古诗词

吕南公

和酬道先高秋见寄之句

吕南公

眼看金菊木芙蓉,想见严城此景同。yǎn kàn jīn jú mù fú róng,xiǎng jiàn yán chéng cǐ jǐng tóng。
儒术凋零归故纸,岁华催趁入衰翁。rú shù diāo líng guī gù zhǐ,suì huá cuī chèn rù shuāi wēng。
千秋治乱三钟酒,万里关河一亩宫。qiān qiū zhì luàn sān zhōng jiǔ,wàn lǐ guān hé yī mǔ gōng。
南鹞北鹰方得志,更谁迂阔问哀鸿。nán yào běi yīng fāng dé zhì,gèng shuí yū kuò wèn āi hóng。

晚出寿春

吕南公

马足迟迟破晓霜,朔风迎袖过川梁。mǎ zú chí chí pò xiǎo shuāng,shuò fēng yíng xiù guò chuān liáng。
帘栊几处迷醒魄,烟霭满空含曙光。lián lóng jǐ chù mí xǐng pò,yān ǎi mǎn kōng hán shǔ guāng。
已是途程规进取,可能怀抱似鸿荒。yǐ shì tú chéng guī jìn qǔ,kě néng huái bào shì hóng huāng。
平沙莽莽兵戈地,却为千秋起吊伤。píng shā mǎng mǎng bīng gē dì,què wèi qiān qiū qǐ diào shāng。

书斋春日

吕南公

花困蜂莺柳困风,年年春恨渺无穷。huā kùn fēng yīng liǔ kùn fēng,nián nián chūn hèn miǎo wú qióng。
已添病格忧诗债,未破愁城忆酒功。yǐ tiān bìng gé yōu shī zhài,wèi pò chóu chéng yì jiǔ gōng。
日月正居劳苦上,山川长在梦魂中。rì yuè zhèng jū láo kǔ shàng,shān chuān zhǎng zài mèng hún zhōng。
游鞍赏席今多少,想见浓阴替乱红。yóu ān shǎng xí jīn duō shǎo,xiǎng jiàn nóng yīn tì luàn hóng。

和酬李宣德二首

吕南公

销闲堂上日何思,或弄鸣琴或赋诗。xiāo xián táng shàng rì hé sī,huò nòng míng qín huò fù shī。
声正只传心静处,篇成不待烛残时。shēng zhèng zhǐ chuán xīn jìng chù,piān chéng bù dài zhú cán shí。
隆中有客吟梁甫,洛下无人说克儿。lóng zhōng yǒu kè yín liáng fǔ,luò xià wú rén shuō kè ér。
此日馀音到逋客,定如医药蓄青芝。cǐ rì yú yīn dào bū kè,dìng rú yī yào xù qīng zhī。

和酬李宣德二首

吕南公

临邛大邑少鸿生,初敬多辞马长卿。lín qióng dà yì shǎo hóng shēng,chū jìng duō cí mǎ zhǎng qīng。
几许分财来涤器,不如收迹去躬耕。jǐ xǔ fēn cái lái dí qì,bù rú shōu jì qù gōng gēng。
生前遇主无高位,死后遗文有盛名。shēng qián yù zhǔ wú gāo wèi,sǐ hòu yí wén yǒu shèng míng。
毕竟负他贤令意,被人传说是闲情。bì jìng fù tā xián lìng yì,bèi rén chuán shuō shì xián qíng。

次韵辉卿感春

吕南公

日日春阴共惨然,愁怀不称艳阳天。rì rì chūn yīn gòng cǎn rán,chóu huái bù chēng yàn yáng tiān。
已从鲁酒迷醒枕,更向瑶琴怯武弦。yǐ cóng lǔ jiǔ mí xǐng zhěn,gèng xiàng yáo qín qiè wǔ xián。
往事自惊千里梦,胜游谁犯五更烟。wǎng shì zì jīng qiān lǐ mèng,shèng yóu shuí fàn wǔ gèng yān。
因君解道花如锦,始为芳菲忆去年。yīn jūn jiě dào huā rú jǐn,shǐ wèi fāng fēi yì qù nián。

次韵辉卿感春

吕南公

欲写春愁上粉笺,只凝幽思恨遥天。yù xiě chūn chóu shàng fěn jiān,zhǐ níng yōu sī hèn yáo tiān。
尘埃漫蠹霞书字,日月终亏锦瑟弦。chén āi màn dù xiá shū zì,rì yuè zhōng kuī jǐn sè xián。
夜听子规攲醉枕,晓看新燕立疏烟。yè tīng zi guī qī zuì zhěn,xiǎo kàn xīn yàn lì shū yān。
冷灰残烛相遭惯,触拨东风不记年。lěng huī cán zhú xiāng zāo guàn,chù bō dōng fēng bù jì nián。

次韵辉卿感春

吕南公

闻说群芳初满园,未能寻赏恨参天。wén shuō qún fāng chū mǎn yuán,wèi néng xún shǎng hèn cān tiān。
风豪雨横伤莺蝶,酒冷诗荒负管弦。fēng háo yǔ héng shāng yīng dié,jiǔ lěng shī huāng fù guǎn xián。
屐齿有时临藓径,马头何日破晴烟。jī chǐ yǒu shí lín xiǎn jìng,mǎ tóu hé rì pò qíng yān。
谁何赠我宽怀语,每道新年似旧年。shuí hé zèng wǒ kuān huái yǔ,měi dào xīn nián shì jiù nián。

熙宁六年再至邓氏北轩感而书壁

吕南公

窗扉暮阖晓还开,乞食寒儒去复来。chuāng fēi mù hé xiǎo hái kāi,qǐ shí hán rú qù fù lái。
土木不妨人冷落,诗书能使客低徊。tǔ mù bù fáng rén lěng luò,shī shū néng shǐ kè dī huái。
言如鹦鹉今徒尔,宿似夫不亦得哉。yán rú yīng wǔ jīn tú ěr,sù shì fū bù yì dé zāi。
但识浮生皆寄托,莫从河汉论涓埃。dàn shí fú shēng jiē jì tuō,mò cóng hé hàn lùn juān āi。

寄从义法曹教授

吕南公

军学先生骨气清,每嫌杯酒乱襟灵。jūn xué xiān shēng gǔ qì qīng,měi xián bēi jiǔ luàn jīn líng。
讥排只是攻三雅,熟烂除非是六经。jī pái zhǐ shì gōng sān yǎ,shú làn chú fēi shì liù jīng。
榴榼日虚尘拂拂,兔毫宵运烛荧荧。liú kē rì xū chén fú fú,tù háo xiāo yùn zhú yíng yíng。
俸钱添得真何用,好赠荥阳买绿醽。fèng qián tiān dé zhēn hé yòng,hǎo zèng xíng yáng mǎi lǜ líng。

奉酬范十七见寄二首

吕南公

接人坐语送人行,两饭逡巡晚鼓鸣。jiē rén zuò yǔ sòng rén xíng,liǎng fàn qūn xún wǎn gǔ míng。
遇社有何欢次第,过春多是病心情。yù shè yǒu hé huān cì dì,guò chūn duō shì bìng xīn qíng。
消磨白日无云补,计算流年但暗惊。xiāo mó bái rì wú yún bǔ,jì suàn liú nián dàn àn jīng。
苦雨寂寥还一醉,梦魂依旧背严城。kǔ yǔ jì liáo hái yī zuì,mèng hún yī jiù bèi yán chéng。

奉酬范十七见寄二首

吕南公

一纸新诗入北城,起予聊复醉魂惊。yī zhǐ xīn shī rù běi chéng,qǐ yǔ liáo fù zuì hún jīng。
低心苦淡吾徒事,转眼炎凉此世情。dī xīn kǔ dàn wú tú shì,zhuǎn yǎn yán liáng cǐ shì qíng。
六月未须论止息,三年方看大飞鸣。liù yuè wèi xū lùn zhǐ xī,sān nián fāng kàn dà fēi míng。
锱铢社肉休过问,幸有鳅蔬且烂羹。zī zhū shè ròu xiū guò wèn,xìng yǒu qiū shū qiě làn gēng。

再和

吕南公

浮桁门外树如城,归路迢迢梦易惊。fú héng mén wài shù rú chéng,guī lù tiáo tiáo mèng yì jīng。
嗟我衰迟从旅食,感君存问有诗情。jiē wǒ shuāi chí cóng lǚ shí,gǎn jūn cún wèn yǒu shī qíng。
牡丹不在儒宫种,杜宇偏当静夜鸣。mǔ dān bù zài rú gōng zhǒng,dù yǔ piān dāng jìng yè míng。
劳费主公怜苦淡,驼蹄时劝一杯羹。láo fèi zhǔ gōng lián kǔ dàn,tuó tí shí quàn yī bēi gēng。

再和

吕南公

几欲相寻出郭行,念君家雁不能鸣。jǐ yù xiāng xún chū guō xíng,niàn jūn jiā yàn bù néng míng。
逢杯得醉常常事,渐老多慈种种情。féng bēi dé zuì cháng cháng shì,jiàn lǎo duō cí zhǒng zhǒng qíng。
荏苒又闻寒食近,牵缠空作暮春惊。rěn rǎn yòu wén hán shí jìn,qiān chán kōng zuò mù chūn jīng。
只应已入东风笑,愁思长于万里城。zhǐ yīng yǐ rù dōng fēng xiào,chóu sī zhǎng yú wàn lǐ chéng。

次韵酬亨父见寄

吕南公

醉墨淋漓诗屡酬,浮蛆上下酒新篘。zuì mò lín lí shī lǚ chóu,fú qū shàng xià jiǔ xīn chōu。
人生有此自可乐,世事无穷何足忧。rén shēng yǒu cǐ zì kě lè,shì shì wú qióng hé zú yōu。
端是览辉同鸑鷟,不应专宿效夫不。duān shì lǎn huī tóng yuè zhuó,bù yīng zhuān sù xiào fū bù。
嗟予久负思山兴,空得公诗展复讴。jiē yǔ jiǔ fù sī shān xīng,kōng dé gōng shī zhǎn fù ōu。

和酬天休

吕南公

故人邂逅早莺时,一别经秋燕尽归。gù rén xiè hòu zǎo yīng shí,yī bié jīng qiū yàn jǐn guī。
已是苦贫看客懒,更堪长病出门稀。yǐ shì kǔ pín kàn kè lǎn,gèng kān zhǎng bìng chū mén xī。
何曾富贵来如梦,但觉光阴去似飞。hé céng fù guì lái rú mèng,dàn jué guāng yīn qù shì fēi。
欲酌清樽相解释,莫嫌穷巷瓦杯微。yù zhuó qīng zūn xiāng jiě shì,mò xián qióng xiàng wǎ bēi wēi。

酬何威中

吕南公

十年经画凿坏逃,只为乖违不为高。shí nián jīng huà záo huài táo,zhǐ wèi guāi wéi bù wèi gāo。
尽力未能成饱暖,致身那解立勋劳。jǐn lì wèi néng chéng bǎo nuǎn,zhì shēn nà jiě lì xūn láo。
已从酒盏忘千虑,羞看贪人校一毛。yǐ cóng jiǔ zhǎn wàng qiān lǜ,xiū kàn tān rén xiào yī máo。
游旧惟君尚相记,每将新句访耕皋。yóu jiù wéi jūn shàng xiāng jì,měi jiāng xīn jù fǎng gēng gāo。

和酬伯华

吕南公

襄阳耆旧足高风,不识州城有德公。xiāng yáng qí jiù zú gāo fēng,bù shí zhōu chéng yǒu dé gōng。
器业我应居众后,姓名今耻达宸聪。qì yè wǒ yīng jū zhòng hòu,xìng míng jīn chǐ dá chén cōng。
文章末技知何用,衣食残年叹屡空。wén zhāng mò jì zhī hé yòng,yī shí cán nián tàn lǚ kōng。
朋友赠言当儆戒,恨君虚美一篇中。péng yǒu zèng yán dāng jǐng jiè,hèn jūn xū měi yī piān zhōng。

道先贤良以其到郡未及相见遽寄四韵谨以酬之

吕南公

山人还是入闉阇,自笑穷心失本初。shān rén hái shì rù yīn dū,zì xiào qióng xīn shī běn chū。
郑相旧怜穷御寇,秦王新伏勇相如。zhèng xiāng jiù lián qióng yù kòu,qín wáng xīn fú yǒng xiāng rú。
衣裘破敝身谋拙,齿发凋残世味疏。yī qiú pò bì shēn móu zhuō,chǐ fā diāo cán shì wèi shū。
人正弃捐吾独取,似君风谊更谁欤。rén zhèng qì juān wú dú qǔ,shì jūn fēng yì gèng shuí yú。

酬次道京还见寄诗二首

吕南公

会得吾生只泛浮,莫将耕钓异公侯。huì dé wú shēng zhǐ fàn fú,mò jiāng gēng diào yì gōng hóu。
文章高去乃青史,富贵极来皆白头。wén zhāng gāo qù nǎi qīng shǐ,fù guì jí lái jiē bái tóu。
至乐如今惟强饮,最贤从古是无求。zhì lè rú jīn wéi qiáng yǐn,zuì xián cóng gǔ shì wú qiú。
荷源砌上枫林叶,又过元丰第六秋。hé yuán qì shàng fēng lín yè,yòu guò yuán fēng dì liù qiū。