古诗词

周文璞

寄茅山道友三绝

周文璞

伏事三茅过一生,痴心不望羽车迎。fú shì sān máo guò yī shēng,chī xīn bù wàng yǔ chē yíng。
旧时手种黄龙子,今解升云入太清。jiù shí shǒu zhǒng huáng lóng zi,jīn jiě shēng yún rù tài qīng。

寄茅山道友三绝

周文璞

九锡碑亭日欲曛,有人趺坐对炉薰。jiǔ xī bēi tíng rì yù xūn,yǒu rén fū zuò duì lú xūn。
凭谁传语桓司马,句曲山中只白云。píng shuí chuán yǔ huán sī mǎ,jù qū shān zhōng zhǐ bái yún。

寄茅山道友三绝

周文璞

蕊珠宫女傍瑶屏,自把韦编问姓名。ruǐ zhū gōng nǚ bàng yáo píng,zì bǎ wéi biān wèn xìng míng。
回到人间无一事,紫阳花下白鸡鸣。huí dào rén jiān wú yī shì,zǐ yáng huā xià bái jī míng。

访梅二首

周文璞

起看重雾白漫漫,略见春风在树间。qǐ kàn zhòng wù bái màn màn,lüè jiàn chūn fēng zài shù jiān。
傍水出篱犹未快,淡烟微雨又青山。bàng shuǐ chū lí yóu wèi kuài,dàn yān wēi yǔ yòu qīng shān。

访梅二首

周文璞

幽花堕在石根傍,几欲移将近草堂。yōu huā duò zài shí gēn bàng,jǐ yù yí jiāng jìn cǎo táng。
草草一尊聊尔尔,跨驴归去月荒凉。cǎo cǎo yī zūn liáo ěr ěr,kuà lǘ guī qù yuè huāng liáng。

绝句四首

周文璞

巾车初扣槿花篱,物物来前总要诗。jīn chē chū kòu jǐn huā lí,wù wù lái qián zǒng yào shī。
一句坐来模写了,雨鸠飞下老梅枝。yī jù zuò lái mó xiě le,yǔ jiū fēi xià lǎo méi zhī。

绝句四首

周文璞

纱笼解散坐门畿,生怕逢人索接篱。shā lóng jiě sàn zuò mén jī,shēng pà féng rén suǒ jiē lí。
朝雨洒来山更净,舂锄恰好到方池。cháo yǔ sǎ lái shān gèng jìng,chōng chú qià hǎo dào fāng chí。

绝句四首

周文璞

解呼威羽归丹穴,可缚单于献汉宫。jiě hū wēi yǔ guī dān xué,kě fù dān yú xiàn hàn gōng。
四面八方笼不住,许来分坐此山中。sì miàn bā fāng lóng bù zhù,xǔ lái fēn zuò cǐ shān zhōng。

绝句四首

周文璞

隔林八十厖眉叟,理竹疏泉过一生。gé lín bā shí páng méi sǒu,lǐ zhú shū quán guò yī shēng。
见说石林身健日,把书只在石中行。jiàn shuō shí lín shēn jiàn rì,bǎ shū zhǐ zài shí zhōng xíng。

客中

周文璞

客中时序又匆匆,孤坐初春小雨中。kè zhōng shí xù yòu cōng cōng,gū zuò chū chūn xiǎo yǔ zhōng。
弄水攀松去年事,令人忆杀洞霄宫。nòng shuǐ pān sōng qù nián shì,lìng rén yì shā dòng xiāo gōng。

大涤洞

周文璞

嵌空才入泉潏潏,隔凡倒悬若锥立。qiàn kōng cái rù quán yù yù,gé fán dào xuán ruò zhuī lì。
道士云是闾丘公,入向华阳便门出。dào shì yún shì lǘ qiū gōng,rù xiàng huá yáng biàn mén chū。

宫人斜

周文璞

魂魄凄凉掩暮尘,野花山叶自精神。hún pò qī liáng yǎn mù chén,yě huā shān yè zì jīng shén。
年年中使头边过,暗里相看似路人。nián nián zhōng shǐ tóu biān guò,àn lǐ xiāng kàn shì lù rén。

上强寺

周文璞

方池流水碧溶溶,怊怅灵蛇不易逢。fāng chí liú shuǐ bì róng róng,chāo chàng líng shé bù yì féng。
门外行人常立看,一株唐末半枯松。mén wài xíng rén cháng lì kàn,yī zhū táng mò bàn kū sōng。

吊辨才二首

周文璞

读了碑文读祭诗,冷看遗像立多时。dú le bēi wén dú jì shī,lěng kàn yí xiàng lì duō shí。
郎当岭上生云处,山鸟山花忆老师。láng dāng lǐng shàng shēng yún chù,shān niǎo shān huā yì lǎo shī。

吊辨才二首

周文璞

坡使参寥滴奠茶,定将老泪湿烟霞。pō shǐ cān liáo dī diàn chá,dìng jiāng lǎo lèi shī yān xiá。
谁知走入灵山队,又对闲人说法华。shuí zhī zǒu rù líng shān duì,yòu duì xián rén shuō fǎ huá。

西湖小隐

周文璞

先帝何曾宠幸臣,家园籍没几经春。xiān dì hé céng chǒng xìng chén,jiā yuán jí méi jǐ jīng chūn。
一丘赐与婵娟魄,教主西湖似洛神。yī qiū cì yǔ chán juān pò,jiào zhǔ xī hú shì luò shén。

曲坊

周文璞

曲坊才尽上湖船,笑问云山欠酒钱。qū fāng cái jǐn shàng hú chuán,xiào wèn yún shān qiàn jiǔ qián。
两行柳丝黄不断,不知身在御园边。liǎng xíng liǔ sī huáng bù duàn,bù zhī shēn zài yù yuán biān。

寿星寺

周文璞

子规欲归归未得,啼向钱王寿星石。zi guī yù guī guī wèi dé,tí xiàng qián wáng shòu xīng shí。
月明血尽人不知,只怪晓山深似碧。yuè míng xuè jǐn rén bù zhī,zhǐ guài xiǎo shān shēn shì bì。

寿星寺

周文璞

莫向空山恼病僧,暮云台殿异乡人。mò xiàng kōng shān nǎo bìng sēng,mù yún tái diàn yì xiāng rén。
多时不识巴江路,守著浓花哭过春。duō shí bù shí bā jiāng lù,shǒu zhù nóng huā kū guò chūn。

隐者居

周文璞

密竹缘坡便当篱,野泉入户自成池。mì zhú yuán pō biàn dāng lí,yě quán rù hù zì chéng chí。
床头一卷麻衣易,更有寒山拾得诗。chuáng tóu yī juǎn má yī yì,gèng yǒu hán shān shí dé shī。