古诗词

张舜民

送郑平叔司勋之陕二首

张舜民

憧憧大道两京来,千骑东方最上才。chōng chōng dà dào liǎng jīng lái,qiān qí dōng fāng zuì shàng cái。
岂有甘棠存故国,空馀河水绕行台。qǐ yǒu gān táng cún gù guó,kōng yú hé shuǐ rào xíng tái。
松筠寂寂徵君宅,箫鼓匆匆过客杯。sōng yún jì jì zhēng jūn zhái,xiāo gǔ cōng cōng guò kè bēi。
九陌风尘归未得,不知青眼为谁开。jiǔ mò fēng chén guī wèi dé,bù zhī qīng yǎn wèi shuí kāi。

送何子温提刑奉使江东

张舜民

奉使江东知几春,此行重驾赤车轮。fèng shǐ jiāng dōng zhī jǐ chūn,cǐ xíng zhòng jià chì chē lún。
青绫故被留归我,白发祠郎便乞亲。qīng líng gù bèi liú guī wǒ,bái fā cí láng biàn qǐ qīn。
老大岂堪愁桂玉,秋风依旧长鲈莼。lǎo dà qǐ kān chóu guì yù,qiū fēng yī jiù zhǎng lú chún。
宦途出处何须较,且与庐山作主人。huàn tú chū chù hé xū jiào,qiě yǔ lú shān zuò zhǔ rén。

张舜民

江皋萤火故辉辉,仍解穿帘夜点衣。jiāng gāo yíng huǒ gù huī huī,réng jiě chuān lián yè diǎn yī。
但取见时增意思,莫嫌生处太卑微。dàn qǔ jiàn shí zēng yì sī,mò xián shēng chù tài bēi wēi。
月明敢向星中乱,天黑偏能雨里飞。yuè míng gǎn xiàng xīng zhōng luàn,tiān hēi piān néng yǔ lǐ fēi。
今日分明知我去,何年漂泊照吾归。jīn rì fēn míng zhī wǒ qù,hé nián piāo pō zhào wú guī。

送鞠十二朝散将漕二浙

张舜民

关塞烟尘二十秋,适持使节海山头。guān sāi yān chén èr shí qiū,shì chí shǐ jié hǎi shān tóu。
行衙到处皆如寺,按部经年不离舟。xíng yá dào chù jiē rú sì,àn bù jīng nián bù lí zhōu。
公举所知当勿枉,上供易足更何求。gōng jǔ suǒ zhī dāng wù wǎng,shàng gōng yì zú gèng hé qiú。
若论安便无加此,只恐旁求第一流。ruò lùn ān biàn wú jiā cǐ,zhǐ kǒng páng qiú dì yī liú。

送鞠十二朝散将漕二浙

张舜民

闻说长安苦戴星,公家无补只劳形。wén shuō zhǎng ān kǔ dài xīng,gōng jiā wú bǔ zhǐ láo xíng。
每思肥羜心先写,今见淮山眼自青。měi sī féi zhù xīn xiān xiě,jīn jiàn huái shān yǎn zì qīng。
岂乏寻常将漕挽,好留人物为朝廷。qǐ fá xún cháng jiāng cáo wǎn,hǎo liú rén wù wèi cháo tíng。
四明久已无狂客,欲问天工乞箳篂。sì míng jiǔ yǐ wú kuáng kè,yù wèn tiān gōng qǐ píng xīng。

秋日陪陕守成伯阁老过魏清逸草堂诗以志之

张舜民

何处登临散郁陶,草堂依约在东郊。hé chù dēng lín sàn yù táo,cǎo táng yī yuē zài dōng jiāo。
笼中凡鸟迎新网,天外冥鸿委旧巢。lóng zhōng fán niǎo yíng xīn wǎng,tiān wài míng hóng wěi jiù cháo。
山色茏葱辉彩旆,田歌呕轧杂鸣铙。shān sè lóng cōng huī cǎi pèi,tián gē ǒu yà zá míng náo。
青编虽有知音绝,可是无人学解嘲。qīng biān suī yǒu zhī yīn jué,kě shì wú rén xué jiě cháo。

夜闻刘宫苑舟中琵琶诗

张舜民

系舟江岸两相闻,弦索嘈嘈恍未分。xì zhōu jiāng àn liǎng xiāng wén,xián suǒ cáo cáo huǎng wèi fēn。
不得长安水边见,却于湓浦夜深闻。bù dé zhǎng ān shuǐ biān jiàn,què yú pén pǔ yè shēn wén。
穷愁似影长随我,乐事如年不负君。qióng chóu shì yǐng zhǎng suí wǒ,lè shì rú nián bù fù jūn。
会意檀槽求一醉,世间荣辱任纷纷。huì yì tán cáo qiú yī zuì,shì jiān róng rǔ rèn fēn fēn。

和同使郑内藏见贻之作

张舜民

仗节传呼出紫宸,燕南蓟北望车尘。zhàng jié chuán hū chū zǐ chén,yàn nán jì běi wàng chē chén。
身为五郡循良守,家是三朝宿卫臣。shēn wèi wǔ jùn xún liáng shǒu,jiā shì sān cháo sù wèi chén。
对榻梦魂思共得,据鞍吟啸喜相亲。duì tà mèng hún sī gòng dé,jù ān yín xiào xǐ xiāng qīn。
驿亭处处逢花发,疑是春光解送人。yì tíng chù chù féng huā fā,yí shì chūn guāng jiě sòng rén。

梁才甫自湖南移使广西自广西移使广东自广东复移湖外三年之间周历四路今者北还已越郴岭道次作诗见寄渴于会遇谨用赓和

张舜民

天际云帆百尺开,广西移去广东回。tiān jì yún fān bǎi chǐ kāi,guǎng xī yí qù guǎng dōng huí。
未成老大归朝计,且喜平安出岭来。wèi chéng lǎo dà guī cháo jì,qiě xǐ píng ān chū lǐng lái。
竹马共迎新使节,松斋暗锁旧莓苔。zhú mǎ gòng yíng xīn shǐ jié,sōng zhāi àn suǒ jiù méi tái。
回思托荫无多日,早至潇湘欲重陪。huí sī tuō yīn wú duō rì,zǎo zhì xiāo xiāng yù zhòng péi。

长沙遇雪赠何待制二首

张舜民

初过湖南正惨悽,朔风边雪远相随。chū guò hú nán zhèng cǎn qī,shuò fēng biān xuě yuǎn xiāng suí。
林欺橘柚看零落,岸拆蒹葭倚倒垂。lín qī jú yòu kàn líng luò,àn chāi jiān jiā yǐ dào chuí。
可是辋川真入画,须教梁苑遍题诗。kě shì wǎng chuān zhēn rù huà,xū jiào liáng yuàn biàn tí shī。
莫言北客都无有,且与湘人当土宜。mò yán běi kè dōu wú yǒu,qiě yǔ xiāng rén dāng tǔ yí。

长沙遇雪赠何待制二首

张舜民

由来地气本无天,致感中和报有年。yóu lái dì qì běn wú tiān,zhì gǎn zhōng hé bào yǒu nián。
拂槛穿帘初学舞,萦风带雨不成团。fú kǎn chuān lián chū xué wǔ,yíng fēng dài yǔ bù chéng tuán。
清光并入书仙府,寒色偏留逐客船。qīng guāng bìng rù shū xiān fǔ,hán sè piān liú zhú kè chuán。
老杜题诗曾有乞,漂零今昔路人怜。lǎo dù tí shī céng yǒu qǐ,piāo líng jīn xī lù rén lián。

同刘贡甫学士登石鼓合江亭一首

张舜民

乘兴俄成石鼓游,可堪摇落楚江秋。chéng xīng é chéng shí gǔ yóu,kě kān yáo luò chǔ jiāng qiū。
岩中名字今何在,亭下潇湘古亦愁。yán zhōng míng zì jīn hé zài,tíng xià xiāo xiāng gǔ yì chóu。
万里再惊金马客,一家重上木兰舟。wàn lǐ zài jīng jīn mǎ kè,yī jiā zhòng shàng mù lán zhōu。
却令二水知人意,合势相邀向北流。què lìng èr shuǐ zhī rén yì,hé shì xiāng yāo xiàng běi liú。

舟行湘岸见早梅盛开

张舜民

江上篱边见早梅,天寒地暖数枝开。jiāng shàng lí biān jiàn zǎo méi,tiān hán dì nuǎn shù zhī kāi。
为怜北客漂流远,偷报东君信息回。wèi lián běi kè piāo liú yuǎn,tōu bào dōng jūn xìn xī huí。
香气轻于新酿熟,襟怀重似故人来。xiāng qì qīng yú xīn niàng shú,jīn huái zhòng shì gù rén lái。
舟中莫问无兼有,急急呼儿贳酒杯。zhōu zhōng mò wèn wú jiān yǒu,jí jí hū ér shì jiǔ bēi。

再过黄州苏子瞻东坡雪堂因书即事题于武昌王叟斋扉

张舜民

欹帆侧柂岭边归,重过东坡叩竹扉。yī fān cè yí lǐng biān guī,zhòng guò dōng pō kòu zhú fēi。
床坐凝尘风自扫,江山无主燕空飞。chuáng zuò níng chén fēng zì sǎo,jiāng shān wú zhǔ yàn kōng fēi。
门前桃李添新径,井畔梧桐长旧围。mén qián táo lǐ tiān xīn jìng,jǐng pàn wú tóng zhǎng jiù wéi。
好在江南王钓叟,为君时复晒渔衣。hǎo zài jiāng nán wáng diào sǒu,wèi jūn shí fù shài yú yī。

洒然堂

张舜民

何必彷徉水石间,听君言话已孱颜。hé bì páng yáng shuǐ shí jiān,tīng jūn yán huà yǐ càn yán。
三湘尽处犹逢竹,五岭回时却见山。sān xiāng jǐn chù yóu féng zhú,wǔ lǐng huí shí què jiàn shān。
吏案总教如雁进,灵源我且似鸥闲。lì àn zǒng jiào rú yàn jìn,líng yuán wǒ qiě shì ōu xián。
天边猿鹤皆相识,惟欠携筇日往还。tiān biān yuán hè jiē xiāng shí,wéi qiàn xié qióng rì wǎng hái。

壬戌孙览右司同年以诗见寄用韵和酬

张舜民

孙郎卧省正当年,曾奏嘉谋玉扆边。sūn láng wò shěng zhèng dāng nián,céng zòu jiā móu yù yǐ biān。
事契且论龙虎榜,行藏休问孝廉船。shì qì qiě lùn lóng hǔ bǎng,xíng cáng xiū wèn xiào lián chuán。
从军脱略矜横槊,御魅迁流喜执鞭。cóng jūn tuō lüè jīn héng shuò,yù mèi qiān liú xǐ zhí biān。
莫怪子云知遇晚,勒铭终欲上燕然。mò guài zi yún zhī yù wǎn,lēi míng zhōng yù shàng yàn rán。

过山阳有怀

张舜民

山阳过处苦匆匆,想见平生水陆冲。shān yáng guò chù kǔ cōng cōng,xiǎng jiàn píng shēng shuǐ lù chōng。
但有酒杯浮绿蚁,却无赋笔写游龙。dàn yǒu jiǔ bēi fú lǜ yǐ,què wú fù bǐ xiě yóu lóng。
江湖风浪三千里,京国莺花一万重。jiāng hú fēng làng sān qiān lǐ,jīng guó yīng huā yī wàn zhòng。
他日君恩容北首,故人能作复从容。tā rì jūn ēn róng běi shǒu,gù rén néng zuò fù cóng róng。

书薛绍彭诗编

张舜民

白杨宿草几离披,忽对遗编动永思。bái yáng sù cǎo jǐ lí pī,hū duì yí biān dòng yǒng sī。
棠棣先凋空浩叹,图书不展已多时。táng dì xiān diāo kōng hào tàn,tú shū bù zhǎn yǐ duō shí。
岂唯独负游山约,何意重看送我诗。qǐ wéi dú fù yóu shān yuē,hé yì zhòng kàn sòng wǒ shī。
今日山翁悲复喜,薛家门里有孤儿。jīn rì shān wēng bēi fù xǐ,xuē jiā mén lǐ yǒu gū ér。

凌虚台

张舜民

岐山四合与台平,半露园林叶未成。qí shān sì hé yǔ tái píng,bàn lù yuán lín yè wèi chéng。
是处芳菲皆可惜,晚来风雨太无情。shì chù fāng fēi jiē kě xī,wǎn lái fēng yǔ tài wú qíng。
山川不改秦云色,宫室长悬陇水声。shān chuān bù gǎi qín yún sè,gōng shì zhǎng xuán lǒng shuǐ shēng。
唯有故园终不见,仓庚黄鸟向人鸣。wéi yǒu gù yuán zhōng bù jiàn,cāng gēng huáng niǎo xiàng rén míng。

原州赠王补之洛苑同年

张舜民

汴上相从又几星,尚淹符竹守临泾。biàn shàng xiāng cóng yòu jǐ xīng,shàng yān fú zhú shǒu lín jīng。
不须怪我头添白,且喜逢君眼暂青。bù xū guài wǒ tóu tiān bái,qiě xǐ féng jūn yǎn zàn qīng。
旧任再游空寂寞,同年屈数半凋零。jiù rèn zài yóu kōng jì mò,tóng nián qū shù bàn diāo líng。
何当展尽平边策,图使秦民得敉宁。hé dāng zhǎn jǐn píng biān cè,tú shǐ qín mín dé mǐ níng。
1971234567»