古诗词

李觏

晓角

李觏

肠断城头画角声,灯青月黑酒微醒。cháng duàn chéng tóu huà jiǎo shēng,dēng qīng yuè hēi jiǔ wēi xǐng。
浓香梦里谁曾管,只有离人夜夜听。nóng xiāng mèng lǐ shuí céng guǎn,zhǐ yǒu lí rén yè yè tīng。

送丁正臣

李觏

铅椠辛勤四十年,抟风不上鬓霜寒。qiān qiàn xīn qín sì shí nián,tuán fēng bù shàng bìn shuāng hán。
朱门何处是知己,短褐空瓢行路难。zhū mén hé chù shì zhī jǐ,duǎn hè kōng piáo xíng lù nán。

惜才

李觏

子云辞赋似相如,自说雕虫异壮夫。zi yún cí fù shì xiāng rú,zì shuō diāo chóng yì zhuàng fū。
何事犬羊夸质素,患他人爱著貂狐。hé shì quǎn yáng kuā zhì sù,huàn tā rén ài zhù diāo hú。

登越山

李觏

腊后梅花破碎香,望中情地转凄凉。là hòu méi huā pò suì xiāng,wàng zhōng qíng dì zhuǎn qī liáng。
游山只道寻高处,高处何曾见故乡。yóu shān zhǐ dào xún gāo chù,gāo chù hé céng jiàn gù xiāng。

送古山人

李觏

喜闻吉事怕闻凶,天下人心处处同。xǐ wén jí shì pà wén xiōng,tiān xià rén xīn chù chù tóng。
乍出山来言语拙,莫将刺字谒王公。zhà chū shān lái yán yǔ zhuō,mò jiāng cì zì yè wáng gōng。

送毗师西游

李觏

望望王城十二门,青山行尽入红尘。wàng wàng wáng chéng shí èr mén,qīng shān xíng jǐn rù hóng chén。
近来富贵皆天与,到处应多问命人。jìn lái fù guì jiē tiān yǔ,dào chù yīng duō wèn mìng rén。

酬陈屯田途中所寄

李觏

封豕长蛇战岭南,何人肉食不怀惭。fēng shǐ zhǎng shé zhàn lǐng nán,hé rén ròu shí bù huái cán。
只今唯有高眠好,风弄松声水溅庵。zhǐ jīn wéi yǒu gāo mián hǎo,fēng nòng sōng shēng shuǐ jiàn ān。

正月二十日俗号天穿日以煎饼置屋上谓之补天感而为诗

李觏

娲皇没后几多年,夏伏冬愆任自然。wā huáng méi hòu jǐ duō nián,xià fú dōng qiān rèn zì rán。
只有人间闲妇女,一枚煎饼补天穿。zhǐ yǒu rén jiān xián fù nǚ,yī méi jiān bǐng bǔ tiān chuān。

送春寄呈祖袁州二首

李觏

去年春尽在宜春,醉送东风泪满巾。qù nián chūn jǐn zài yí chūn,zuì sòng dōng fēng lèi mǎn jīn。
今日春归倍惆怅,相逢不是去年人。jīn rì chūn guī bèi chóu chàng,xiāng féng bù shì qù nián rén。

送春寄呈祖袁州二首

李觏

东君此去几时来,雪里梅根待暖回。dōng jūn cǐ qù jǐ shí lái,xuě lǐ méi gēn dài nuǎn huí。
莫似仙家寥落甚,蟠桃千岁始重开。mò shì xiān jiā liáo luò shén,pán táo qiān suì shǐ zhòng kāi。

送薛经

李觏

多能未必有相知,况是东南义士稀。duō néng wèi bì yǒu xiāng zhī,kuàng shì dōng nán yì shì xī。
京洛路长何日到,风尘依旧化人衣。jīng luò lù zhǎng hé rì dào,fēng chén yī jiù huà rén yī。

书景云轩壁

李觏

二江斜入似娥眉,尽日凭高把酒卮。èr jiāng xié rù shì é méi,jǐn rì píng gāo bǎ jiǔ zhī。
贫贱别应无好处,猛忙中是我闲时。pín jiàn bié yīng wú hǎo chù,měng máng zhōng shì wǒ xián shí。

因游华子岗题麻源壁

李觏

平生犹未识红泉,今日才游石磴边。píng shēng yóu wèi shí hóng quán,jīn rì cái yóu shí dèng biān。
宿雨半晴秋草湿,困来无处可闲眠。sù yǔ bàn qíng qiū cǎo shī,kùn lái wú chù kě xián mián。

僧志月碧云轩改为景云轩因书二首

李觏

长见江淹杂体诗,碧云非是惠休词。zhǎng jiàn jiāng yān zá tǐ shī,bì yún fēi shì huì xiū cí。
试言日暮佳人怨,何事高僧却得知。shì yán rì mù jiā rén yuàn,hé shì gāo sēng què dé zhī。

僧志月碧云轩改为景云轩因书二首

李觏

景云持律冠当年,遗迹虽沈古寺存。jǐng yún chí lǜ guān dāng nián,yí jì suī shěn gǔ sì cún。
释子若能精进去,便应题作景云轩。shì zi ruò néng jīng jìn qù,biàn yīng tí zuò jǐng yún xuān。

书楼夏晚

李觏

地僻无他管,楼危有剩凉。dì pì wú tā guǎn,lóu wēi yǒu shèng liáng。
远流通越派,残日共秦光。yuǎn liú tōng yuè pài,cán rì gòng qín guāng。
鸟道顽云黑,人家病叶黄。niǎo dào wán yún hēi,rén jiā bìng yè huáng。
高情梦箕颍,闲景画潇湘。gāo qíng mèng jī yǐng,xián jǐng huà xiāo xiāng。
山药香多桂,渔歌浊少商。shān yào xiāng duō guì,yú gē zhuó shǎo shāng。
太平知可喜,何者是簪裳。tài píng zhī kě xǐ,hé zhě shì zān shang。

小杉

李觏

小杉高丈馀,体直立还孤。xiǎo shān gāo zhàng yú,tǐ zhí lì hái gū。
任过千年雪,应无一节枯。rèn guò qiān nián xuě,yīng wú yī jié kū。
鬼狂从发解,龙长怕鳞粗。guǐ kuáng cóng fā jiě,lóng zhǎng pà lín cū。
怪状春宁笑,清声月所娱。guài zhuàng chūn níng xiào,qīng shēng yuè suǒ yú。
地终存古气,景合在仙图。dì zhōng cún gǔ qì,jǐng hé zài xiān tú。
不作明堂用,良工莫厚诬。bù zuò míng táng yòng,liáng gōng mò hòu wū。

乾元节群臣祝寿小人无位以诗继之

李觏

帝命当敷佑,民生有厥初。dì mìng dāng fū yòu,mín shēng yǒu jué chū。
千秋唐节日,万国禹朝车。qiān qiū táng jié rì,wàn guó yǔ cháo chē。
韶美笙镛外,需亨饮食馀。sháo měi shēng yōng wài,xū hēng yǐn shí yú。
神仙似姑射,梦想即华胥。shén xiān shì gū shè,mèng xiǎng jí huá xū。
嘉会诚难得,愚忠敢自疏。jiā huì chéng nán dé,yú zhōng gǎn zì shū。
古人谁最寿,无逸在周书。gǔ rén shuí zuì shòu,wú yì zài zhōu shū。

闷书

李觏

行行四月晦,絺绤未能裁。xíng xíng sì yuè huì,chī xì wèi néng cái。
天气疑无定,春寒恐再来。tiān qì yí wú dìng,chūn hán kǒng zài lái。
袭衣从汗浃,交扇取风回。xí yī cóng hàn jiā,jiāo shàn qǔ fēng huí。
野秀深成黑,炉薰冷作媒。yě xiù shēn chéng hēi,lú xūn lěng zuò méi。
年高情已淡,俗薄意多猜。nián gāo qíng yǐ dàn,sú báo yì duō cāi。
李杜今何在,芳樽谁与开。lǐ dù jīn hé zài,fāng zūn shuí yǔ kāi。

同徐殿丞游麻姑山陈屯田闻之以诗见寄次韵第一首

李觏

良友嗟尘网,相期物外游。liáng yǒu jiē chén wǎng,xiāng qī wù wài yóu。
求珠非赤水,不死是丹丘。qiú zhū fēi chì shuǐ,bù sǐ shì dān qiū。
机上麟交擗,樽中蚁乱浮。jī shàng lín jiāo pǐ,zūn zhōng yǐ luàn fú。
仙家一度醉,人世几千秋。xiān jiā yī dù zuì,rén shì jǐ qiān qiū。
药气多留鼎,茶香细出瓯。yào qì duō liú dǐng,chá xiāng xì chū ōu。
尧人方旷荡,容易学巢由。yáo rén fāng kuàng dàng,róng yì xué cháo yóu。