古诗词

李觏

闻喜鹊

李觏

翩翩者鹊何品流,羽毛白黑林之幽。piān piān zhě què hé pǐn liú,yǔ máo bái hēi lín zhī yōu。
生平智力可料度,有巢往往输鸣鸠。shēng píng zhì lì kě liào dù,yǒu cháo wǎng wǎng shū míng jiū。
天然却会报人喜,愚儿幼妇唯尔求。tiān rán què huì bào rén xǐ,yú ér yòu fù wéi ěr qiú。
万声千噪几曾验,闻者终是轩眉头。wàn shēng qiān zào jǐ céng yàn,wén zhě zhōng shì xuān méi tóu。
从来乌鸟爱反哺,孝慈情性谁可俦。cóng lái wū niǎo ài fǎn bǔ,xiào cí qíng xìng shuí kě chóu。
其间于事最先见,告人凶祸令人忧。qí jiān yú shì zuì xiān jiàn,gào rén xiōng huò lìng rén yōu。
忧时不肯自修饰,祷请神鬼争啾啾。yōu shí bù kěn zì xiū shì,dǎo qǐng shén guǐ zhēng jiū jiū。
告之愈验愈见恶,共云灾患鸦之由。gào zhī yù yàn yù jiàn è,gòng yún zāi huàn yā zhī yóu。
弹丸瓦石相驱逐,名园佳树难依投。dàn wán wǎ shí xiāng qū zhú,míng yuán jiā shù nán yī tóu。
忠言逆耳世罕用,属镂曾割伍员喉。zhōng yán nì ěr shì hǎn yòng,shǔ lòu céng gē wǔ yuán hóu。
莫笑后来司马公,事事称好真良谋。mò xiào hòu lái sī mǎ gōng,shì shì chēng hǎo zhēn liáng móu。

解汤延祖字

李觏

仲尼作经授曾子,明稽至孝之终始。zhòng ní zuò jīng shòu céng zi,míng jī zhì xiào zhī zhōng shǐ。
始于事亲终立身,以是扬名于后世。shǐ yú shì qīn zhōng lì shēn,yǐ shì yáng míng yú hòu shì。
大雅有言念尔祖,述修其德乃为美。dà yǎ yǒu yán niàn ěr zǔ,shù xiū qí dé nǎi wèi měi。
圣训昭昭十八章,写之琬琰千馀岁。shèng xùn zhāo zhāo shí bā zhāng,xiě zhī wǎn yǎn qiān yú suì。
汤生本由义方教,石磨沙荡求成器。tāng shēng běn yóu yì fāng jiào,shí mó shā dàng qiú chéng qì。
其名延祖有意哉,吾以子立为之字。qí míng yán zǔ yǒu yì zāi,wú yǐ zi lì wèi zhī zì。
立身之道将何如,非曰凡人富与贵。lì shēn zhī dào jiāng hé rú,fēi yuē fán rén fù yǔ guì。
不贤而位何能为,蝇虫岂不披红紫。bù xián ér wèi hé néng wèi,yíng chóng qǐ bù pī hóng zǐ。
周公亦人舜亦人,口衔日月坐天际。zhōu gōng yì rén shùn yì rén,kǒu xián rì yuè zuò tiān jì。
勖哉见善勿迟疑,往往后生诚可畏。xù zāi jiàn shàn wù chí yí,wǎng wǎng hòu shēng chéng kě wèi。

戚夫人

李觏

百子池头一曲春,君恩和泪落埃尘。bǎi zi chí tóu yī qū chūn,jūn ēn hé lèi luò āi chén。
当时应恨秦皇帝,不杀南山皓首人。dāng shí yīng hèn qín huáng dì,bù shā nán shān hào shǒu rén。
263«891011121314