古诗词

尤袤

德翁有诗再用前韵三首

尤袤

立马黄昏绕曲池,几回踏雪问南枝。lì mǎ huáng hūn rào qū chí,jǐ huí tà xuě wèn nán zhī。
不应春到花犹未,定恐寒侵力不支。bù yīng chūn dào huā yóu wèi,dìng kǒng hán qīn lì bù zhī。
陇上已惊传信晚,樽前只想弄妆迟。lǒng shàng yǐ jīng chuán xìn wǎn,zūn qián zhǐ xiǎng nòng zhuāng chí。
临风不语空归去,独立无憀自咏诗。lín fēng bù yǔ kōng guī qù,dú lì wú liáo zì yǒng shī。

德翁有诗再用前韵三首

尤袤

尝记寻芳到习池,攀条频认去年枝。cháng jì xún fāng dào xí chí,pān tiáo pín rèn qù nián zhī。
晓穿曲径千林去,晚度危桥一木支。xiǎo chuān qū jìng qiān lín qù,wǎn dù wēi qiáo yī mù zhī。
不避春寒来得得,只缘人望故迟迟。bù bì chūn hán lái dé dé,zhǐ yuán rén wàng gù chí chí。
无钱可办罗浮醉,报答春光只有诗。wú qián kě bàn luó fú zuì,bào dá chūn guāng zhǐ yǒu shī。

次韵渭叟蜡梅

尤袤

快泻鹅黄若下春,要将香色斗清珍。kuài xiè é huáng ruò xià chūn,yào jiāng xiāng sè dòu qīng zhēn。
蜡丸暗拆东君信,栀貌宁欺我辈人。là wán àn chāi dōng jūn xìn,zhī mào níng qī wǒ bèi rén。
光价未输何逊早,诗篇重见豫章新。guāng jià wèi shū hé xùn zǎo,shī piān zhòng jiàn yù zhāng xīn。
浑金璞玉争多少,要与江梅作近亲。hún jīn pú yù zhēng duō shǎo,yào yǔ jiāng méi zuò jìn qīn。

甲午春前得雪

尤袤

寒声昨夜响萧萧,逗晓阶庭亦已消。hán shēng zuó yè xiǎng xiāo xiāo,dòu xiǎo jiē tíng yì yǐ xiāo。
残腊距春无几日,一年飞雪只今朝。cán là jù chūn wú jǐ rì,yī nián fēi xuě zhǐ jīn cháo。
微阳欲动梅惊萼,馀润才沾麦放苗。wēi yáng yù dòng méi jīng è,yú rùn cái zhān mài fàng miáo。
天意未能违物意,漫留残白占山腰。tiān yì wèi néng wéi wù yì,màn liú cán bái zhàn shān yāo。

甲午春前得雪

尤袤

飞英回旋逐风飘,爽气令人意欲消。fēi yīng huí xuán zhú fēng piāo,shuǎng qì lìng rén yì yù xiāo。
荏苒流年春送腊,殷勤密雪暮连朝。rěn rǎn liú nián chūn sòng là,yīn qín mì xuě mù lián cháo。
冬回庾岭花无数,烟暖蓝田玉有苗。dōng huí yǔ lǐng huā wú shù,yān nuǎn lán tián yù yǒu miáo。
一饱自今真可望,更看南亩麦齐腰。yī bǎo zì jīn zhēn kě wàng,gèng kàn nán mǔ mài qí yāo。

甲午春前得雪

尤袤

冻云排阵拥山椒,待伴还应不肯消。dòng yún pái zhèn yōng shān jiāo,dài bàn hái yīng bù kěn xiāo。
皎月冰壶千顷夜,冷烟茅屋几家朝。jiǎo yuè bīng hú qiān qǐng yè,lěng yān máo wū jǐ jiā cháo。
梅枝堆亚难寻萼,萱草侵凌不辨苗。méi zhī duī yà nán xún è,xuān cǎo qīn líng bù biàn miáo。
残甲败鳞随处是,被谁敲折玉龙腰。cán jiǎ bài lín suí chù shì,bèi shuí qiāo zhé yù lóng yāo。

正月二十八日夜大雪

尤袤

一冬无雪润田畴,渴井泉源冻不流。yī dōng wú xuě rùn tián chóu,kě jǐng quán yuán dòng bù liú。
昨夜忽飞三尺雪,今年须兆十分秋。zuó yè hū fēi sān chǐ xuě,jīn nián xū zhào shí fēn qiū。
占时父老应先喜,忍冻饥民莫漫愁。zhàn shí fù lǎo yīng xiān xǐ,rěn dòng jī mín mò màn chóu。
晴色已回春气候,晚风摇绿看来牟。qíng sè yǐ huí chūn qì hòu,wǎn fēng yáo lǜ kàn lái móu。

别林景思

尤袤

二年无德及斯民,独喜从游得此君。èr nián wú dé jí sī mín,dú xǐ cóng yóu dé cǐ jūn。
囊乏一钱穷到骨,胸蟠千古气凌云。náng fá yī qián qióng dào gǔ,xiōng pán qiān gǔ qì líng yún。
论交却恨相逢晚,别袂真成不忍分。lùn jiāo què hèn xiāng féng wǎn,bié mèi zhēn chéng bù rěn fēn。
后夜相思眇空阔,尺书应许雁知闻。hòu yè xiāng sī miǎo kōng kuò,chǐ shū yīng xǔ yàn zhī wén。

听莺阁

尤袤

春催金谷晓,一望百花齐。chūn cuī jīn gǔ xiǎo,yī wàng bǎi huā qí。
不作辽西梦,从渠着意啼。bù zuò liáo xī mèng,cóng qú zhe yì tí。

台州四诗

尤袤

三日霪霖已渺漫,未晴三日又言乾。sān rì yín lín yǐ miǎo màn,wèi qíng sān rì yòu yán qián。
自来说道天难做,天到台州分外难。zì lái shuō dào tiān nán zuò,tiān dào tái zhōu fēn wài nán。

台州四诗

尤袤

百病疮痍费抚摩,官供仍愧拙催科。bǎi bìng chuāng yí fèi fǔ mó,guān gōng réng kuì zhuō cuī kē。
自怜鞅掌成何事,赢得霜毛一倍多。zì lián yāng zhǎng chéng hé shì,yíng dé shuāng máo yī bèi duō。

台州四诗

尤袤

多病多愁老使君,不忧风雨不忧贫。duō bìng duō chóu lǎo shǐ jūn,bù yōu fēng yǔ bù yōu pín。
三年不识东湖面,枉与东湖作主人。sān nián bù shí dōng hú miàn,wǎng yǔ dōng hú zuò zhǔ rén。

台州四诗

尤袤

两载终更过七旬,今朝方始是闲身。liǎng zài zhōng gèng guò qī xún,jīn cháo fāng shǐ shì xián shēn。
细看壁上题名记,六十年间只五人。xì kàn bì shàng tí míng jì,liù shí nián jiān zhǐ wǔ rén。

游閤皂山

尤袤

春山灵草百花香,谁识仙家日月长。chūn shān líng cǎo bǎi huā xiāng,shuí shí xiān jiā rì yuè zhǎng。
满院莓苔绿阴匝,棋声何处隔宫墙。mǎn yuàn méi tái lǜ yīn zā,qí shēng hé chù gé gōng qiáng。

题云海亭

尤袤

亭前山色绕危栏,亭下波涛直浸山。tíng qián shān sè rào wēi lán,tíng xià bō tāo zhí jìn shān。
波上渔舟亭上客,相看浑在画图间。bō shàng yú zhōu tíng shàng kè,xiāng kàn hún zài huà tú jiān。

题秋霜阁后山泉

尤袤

谁把机关引石泉,穿崖一溜响溅溅。shuí bǎ jī guān yǐn shí quán,chuān yá yī liū xiǎng jiàn jiàn。
争如庐阜香炉顶,坐看银河落九天。zhēng rú lú fù xiāng lú dǐng,zuò kàn yín hé luò jiǔ tiān。

浮远堂二首

尤袤

杖藜同上最高峰,脚力虽穷兴未穷。zhàng lí tóng shàng zuì gāo fēng,jiǎo lì suī qióng xīng wèi qióng。
领略江山归眼界,尽吞淮海入胸中。lǐng lüè jiāng shān guī yǎn jiè,jǐn tūn huái hǎi rù xiōng zhōng。

浮远堂二首

尤袤

我生家住浙江西,不见江山自是痴。wǒ shēng jiā zhù zhè jiāng xī,bù jiàn jiāng shān zì shì chī。
浮远堂前今日望,画图待我看潮时。fú yuǎn táng qián jīn rì wàng,huà tú dài wǒ kàn cháo shí。

君子堂

尤袤

堂堂文简公,一世夔与皋。táng táng wén jiǎn gōng,yī shì kuí yǔ gāo。
君子哉若人,此言圣所褒。jūn zi zāi ruò rén,cǐ yán shèng suǒ bāo。
遗爱在斯民,谁能荐牲牢。yí ài zài sī mín,shuí néng jiàn shēng láo。
独有坐啸地,清风仰弥高。dú yǒu zuò xiào dì,qīng fēng yǎng mí gāo。

节爱堂

尤袤

谁怜穷山民,糠籺不自赡。shuí lián qióng shān mín,kāng hé bù zì shàn。
纷纷死沟壑,往往困征敛。fēn fēn sǐ gōu hè,wǎng wǎng kùn zhēng liǎn。
夫惟节与爱,是谓仁且俭。fū wéi jié yǔ ài,shì wèi rén qiě jiǎn。
揭兹圣人言,聊用自针砭。jiē zī shèng rén yán,liáo yòng zì zhēn biān。
56123