古诗词

张舜民

送章质夫同年

张舜民

同年事契最知名,众谓朝廷得老成。tóng nián shì qì zuì zhī míng,zhòng wèi cháo tíng dé lǎo chéng。
感慨共论平昔事,蹉跎还累故人情。gǎn kǎi gòng lùn píng xī shì,cuō tuó hái lèi gù rén qíng。
节旄落尽髭仍黑,髀肉消残宠未惊。jié máo luò jǐn zī réng hēi,bì ròu xiāo cán chǒng wèi jīng。
若过函关须北望,皑然依复俟河清。ruò guò hán guān xū běi wàng,ái rán yī fù qí hé qīng。

九日和检法登高之作

张舜民

重阳何处可登临,独有条山可共寻。zhòng yáng hé chù kě dēng lín,dú yǒu tiáo shān kě gòng xún。
世上几人能到此,樽前万事莫相侵。shì shàng jǐ rén néng dào cǐ,zūn qián wàn shì mò xiāng qīn。
溪风猎猎频吹帽,菊蕊纷纷易满襟。xī fēng liè liè pín chuī mào,jú ruǐ fēn fēn yì mǎn jīn。
莫为嘉辰须索醉,也须随分惜光阴。mò wèi jiā chén xū suǒ zuì,yě xū suí fēn xī guāng yīn。

和人岁暮书怀

张舜民

星回律变数将终,二十年前此邑中。xīng huí lǜ biàn shù jiāng zhōng,èr shí nián qián cǐ yì zhōng。
天令尚随新岁改,人颜那得旧时红。tiān lìng shàng suí xīn suì gǎi,rén yán nà dé jiù shí hóng。
家无妻妾仍多难,腹有诗书可屡空。jiā wú qī qiè réng duō nán,fù yǒu shī shū kě lǚ kōng。
莫笑郑人欺子产,到头留得惠民功。mò xiào zhèng rén qī zi chǎn,dào tóu liú dé huì mín gōng。

至瀛州小雪贻蒋颍叔

张舜民

梁苑瑶池醉梦阑,忽随北客度燕山。liáng yuàn yáo chí zuì mèng lán,hū suí běi kè dù yàn shān。
马头点缀飞才密,日脚微明意尚悭。mǎ tóu diǎn zhuì fēi cái mì,rì jiǎo wēi míng yì shàng qiān。
疏布久抛南海上,貂裘初袭两河间。shū bù jiǔ pāo nán hǎi shàng,diāo qiú chū xí liǎng hé jiān。
好留幕府陪樽俎,刚被行人不放闲。hǎo liú mù fǔ péi zūn zǔ,gāng bèi xíng rén bù fàng xián。

十月十九日诸讲官晨趋迩英前夕初雪沾洽寻有旨权住讲一日既而同子开内翰正夫侍郎元功舍人少伫资善一饫而出诸公嘉其景而被上恩乃谓衰薄不可无作聊书长句深愧斐然

张舜民

西风拔地夜飘霙,天惠胪传讲暂停。xī fēng bá dì yè piāo yīng,tiān huì lú chuán jiǎng zàn tíng。
病眼昏花逋读史,高谈快论阻横经。bìng yǎn hūn huā bū dú shǐ,gāo tán kuài lùn zǔ héng jīng。
御沟容与冰初合,苑柳扶疏叶未零。yù gōu róng yǔ bīng chū hé,yuàn liǔ fú shū yè wèi líng。
可是太平占上瑞,衰才殊不解丹青。kě shì tài píng zhàn shàng ruì,shuāi cái shū bù jiě dān qīng。

部役书怀

张舜民

近市铜章泊近郊,炯无尘虑挂秋毫。jìn shì tóng zhāng pō jìn jiāo,jiǒng wú chén lǜ guà qiū háo。
含宏品汇知天大,照鉴容光仰日高。hán hóng pǐn huì zhī tiān dà,zhào jiàn róng guāng yǎng rì gāo。
匝舍柔桑围幄幕,弄风新麦泛波涛。zā shě róu sāng wéi wò mù,nòng fēng xīn mài fàn bō tāo。
巷歌野哭应听取,珍重吾家制锦刀。xiàng gē yě kū yīng tīng qǔ,zhēn zhòng wú jiā zhì jǐn dāo。

还卷答徐长官

张舜民

才士生平多薄命,文章自昔少知音。cái shì shēng píng duō báo mìng,wén zhāng zì xī shǎo zhī yīn。
增添行李妨为客,搜搅肝肠枉用心。zēng tiān xíng lǐ fáng wèi kè,sōu jiǎo gān cháng wǎng yòng xīn。
高阁书存终覆瓿,长门赋丽偶遗金。gāo gé shū cún zhōng fù bù,zhǎng mén fù lì ǒu yí jīn。
云台幸有功名望,何必孜孜泥古今。yún tái xìng yǒu gōng míng wàng,hé bì zī zī ní gǔ jīn。

和答还卷

张舜民

屈宋功成道不传,后来鸡犬各登仙。qū sòng gōng chéng dào bù chuán,hòu lái jī quǎn gè dēng xiān。
留连光景随时俗,盗窃声名至暮年。liú lián guāng jǐng suí shí sú,dào qiè shēng míng zhì mù nián。
陷没李陵因北伐,漂流杜甫为南迁。xiàn méi lǐ líng yīn běi fá,piāo liú dù fǔ wèi nán qiān。
耒阳郴口今吾在,谁与诛茅屋数椽。lěi yáng chēn kǒu jīn wú zài,shuí yǔ zhū máo wū shù chuán。

和陈宪章蜡梅

张舜民

黄宫暖律暗相催,腊后春前见蜡梅。huáng gōng nuǎn lǜ àn xiāng cuī,là hòu chūn qián jiàn là méi。
青帝不知无蝶至,黄华先赏有蜂来。qīng dì bù zhī wú dié zhì,huáng huá xiān shǎng yǒu fēng lái。
风飘嫩蕊添莺羽,雪驾寒香入酒杯。fēng piāo nèn ruǐ tiān yīng yǔ,xuě jià hán xiāng rù jiǔ bēi。
尽道此花居第一,如何更有百花开。jǐn dào cǐ huā jū dì yī,rú hé gèng yǒu bǎi huā kāi。

裴纶著作见期行日延宿所居既至而裴已行因书寄此

张舜民

都城人事日烹煎,跳出都门意已仙。dōu chéng rén shì rì pēng jiān,tiào chū dōu mén yì yǐ xiān。
摩诘旧闻空一室,祖生何事忽先鞭。mó jí jiù wén kōng yī shì,zǔ shēng hé shì hū xiān biān。
尘埃马上同看月,絺绤风中共听蝉。chén āi mǎ shàng tóng kàn yuè,chī xì fēng zhōng gòng tīng chán。
我复西还君北去,箕山颍水自萧然。wǒ fù xī hái jūn běi qù,jī shān yǐng shuǐ zì xiāo rán。

送辛著作罢荣河

张舜民

常笑三闾老大夫,枉将憔悴付江鱼。cháng xiào sān lǘ lǎo dà fū,wǎng jiāng qiáo cuì fù jiāng yú。
为儒须较身名重,入仕先将喜愠除。wèi rú xū jiào shēn míng zhòng,rù shì xiān jiāng xǐ yùn chú。
莫顾他门堪炙手,且教我腹可回车。mò gù tā mén kān zhì shǒu,qiě jiào wǒ fù kě huí chē。
此行愧乏琼瑶赠,聊比诗人一束刍。cǐ xíng kuì fá qióng yáo zèng,liáo bǐ shī rén yī shù chú。

秋晚三首

张舜民

久雨秋深对晚晴,近山昏黑远山明。jiǔ yǔ qiū shēn duì wǎn qíng,jìn shān hūn hēi yuǎn shān míng。
滩头艇子排行系,水底鱼儿作队行。tān tóu tǐng zi pái xíng xì,shuǐ dǐ yú ér zuò duì xíng。
衰柳带风犹喜舞,残蝉送日尚能鸣。shuāi liǔ dài fēng yóu xǐ wǔ,cán chán sòng rì shàng néng míng。
角冠藜杖何为者,独向溪边忘姓名。jiǎo guān lí zhàng hé wèi zhě,dú xiàng xī biān wàng xìng míng。

秋晚三首

张舜民

官事私忧总不论,每于楼上到黄昏。guān shì sī yōu zǒng bù lùn,měi yú lóu shàng dào huáng hūn。
江城日暮须吹角,野寺僧归自掩门。jiāng chéng rì mù xū chuī jiǎo,yě sì sēng guī zì yǎn mén。
秋晚山川多草木,年丰场圃足鸡㹠。qiū wǎn shān chuān duō cǎo mù,nián fēng chǎng pǔ zú jī tún。
人生几有渊明乐,稚子迎门酒满樽。rén shēng jǐ yǒu yuān míng lè,zhì zi yíng mén jiǔ mǎn zūn。

秋晚三首

张舜民

谁把霜林染得红,更栽绿竹与长松。shuí bǎ shuāng lín rǎn dé hóng,gèng zāi lǜ zhú yǔ zhǎng sōng。
家家白酒连宵醉,处处新禾彻夜舂。jiā jiā bái jiǔ lián xiāo zuì,chù chù xīn hé chè yè chōng。
半落园林悬橘柚,低回门巷映芙蓉。bàn luò yuán lín xuán jú yòu,dī huí mén xiàng yìng fú róng。
沙鸥性在终难狎,只解沙头印脚踪。shā ōu xìng zài zhōng nán xiá,zhǐ jiě shā tóu yìn jiǎo zōng。

题三水县舍左几著作

张舜民

还乡去日正迟迟,枉道相过慰所思。hái xiāng qù rì zhèng chí chí,wǎng dào xiāng guò wèi suǒ sī。
历国聘君良自苦,敝衣怀组欲谁欺。lì guó pìn jūn liáng zì kǔ,bì yī huái zǔ yù shuí qī。
白杨叶上三更雨,黄菊风前一酒卮。bái yáng yè shàng sān gèng yǔ,huáng jú fēng qián yī jiǔ zhī。
莫道相逢是容易,与君头鬓各丝丝。mò dào xiāng féng shì róng yì,yǔ jūn tóu bìn gè sī sī。

中宫致斋

张舜民

重重绛阙隐琳房,落絮飞花日正长。zhòng zhòng jiàng quē yǐn lín fáng,luò xù fēi huā rì zhèng zhǎng。
著作未谙青琐闼,祠官还伴紫微郎。zhù zuò wèi ān qīng suǒ tà,cí guān hái bàn zǐ wēi láng。
林藏鹎鴂随莺转,风引酴醾助酒香。lín cáng bēi jué suí yīng zhuǎn,fēng yǐn tú mí zhù jiǔ xiāng。
十载京城倦游客,不知身世在何乡。shí zài jīng chéng juàn yóu kè,bù zhī shēn shì zài hé xiāng。

吕子固小女哀辞

张舜民

伯道无儿可典刑,中郎有女最聪明。bó dào wú ér kě diǎn xíng,zhōng láng yǒu nǚ zuì cōng míng。
季拿却返商山葬,阿软空留洛下情。jì ná què fǎn shāng shān zàng,ā ruǎn kōng liú luò xià qíng。
令祖六男皆磊落,名孙一女又凋零。lìng zǔ liù nán jiē lěi luò,míng sūn yī nǚ yòu diāo líng。
茫茫此理终难问,忍听人间哭子声。máng máng cǐ lǐ zhōng nán wèn,rěn tīng rén jiān kū zi shēng。

双松堂

张舜民

叹息前人布政优,手栽松竹助清幽。tàn xī qián rén bù zhèng yōu,shǒu zāi sōng zhú zhù qīng yōu。
当年拨土人何在,今日捎云势未休。dāng nián bō tǔ rén hé zài,jīn rì shāo yún shì wèi xiū。
直干几排雷雨怒,细声常伴管弦愁。zhí gàn jǐ pái léi yǔ nù,xì shēng cháng bàn guǎn xián chóu。
若为唤起王摩诘,画个浮休倚白头。ruò wèi huàn qǐ wáng mó jí,huà gè fú xiū yǐ bái tóu。

赐资治通鉴呈范淳父学士

张舜民

通鉴初成赐近臣,不遗疏贱布恩均。tōng jiàn chū chéng cì jìn chén,bù yí shū jiàn bù ēn jūn。
我投淮水五千里,君滞周南二十春。wǒ tóu huái shuǐ wǔ qiān lǐ,jūn zhì zhōu nán èr shí chūn。
东观汗青身是梦,西宫削稿事如新。dōng guān hàn qīng shēn shì mèng,xī gōng xuē gǎo shì rú xīn。
细思当日修书者,只有三人今一人。xì sī dāng rì xiū shū zhě,zhǐ yǒu sān rén jīn yī rén。

邓正字宅见刘明复所画麓山秋景

张舜民

洛阳才子见长沙,自识中丹鬓未华。luò yáng cái zi jiàn zhǎng shā,zì shí zhōng dān bìn wèi huá。
文武才全皆不试,丹青笔妙更谁加。wén wǔ cái quán jiē bù shì,dān qīng bǐ miào gèng shuí jiā。
老杉列在堂皇上,小景将归学士家。lǎo shān liè zài táng huáng shàng,xiǎo jǐng jiāng guī xué shì jiā。
我有故山常自写,免教魂梦落天涯。wǒ yǒu gù shān cháng zì xiě,miǎn jiào hún mèng luò tiān yá。