古诗词

王十朋

送太学生徐易归天台

王十朋

天台古仙山,药物固非一。tiān tái gǔ xiān shān,yào wù gù fēi yī。
采之年可延,厥品惟参术。cǎi zhī nián kě yán,jué pǐn wéi cān shù。
兹诚笼中物,不可亡一日。zī chéng lóng zhōng wù,bù kě wáng yī rì。
良医苟能用,可治天下疾。liáng yī gǒu néng yòng,kě zhì tiān xià jí。

钓台

王十朋

汉高嫚骂四皓隐,周武干戈伯夷饿。hàn gāo mān mà sì hào yǐn,zhōu wǔ gàn gē bó yí è。
南阳故人幸无失,先生胡为亦高卧。nán yáng gù rén xìng wú shī,xiān shēng hú wèi yì gāo wò。
清风却在夷皓上,千古真能激贪懦。qīng fēng què zài yí hào shàng,qiān gǔ zhēn néng jī tān nuò。
客星夜向钓滩明,想像年时临帝座。kè xīng yè xiàng diào tān míng,xiǎng xiàng nián shí lín dì zuò。

宝印叔示诗且索碑刻以南明山六大字为献

王十朋

不才讵可登台省,早问君王觅闲冷。bù cái jù kě dēng tái shěng,zǎo wèn jūn wáng mì xián lěng。
聊寻商岭绮与园,未羡云台寇并耿。liáo xún shāng lǐng qǐ yǔ yuán,wèi xiàn yún tái kòu bìng gěng。
挂碑满屋宁寮饥,嗜好与叔真相宜。guà bēi mǎn wū níng liáo jī,shì hǎo yǔ shū zhēn xiāng yí。
试寄南明六大字,想像年少西游时。shì jì nán míng liù dà zì,xiǎng xiàng nián shǎo xī yóu shí。

小小园十月杜鹃花盛开有共蒂双头之异因以数语记之

王十朋

一声杜宇啼春风,明朝绯挂千山丛。yī shēng dù yǔ tí chūn fēng,míng cháo fēi guà qiān shān cóng。
岁寒此色岂易得,那更朵朵双头红。suì hán cǐ sè qǐ yì dé,nà gèng duǒ duǒ shuāng tóu hóng。
共蒂联芳友于爱,一吐一含分次第。gòng dì lián fāng yǒu yú ài,yī tǔ yī hán fēn cì dì。
造物私我小园林,此花大胜金腰带。zào wù sī wǒ xiǎo yuán lín,cǐ huā dà shèng jīn yāo dài。

题月师桂堂

王十朋

道人以月名身,以桂名堂。dào rén yǐ yuè míng shēn,yǐ guì míng táng。
胸中负所有,志在丹霄旁。xiōng zhōng fù suǒ yǒu,zhì zài dān xiāo páng。
冠巾倘可加,唾手得天香。guān jīn tǎng kě jiā,tuò shǒu dé tiān xiāng。
惜哉已世外,此志终莫偿。xī zāi yǐ shì wài,cǐ zhì zhōng mò cháng。
山中作堂侔月窟,禅定吟馀思清越。shān zhōng zuò táng móu yuè kū,chán dìng yín yú sī qīng yuè。
要令坐上生清风,须使心中似明月。yào lìng zuò shàng shēng qīng fēng,xū shǐ xīn zhōng shì míng yuè。

同钱用明用章游白石岩

王十朋

谢公好山水,得郡古东瓯。xiè gōng hǎo shān shuǐ,dé jùn gǔ dōng ōu。
造物惜佳境,雅志多不酬。zào wù xī jiā jìng,yǎ zhì duō bù chóu。
松萝蔽雁荡,烟霭埋龙湫。sōng luó bì yàn dàng,yān ǎi mái lóng jiǎo。
行田经白石,不到仙山头。xíng tián jīng bái shí,bù dào xiān shān tóu。
寥寥数百年,天付黄冠流。liáo liáo shù bǎi nián,tiān fù huáng guān liú。
巍然万仞崖,壁立东南州。wēi rán wàn rèn yá,bì lì dōng nán zhōu。
谁将补天手,化出白玉楼。shuí jiāng bǔ tiān shǒu,huà chū bái yù lóu。
两龛藏洞府,中有群仙游。liǎng kān cáng dòng fǔ,zhōng yǒu qún xiān yóu。
上通尺五天,下接三神洲。shàng tōng chǐ wǔ tiān,xià jiē sān shén zhōu。
飞泉落岩腰,碧涧鸣山陬。fēi quán luò yán yāo,bì jiàn míng shān zōu。
群峰真培塿,沧海为渠沟。qún fēng zhēn péi lǒu,cāng hǎi wèi qú gōu。
隘视人间世,万象同蜉蝣。ài shì rén jiān shì,wàn xiàng tóng fú yóu。
我家雁山阳,崎岖厌经丘。wǒ jiā yàn shān yáng,qí qū yàn jīng qiū。
翩翩钱公子,呼我寻岩幽。piān piān qián gōng zi,hū wǒ xún yán yōu。
初惊小雨密,忽扫群阴浮。chū jīng xiǎo yǔ mì,hū sǎo qún yīn fú。
杖屦穷巑岏,一洗尘埃眸。zhàng jù qióng cuán wán,yī xǐ chén āi móu。
山林有真乐,富贵何足求。shān lín yǒu zhēn lè,fù guì hé zú qiú。
但愿乞二山,不愿万户侯。dàn yuàn qǐ èr shān,bù yuàn wàn hù hóu。

宝印叔得小假山以长篇模写进士钦逢辰和之某次韵并简钦

王十朋

越绝天台温雁荡,万壑千岩各形状。yuè jué tiān tái wēn yàn dàng,wàn hè qiān yán gè xíng zhuàng。
钱塘风物更奇绝,杖屦年时记曾访。qián táng fēng wù gèng qí jué,zhàng jù nián shí jì céng fǎng。
归来戏辟小园林,十里西湖藏瓮盎。guī lái xì pì xiǎo yuán lín,shí lǐ xī hú cáng wèng àng。
悠然入眼皆吾山,罗列轩窗一何壮。yōu rán rù yǎn jiē wú shān,luó liè xuān chuāng yī hé zhuàng。
止庵道人真有道,种竹莳花近丘圹。zhǐ ān dào rén zhēn yǒu dào,zhǒng zhú shí huā jìn qiū kuàng。
何人好事赠假山,潜涧新添小屏嶂。hé rén hǎo shì zèng jiǎ shān,qián jiàn xīn tiān xiǎo píng zhàng。
却疑迁徙从平泉,更恐飞来自秦望。què yí qiān xǐ cóng píng quán,gèng kǒng fēi lái zì qín wàng。
世间赝物何止此,沙佛儒衣龙亦象。shì jiān yàn wù hé zhǐ cǐ,shā fú rú yī lóng yì xiàng。
道人于物意岂留,异日从教散天壤。dào rén yú wù yì qǐ liú,yì rì cóng jiào sàn tiān rǎng。
花木篇章两游戏,林下高风真可尚。huā mù piān zhāng liǎng yóu xì,lín xià gāo fēng zhēn kě shàng。
来游莲社有诗人,句比昌黎更豪放。lái yóu lián shè yǒu shī rén,jù bǐ chāng lí gèng háo fàng。
我休说假复论真,真假通同归一相。wǒ xiū shuō jiǎ fù lùn zhēn,zhēn jiǎ tōng tóng guī yī xiāng。

题从侄慎庄

王十朋

风雨漂我庐,无地寄食宿。fēng yǔ piāo wǒ lú,wú dì jì shí sù。
小阮知所敦,舍我道旁屋。xiǎo ruǎn zhī suǒ dūn,shě wǒ dào páng wū。
震凌得帡幪,幸免泥涂辱。zhèn líng dé píng méng,xìng miǎn ní tú rǔ。
明白归旧巢,鹪鹩一枝足。míng bái guī jiù cháo,jiāo liáo yī zhī zú。

某去五月罢馆职还乡涂中以诗寄同舍云去国怀明主离群念旧游翻令到家梦中夜绕瀛洲今以史职复至道山访旧或迁或去惟后园修竹乃故人也感叹良久因成短篇

王十朋

蓬莱隔弱水,三年两来游。péng lái gé ruò shuǐ,sān nián liǎng lái yóu。
群仙各何之,翩然蜕神洲。qún xiān gè hé zhī,piān rán tuì shén zhōu。
园中旧箨龙,劲节含清幽。yuán zhōng jiù tuò lóng,jìn jié hán qīng yōu。
手摘岁寒叶,恍惚乘归舟。shǒu zhāi suì hán yè,huǎng hū chéng guī zhōu。

次韵胡秘监酴醾

王十朋

红紫纷争先,酴醾分甘晚。hóng zǐ fēn zhēng xiān,tú mí fēn gān wǎn。
谁栽群玉府,童童翠张幰。shuí zāi qún yù fǔ,tóng tóng cuì zhāng xiǎn。
华共芸芬香,韵随官逸远。huá gòng yún fēn xiāng,yùn suí guān yì yuǎn。
奚用燃青藜,端能照书苑。xī yòng rán qīng lí,duān néng zhào shū yuàn。
先生海上归,平步到蓬巘。xiān shēng hǎi shàng guī,píng bù dào péng yǎn。
招邀饮醇酎,刚肠出清婉。zhāo yāo yǐn chún zhòu,gāng cháng chū qīng wǎn。
遥思吴宫魂,故作楚辞挽。yáo sī wú gōng hún,gù zuò chǔ cí wǎn。
勿为花所留,兴尽要知返。wù wèi huā suǒ liú,xīng jǐn yào zhī fǎn。

馆中三月晦日闻莺胡邦衡有诗用东坡酴醾韵有君

王十朋

久伤伐木废,每叹吾生晚。jiǔ shāng fá mù fèi,měi tàn wú shēng wǎn。
黄鸟从何来,乔林绿垂幰。huáng niǎo cóng hé lái,qiáo lín lǜ chuí xiǎn。
忽作相呼声,朋来无近远。hū zuò xiāng hū shēng,péng lái wú jìn yuǎn。
高翥凌云烟,斜飞集池苑。gāo zhù líng yún yān,xié fēi jí chí yuàn。
中有幽谷姿,迟迟下遥巘。zhōng yǒu yōu gǔ zī,chí chí xià yáo yǎn。
群音巧相和,出语独不婉。qún yīn qiǎo xiāng hé,chū yǔ dú bù wǎn。
哑哑如老乌,闻者弓欲挽。yǎ yǎ rú lǎo wū,wén zhě gōng yù wǎn。
知心有杜鹃,劝尔故园返。zhī xīn yǒu dù juān,quàn ěr gù yuán fǎn。

寄题喻叔奇亦好园

王十朋

喻子有园堪养亲,栽花种竹清且新。yù zi yǒu yuán kān yǎng qīn,zāi huā zhǒng zhú qīng qiě xīn。
堂中戏罢即策杖,在家有此何忧贫。táng zhōng xì bà jí cè zhàng,zài jiā yǒu cǐ hé yōu pín。
弟兄既好园亦好,大胜吾家园小小。dì xiōng jì hǎo yuán yì hǎo,dà shèng wú jiā yuán xiǎo xiǎo。
两园松竹怀主人,他日归来各须早。liǎng yuán sōng zhú huái zhǔ rén,tā rì guī lái gè xū zǎo。

种蔬

王十朋

归来日弹铗,食无肉与鱼。guī lái rì dàn jiá,shí wú ròu yǔ yú。
却将种花地,町畦毓嘉蔬。què jiāng zhǒng huā dì,tīng qí yù jiā shū。
骄阳每抱瓮,时雨亲荷锄。jiāo yáng měi bào wèng,shí yǔ qīn hé chú。
青青有生意,令我颜色舒。qīng qīng yǒu shēng yì,lìng wǒ yán sè shū。
宁忧馑与饥,亦有瓶中储。níng yōu jǐn yǔ jī,yì yǒu píng zhōng chǔ。
前身老阇梨,蔬气端未除。qián shēn lǎo dū lí,shū qì duān wèi chú。
文字亦宿业,复生鱼蠹书。wén zì yì sù yè,fù shēng yú dù shū。
蠹书仍食蔬,苦淡味有馀。dù shū réng shí shū,kǔ dàn wèi yǒu yú。
况兹清净根,分来自僧居。kuàng zī qīng jìng gēn,fēn lái zì sēng jū。
端能纳须弥,聊尔秀郊墟。duān néng nà xū mí,liáo ěr xiù jiāo xū。
洗我腥膻肠,襟宇生清虚。xǐ wǒ xīng shān cháng,jīn yǔ shēng qīng xū。
岂惟陶渊明,吾亦爱吾庐。qǐ wéi táo yuān míng,wú yì ài wú lú。
荒园涉成趣,枯藤当安舆。huāng yuán shè chéng qù,kū téng dāng ān yú。
困枕案头卷,饥著盘中菹。kùn zhěn àn tóu juǎn,jī zhù pán zhōng jū。
孔门陈蔡色,借问何如予。kǒng mén chén cài sè,jiè wèn hé rú yǔ。

予素不善棋孙先觉万大年林大和见访戏与对垒偶皆胜之因作数语

王十朋

予手不善谈,临局气先怯。yǔ shǒu bù shàn tán,lín jú qì xiān qiè。
偶逢孙万林,三战辄三捷。ǒu féng sūn wàn lín,sān zhàn zhé sān jié。
都缘敌不勍,非以台威胁。dōu yuán dí bù qíng,fēi yǐ tái wēi xié。
孺子滥成名,凯奏意殊惬。rú zi làn chéng míng,kǎi zòu yì shū qiè。
三君皆壮士,小挫未肯厌。sān jūn jiē zhuàng shì,xiǎo cuò wèi kěn yàn。
予今务持胜,坚壁不容劫。yǔ jīn wù chí shèng,jiān bì bù róng jié。

大年和棋诗复次前韵

王十朋

君棋如龙且,初笑韩信怯。jūn qí rú lóng qiě,chū xiào hán xìn qiè。
我棋似公瑾,赤壁真横捷。wǒ qí shì gōng jǐn,chì bì zhēn héng jié。
但知贪旁角,不觉攻背胁。dàn zhī tān páng jiǎo,bù jué gōng bèi xié。
主人本无竞,胜负两俱惬。zhǔ rén běn wú jìng,shèng fù liǎng jù qiè。
嘉宾傥再集,鏖战定谁厌。jiā bīn tǎng zài jí,áo zhàn dìng shuí yàn。
新篇尤逼人,我辈徒劫劫。xīn piān yóu bī rén,wǒ bèi tú jié jié。

太白昼见

王十朋

煌煌太白生东方,追逐残月生光芒。huáng huáng tài bái shēng dōng fāng,zhuī zhú cán yuè shēng guāng máng。
太阳中天不肯藏,过午一点犹微茫。tài yáng zhōng tiān bù kěn cáng,guò wǔ yī diǎn yóu wēi máng。
太史占之此何祥,咸忧兵起人流亡。tài shǐ zhàn zhī cǐ hé xiáng,xián yōu bīng qǐ rén liú wáng。
金行用事多灾伤,大风地震水旱蝗。jīn xíng yòng shì duō zāi shāng,dà fēng dì zhèn shuǐ hàn huáng。
有一于此宜预防,杂然并见何以当。yǒu yī yú cǐ yí yù fáng,zá rán bìng jiàn hé yǐ dāng。
臣言天意未可量,滔天赤地兴尧汤,偃禾拔木悟成王。chén yán tiān yì wèi kě liàng,tāo tiān chì dì xīng yáo tāng,yǎn hé bá mù wù chéng wáng。
宋景一言国乃昌,灾异不作忧楚庄。sòng jǐng yī yán guó nǎi chāng,zāi yì bù zuò yōu chǔ zhuāng。
吾皇修德应彼苍,去谗远佞任忠良。wú huáng xiū dé yīng bǐ cāng,qù chán yuǎn nìng rèn zhōng liáng。
推诚纳谏正纪纲,内修政事仍外攘。tuī chéng nà jiàn zhèng jì gāng,nèi xiū zhèng shì réng wài rǎng。
誓雪国耻还封疆,强虏当弱吾当强。shì xuě guó chǐ hái fēng jiāng,qiáng lǔ dāng ruò wú dāng qiáng。
天戒为福非为殃,愿勿徒以虚文禳。tiān jiè wèi fú fēi wèi yāng,yuàn wù tú yǐ xū wén ráng。

荆妇夜绩

王十朋

凉飙堕黄叶,促织催女工。liáng biāo duò huáng yè,cù zhī cuī nǚ gōng。
鬓丝不堪织,细君哀我穷。bìn sī bù kān zhī,xì jūn āi wǒ qióng。
青灯绩深夜,绩成寒素风。qīng dēng jì shēn yè,jì chéng hán sù fēng。
愿为隐者衣,德耀随梁鸿。yuàn wèi yǐn zhě yī,dé yào suí liáng hóng。

术者谓予

王十朋

问君胡为入台省,问君胡为官辄冷。wèn jūn hú wèi rù tái shěng,wèn jūn hú wèi guān zhé lěng。
宣尼犹且畏元辰,羊鼠龙猪作君梗。xuān ní yóu qiě wèi yuán chén,yáng shǔ lóng zhū zuò jūn gěng。
退之宿直斗牛箕,声名谤毁常相随。tuì zhī sù zhí dòu niú jī,shēng míng bàng huǐ cháng xiāng suí。
死生穷达端有命,予知之矣当安之。sǐ shēng qióng dá duān yǒu mìng,yǔ zhī zhī yǐ dāng ān zhī。

九日寄表叔贾司理

王十朋

忆昔从师学弦诵,年与贾生相伯仲。yì xī cóng shī xué xián sòng,nián yǔ jiǎ shēng xiāng bó zhòng。
九日登高鹿岩脊,感物题诗笔初弄。jiǔ rì dēng gāo lù yán jí,gǎn wù tí shī bǐ chū nòng。
旧游回首半零落,三十六年真一梦。jiù yóu huí shǒu bàn líng luò,sān shí liù nián zhēn yī mèng。
当时唱和三四老,尚有残篇可吟讽。dāng shí chàng hé sān sì lǎo,shàng yǒu cán piān kě yín fěng。
今年节物身在家,行乐山间谩随众。jīn nián jié wù shēn zài jiā,xíng lè shān jiān mán suí zhòng。
弟兄劝我登高山,身似驽骀不容鞚。dì xiōng quàn wǒ dēng gāo shān,shēn shì nú dài bù róng kòng。
河东先生今靖节,有酒宁须白衣送。hé dōng xiān shēng jīn jìng jié,yǒu jiǔ níng xū bái yī sòng。
朋尊聊献菲蒙泉,赐茗仍分小团凤。péng zūn liáo xiàn fēi méng quán,cì míng réng fēn xiǎo tuán fèng。
愿公一饮寿千龄,三物年年敢驰贡。yuàn gōng yī yǐn shòu qiān líng,sān wù nián nián gǎn chí gòng。

九日不登高与兄弟邻里就敝舍饮菊

王十朋

中秋对明月,九日逢黄花。zhōng qiū duì míng yuè,jiǔ rì féng huáng huā。
节物岂不好,而况身在家。jié wù qǐ bù hǎo,ér kuàng shēn zài jiā。
樽酒醵邻里,盘餐饤鱼虾。zūn jiǔ jù lín lǐ,pán cān dìng yú xiā。
何必登高山,清欢自无涯。hé bì dēng gāo shān,qīng huān zì wú yá。