古诗词

程垓

菩萨蛮

程垓

扶犁野老田东睡。fú lí yě lǎo tián dōng shuì。
插花山女田西醉。chā huā shān nǚ tián xī zuì。
醉眼眩东西。zuì yǎn xuàn dōng xī。
看看桃满溪。kàn kàn táo mǎn xī。
耕桑山下足。gēng sāng shān xià zú。
纨绮人间俗。wán qǐ rén jiān sú。
莫管旧东风。mò guǎn jiù dōng fēng。
从教吹软红。cóng jiào chuī ruǎn hóng。

菩萨蛮·其三访江东外家作

程垓

画桥拍拍春江绿。huà qiáo pāi pāi chūn jiāng lǜ。
行人正在春江曲。xíng rén zhèng zài chūn jiāng qū。
花润接平川。huā rùn jiē píng chuān。
有人花底眠。yǒu rén huā dǐ mián。
东风元自好。dōng fēng yuán zì hǎo。
只怕催花老。zhǐ pà cuī huā lǎo。
安得万垂杨。ān dé wàn chuí yáng。
系教春日长。xì jiào chūn rì zhǎng。

木兰花/玉楼春

程垓

疏枝半作窥窗老。shū zhī bàn zuò kuī chuāng lǎo。
又是一年春意早。yòu shì yī nián chūn yì zǎo。
风低小院得香迟,月傍女墙和影好。fēng dī xiǎo yuàn dé xiāng chí,yuè bàng nǚ qiáng hé yǐng hǎo。
去年苦被离情恼。qù nián kǔ bèi lí qíng nǎo。
今日逢花休草草。jīn rì féng huā xiū cǎo cǎo。
后时花紫尽从他,且趁先春拼醉倒。hòu shí huā zǐ jǐn cóng tā,qiě chèn xiān chūn pīn zuì dào。

菩萨蛮·其五正月三日西山即事

程垓

山头翠树调莺舌。shān tóu cuì shù diào yīng shé。
山腰野菜飞黄蝶。shān yāo yě cài fēi huáng dié。
来为等闲休。lái wèi děng xián xiū。
去成多少愁。qù chéng duō shǎo chóu。
小庭花木改。xiǎo tíng huā mù gǎi。
犹有啼痕在。yóu yǒu tí hén zài。
别后不曾看。bié hòu bù céng kàn。
怕花和泪残。pà huā hé lèi cán。

鹧鸪天

程垓

昨夜思量直到明。zuó yè sī liàng zhí dào míng。
拂明心绪更愁人。fú míng xīn xù gèng chóu rén。
风披露叶高低怨,冷雨寒烟各自轻。fēng pī lù yè gāo dī yuàn,lěng yǔ hán yān gè zì qīng。
休赖酒,莫求神。xiū lài jiǔ,mò qiú shén。
为谁教尔许多情。wèi shuí jiào ěr xǔ duō qíng。
如今早被思量损,好更当时做弄成。rú jīn zǎo bèi sī liàng sǔn,hǎo gèng dāng shí zuò nòng chéng。

菩萨蛮·其九回文

程垓

暑庭消尽风鸣树。shǔ tíng xiāo jǐn fēng míng shù。
树鸣风尽消庭暑。shù míng fēng jǐn xiāo tíng shǔ。
横枕一声莺。héng zhěn yī shēng yīng。
莺声一枕横。yīng shēng yī zhěn héng。
扇纨低粉面。shàn wán dī fěn miàn。
面粉低纨扇。miàn fěn dī wán shàn。
凉月淡侵床。liáng yuè dàn qīn chuáng。
床侵淡月凉。chuáng qīn dàn yuè liáng。

入塞

程垓

好思量。hǎo sī liàng。
正秋风、半夜长。zhèng qiū fēng bàn yè zhǎng。
奈银缸一点,耿耿背西窗。nài yín gāng yī diǎn,gěng gěng bèi xī chuāng。
衾又凉。qīn yòu liáng。
枕又凉。zhěn yòu liáng。
露华凄凄月半床。lù huá qī qī yuè bàn chuáng。
照得人、真个断肠。zhào dé rén zhēn gè duàn cháng。
窗前谁浸木犀黄。chuāng qián shuí jìn mù xī huáng。
花也香。huā yě xiāng。
梦也香。mèng yě xiāng。

桃源忆故人

程垓

粉霜拂拂凝香砌。fěn shuāng fú fú níng xiāng qì。
酝酿梅花天气。yùn niàng méi huā tiān qì。
月上小窗如水。yuè shàng xiǎo chuāng rú shuǐ。
冷浸人无寐。lěng jìn rén wú mèi。
平生可惯闲憔悴。píng shēng kě guàn xián qiáo cuì。
担负新愁不起。dān fù xīn chóu bù qǐ。
消遣夜长无计。xiāo qiǎn yè zhǎng wú jì。
只倚熏香睡。zhǐ yǐ xūn xiāng shuì。

愁倚阑/春光好

程垓

春犹浅,柳初芽。chūn yóu qiǎn,liǔ chū yá。
杏初花。xìng chū huā。
杨柳杏花交影处,有人家。yáng liǔ xìng huā jiāo yǐng chù,yǒu rén jiā。
玉窗明暖烘霞。yù chuāng míng nuǎn hōng xiá。
小屏上、水远山斜。xiǎo píng shàng shuǐ yuǎn shān xié。
昨夜酒多春睡重,莫惊他。zuó yè jiǔ duō chūn shuì zhòng,mò jīng tā。

乌夜啼

程垓

静院槐风绿涨,小窗梅雨黄垂。jìng yuàn huái fēng lǜ zhǎng,xiǎo chuāng méi yǔ huáng chuí。
欲看春事留连处,惟有夜寒知。yù kàn chūn shì liú lián chù,wéi yǒu yè hán zhī。
魂梦长闲消午醉,扫花共坐风凉。hún mèng zhǎng xián xiāo wǔ zuì,sǎo huā gòng zuò fēng liáng。
归来窗北有胡床。guī lái chuāng běi yǒu hú chuáng。
兴在羲皇以上。xīng zài xī huáng yǐ shàng。

乌夜啼

程垓

墙外雨肥梅子,阶前水绕荷花。qiáng wài yǔ féi méi zi,jiē qián shuǐ rào hé huā。
阴阴庭户熏风满,水纹簟、怯菱芽。yīn yīn tíng hù xūn fēng mǎn,shuǐ wén diàn qiè líng yá。
春尽难凭燕语,日长惟有蜂衙。chūn jǐn nán píng yàn yǔ,rì zhǎng wéi yǒu fēng yá。
沉香火冷珠帘暮,个人在、碧窗纱。chén xiāng huǒ lěng zhū lián mù,gè rén zài bì chuāng shā。

忆秦娥

程垓

青门深。qīng mén shēn。
海棠开尽春阴阴。hǎi táng kāi jǐn chūn yīn yīn。
春阴阴。chūn yīn yīn。
万重云水,一寸归心。wàn zhòng yún shuǐ,yī cùn guī xīn。
玉楼深锁烟消沈。yù lóu shēn suǒ yān xiāo shěn。
知他何日同登临。zhī tā hé rì tóng dēng lín。
同登临。tóng dēng lín。
待收红泪,细说如今。dài shōu hóng lèi,xì shuō rú jīn。

忆秦娥

程垓

情脉脉。qíng mài mài。
半黄橙子和香擘。bàn huáng chéng zi hé xiāng bāi。
和香擘。hé xiāng bāi。
分明记得,袖香熏窄。fēn míng jì dé,xiù xiāng xūn zhǎi。
别来人远关山隔。bié lái rén yuǎn guān shān gé。
见梅不忍和花摘。jiàn méi bù rěn hé huā zhāi。
和花摘。hé huā zhāi。
有书无雁,寄谁归得。yǒu shū wú yàn,jì shuí guī dé。

忆秦娥

程垓

愁无语。chóu wú yǔ。
黄昏庭院黄梅雨。huáng hūn tíng yuàn huáng méi yǔ。
黄梅雨。huáng méi yǔ。
新愁一寸,旧愁千缕。xīn chóu yī cùn,jiù chóu qiān lǚ。
杜鹃叫断空山苦。dù juān jiào duàn kōng shān kǔ。
相思欲计人何许。xiāng sī yù jì rén hé xǔ。
一重云断,一重山阻。yī zhòng yún duàn,yī zhòng shān zǔ。

西江月·其一

程垓

众绿初围夏荫,老红犹驻春妆。zhòng lǜ chū wéi xià yīn,lǎo hóng yóu zhù chūn zhuāng。
画帘燕子日偏长。huà lián yàn zi rì piān zhǎng。
静看新雏来往。jìng kàn xīn chú lái wǎng。
□□□□□□,□□□□□□。,。
□□□□□□□。
□□□□□□。

浣溪沙·其一病中有以阑花相供者,戏书

程垓

天女殷勤着意多。tiān nǚ yīn qín zhe yì duō。
散花犹记病维摩。sàn huā yóu jì bìng wéi mó。
肯来丈室问云何。kěn lái zhàng shì wèn yún hé。
腰佩摘来烦玉笋,鬓香分处想秋波。yāo pèi zhāi lái fán yù sǔn,bìn xiāng fēn chù xiǎng qiū bō。
不知真个有情么。bù zhī zhēn gè yǒu qíng me。

浣溪沙·其二

程垓

遥想当年出凤雏。yáo xiǎng dāng nián chū fèng chú。
王□风有未全疏。wáng fēng yǒu wèi quán shū。
只今朱绂为谁纡。zhǐ jīn zhū fú wèi shuí yū。
芳草池塘春梦后,粉香帘幕晓晴初。fāng cǎo chí táng chūn mèng hòu,fěn xiāng lián mù xiǎo qíng chū。
一簪华发要人梳。yī zān huá fā yào rén shū。

浣溪沙·其二

程垓

翠葆扶疏傍药阑。cuì bǎo fú shū bàng yào lán。
乱红飘洒满书单。luàn hóng piāo sǎ mǎn shū dān。
清明时节又看看。qīng míng shí jié yòu kàn kàn。
小雨勒成春尾恨,东风偏作夜来寒。xiǎo yǔ lēi chéng chūn wěi hèn,dōng fēng piān zuò yè lái hán。
琴心老尽不须弹。qín xīn lǎo jǐn bù xū dàn。

浣溪沙·其二

程垓

薄日移影午暑空。báo rì yí yǐng wǔ shǔ kōng。
一杯何事便潮红。yī bēi hé shì biàn cháo hóng。
扇纨挥尽却疏慵。shàn wán huī jǐn què shū yōng。
早睡情怀冰枕外,夜来消息雨荷中。zǎo shuì qíng huái bīng zhěn wài,yè lái xiāo xī yǔ hé zhōng。
不须留烛眩房栊。bù xū liú zhú xuàn fáng lóng。

浣溪沙·其二

程垓

闲倚前荣小扇车。xián yǐ qián róng xiǎo shàn chē。
晚妆无力亸云鸦。wǎn zhuāng wú lì duǒ yún yā。
凝情香落一庭花。níng qíng xiāng luò yī tíng huā。
笑挽清风归玉枕,懒随缺月傍窗纱。xiào wǎn qīng fēng guī yù zhěn,lǎn suí quē yuè bàng chuāng shā。
羞红两脸上娇霞。xiū hóng liǎng liǎn shàng jiāo xiá。
144«2345678