu hé chù bù xiāng guān。

观橘花

郑刚中

渐看绿叶秋来密,最爱轻花露未晞。jiàn kàn lǜ yè qiū lái mì,zuì ài qīng huā lù wèi xī。
何日增枝充素里,为渠临酒脱金衣。hé rì zēng zhī chōng sù lǐ,wèi qú lín jiǔ tuō jīn yī。

礼部直舍枯竹嫩筱丛燕雀飞来欲折以二韵记云

郑刚中

火边遗竹但枯枝,瘦笋丛生未及齐。huǒ biān yí zhú dàn kū zhī,shòu sǔn cóng shēng wèi jí qí。
筱嫩不禁风燕立,绿梢烟外起还低。xiǎo nèn bù jìn fēng yàn lì,lǜ shāo yān wài qǐ hái dī。

发风水洞

郑刚中

山逼新寒惊远梦,风收细雨作初晴。shān bī xīn hán jīng yuǎn mèng,fēng shōu xì yǔ zuò chū qíng。
晓光微动鸥鹭起,黄叶乱飞旗帜明。xiǎo guāng wēi dòng ōu lù qǐ,huáng yè luàn fēi qí zhì míng。

离家

郑刚中

我有君恩未报身,勿因云出念行人。wǒ yǒu jūn ēn wèi bào shēn,wù yīn yún chū niàn xíng rén。
闭帘小閤团团坐,尔辈何妨暖到春。bì lián xiǎo gé tuán tuán zuò,ěr bèi hé fáng nuǎn dào chūn。

道中四绝

郑刚中

过雨山间云出没,夕阳天际鸟浮沉。guò yǔ shān jiān yún chū méi,xī yáng tiān jì niǎo fú chén。
男儿马上志四海,不是寻常客子心。nán ér mǎ shàng zhì sì hǎi,bù shì xún cháng kè zi xīn。

道中四绝

郑刚中

水渌沙明不见泥,寒烟漠漠树垂垂。shuǐ lù shā míng bù jiàn ní,hán yān mò mò shù chuí chuí。
渔人不识闲中趣,辍网咨嗟望使旗。yú rén bù shí xián zhōng qù,chuò wǎng zī jiē wàng shǐ qí。

道中四绝

郑刚中

败箧冲霜思往岁,旧游如梦慨平生。bài qiè chōng shuāng sī wǎng suì,jiù yóu rú mèng kǎi píng shēng。
鬓华已逐心事老,溪水只如前日清。bìn huá yǐ zhú xīn shì lǎo,xī shuǐ zhǐ rú qián rì qīng。

道中四绝

郑刚中

寒意无多晓色交,云随疏雨又还消。hán yì wú duō xiǎo sè jiāo,yún suí shū yǔ yòu hái xiāo。
山行全似三春日,林际一声婆饼焦。shān xíng quán shì sān chūn rì,lín jì yī shēng pó bǐng jiāo。

频夜烛花

郑刚中

密炬香光照夜红,垂垂帘幕静无风。mì jù xiāng guāng zhào yè hóng,chuí chuí lián mù jìng wú fēng。
金盘五寸花成穗,可但钗头缀玉虫。jīn pán wǔ cùn huā chéng suì,kě dàn chāi tóu zhuì yù chóng。

题安仁汪宰绝览亭

郑刚中

目力所临皆在下,亭名绝览未为叨。mù lì suǒ lín jiē zài xià,tíng míng jué lǎn wèi wèi dāo。
丈夫心地须超出,此外当知更有高。zhàng fū xīn dì xū chāo chū,cǐ wài dāng zhī gèng yǒu gāo。

十一月十三日宿东林是日小雨不见庐山戏留绝诗于方丈

郑刚中

浓岚暮雨随人密,远壑幽峦向客悭。nóng lán mù yǔ suí rén mì,yuǎn hè yōu luán xiàng kè qiān。
清旷本吾胸次景,不须云里觅衡山。qīng kuàng běn wú xiōng cì jǐng,bù xū yún lǐ mì héng shān。

过大冶县

郑刚中

吏民俱困市廛小,鸥雁相呼湖海宽。lì mín jù kùn shì chán xiǎo,ōu yàn xiāng hū hú hǎi kuān。
蕃息谁能力耕凿,弦歌依旧好为官。fān xī shuí néng lì gēng záo,xián gē yī jiù hǎo wèi guān。

二月十七日马上

郑刚中

愁多发白惟知老,病起花飞不见春。chóu duō fā bái wéi zhī lǎo,bìng qǐ huā fēi bù jiàn chūn。
我得此生真偶尔,休贪画饼作痴人。wǒ dé cǐ shēng zhēn ǒu ěr,xiū tān huà bǐng zuò chī rén。

河池秋雨

郑刚中

一雨一凉秋气味,添愁添病客情怀。yī yǔ yī liáng qiū qì wèi,tiān chóu tiān bìng kè qíng huái。
故园十亩檀栾好,个里归心未得谐。gù yuán shí mǔ tán luán hǎo,gè lǐ guī xīn wèi dé xié。