古诗词

程垓

临江仙·其二

程垓

浓绿锁窗闲院静,照人明月团团。nóng lǜ suǒ chuāng xián yuàn jìng,zhào rén míng yuè tuán tuán。
夜长幽梦见伊难。yè zhǎng yōu mèng jiàn yī nán。
瘦从香脸薄,愁到翠眉残。shòu cóng xiāng liǎn báo,chóu dào cuì méi cán。
只道花时容易见,如今花尽春阑。zhǐ dào huā shí róng yì jiàn,rú jīn huā jǐn chūn lán。
画楼依旧五更寒。huà lóu yī jiù wǔ gèng hán。
可怜红绣被,空记合时欢。kě lián hóng xiù bèi,kōng jì hé shí huān。

朝中措

程垓

矮窗西畔翠荷香。ǎi chuāng xī pàn cuì hé xiāng。
人在小池塘。rén zài xiǎo chí táng。
何事未拈棋局,却来闲倚胡床。hé shì wèi niān qí jú,què lái xián yǐ hú chuáng。
金盆弄水,玉钗亸鬓,妆懒何妨。jīn pén nòng shuǐ,yù chāi duǒ bìn,zhuāng lǎn hé fáng。
莫道困来不饮,今宵却恨天凉。mò dào kùn lái bù yǐn,jīn xiāo què hèn tiān liáng。

朝中措

程垓

片花飞后水东流。piàn huā fēi hòu shuǐ dōng liú。
无计挽春留。wú jì wǎn chūn liú。
香小谁栽杜若,梦回依旧扬州。xiāng xiǎo shuí zāi dù ruò,mèng huí yī jiù yáng zhōu。
破瓜年在,娇花艳冶,舞柳纤柔。pò guā nián zài,jiāo huā yàn yě,wǔ liǔ xiān róu。
莫道刘郎霜鬓,才情未放春休。mò dào liú láng shuāng bìn,cái qíng wèi fàng chūn xiū。

朝中措·其二茶词

程垓

华筵饮散撤芳尊。huá yán yǐn sàn chè fāng zūn。
人影乱纷纷。rén yǐng luàn fēn fēn。
且约玉骢留住,细将团凤平分。qiě yuē yù cōng liú zhù,xì jiāng tuán fèng píng fēn。
一瓯看取,招回酒兴,爽彻诗魂。yī ōu kàn qǔ,zhāo huí jiǔ xīng,shuǎng chè shī hún。
歌罢清风两腋,归来明月千门。gē bà qīng fēng liǎng yè,guī lái míng yuè qiān mén。

一斛珠·别少城,舟宿黄龙

程垓

风催雨促。fēng cuī yǔ cù。
今番不似前欢足。jīn fān bù shì qián huān zú。
早来最苦离情毒。zǎo lái zuì kǔ lí qíng dú。
唱我新词,掩著面儿哭。chàng wǒ xīn cí,yǎn zhù miàn ér kū。
临行只怕人行远。lín xíng zhǐ pà rén xíng yuǎn。
殷勤更写多情曲。yīn qín gèng xiě duō qíng qū。
相逢已是腰如束。xiāng féng yǐ shì yāo rú shù。
从此知他,还减几分玉。cóng cǐ zhī tā,hái jiǎn jǐ fēn yù。

朝中措·其三汤词

程垓

龙团分罢觉芳滋。lóng tuán fēn bà jué fāng zī。
歌彻碧云词。gē chè bì yún cí。
翠袖且留纤玉,沉香载捧冰垍。cuì xiù qiě liú xiān yù,chén xiāng zài pěng bīng jì。
一声清唱,半瓯轻啜,愁绪如丝。yī shēng qīng chàng,bàn ōu qīng chuài,chóu xù rú sī。
记取临分馀味,图教归后相思。jì qǔ lín fēn yú wèi,tú jiào guī hòu xiāng sī。

酷相思

程垓

月挂霜林寒欲坠。yuè guà shuāng lín hán yù zhuì。
正门外、催人起。zhèng mén wài cuī rén qǐ。
奈离别、如今真个是。nài lí bié rú jīn zhēn gè shì。
欲住也、留无计。yù zhù yě liú wú jì。
欲去也、来无计。yù qù yě lái wú jì。
马上离魂衣上泪。mǎ shàng lí hún yī shàng lèi。
各自个、供憔悴。gè zì gè gōng qiáo cuì。
问江路梅花开也未。wèn jiāng lù méi huā kāi yě wèi。
春到也、须频寄。chūn dào yě xū pín jì。
人到也、须频寄。rén dào yě xū pín jì。

朝中措·其四咏三十九数

程垓

真游六六洞中仙。zhēn yóu liù liù dòng zhōng xiān。
骑鹤下三天。qí hè xià sān tiān。
休道日斜岁暮,行年方是韶华。xiū dào rì xié suì mù,xíng nián fāng shì sháo huá。
相逢一笑,此心不动,须待明年。xiāng féng yī xiào,cǐ xīn bù dòng,xū dài míng nián。
要得安排稳当,除非四十相连。yào dé ān pái wěn dāng,chú fēi sì shí xiāng lián。

忆王孙

程垓

萧萧梅雨断人行。xiāo xiāo méi yǔ duàn rén xíng。
门掩残春绿荫生。mén yǎn cán chūn lǜ yīn shēng。
翠被寒灯枕自横。cuì bèi hán dēng zhěn zì héng。
梦初惊。mèng chū jīng。
窗外啼鹃催五更。chuāng wài tí juān cuī wǔ gèng。

生查子

程垓

溪光曲曲村,花影重重树。xī guāng qū qū cūn,huā yǐng zhòng zhòng shù。
风物小桃源,春事还如许。fēng wù xiǎo táo yuán,chūn shì hái rú xǔ。
情知送客来,又作寻芳去。qíng zhī sòng kè lái,yòu zuò xún fāng qù。
可惜一春诗,总为闲愁赋。kě xī yī chūn shī,zǒng wèi xián chóu fù。

生查子

程垓

长记别郎时,月淡梅花影。zhǎng jì bié láng shí,yuè dàn méi huā yǐng。
梅影又横窗,不见江南信。méi yǐng yòu héng chuāng,bù jiàn jiāng nán xìn。
无心换夕香,有分怜朝镜。wú xīn huàn xī xiāng,yǒu fēn lián cháo jìng。
不怕瘦棱棱,只怕梅开尽。bù pà shòu léng léng,zhǐ pà méi kāi jǐn。

卜算子

程垓

枕簟暑风消,帘幕秋风动。zhěn diàn shǔ fēng xiāo,lián mù qiū fēng dòng。
月到夜来愁处明,只照团衾凤。yuè dào yè lái chóu chù míng,zhǐ zhào tuán qīn fèng。
去意杳无凭,别语愁难送。qù yì yǎo wú píng,bié yǔ chóu nán sòng。
一纸鱼笺枕底香,且做新来梦。yī zhǐ yú jiān zhěn dǐ xiāng,qiě zuò xīn lái mèng。

卜算子

程垓

独自上层楼,楼外青山远。dú zì shàng céng lóu,lóu wài qīng shān yuǎn。
望到斜阳欲尽时,不见西飞雁。wàng dào xié yáng yù jǐn shí,bù jiàn xī fēi yàn。
独自下层楼,楼下蛩声怨。dú zì xià céng lóu,lóu xià qióng shēng yuàn。
待到黄昏月上时,依旧柔肠断。dài dào huáng hūn yuè shàng shí,yī jiù róu cháng duàn。

卜算子

程垓

几日赏花天,月淡荼蘼小。jǐ rì shǎng huā tiān,yuè dàn tú mí xiǎo。
写尽相思唤不来,又是花飞了。xiě jǐn xiāng sī huàn bù lái,yòu shì huā fēi le。
春在怕愁多,春去怜欢少。chūn zài pà chóu duō,chūn qù lián huān shǎo。
一夜安排梦不成,月堕西窗晓。yī yè ān pái mèng bù chéng,yuè duò xī chuāng xiǎo。

霜天晓角

程垓

几夜锁窗揭。jǐ yè suǒ chuāng jiē。
素蟾光似雪。sù chán guāng shì xuě。
恰恨照人欹枕,纱橱爽、簟纹滑。qià hèn zhào rén yī zhěn,shā chú shuǎng diàn wén huá。
迤逦篆香裛。yí lǐ zhuàn xiāng yì。
好坏谁共说。hǎo huài shuí gòng shuō。
若是知人风味,来分取、半床月。ruò shì zhī rén fēng wèi,lái fēn qǔ bàn chuáng yuè。

霜天晓角

程垓

玉清冰样洁。yù qīng bīng yàng jié。
几夜相思切。jǐ yè xiāng sī qiè。
谁料浓云遮拥,同心带、甚时结。shuí liào nóng yún zhē yōng,tóng xīn dài shén shí jié。
匆匆休惜别。cōng cōng xiū xī bié。
还有来时节。hái yǒu lái shí jié。
记取江阴归路,须共踏、夜深月。jì qǔ jiāng yīn guī lù,xū gòng tà yè shēn yuè。

乌夜啼

程垓

杨柳拖烟漠漠,梨花浸月溶溶。yáng liǔ tuō yān mò mò,lí huā jìn yuè róng róng。
吹香院落春还尽,憔悴立东风。chuī xiāng yuàn luò chūn hái jǐn,qiáo cuì lì dōng fēng。
只道芳时易见,谁知密约难通。zhǐ dào fāng shí yì jiàn,shuí zhī mì yuē nán tōng。
芳园绕遍无人问,独自拾残红。fāng yuán rào biàn wú rén wèn,dú zì shí cán hóng。

乌夜啼

程垓

绿外深深柳巷,红间曲曲花楼。lǜ wài shēn shēn liǔ xiàng,hóng jiān qū qū huā lóu。
一春想见贪游冶,不道有人愁。yī chūn xiǎng jiàn tān yóu yě,bù dào yǒu rén chóu。
三月东风易老,几宵明月难留。sān yuè dōng fēng yì lǎo,jǐ xiāo míng yuè nán liú。
酴醾白尽窗前也,还肯醉来否。tú mí bái jǐn chuāng qián yě,hái kěn zuì lái fǒu。

乌夜啼其二醉枕不能寐

程垓

白酒欺人易醉,黄花笑我多愁。bái jiǔ qī rén yì zuì,huáng huā xiào wǒ duō chóu。
一年只有秋光好,独自却悲秋。yī nián zhǐ yǒu qiū guāng hǎo,dú zì què bēi qiū。
风急常吹梦去,月迟多为人留。fēng jí cháng chuī mèng qù,yuè chí duō wèi rén liú。
半黄橙子和诗卷,空自伴床头。bàn huáng chéng zi hé shī juǎn,kōng zì bàn chuáng tóu。

青玉案·用贺方回韵

程垓

宝林岩畔凌云路。bǎo lín yán pàn líng yún lù。
记藉草、寻梅去。jì jí cǎo xún méi qù。
咏绿书红知几度。yǒng lǜ shū hóng zhī jǐ dù。
行云归后,碧云遮断,寂寞人何处。xíng yún guī hòu,bì yún zhē duàn,jì mò rén hé chù。
一声长笛江天暮。yī shēng zhǎng dí jiāng tiān mù。
别后谁吟倚楼句。bié hòu shuí yín yǐ lóu jù。
匀面照溪心已许。yún miàn zhào xī xīn yǐ xǔ。
欲凭锦字,写人愁去,生怕梨花雨。yù píng jǐn zì,xiě rén chóu qù,shēng pà lí huā yǔ。
1441234567»