古诗词

王十朋

和韩李花

王十朋

春风入园林,万卉以艳争相夸。chūn fēng rù yuán lín,wàn huì yǐ yàn zhēng xiāng kuā。
胡为此仙李,颜色憔悴堪咨嗟。hú wèi cǐ xiān lǐ,yán sè qiáo cuì kān zī jiē。
棱棱瘦树数点雪,半醒半睡风攲斜。léng léng shòu shù shù diǎn xuě,bàn xǐng bàn shuì fēng qī xié。
枯枝肤剥少生意,况有疥癣相孽芽。kū zhī fū bō shǎo shēng yì,kuàng yǒu jiè xuǎn xiāng niè yá。
不如免葵及燕麦,妍媚春色摇纤葩。bù rú miǎn kuí jí yàn mài,yán mèi chūn sè yáo xiān pā。
下自成蹊直虚语,谁肯顾盼留香车。xià zì chéng qī zhí xū yǔ,shuí kěn gù pàn liú xiāng chē。
顾我逢春少行乐,老眼日有文书遮。gù wǒ féng chūn shǎo xíng lè,lǎo yǎn rì yǒu wén shū zhē。
自怜衰飒已如许,那更对此愁人花。zì lián shuāi sà yǐ rú xǔ,nà gèng duì cǐ chóu rén huā。

和韩李花

王十朋

皇都二月桃李盛,朱轮翠盖方纷拿。huáng dōu èr yuè táo lǐ shèng,zhū lún cuì gài fāng fēn ná。
东君世情亦太甚,十分春在侯门花。dōng jūn shì qíng yì tài shén,shí fēn chūn zài hóu mén huā。
试吟怨句问苍昊,一种春工何损加。shì yín yuàn jù wèn cāng hào,yī zhǒng chūn gōng hé sǔn jiā。
白华秉烛光照夜,此树不属孤寒家。bái huá bǐng zhú guāng zhào yè,cǐ shù bù shǔ gū hán jiā。
造化无言意潜告,我爱万物初无差。zào huà wú yán yì qián gào,wǒ ài wàn wù chū wú chà。
物情禀受苦自异,奚有厚薄施萌芽。wù qíng bǐng shòu kǔ zì yì,xī yǒu hòu báo shī méng yá。
劝君勿为花致怨,居易俟命思无邪。quàn jūn wù wèi huā zhì yuàn,jū yì qí mìng sī wú xié。

和韩答柳柳州食虾蟆

王十朋

虫鱼千万族,一一异状貌。chóng yú qiān wàn zú,yī yī yì zhuàng mào。
飞潜同一性,巨细何必校。fēi qián tóng yī xìng,jù xì hé bì xiào。
彼微水中蛙,四足伛而疱。bǐ wēi shuǐ zhōng wā,sì zú yǔ ér pào。
自从科蚪初,生育在泥淖。zì cóng kē dǒu chū,shēng yù zài ní nào。
好鸣乃其性,非故欲喧闹。hǎo míng nǎi qí xìng,fēi gù yù xuān nào。
蝈氏职洒灰,恐非圣人教。guō shì zhí sǎ huī,kǒng fēi shèng rén jiào。
吾闻人间世,生死同梦觉。wú wén rén jiān shì,shēng sǐ tóng mèng jué。
杀物伤吾仁,忍听声熚爆。shā wù shāng wú rén,rěn tīng shēng bì bào。
况我儒衣冠,弦诵生乡校。kuàng wǒ rú yī guān,xián sòng shēng xiāng xiào。
彼亦呼子曰,有意欲吾效。bǐ yì hū zi yuē,yǒu yì yù wú xiào。
人虫各好生,奚用苦相挠。rén chóng gè hǎo shēng,xī yòng kǔ xiāng náo。
退之惮食蛇,得得释笼罩。tuì zhī dàn shí shé,dé dé shì lóng zhào。
子厚放鹧鸪,仁心亦稍稍。zi hòu fàng zhè gū,rén xīn yì shāo shāo。
胡为于此虫,未尽忘嗜乐。hú wèi yú cǐ chóng,wèi jǐn wàng shì lè。
荐祠用枭獍,穿阱诛虎豹。jiàn cí yòng xiāo jìng,chuān jǐng zhū hǔ bào。
古人岂妄杀,去害除不孝。gǔ rén qǐ wàng shā,qù hài chú bù xiào。
愿留兹鼓吹,驻我寒溪棹。yuàn liú zī gǔ chuī,zhù wǒ hán xī zhào。

赠梁同年

王十朋

君家锦水边,我居浙江东。jūn jiā jǐn shuǐ biān,wǒ jū zhè jiāng dōng。
各在天一涯,芳尊偶相同。gè zài tiān yī yá,fāng zūn ǒu xiāng tóng。
君方富青春,劲气吐长虹。jūn fāng fù qīng chūn,jìn qì tǔ zhǎng hóng。
我老志亦衰,倚麻愧蒿蓬。wǒ lǎo zhì yì shuāi,yǐ má kuì hāo péng。
会合已逾月,周旋见高风。huì hé yǐ yú yuè,zhōu xuán jiàn gāo fēng。
久客思故乡,归心各匆匆。jiǔ kè sī gù xiāng,guī xīn gè cōng cōng。
赠君无别言,相期尽孤忠。zèng jūn wú bié yán,xiāng qī jǐn gū zhōng。

次韵陈大监

王十朋

中兴天子尤崇儒,众贤汇进如联珠。zhōng xīng tiān zi yóu chóng rú,zhòng xián huì jìn rú lián zhū。
邹枚待诏萃金马,皋夔接武相俞都。zōu méi dài zhào cuì jīn mǎ,gāo kuí jiē wǔ xiāng yú dōu。
策士初期异人出,不尚虚文与声律。cè shì chū qī yì rén chū,bù shàng xū wén yǔ shēng lǜ。
况当盛世多贾生,晁错岂容为第一。kuàng dāng shèng shì duō jiǎ shēng,cháo cuò qǐ róng wèi dì yī。
自惭俗学非名家,遗经独抱居东嘉。zì cán sú xué fēi míng jiā,yí jīng dú bào jū dōng jiā。
齑盐太学浪十载,岂有文许时人夸。jī yán tài xué làng shí zài,qǐ yǒu wén xǔ shí rén kuā。
刍言旅奏宸庭策,狂妄误蒙明主择。chú yán lǚ zòu chén tíng cè,kuáng wàng wù méng míng zhǔ zé。
生天偶在千佛先,材劣名浮有馀责。shēng tiān ǒu zài qiān fú xiān,cái liè míng fú yǒu yú zé。
颍川丈人诗绝奇,长篇勉我毋趋时。yǐng chuān zhàng rén shī jué qí,zhǎng piān miǎn wǒ wú qū shí。
欲报君恩答知己,胸中耿耿何当施。yù bào jūn ēn dá zhī jǐ,xiōng zhōng gěng gěng hé dāng shī。

陈大监用赏梅韵以赠依韵酬之

王十朋

颍川丈人贤矣哉,青眼喜为清流开。yǐng chuān zhàng rén xián yǐ zāi,qīng yǎn xǐ wèi qīng liú kāi。
诗章翰墨两奇绝,笔下一字无尘埃。shī zhāng hàn mò liǎng qí jué,bǐ xià yī zì wú chén āi。
品题人物奖后进,搢绅乐善公为魁。pǐn tí rén wù jiǎng hòu jìn,jìn shēn lè shàn gōng wèi kuí。
东嘉贱子生太晚,犹幸识此真人才。dōng jiā jiàn zi shēng tài wǎn,yóu xìng shí cǐ zhēn rén cái。
朅来西游也不恶,锦囊所得俱琼瑰。qiè lái xī yóu yě bù è,jǐn náng suǒ dé jù qióng guī。
区区科第何足道,此行似为诗篇来。qū qū kē dì hé zú dào,cǐ xíng shì wèi shī piān lái。
客中拜贶更重复,丙穴鱼及郫筒杯。kè zhōng bài kuàng gèng zhòng fù,bǐng xué yú jí pí tǒng bēi。
寒乡故旧问归橐,首言带得公诗回。hán xiāng gù jiù wèn guī tuó,shǒu yán dài dé gōng shī huí。

大监复赠诗纸尾有留饭语再用韵以谢

王十朋

平生漫学乎欤哉,心茅胸棘锄不开。píng shēng màn xué hū yú zāi,xīn máo xiōng jí chú bù kāi。
得公新诗一再读,便觉胸宇清无埃。dé gōng xīn shī yī zài dú,biàn jué xiōng yǔ qīng wú āi。
银钩妙画发光艳,照眼有如参与魁。yín gōu miào huà fā guāng yàn,zhào yǎn yǒu rú cān yǔ kuí。
鲰生肺腑非太白,公似工部尤怜才。zōu shēng fèi fǔ fēi tài bái,gōng shì gōng bù yóu lián cái。
旅中屡获锦绣段,但愧欲报无琼瑰。lǚ zhōng lǚ huò jǐn xiù duàn,dàn kuì yù bào wú qióng guī。
豫章一榻不妄下,贤非徐孺安敢来。yù zhāng yī tà bù wàng xià,xián fēi xú rú ān gǎn lái。
荷公此意最敦笃,一笑当奉论文杯。hé gōng cǐ yì zuì dūn dǔ,yī xiào dāng fèng lùn wén bēi。
乡心如飞不可遏,更为长者迟迟回。xiāng xīn rú fēi bù kě è,gèng wèi zhǎng zhě chí chí huí。

谢荣帅

王十朋

辇毂之下先弹压,兹言虽佳未足法。niǎn gǔ zhī xià xiān dàn yā,zī yán suī jiā wèi zú fǎ。
丈人身居弹压地,抚字心劳民自洽。zhàng rén shēn jū dàn yā dì,fǔ zì xīn láo mín zì qià。
神圣当天万物春,王畿共理嘉得人。shén shèng dāng tiān wàn wù chūn,wáng jī gòng lǐ jiā dé rén。
云汉昭回赐优渥,不特为公端为民。yún hàn zhāo huí cì yōu wò,bù tè wèi gōng duān wèi mín。
圣经一章公独得,黄堂葱郁生春色。shèng jīng yī zhāng gōng dú dé,huáng táng cōng yù shēng chūn sè。
贤哉名卿才大夫,匪懈事君端可则。xián zāi míng qīng cái dà fū,fěi xiè shì jūn duān kě zé。
石刻分馀犹及我,荣耀惊闻浙江左。shí kè fēn yú yóu jí wǒ,róng yào jīng wén zhè jiāng zuǒ。
从今蔀屋光属天,更有宠褒云八朵。cóng jīn bù wū guāng shǔ tiān,gèng yǒu chǒng bāo yún bā duǒ。
愿公勉为不朽传,长如治吴与治川。yuàn gōng miǎn wèi bù xiǔ chuán,zhǎng rú zhì wú yǔ zhì chuān。
要令列郡法青白,了无一吏横索钱。yào lìng liè jùn fǎ qīng bái,le wú yī lì héng suǒ qián。

陈大监饯别用前诗珠字韵以谢

王十朋

宸廷侥冒先诸儒,宠褒况获骊龙珠。chén tíng jiǎo mào xiān zhū rú,chǒng bāo kuàng huò lí lóng zhū。
青衫黄牒拜君赐,红莲绿水官留都。qīng shān huáng dié bài jūn cì,hóng lián lǜ shuǐ guān liú dōu。
明日扁舟欲东出,访别长忧碍新律。míng rì biǎn zhōu yù dōng chū,fǎng bié zhǎng yōu ài xīn lǜ。
丈人呼酒如韩公,贱子愧非张十一。zhàng rén hū jiǔ rú hán gōng,jiàn zi kuì fēi zhāng shí yī。
酒阑未放客还家,活火煎泉烹叶嘉。jiǔ lán wèi fàng kè hái jiā,huó huǒ jiān quán pēng yè jiā。
西来频下豫章榻,盛事当作还乡夸。xī lái pín xià yù zhāng tà,shèng shì dāng zuò hái xiāng kuā。
始终尚赖公鞭策,邪正途中知所择。shǐ zhōng shàng lài gōng biān cè,xié zhèng tú zhōng zhī suǒ zé。
捐躯誓报明主恩,青史庶逃千古责。juān qū shì bào míng zhǔ ēn,qīng shǐ shù táo qiān gǔ zé。
况公自是人中奇,境邻吕望逢明时。kuàng gōng zì shì rén zhōng qí,jìng lín lǚ wàng féng míng shí。
行持从橐奉清问,美恶愿分嫫与施。xíng chí cóng tuó fèng qīng wèn,měi è yuàn fēn mó yǔ shī。

用陈大监韵谢王国录季羔见赠

王十朋

吾宗神秀时名儒,赠我三百隋侯珠。wú zōng shén xiù shí míng rú,zèng wǒ sān bǎi suí hóu zhū。
野人不识希世宝,但见照眼清而都。yě rén bù shí xī shì bǎo,dàn jiàn zhào yǎn qīng ér dōu。
我昔遥从雁山出,旅食贤关淹岁律。wǒ xī yáo cóng yàn shān chū,lǚ shí xián guān yān suì lǜ。
雅钦陆子常患多,更叹张融可无一。yǎ qīn lù zi cháng huàn duō,gèng tàn zhāng róng kě wú yī。
长淮久绝谁起家,青箱有君殊可嘉。zhǎng huái jiǔ jué shuí qǐ jiā,qīng xiāng yǒu jūn shū kě jiā。
祠科得隽诮子厚,何止文许后生夸。cí kē dé juàn qiào zi hòu,hé zhǐ wén xǔ hòu shēng kuā。
我拙惭无济时策,老境初官尚何择。wǒ zhuō cán wú jì shí cè,lǎo jìng chū guān shàng hé zé。
江南莲幕君故乡,窃芘聊逃简书责。jiāng nán lián mù jūn gù xiāng,qiè pí liáo táo jiǎn shū zé。
寒贱误蒙君见奇,祖别赠言荣一时。hán jiàn wù méng jūn jiàn qí,zǔ bié zèng yán róng yī shí。
明日东归诧闾里,五绝首称虞伯施。míng rì dōng guī chà lǘ lǐ,wǔ jué shǒu chēng yú bó shī。

陈郎中

王十朋

唐宋诗人六七作,李杜韩柳欧苏黄。táng sòng shī rén liù qī zuò,lǐ dù hán liǔ ōu sū huáng。
近来江西立宗派,妙句更推韩子苍。jìn lái jiāng xī lì zōng pài,miào jù gèng tuī hán zi cāng。
非坡非谷自一家,鼎中一脔曾已尝。fēi pō fēi gǔ zì yī jiā,dǐng zhōng yī luán céng yǐ cháng。
丈人珍重赠全集,开卷烂然光焰长。zhàng rén zhēn zhòng zèng quán jí,kāi juǎn làn rán guāng yàn zhǎng。
诗如此公固足贵,赐出仁者尤难忘。shī rú cǐ gōng gù zú guì,cì chū rén zhě yóu nán wàng。
兼金白璧不足道,愿宝兹集为家藏。jiān jīn bái bì bù zú dào,yuàn bǎo zī jí wèi jiā cáng。
鲰生幸脱场屋累,老境欲入诗门墙。zōu shēng xìng tuō chǎng wū lèi,lǎo jìng yù rù shī mén qiáng。
古诗三百未能学,句法且学今陵阳。gǔ shī sān bǎi wèi néng xué,jù fǎ qiě xué jīn líng yáng。

次韵陈大监赴天申节宴

王十朋

圣主仁心等南北,燧息边庭兵不宿。shèng zhǔ rén xīn děng nán běi,suì xī biān tíng bīng bù sù。
两阶干羽来远人,大度端能包濮祝。liǎng jiē gàn yǔ lái yuǎn rén,dà dù duān néng bāo pú zhù。
万岁三呼诞弥月,四海千秋太平曲。wàn suì sān hū dàn mí yuè,sì hǎi qiān qiū tài píng qū。
宴开文德赐群臣,喜溢天颜明四目。yàn kāi wén dé cì qún chén,xǐ yì tiān yán míng sì mù。
向来献寿人谁在,元凯重登共鲧逐。xiàng lái xiàn shòu rén shuí zài,yuán kǎi zhòng dēng gòng gǔn zhú。
武夷戎监老风骚,去国十年官始复。wǔ yí róng jiān lǎo fēng sāo,qù guó shí nián guān shǐ fù。
捧觞首赋天保章,遥指南山祝君福。pěng shāng shǒu fù tiān bǎo zhāng,yáo zhǐ nán shān zhù jūn fú。
更献曲江金鉴录,不但能歌连理木。gèng xiàn qū jiāng jīn jiàn lù,bù dàn néng gē lián lǐ mù。
贱臣逢时最侥幸,归美宁辞管城秃。jiàn chén féng shí zuì jiǎo xìng,guī měi níng cí guǎn chéng tū。
愿同韩愈颂元和,兼美武公歌绿竹。yuàn tóng hán yù sòng yuán hé,jiān měi wǔ gōng gē lǜ zhú。

谢李侍郎

王十朋

君不见西京孝武称材雄,致治欲与唐虞同。jūn bù jiàn xī jīng xiào wǔ chēng cái xióng,zhì zhì yù yǔ táng yú tóng。
诏求贤良论阙政,翻取曲学公孙弘。zhào qiú xián liáng lùn quē zhèng,fān qǔ qū xué gōng sūn hóng。
又不见文宗在唐号儒雅,制诏勤勤策群下。yòu bù jiàn wén zōng zài táng hào rú yǎ,zhì zhào qín qín cè qún xià。
刘蕡切直弃不收,卒使太阿归宦者。liú fén qiè zhí qì bù shōu,zú shǐ tài ā guī huàn zhě。
吾皇策士亲临轩,不为故事求空言。wú huáng cè shì qīn lín xuān,bù wèi gù shì qiú kōng yán。
犹疑有司效冯宿,或恐前列登公孙。yóu yí yǒu sī xiào féng sù,huò kǒng qián liè dēng gōng sūn。
九天赐下飞奎翰,照眼昭回悼云汉。jiǔ tiān cì xià fēi kuí hàn,zhào yǎn zhāo huí dào yún hàn。
抑尚忠谀有训词,品题高下由宸断。yì shàng zhōng yú yǒu xùn cí,pǐn tí gāo xià yóu chén duàn。
儒宗被命持文衡,银钩拜赐恩非轻。rú zōng bèi mìng chí wén héng,yín gōu bài cì ēn fēi qīng。
归将乐石刊圣语,分贶下及狂愚生。guī jiāng lè shí kān shèng yǔ,fēn kuàng xià jí kuáng yú shēng。
畎亩惓倦蓄忠愤,射策自惭言不尽。quǎn mǔ quán juàn xù zhōng fèn,shè cè zì cán yán bù jǐn。
它日倘陪鸳鹭行,愿效魏公摅底蕴。tā rì tǎng péi yuān lù xíng,yuàn xiào wèi gōng shū dǐ yùn。

游灵岩辉老索诗至灵峰寄数语

王十朋

雁荡冠天下,灵岩尤绝奇。yàn dàng guān tiān xià,líng yán yóu jué qí。
烟霞列屏障,日月明旌旗。yān xiá liè píng zhàng,rì yuè míng jīng qí。
岩前有卓笔,可以书雄词。yán qián yǒu zhuó bǐ,kě yǐ shū xióng cí。
天聪况非遥,?然听无疑。tiān cōng kuàng fēi yáo,wǎng rán tīng wú yí。
愿起灵湫龙,霖雨行何为。yuàn qǐ líng jiǎo lóng,lín yǔ xíng hé wèi。
愿用真柱石,永支廊庙危。yuàn yòng zhēn zhù shí,yǒng zhī láng miào wēi。
愿煽造化炉,四海归淳熙。yuàn shān zào huà lú,sì hǎi guī chún xī。
愿招鸾凤友,朝廷相羽仪。yuàn zhāo luán fèng yǒu,cháo tíng xiāng yǔ yí。
何人梦石室,妄诞夸一时。hé rén mèng shí shì,wàng dàn kuā yī shí。
那能了世缘,未兑贪嗔痴。nà néng le shì yuán,wèi duì tān chēn chī。
名山误见污,公议安可欺。míng shān wù jiàn wū,gōng yì ān kě qī。
愿借灵湫水,一洗了堂碑。yuàn jiè líng jiǎo shuǐ,yī xǐ le táng bēi。
诗以寄老禅,狂言勿吾嗤。shī yǐ jì lǎo chán,kuáng yán wù wú chī。

同莫教授朱县丞朱司理游西园

王十朋

黎明出城郭,偶作西园游。lí míng chū chéng guō,ǒu zuò xī yuán yóu。
春浅花未都,池寒绿初抽。chūn qiǎn huā wèi dōu,chí hán lǜ chū chōu。
湖山欲纵目,烟霭浮不收。hú shān yù zòng mù,yān ǎi fú bù shōu。
初来兴非浅,心赏殊未酬。chū lái xīng fēi qiǎn,xīn shǎng shū wèi chóu。
赖有三君子,清谈洗牢愁。lài yǒu sān jūn zi,qīng tán xǐ láo chóu。
更期春色浓,携樽泛仙舟。gèng qī chūn sè nóng,xié zūn fàn xiān zhōu。

题寿乐堂用东坡韵赠杨元宾佥判

王十朋

蓬莱阁下苍龙古,万壑千岩拥仙府。péng lái gé xià cāng lóng gǔ,wàn hè qiān yán yōng xiān fǔ。
寿乐堂西面卧龙,壑月岩风满窗户。shòu lè táng xī miàn wò lóng,hè yuè yán fēng mǎn chuāng hù。
苍松溜雨大十围,绿水浮荷深一股。cāng sōng liū yǔ dà shí wéi,lǜ shuǐ fú hé shēn yī gǔ。
作堂主人久黄壤,仁智风犹似邹鲁。zuò táng zhǔ rén jiǔ huáng rǎng,rén zhì fēng yóu shì zōu lǔ。
诗仙骑龙已上天,妙句光芒照寰宇。shī xiān qí lóng yǐ shàng tiān,miào jù guāng máng zhào huán yǔ。
青山偃蹇只如昔,高处去天无尺五。qīng shān yǎn jiǎn zhǐ rú xī,gāo chù qù tiān wú chǐ wǔ。
杨侯淮泗老儒学,文字撑肠笔风雨。yáng hóu huái sì lǎo rú xué,wén zì chēng cháng bǐ fēng yǔ。
朅来赞幕古东州,要与青山作盟主。qiè lái zàn mù gǔ dōng zhōu,yào yǔ qīng shān zuò méng zhǔ。
虚堂宴坐饱风月,此外一毫端不取。xū táng yàn zuò bǎo fēng yuè,cǐ wài yī háo duān bù qǔ。
它日从公物外游,贝阙珠宫酌琼乳。tā rì cóng gōng wù wài yóu,bèi quē zhū gōng zhuó qióng rǔ。

元宾赠红梅数枝

王十朋

江梅孤洁太绝俗,红杏酣酣风味薄。jiāng méi gū jié tài jué sú,hóng xìng hān hān fēng wèi báo。
梅花精神杏花色,春入莲洲初破萼。méi huā jīng shén xìng huā sè,chūn rù lián zhōu chū pò è。
胆瓶分赠两三枝,醒我沉疴不须药。dǎn píng fēn zèng liǎng sān zhī,xǐng wǒ chén kē bù xū yào。
愿公及早办芳樽,酒晕冰肌易销落。yuàn gōng jí zǎo bàn fāng zūn,jiǔ yūn bīng jī yì xiāo luò。

上丁释奠备数献官书十二韵呈莫子齐教授赵可大察推

王十朋

鲁人呼东家,陈蔡不火食。lǔ rén hū dōng jiā,chén cài bù huǒ shí。
当时虽高第,往往亦愠色。dāng shí suī gāo dì,wǎng wǎng yì yùn sè。
孰知梦奠后,庙祀亘无极。shú zhī mèng diàn hòu,miào sì gèn wú jí。
嵬然衮冕尊,王侯面俱北。wéi rán gǔn miǎn zūn,wáng hóu miàn jù běi。
武成祭上戊,龙弃配社稷。wǔ chéng jì shàng wù,lóng qì pèi shè jì。
隆杀良不同,论功岂如德。lóng shā liáng bù tóng,lùn gōng qǐ rú dé。
去载游上庠,观礼杏坛侧。qù zài yóu shàng xiáng,guān lǐ xìng tán cè。
备乐阅九奏,银袍烂千亿。bèi lè yuè jiǔ zòu,yín páo làn qiān yì。
兹焉客莲幕,滥与俎豆职。zī yān kè lián mù,làn yǔ zǔ dòu zhí。
登阶瞻睿容,炳睟若亲识。dēng jiē zhān ruì róng,bǐng suì ruò qīn shí。
壮哉芹藻宫,不减鲁侯国。zhuàng zāi qín zǎo gōng,bù jiǎn lǔ hóu guó。
归赓泮水颂,才劣惭史克。guī gēng pàn shuǐ sòng,cái liè cán shǐ kè。

会稽三贤祠诗吴先生祠

王十朋

安定先生贤矣哉,一时高第俱英材。ān dìng xiān shēng xián yǐ zāi,yī shí gāo dì jù yīng cái。
诜然达者播廊庙,贫贱亦足光蓬莱。shēn rán dá zhě bō láng miào,pín jiàn yì zú guāng péng lái。
会稽吴君更超绝,至今士子犹能说。huì jī wú jūn gèng chāo jué,zhì jīn shì zi yóu néng shuō。
讲堂鸣鼓规使君,可使清风耸朝烈。jiǎng táng míng gǔ guī shǐ jūn,kě shǐ qīng fēng sǒng cháo liè。
求田问舍遗子孙,钱愚地僻何纷纷。qiú tián wèn shě yí zi sūn,qián yú dì pì hé fēn fēn。
不惜池塘种芹药,一段奇事前无闻。bù xī chí táng zhǒng qín yào,yī duàn qí shì qián wú wén。
君不见唐室蓬山称贺老,乞得鉴湖归去好。jūn bù jiàn táng shì péng shān chēng hè lǎo,qǐ dé jiàn hú guī qù hǎo。
却将儒服变流沙,更遣门阑亦归道。què jiāng rú fú biàn liú shā,gèng qiǎn mén lán yì guī dào。
又不见晋朝名士高阳公,才名上下王谢中。yòu bù jiàn jìn cháo míng shì gāo yáng gōng,cái míng shàng xià wáng xiè zhōng。
乃心欲出三界外,山阴宅化瞿昙宫。nǎi xīn yù chū sān jiè wài,shān yīn zhái huà qú tán gōng。
先生识见高流俗,不作二公缘祸福。xiān shēng shí jiàn gāo liú sú,bù zuò èr gōng yuán huò fú。
寄语多才郑广文,乞与毫端记高躅。jì yǔ duō cái zhèng guǎng wén,qǐ yǔ háo duān jì gāo zhú。

会稽三贤祠诗旌忠庙

王十朋

国家往往艰难中,搢绅节义扫地空。guó jiā wǎng wǎng jiān nán zhōng,jìn shēn jié yì sǎo dì kōng。
靖康有一忠悯公,建炎独有唐侯忠。jìng kāng yǒu yī zhōng mǐn gōng,jiàn yán dú yǒu táng hóu zhōng。
唐侯爵位何曾隆,身居行伍侪罴熊。táng hóu jué wèi hé céng lóng,shēn jū xíng wǔ chái pí xióng。
平生经史漫不通,严霜烈日蕴在衷。píng shēng jīng shǐ màn bù tōng,yán shuāng liè rì yùn zài zhōng。
愤然一奋不顾躬,太尉夺笏嗟匆匆。fèn rán yī fèn bù gù gōng,tài wèi duó hù jiē cōng cōng。
子房铁椎计已穷,张巡就缚气尚雄。zi fáng tiě chuí jì yǐ qióng,zhāng xún jiù fù qì shàng xióng。
杲卿锯解骂未终,忠血义肉涂地红。gǎo qīng jù jiě mà wèi zhōng,zhōng xuè yì ròu tú dì hóng。
烈气英魂薄苍穹,事惊朝野闻帝聪。liè qì yīng hún báo cāng qióng,shì jīng cháo yě wén dì cōng。
立庙旌忠浙江东,睢阳双庙同高风。lì miào jīng zhōng zhè jiāng dōng,suī yáng shuāng miào tóng gāo fēng。
名书青史等岱嵩,当时开门谁纳戎,贻臭千古如蛆虫。míng shū qīng shǐ děng dài sōng,dāng shí kāi mén shuí nà róng,yí chòu qiān gǔ rú qū chóng。