古诗词

方岳

湘源庄舍

方岳

馋虎过新蹄,怒狸争旧穴。chán hǔ guò xīn tí,nù lí zhēng jiù xué。
悲哉两翁姥,西山采薇蕨。bēi zāi liǎng wēng lǎo,xī shān cǎi wēi jué。

山居十首

方岳

我爱山居好,林梢一片晴。wǒ ài shān jū hǎo,lín shāo yī piàn qíng。
野烟禽谇语,春水柳闲情。yě yān qín suì yǔ,chūn shuǐ liǔ xián qíng。
藓石随行枕,藤花醒酒羹。xiǎn shí suí xíng zhěn,téng huā xǐng jiǔ gēng。
吾诗不堪煮,亦足了吾生。wú shī bù kān zhǔ,yì zú le wú shēng。

唐律十首

方岳

云木上苍冥,行藏只草亭。yún mù shàng cāng míng,xíng cáng zhǐ cǎo tíng。
雁随秋到早,山入市来青。yàn suí qiū dào zǎo,shān rù shì lái qīng。
投老馀渔具,能诗例鹤形。tóu lǎo yú yú jù,néng shī lì hè xíng。
发根风露入,肺渴喜初醒。fā gēn fēng lù rù,fèi kě xǐ chū xǐng。

唐律十首

方岳

尽日此徘徊,青粘两屦苔。jǐn rì cǐ pái huái,qīng zhān liǎng jù tái。
鸟声穿户去,暝色过溪来。niǎo shēng chuān hù qù,míng sè guò xī lái。
象齿劙鞭茁,银刀罾绘材。xiàng chǐ lí biān zhuó,yín dāo zēng huì cái。
空山人自老,醉眼向谁开。kōng shān rén zì lǎo,zuì yǎn xiàng shuí kāi。

唐律十首

方岳

有客共攒眉,蚕丛事可悲。yǒu kè gòng zǎn méi,cán cóng shì kě bēi。
渡泸诸葛表,哀汴老韩诗。dù lú zhū gé biǎo,āi biàn lǎo hán shī。
谁又青冥钺,吾方白接䍦。shuí yòu qīng míng yuè,wú fāng bái jiē lí。
神谟自坚定,豺虎莫恫疑。shén mó zì jiān dìng,chái hǔ mò dòng yí。

唐律十首

方岳

松露滴深幽,山寒草径秋。sōng lù dī shēn yōu,shān hán cǎo jìng qiū。
蔓藤行伏兔,野竹上牵牛。màn téng xíng fú tù,yě zhú shàng qiān niú。
日月双车毂,乾坤一传邮。rì yuè shuāng chē gǔ,qián kūn yī chuán yóu。
功名成底事,何苦觅封侯。gōng míng chéng dǐ shì,hé kǔ mì fēng hóu。

唐律十首

方岳

卷雨对遥岑,诗寒不自禁。juǎn yǔ duì yáo cén,shī hán bù zì jìn。
猿猱三径小,虎豹九关深。yuán náo sān jìng xiǎo,hǔ bào jiǔ guān shēn。
道眼虚空界,闲身自在心。dào yǎn xū kōng jiè,xián shēn zì zài xīn。
荷锄今亦倦,年与病相寻。hé chú jīn yì juàn,nián yǔ bìng xiāng xún。

唐律十首

方岳

老去脚犹轻,吟边不杖行。lǎo qù jiǎo yóu qīng,yín biān bù zhàng xíng。
孤亭深野色,高木易秋声。gū tíng shēn yě sè,gāo mù yì qiū shēng。
岁事才中熟,山居亦太平。suì shì cái zhōng shú,shān jū yì tài píng。
不辞遭泥饮,谨勿杀能鸣。bù cí zāo ní yǐn,jǐn wù shā néng míng。

唐律十首

方岳

经月魃为妖,连宵雨似潮。jīng yuè bá wèi yāo,lián xiāo yǔ shì cháo。
山田禾侧耳,野涨树平腰。shān tián hé cè ěr,yě zhǎng shù píng yāo。
古语天难做,民生日不聊。gǔ yǔ tiān nán zuò,mín shēng rì bù liáo。
忍饥吾亦惯,古色一箪瓢。rěn jī wú yì guàn,gǔ sè yī dān piáo。

唐律十首

方岳

寂寞断过从,行山又一重。jì mò duàn guò cóng,xíng shān yòu yī zhòng。
烟村秋色画,茅屋夕阳舂。yān cūn qiū sè huà,máo wū xī yáng chōng。
得句多题竹,观书半倚松。dé jù duō tí zhú,guān shū bàn yǐ sōng。
心闲身已老,悔不早归农。xīn xián shēn yǐ lǎo,huǐ bù zǎo guī nóng。

唐律十首

方岳

谷口岂其卿,胡然朝市争。gǔ kǒu qǐ qí qīng,hú rán cháo shì zhēng。
远山长晚色,幽鸟乍春声。yuǎn shān zhǎng wǎn sè,yōu niǎo zhà chūn shēng。
老觉人情薄,闲于世累轻。lǎo jué rén qíng báo,xián yú shì lèi qīng。
早红香可饭,何必又鱼羹。zǎo hóng xiāng kě fàn,hé bì yòu yú gēng。

唐律十首

方岳

吾亦爱吾贫,樵山采堕薪。wú yì ài wú pín,qiáo shān cǎi duò xīn。
百年双短鬓,九职一闲民。bǎi nián shuāng duǎn bìn,jiǔ zhí yī xián mín。
秋蔓茶僧老,春泓酒母淳。qiū màn chá sēng lǎo,chūn hóng jiǔ mǔ chún。
两生谁可致,此外不关身。liǎng shēng shuí kě zhì,cǐ wài bù guān shēn。

道中

方岳

山寒苦厌连宵雨,溪滑顿添兼尺水。shān hán kǔ yàn lián xiāo yǔ,xī huá dùn tiān jiān chǐ shuǐ。
舆行两驿费十程,篷卧一篙馀百里。yú xíng liǎng yì fèi shí chéng,péng wò yī gāo yú bǎi lǐ。
世事乘除类如此,人生俯仰知何似。shì shì chéng chú lèi rú cǐ,rén shēng fǔ yǎng zhī hé shì。
紫螯美不负秋风,但愧前头子陵耳。zǐ áo měi bù fù qiū fēng,dàn kuì qián tóu zi líng ěr。

小集垂丝海棠下

方岳

春风定何物,所至成芳妍。chūn fēng dìng hé wù,suǒ zhì chéng fāng yán。
墙阴树憔悴,宁识岁月迁。qiáng yīn shù qiáo cuì,níng shí suì yuè qiān。
今晨步吾屧,珠缨粲红鲜。jīn chén bù wú xiè,zhū yīng càn hóng xiān。
馀酲不胜扶,背面低晴烟。yú chéng bù shèng fú,bèi miàn dī qíng yān。
风日不贷人,坐恐随翾翩。fēng rì bù dài rén,zuò kǒng suí xuān piān。
强起从吾游,一笑俱嫣然。qiáng qǐ cóng wú yóu,yī xiào jù yān rán。

小集垂丝海棠下

方岳

酌我紫金盏,醉此红玉蕤。zhuó wǒ zǐ jīn zhǎn,zuì cǐ hóng yù ruí。
为经老天手,元气之所滋。wèi jīng lǎo tiān shǒu,yuán qì zhī suǒ zī。
万生有不齐,时至俱纷披。wàn shēng yǒu bù qí,shí zhì jù fēn pī。
一一得自性,亦岂造化私。yī yī dé zì xìng,yì qǐ zào huà sī。
君看枝上花,荣落方自兹。jūn kàn zhī shàng huā,róng luò fāng zì zī。
所可必者性,不可违者时。suǒ kě bì zhě xìng,bù kě wéi zhě shí。

南窗偶书

方岳

吾徒例迂疏,与世自少可。wú tú lì yū shū,yǔ shì zì shǎo kě。
不工口嗫嚅,正坐胸磊砢。bù gōng kǒu niè rú,zhèng zuò xiōng lěi kē。
折腰迂人情,高论常轗轲。zhé yāo yū rén qíng,gāo lùn cháng kǎn kē。
归哉夜窗雨,喜不失故我。guī zāi yè chuāng yǔ,xǐ bù shī gù wǒ。
琴尊日多暇,未觉此计左。qín zūn rì duō xiá,wèi jué cǐ jì zuǒ。
秋风挟佳月,流光侑孤坐。qiū fēng xié jiā yuè,liú guāng yòu gū zuò。
持觞酹伯伦,彼豪真蜾蠃。chí shāng lèi bó lún,bǐ háo zhēn guǒ luǒ。

南窗偶书

方岳

西风忽凄厉,皎月流素光。xī fēng hū qī lì,jiǎo yuè liú sù guāng。
客从何方来,兰佩芙蓉裳。kè cóng hé fāng lái,lán pèi fú róng shang。
挥琴发哀弹,夜寂山苍苍。huī qín fā āi dàn,yè jì shān cāng cāng。
可人者曲生,挽我无何乡。kě rén zhě qū shēng,wǎn wǒ wú hé xiāng。
醉中眇万物,拄颊歌沧浪。zuì zhōng miǎo wàn wù,zhǔ jiá gē cāng làng。

南窗偶书

方岳

毛颖轻俗子,孔方疏吾曹。máo yǐng qīng sú zi,kǒng fāng shū wú cáo。
未须奴事钱,正可仆命骚。wèi xū nú shì qián,zhèng kě pū mìng sāo。
持此将安之,聊足以自豪。chí cǐ jiāng ān zhī,liáo zú yǐ zì háo。
向来与诸儒,尚论夔与皋。xiàng lái yǔ zhū rú,shàng lùn kuí yǔ gāo。
此言终当酬,时命不我遭。cǐ yán zhōng dāng chóu,shí mìng bù wǒ zāo。
欲语恐惊纷,卑之无甚高。yù yǔ kǒng jīng fēn,bēi zhī wú shén gāo。

梦方饮药或告之曰攻伐太过斯伤天和觉而识之

方岳

过恭为足恭,过敬为缪敬。guò gōng wèi zú gōng,guò jìng wèi móu jìng。
礼犹不可过,况以毒攻病。lǐ yóu bù kě guò,kuàng yǐ dú gōng bìng。
甚毒伤冲和,一快丧躯命。shén dú shāng chōng hé,yī kuài sàng qū mìng。
万事有厥中,毋使血气横。wàn shì yǒu jué zhōng,wú shǐ xuè qì héng。
子姑小徐徐,亦或见自性。zi gū xiǎo xú xú,yì huò jiàn zì xìng。
忽轻梦中语,克念可以圣。hū qīng mèng zhōng yǔ,kè niàn kě yǐ shèng。

和三四弟韵

方岳

清明乍佳游,适与元巳并。qīng míng zhà jiā yóu,shì yǔ yuán sì bìng。
但有松叶醪,宁须杏花饧。dàn yǒu sōng yè láo,níng xū xìng huā táng。
渔篷半篙绿,烟雨涵幽清。yú péng bàn gāo lǜ,yān yǔ hán yōu qīng。
缅怀兰亭人,高冢亦已平。miǎn huái lán tíng rén,gāo zhǒng yì yǐ píng。
空馀数行墨,日月老送迎。kōng yú shù xíng mò,rì yuè lǎo sòng yíng。
不知狂李白,醉面骑长鲸。bù zhī kuáng lǐ bái,zuì miàn qí zhǎng jīng。
宇宙曾几何,一笑吾诗成。yǔ zhòu céng jǐ hé,yī xiào wú shī chéng。