古诗词

李觏

匈奴传

李觏

汉家经武意如何,也信狼心欲偃戈。hàn jiā jīng wǔ yì rú hé,yě xìn láng xīn yù yǎn gē。
岂是虏庭佳丽少,自缘婚礼货财多。qǐ shì lǔ tíng jiā lì shǎo,zì yuán hūn lǐ huò cái duō。
女从宗室方抡择,赋出齐民更刮摩。nǚ cóng zōng shì fāng lūn zé,fù chū qí mín gèng guā mó。
若向大臣求侄媵,当时谁肯议通和。ruò xiàng dà chén qiú zhí yìng,dāng shí shuí kěn yì tōng hé。

忠武侯

李觏

齐霸燕强旧有基,当年管乐易为奇。qí bà yàn qiáng jiù yǒu jī,dāng nián guǎn lè yì wèi qí。
何如新野羁栖后,正值曹公挟帝时。hé rú xīn yě jī qī hòu,zhèng zhí cáo gōng xié dì shí。
指画二州收汉烬,安排八阵与天期。zhǐ huà èr zhōu shōu hàn jìn,ān pái bā zhèn yǔ tiān qī。
才高命短虽无奈,犹胜隆中世不知。cái gāo mìng duǎn suī wú nài,yóu shèng lóng zhōng shì bù zhī。

次韵答陈殿丞见寄

李觏

颠倒江湖二十春,干时的是妄庸人。diān dào jiāng hú èr shí chūn,gàn shí de shì wàng yōng rén。
先容不肯收蟠木,高足无从得要津。xiān róng bù kěn shōu pán mù,gāo zú wú cóng dé yào jīn。
众与善名酬苦志,莫将吟味养闲身。zhòng yǔ shàn míng chóu kǔ zhì,mò jiāng yín wèi yǎng xián shēn。
食田饮井知谁力,下有骄儿上有亲。shí tián yǐn jǐng zhī shuí lì,xià yǒu jiāo ér shàng yǒu qīn。

赠韩侍禁

李觏

阀阅山西旧将家,一官沦落向天涯。fá yuè shān xī jiù jiāng jiā,yī guān lún luò xiàng tiān yá。
目皮相处应难识,髀肉生来只自嗟。mù pí xiāng chù yīng nán shí,bì ròu shēng lái zhǐ zì jiē。
野囿几年饥虎豹,旱雷何日起龙蛇。yě yòu jǐ nián jī hǔ bào,hàn léi hé rì qǐ lóng shé。
吴歌楚舞时相慰,剑铗梅乾铁有花。wú gē chǔ wǔ shí xiāng wèi,jiàn jiá méi qián tiě yǒu huā。

送沈秘校

李觏

君家龙虎弟兄贤,斗酒相逢楚水边。jūn jiā lóng hǔ dì xiōng xián,dòu jiǔ xiāng féng chǔ shuǐ biān。
雨露自今荣一命,尘埃未免困三年。yǔ lù zì jīn róng yī mìng,chén āi wèi miǎn kùn sān nián。
高谈欲出稠人右,敏政当居俗吏前。gāo tán yù chū chóu rén yòu,mǐn zhèng dāng jū sú lì qián。
异日能来见逋客,麻姑碧洞古时天。yì rì néng lái jiàn bū kè,má gū bì dòng gǔ shí tiān。

寄题钱塘毛氏西湖园

李觏

昔年曾泛西湖流,君今更住西湖头。xī nián céng fàn xī hú liú,jūn jīn gèng zhù xī hú tóu。
人生多是未得往,地上有天何处求。rén shēng duō shì wèi dé wǎng,dì shàng yǒu tiān hé chù qiú。
朱楼照影钟磬晓,画船落手芙蓉秋。zhū lóu zhào yǐng zhōng qìng xiǎo,huà chuán luò shǒu fú róng qiū。
鲤鱼赤鳞应不少,待与水仙相伴游。lǐ yú chì lín yīng bù shǎo,dài yǔ shuǐ xiān xiāng bàn yóu。

自解

李觏

人生何苦要多才,百虑攒心摘不开。rén shēng hé kǔ yào duō cái,bǎi lǜ zǎn xīn zhāi bù kāi。
夜月几曾无梦处,春风只管送愁来。yè yuè jǐ céng wú mèng chù,chūn fēng zhǐ guǎn sòng chóu lái。
秃毫强会悠悠事,浮世无过满满杯。tū háo qiáng huì yōu yōu shì,fú shì wú guò mǎn mǎn bēi。
看取秦坑烟焰里,是非同作一抔灰。kàn qǔ qín kēng yān yàn lǐ,shì fēi tóng zuò yī póu huī。

不寐

李觏

四壁空空绝语声,困来终是睡难成。sì bì kōng kōng jué yǔ shēng,kùn lái zhōng shì shuì nán chéng。
孤灯要与人相背,寒漏苦教天不明。gū dēng yào yǔ rén xiāng bèi,hán lòu kǔ jiào tiān bù míng。
累月故园无信息,几般闲事恼心情。lèi yuè gù yuán wú xìn xī,jǐ bān xián shì nǎo xīn qíng。
别愁若解生华发,一夕应添一万茎。bié chóu ruò jiě shēng huá fā,yī xī yīng tiān yī wàn jīng。

韩偓集有自抚州往南城县舟行见拂水蔷薇之诗南城吾乡也因题八句

李觏

韩偓当年赴七闽,舟行过此倍凝神。hán wò dāng nián fù qī mǐn,zhōu xíng guò cǐ bèi níng shén。
江边石上知谁处,绿战红酣别是春。jiāng biān shí shàng zhī shuí chù,lǜ zhàn hóng hān bié shì chūn。
往事几多书不记,仙源依旧地无尘。wǎng shì jǐ duō shū bù jì,xiān yuán yī jiù dì wú chén。
花光柳色今何限,更有才人胜古人。huā guāng liǔ sè jīn hé xiàn,gèng yǒu cái rén shèng gǔ rén。

代书答陈次公

李觏

咄咄休休一世闲,百年都是浪悲欢。duō duō xiū xiū yī shì xián,bǎi nián dōu shì làng bēi huān。
高谈不待傍人笑,立事须知自古难。gāo tán bù dài bàng rén xiào,lì shì xū zhī zì gǔ nán。
时见老颜来鉴里,已将生计托云端。shí jiàn lǎo yán lái jiàn lǐ,yǐ jiāng shēng jì tuō yún duān。
六鳌未可挥刀斫,肯便临溪把钓竿。liù áo wèi kě huī dāo zhuó,kěn biàn lín xī bǎ diào gān。

和君赐题尧辅斋壁

李觏

书林老仙头欲斑,近日卜居吴楚间。shū lín lǎo xiān tóu yù bān,jìn rì bo jū wú chǔ jiān。
麻姑世界尽赢得,羲皇兴味先追还。má gū shì jiè jǐn yíng dé,xī huáng xīng wèi xiān zhuī hái。
川流切对夏无暑,山月出来门未关。chuān liú qiè duì xià wú shǔ,shān yuè chū lái mén wèi guān。
笑杀区区躁求者,不因贫病不曾闲。xiào shā qū qū zào qiú zhě,bù yīn pín bìng bù céng xián。

送王都曹

李觏

古木亭边夜响晨,饯壶重叠拥双轮。gǔ mù tíng biān yè xiǎng chén,jiàn hú zhòng dié yōng shuāng lún。
高文健笔科场手,白发青衫宦路人。gāo wén jiàn bǐ kē chǎng shǒu,bái fā qīng shān huàn lù rén。
十月霜风还劈面,六街尘土会欺贫。shí yuè shuāng fēng hái pī miàn,liù jiē chén tǔ huì qī pín。
麻源碧涧神仙地,早晚归来伴隐沦。má yuán bì jiàn shén xiān dì,zǎo wǎn guī lái bàn yǐn lún。

送危太博

李觏

一片灵台众共知,宦途宁肯避危机。yī piàn líng tái zhòng gòng zhī,huàn tú níng kěn bì wēi jī。
至诚似有神明助,尽室初从瘴海归。zhì chéng shì yǒu shén míng zhù,jǐn shì chū cóng zhàng hǎi guī。
烈火岂能伤美宝,覆盆终是见炎晖。liè huǒ qǐ néng shāng měi bǎo,fù pén zhōng shì jiàn yán huī。
人生未出功名外,多少京尘待染衣。rén shēng wèi chū gōng míng wài,duō shǎo jīng chén dài rǎn yī。

题虞侍禁山亭

李觏

岭上櫩楹缔构新,我来登望倍凝神。lǐng shàng yán yíng dì gòu xīn,wǒ lái dēng wàng bèi níng shén。
可怜韬略真名将,犹与溪山作主人。kě lián tāo lüè zhēn míng jiāng,yóu yǔ xī shān zuò zhǔ rén。
会把松心欺过雪,更凭花萼占留春。huì bǎ sōng xīn qī guò xuě,gèng píng huā è zhàn liú chūn。
江南风物虽佳丽,争奈燕然有虏尘。jiāng nán fēng wù suī jiā lì,zhēng nài yàn rán yǒu lǔ chén。

君锡宰寿春

李觏

沦落多愁笑不成,水边还是送君行。lún luò duō chóu xiào bù chéng,shuǐ biān hái shì sòng jūn xíng。
官为令长前程好,地近乡关喜气生。guān wèi lìng zhǎng qián chéng hǎo,dì jìn xiāng guān xǐ qì shēng。
百里有人观惠术,三年唯我见交情。bǎi lǐ yǒu rén guān huì shù,sān nián wéi wǒ jiàn jiāo qíng。
山中后夜思贤处,风月犹应似旧清。shān zhōng hòu yè sī xián chù,fēng yuè yóu yīng shì jiù qīng。

钱寺丞知白州

李觏

大邑歌谣日尚新,忽惊千骑拥行尘。dà yì gē yáo rì shàng xīn,hū jīng qiān qí yōng xíng chén。
宦游莫叹登长道,天意先教福远人。huàn yóu mò tàn dēng zhǎng dào,tiān yì xiān jiào fú yuǎn rén。
城在海隅门少客,地钟阳气景常春。chéng zài hǎi yú mén shǎo kè,dì zhōng yáng qì jǐng cháng chūn。
政成不患无知己,按察当今正直臣。zhèng chéng bù huàn wú zhī jǐ,àn chá dāng jīn zhèng zhí chén。

次韵答史太博

李觏

驿使将诗访远山,发函宁暇正衣冠。yì shǐ jiāng shī fǎng yuǎn shān,fā hán níng xiá zhèng yī guān。
秦城未割难论价,燕谷才吹已不寒。qín chéng wèi gē nán lùn jià,yàn gǔ cái chuī yǐ bù hán。
占毕有心忘老至,惰农无罚贺恩宽。zhàn bì yǒu xīn wàng lǎo zhì,duò nóng wú fá hè ēn kuān。
一枝数粒唯知分,岂是明时学考槃。yī zhī shù lì wéi zhī fēn,qǐ shì míng shí xué kǎo pán。

李觏

一蜕嚣尘向此生,柳枯槐老正伤情。yī tuì xiāo chén xiàng cǐ shēng,liǔ kū huái lǎo zhèng shāng qíng。
高吟尽日知谁听,零露充肠且独清。gāo yín jǐn rì zhī shuí tīng,líng lù chōng cháng qiě dú qīng。
螳斧不劳阴致害,貂冠犹可共传名。táng fǔ bù láo yīn zhì hài,diāo guān yóu kě gòng chuán míng。
骚人若有遗魂在,应放冤声伴尔鸣。sāo rén ruò yǒu yí hún zài,yīng fàng yuān shēng bàn ěr míng。

寄史屯田

李觏

秀汝清旴数舍中,系匏名谒竟难通。xiù rǔ qīng xū shù shě zhōng,xì páo míng yè jìng nán tōng。
只知俗吏隆官业,不意高文有古风。zhǐ zhī sú lì lóng guān yè,bù yì gāo wén yǒu gǔ fēng。
朝请待趍天屏北,家园归省浙江东。cháo qǐng dài chí tiān píng běi,jiā yuán guī shěng zhè jiāng dōng。
远民利害闻应熟,早晚嘉谋沃舜聪。yuǎn mín lì hài wén yīng shú,zǎo wǎn jiā móu wò shùn cōng。

答丘寺丞示月蚀诗

李觏

一夜吟公月蚀诗,睡魔惊走醉魂飞。yī yè yín gōng yuè shí shī,shuì mó jīng zǒu zuì hún fēi。
如将混沌重区别,要使君臣有等威。rú jiāng hùn dùn zhòng qū bié,yào shǐ jūn chén yǒu děng wēi。
天道至高全指掌,古人虽死合知非。tiān dào zhì gāo quán zhǐ zhǎng,gǔ rén suī sǐ hé zhī fēi。
相思无计能相见,何日轩车向北归。xiāng sī wú jì néng xiāng jiàn,hé rì xuān chē xiàng běi guī。