古诗词

方岳

梅花十绝

方岳

自有诗来几许诗,玉堂吹彻又茅茨。zì yǒu shī lái jǐ xǔ shī,yù táng chuī chè yòu máo cí。
阿谁不爱梅花句,未省梅花爱阿谁。ā shuí bù ài méi huā jù,wèi shěng méi huā ài ā shuí。

梅花十绝

方岳

是处溪桥浅带流,山中别有一深幽。shì chù xī qiáo qiǎn dài liú,shān zhōng bié yǒu yī shēn yōu。
规模略比林君复,开上风烟顶?头。guī mó lüè bǐ lín jūn fù,kāi shàng fēng yān dǐng nǐng tóu。

梅花十绝

方岳

自插斜枝垫角巾,诗狂又有老精神。zì chā xié zhī diàn jiǎo jīn,shī kuáng yòu yǒu lǎo jīng shén。
黄昏酒醒欲归去,月出山来唤住人。huáng hūn jiǔ xǐng yù guī qù,yuè chū shān lái huàn zhù rén。

梅花十绝

方岳

老树生苔冻欲枯,山村雪意晚模糊。lǎo shù shēng tái dòng yù kū,shān cūn xuě yì wǎn mó hú。
一梢横打竹边过,造化工成水墨图。yī shāo héng dǎ zhú biān guò,zào huà gōng chéng shuǐ mò tú。

梅花十绝

方岳

逋仙解道影南斜,二百年来蔑以加。bū xiān jiě dào yǐng nán xié,èr bǎi nián lái miè yǐ jiā。
别有脱胎诗一句,自从梅后更无花。bié yǒu tuō tāi shī yī jù,zì cóng méi hòu gèng wú huā。

梅花十绝

方岳

三分香有七分清,月冷霜寒太瘦生。sān fēn xiāng yǒu qī fēn qīng,yuè lěng shuāng hán tài shòu shēng。
山泽之儒君识否,乐天姓氏谪仙名。shān zé zhī rú jūn shí fǒu,lè tiān xìng shì zhé xiān míng。

梅花十绝

方岳

有梅无雪不精神,有雪无诗俗了人。yǒu méi wú xuě bù jīng shén,yǒu xuě wú shī sú le rén。
薄暮诗成天又雪,与梅并作十分春。báo mù shī chéng tiān yòu xuě,yǔ méi bìng zuò shí fēn chūn。

梅花十绝

方岳

竹缘货殖比封君,松爱微官不避秦。zhú yuán huò zhí bǐ fēng jūn,sōng ài wēi guān bù bì qín。
至竟羞与哙等伍,岁寒谁障庾公尘。zhì jìng xiū yǔ kuài děng wǔ,suì hán shuí zhàng yǔ gōng chén。

即事

方岳

野径孤横雪外枝,岁寒了不受春知。yě jìng gū héng xuě wài zhī,suì hán le bù shòu chūn zhī。
世间所谓奇男子,除却梅花更是谁。shì jiān suǒ wèi qí nán zi,chú què méi huā gèng shì shuí。

即事

方岳

荒烟疏树野人家,竹外寻诗一径斜。huāng yān shū shù yě rén jiā,zhú wài xún shī yī jìng xié。
山鸟亦知人意思,忽翻残雪啄梅花。shān niǎo yì zhī rén yì sī,hū fān cán xuě zhuó méi huā。

二月朔日食阴雨不见

方岳

飞飞细雨湿花朝,不省阳乌影动摇。fēi fēi xì yǔ shī huā cháo,bù shěng yáng wū yǐng dòng yáo。
晚色漏晴山又紫,始知阴沴已潜消。wǎn sè lòu qíng shān yòu zǐ,shǐ zhī yīn lì yǐ qián xiāo。

苦雨

方岳

稼欲登场只等晴,入仓方始是收成。jià yù dēng chǎng zhǐ děng qíng,rù cāng fāng shǐ shì shōu chéng。
雨须小住为佳耳,已约邻翁话太平。yǔ xū xiǎo zhù wèi jiā ěr,yǐ yuē lín wēng huà tài píng。

苦雨

方岳

翁自无田望有秋,有秋翁自饱齁齁。wēng zì wú tián wàng yǒu qiū,yǒu qiū wēng zì bǎo hōu hōu。
此愁不遣吾人管,欲遣何人管此愁。cǐ chóu bù qiǎn wú rén guǎn,yù qiǎn hé rén guǎn cǐ chóu。

除夜

方岳

日月无根走弹丸,年来年去几椒盘。rì yuè wú gēn zǒu dàn wán,nián lái nián qù jǐ jiāo pán。
秋崖老却浑闲事,老却梅花不耐寒。qiū yá lǎo què hún xián shì,lǎo què méi huā bù nài hán。

除夜

方岳

莫嫌工部太侵寻,老杜称呼直到今。mò xián gōng bù tài qīn xún,lǎo dù chēng hū zhí dào jīn。
我但六年难改口,不知老杜更年深。wǒ dàn liù nián nán gǎi kǒu,bù zhī lǎo dù gèng nián shēn。

除夜

方岳

春缸落面滑于油,旋泼醅来不用篘。chūn gāng luò miàn huá yú yóu,xuán pō pēi lái bù yòng chōu。
穷鬼相随政相熟,莫题荼垒恼渠休。qióng guǐ xiāng suí zhèng xiāng shú,mò tí tú lěi nǎo qú xiū。

除夜

方岳

山中寒尽不知年,只道梅花欲雪天。shān zhōng hán jǐn bù zhī nián,zhǐ dào méi huā yù xuě tiān。
未到五更春已动,乾坤生意本无边。wèi dào wǔ gèng chūn yǐ dòng,qián kūn shēng yì běn wú biān。

除夜

方岳

不是催租夜打门,那知宝祐改新元。bù shì cuī zū yè dǎ mén,nà zhī bǎo yòu gǎi xīn yuán。
人间测度春风意,李白桃红又一番。rén jiān cè dù chūn fēng yì,lǐ bái táo hóng yòu yī fān。

除夜

方岳

尽处生机衮衮新,花情柳思已精神。jǐn chù shēng jī gǔn gǔn xīn,huā qíng liǔ sī yǐ jīng shén。
岁堂堂去谁能守,睡到明朝又是春。suì táng táng qù shuí néng shǒu,shuì dào míng cháo yòu shì chūn。

立春日雷

方岳

胜里春从午夜回,自挑生菜压春醅。shèng lǐ chūn cóng wǔ yè huí,zì tiāo shēng cài yā chūn pēi。
阿香不解人间事,便驾雷车送雨来。ā xiāng bù jiě rén jiān shì,biàn jià léi chē sòng yǔ lái。