古诗词

节爱堂

尤袤

谁怜穷山民,糠籺不自赡。shuí lián qióng shān mín,kāng hé bù zì shàn。
纷纷死沟壑,往往困征敛。fēn fēn sǐ gōu hè,wǎng wǎng kùn zhēng liǎn。
夫惟节与爱,是谓仁且俭。fū wéi jié yǔ ài,shì wèi rén qiě jiǎn。
揭兹圣人言,聊用自针砭。jiē zī shèng rén yán,liáo yòng zì zhēn biān。
尤袤

尤袤

尤袤(mào)(1127年—1202年),字延之,小字季长,号遂初居士,晚年号乐溪、木石老逸民。南宋著名诗人、大臣、藏书家。祖父尤申,父尤时享,治史擅诗。绍兴十八年(1148年),尤袤登进士第。初为泰兴令。孝宗朝,为大宗正丞,累迁至太常少卿,权充礼部侍郎兼修国史,又曾权中书舍人兼直学士。光宗朝为焕章阁侍制、给事中,后授礼部尚书兼侍读。卒后谥号“文简”。尤袤与杨万里、范成大、陆游并称为“南宋四大诗人”。原有《梁溪集》五十卷,早佚。清人尤侗辑有《梁溪遗稿》两卷,刊行于时。 尤袤的作品>>

猜您喜欢

瑞鹧鸪·落梅

尤袤

清溪西畔小桥东,落月纷纷水映红。qīng xī xī pàn xiǎo qiáo dōng,luò yuè fēn fēn shuǐ yìng hóng。
五夜客愁花片里,一年春事角声中。wǔ yè kè chóu huā piàn lǐ,yī nián chūn shì jiǎo shēng zhōng。
歌残玉树人何在,舞破山香曲未终。gē cán yù shù rén hé zài,wǔ pò shān xiāng qū wèi zhōng。
却忆孤山醉归路,马蹄香雪衬东风。què yì gū shān zuì guī lù,mǎ tí xiāng xuě chèn dōng fēng。

瑞鹧鸪(海棠)

尤袤

两行芳蕊傍溪阴。liǎng xíng fāng ruǐ bàng xī yīn。
一笑嫣然抵万金。yī xiào yān rán dǐ wàn jīn。
火齐照林光灼灼,彤霞射水影沉沉。huǒ qí zhào lín guāng zhuó zhuó,tóng xiá shè shuǐ yǐng chén chén。
晓妆无力胭脂重,春醉方酣酒晕深。xiǎo zhuāng wú lì yān zhī zhòng,chūn zuì fāng hān jiǔ yūn shēn。
定自格高难着句,不应工部总无心。dìng zì gé gāo nán zhe jù,bù yīng gōng bù zǒng wú xīn。

尤袤

不奈雪埋照,可堪风漏香。bù nài xuě mái zhào,kě kān fēng lòu xiāng。
天寒无疹粟,日暮有严妆。tiān hán wú zhěn sù,rì mù yǒu yán zhuāng。
桃李真肥婢,松筠共老苍。táo lǐ zhēn féi bì,sōng yún gòng lǎo cāng。
合教居第一,独自占年芳。hé jiào jū dì yī,dú zì zhàn nián fāng。

和渭叟梅花

尤袤

不避风霜苦,自甘丘壑潜。bù bì fēng shuāng kǔ,zì gān qiū hè qián。
未禁沾额角,信好插梳尖。wèi jìn zhān é jiǎo,xìn hǎo chā shū jiān。
春意已张本,寒威今解严。chūn yì yǐ zhāng běn,hán wēi jīn jiě yán。
殷勤留客意,尚许隔墙觇。yīn qín liú kè yì,shàng xǔ gé qiáng chān。

梅花

尤袤

冷艳天然白,寒香分外清。lěng yàn tiān rán bái,hán xiāng fēn wài qīng。
稍惊春色早,又唤客愁生。shāo jīng chūn sè zǎo,yòu huàn kè chóu shēng。
待索巡檐笑,嫌闻出塞声。dài suǒ xún yán xiào,xián wén chū sāi shēng。
园林多少树,见尔眼偏明。yuán lín duō shǎo shù,jiàn ěr yǎn piān míng。

蜡梅

尤袤

破腊惊春意,凌寒试晓妆。pò là jīng chūn yì,líng hán shì xiǎo zhuāng。
应嫌脂粉白,故染曲尘黄。yīng xián zhī fěn bái,gù rǎn qū chén huáng。
缀树蜂悬室,排筝雁著行。zhuì shù fēng xuán shì,pái zhēng yàn zhù xíng。
团酥与凝蜡,难学是生香。tuán sū yǔ níng là,nán xué shì shēng xiāng。

尤袤

睡觉不知雪,但惊窗户明。shuì jué bù zhī xuě,dàn jīng chuāng hù míng。
飞花厚一尺,和月照三更。fēi huā hòu yī chǐ,hé yuè zhào sān gèng。
草木浅深白,丘塍高下平。cǎo mù qiǎn shēn bái,qiū chéng gāo xià píng。
饥民莫咨怨,第一念边兵。jī mín mò zī yuàn,dì yī niàn biān bīng。

别李德翁

尤袤

长恨古人少,斯人今古人。zhǎng hèn gǔ rén shǎo,sī rén jīn gǔ rén。
二难俱益友,两载觉情亲。èr nán jù yì yǒu,liǎng zài jué qíng qīn。
世态深难测,心期久益真。shì tài shēn nán cè,xīn qī jiǔ yì zhēn。
相看俱半百,此别倍酸辛。xiāng kàn jù bàn bǎi,cǐ bié bèi suān xīn。

重登斗野亭二首

尤袤

野色涵空阔,平芜接渺弥。yě sè hán kōng kuò,píng wú jiē miǎo mí。
江淮天设险,星斗地分维。jiāng huái tiān shè xiǎn,xīng dòu dì fēn wéi。
乔木千年意,沧波万古悲。qiáo mù qiān nián yì,cāng bō wàn gǔ bēi。
老僧尤好事,见在索题诗。lǎo sēng yóu hǎo shì,jiàn zài suǒ tí shī。

重登斗野亭二首

尤袤

豪杰旧游处,此亭名亦俱。háo jié jiù yóu chù,cǐ tíng míng yì jù。
凄凉谢公堰,浩荡董家湖。qī liáng xiè gōng yàn,hào dàng dǒng jiā hú。
陈迹成兴废,遗篇今有无。chén jì chéng xīng fèi,yí piān jīn yǒu wú。
登临何限恨,搔首独长吁。dēng lín hé xiàn hèn,sāo shǒu dú zhǎng xū。

寄林景思

尤袤

临海睽离七度春,都城相见话悲辛。lín hǎi kuí lí qī dù chūn,dōu chéng xiāng jiàn huà bēi xīn。
苍颜白发浑非旧,短句长篇却有神。cāng yán bái fā hún fēi jiù,duǎn jù zhǎng piān què yǒu shén。
一第蹉跎真可叹,半生奔走坐长贫。yī dì cuō tuó zhēn kě tàn,bàn shēng bēn zǒu zuò zhǎng pín。
老怀先自难为别,相识如君更几人。lǎo huái xiān zì nán wèi bié,xiāng shí rú jūn gèng jǐ rén。

青山寺

尤袤

峥嵘楼阁插天开,门外湖山翠作堆。zhēng róng lóu gé chā tiān kāi,mén wài hú shān cuì zuò duī。
荡漾烟波迷泽国,空蒙云气认蓬莱。dàng yàng yān bō mí zé guó,kōng méng yún qì rèn péng lái。
香销龙象辉金碧,雨过麒麟剥翠苔。xiāng xiāo lóng xiàng huī jīn bì,yǔ guò qí lín bō cuì tái。
二十九年三到此,一生知有几回来。èr shí jiǔ nián sān dào cǐ,yī shēng zhī yǒu jǐ huí lái。

蒙杨廷秀送西归朝天二集赠以七言

尤袤

西归累岁却朝天,添得囊中六百篇。xī guī lèi suì què cháo tiān,tiān dé náng zhōng liù bǎi piān。
垂棘连城三倍价,夜光明月十分圆。chuí jí lián chéng sān bèi jià,yè guāng míng yuè shí fēn yuán。
竞夸凤沼诗仙样,当有鸡林贾客传。jìng kuā fèng zhǎo shī xiān yàng,dāng yǒu jī lín jiǎ kè chuán。
我似岑参与高适,姓名得入少陵编。wǒ shì cén cān yǔ gāo shì,xìng míng dé rù shǎo líng biān。

己亥元日

尤袤

玉历均调岁启端,东风又逐斗杓还。yù lì jūn diào suì qǐ duān,dōng fēng yòu zhú dòu biāo hái。
萧条门巷经过少,老病腰支拜起难。xiāo tiáo mén xiàng jīng guò shǎo,lǎo bìng yāo zhī bài qǐ nán。
白发但能欺槁项,青春不解驻朱颜。bái fā dàn néng qī gǎo xiàng,qīng chūn bù jiě zhù zhū yán。
馀龄有几仍多幸,占得山林一味闲。yú líng yǒu jǐ réng duō xìng,zhàn dé shān lín yī wèi xián。

次韵德翁苦雨

尤袤

十年江国水如淫,怕见三秋雨作霖。shí nián jiāng guó shuǐ rú yín,pà jiàn sān qiū yǔ zuò lín。
可念田家妨卒岁,须烦风伯荡层阴。kě niàn tián jiā fáng zú suì,xū fán fēng bó dàng céng yīn。
禾头昨夜忧生耳,木德何时却守心。hé tóu zuó yè yōu shēng ěr,mù dé hé shí què shǒu xīn。
兀坐书窗诗作祟,寒虫呜咽伴愁吟。wù zuò shū chuāng shī zuò suì,hán chóng wū yàn bàn chóu yín。
551234