古诗词

周文璞

过旧居遇邻家子述怀

周文璞

忆昔玉雪时,最感邻媪嫂。yì xī yù xuě shí,zuì gǎn lín ǎo sǎo。
剪罗作发鬌,添玑缀纹褓。jiǎn luó zuò fā tuǒ,tiān jī zhuì wén bǎo。
今回遇孙枝,面墨体枯槁。jīn huí yù sūn zhī,miàn mò tǐ kū gǎo。
念彼旧宅凶,灾衅失依保。niàn bǐ jiù zhái xiōng,zāi xìn shī yī bǎo。
此生未还役,况复念家道。cǐ shēng wèi hái yì,kuàng fù niàn jiā dào。
冷节返乡闾,江路见芳草。lěng jié fǎn xiāng lǘ,jiāng lù jiàn fāng cǎo。
夺恃罹荒饥,连岁愁浩浩。duó shì lí huāng jī,lián suì chóu hào hào。
流离在山县,只有泉水好。liú lí zài shān xiàn,zhǐ yǒu quán shuǐ hǎo。
野樱聚紫玫,炫弄晴日杲。yě yīng jù zǐ méi,xuàn nòng qíng rì gǎo。
半为鸟雀盗,半被奴婢讨。bàn wèi niǎo què dào,bàn bèi nú bì tǎo。
佰弜必尽护,盘饤如拱宝。bǎi jiàng bì jǐn hù,pán dìng rú gǒng bǎo。
坐荐一盏春,便足舒远抱。zuò jiàn yī zhǎn chūn,biàn zú shū yuǎn bào。

正字南仲祭诗

周文璞

昭阳作噩冬,愁云凝上苍。zhāo yáng zuò è dōng,chóu yún níng shàng cāng。
我堕溪谷底,卤莽闻公丧。wǒ duò xī gǔ dǐ,lǔ mǎng wén gōng sàng。
哲人困中寿,颇谓告者狂。zhé rén kùn zhōng shòu,pǒ wèi gào zhě kuáng。
继执邸吏符,踯蹢抽肝肠。jì zhí dǐ lì fú,zhí dí chōu gān cháng。
又闻敛魂魄,玉色貌愈强。yòu wén liǎn hún pò,yù sè mào yù qiáng。
环泣甚危苦,精气都不扬。huán qì shén wēi kǔ,jīng qì dōu bù yáng。
一朝委垕地,千岁还天常。yī cháo wěi hòu dì,qiān suì hái tiān cháng。
峨冠谢成均,射策何巍昂。é guān xiè chéng jūn,shè cè hé wēi áng。
连践中秘书,检校四库藏。lián jiàn zhōng mì shū,jiǎn xiào sì kù cáng。
象纬识校尉,篇编嘉议郎。xiàng wěi shí xiào wèi,piān biān jiā yì láng。
麟游夜阁黑,凤去旻霄黄。lín yóu yè gé hēi,fèng qù mín xiāo huáng。
惟初典郡学,吐血谤可伤。wéi chū diǎn jùn xué,tǔ xuè bàng kě shāng。
积叠高于山,党谳空销亡。jī dié gāo yú shān,dǎng yàn kōng xiāo wáng。
故老解嘘枯,新人工绝吭。gù lǎo jiě xū kū,xīn rén gōng jué kēng。
灼灼藻火衣,可使绽作裳。zhuó zhuó zǎo huǒ yī,kě shǐ zhàn zuò shang。
竟罢奉面对,射策裨君王。jìng bà fèng miàn duì,shè cè bì jūn wáng。
愧负临轩恩,穹林摧栋梁。kuì fù lín xuān ēn,qióng lín cuī dòng liáng。
往者流传诬,圣贤失堤防。wǎng zhě liú chuán wū,shèng xián shī dī fáng。
颓裂在眼前,悽怆遥相望。tuí liè zài yǎn qián,qī chuàng yáo xiāng wàng。
二纪获敬事,实亚衿佩行。èr jì huò jìng shì,shí yà jīn pèi xíng。
尝窃季弟称,朽秽敢自将。cháng qiè jì dì chēng,xiǔ huì gǎn zì jiāng。
束教濡雨露,采撷参差香。shù jiào rú yǔ lù,cǎi xié cān chà xiāng。
虽罹颠沛忧,梦寐敢自忘。suī lí diān pèi yōu,mèng mèi gǎn zì wàng。
翻思说待对,按述何微茫。fān sī shuō dài duì,àn shù hé wēi máng。
嗟此盛壮时,倾耳殊匆忙。jiē cǐ shèng zhuàng shí,qīng ěr shū cōng máng。
但觉异清浊,安知为死生。dàn jué yì qīng zhuó,ān zhī wèi sǐ shēng。
发栉逮细碎,罗列置箧箱。fā zhì dǎi xì suì,luó liè zhì qiè xiāng。
前年日重九,西归旧台城。qián nián rì zhòng jiǔ,xī guī jiù tái chéng。
蒙索新句咏,挛缩纸半张。méng suǒ xīn jù yǒng,luán suō zhǐ bàn zhāng。
卷头七字吟,持以献我兄。juǎn tóu qī zì yín,chí yǐ xiàn wǒ xiōng。
称许极铢两,逢人便增评。chēng xǔ jí zhū liǎng,féng rén biàn zēng píng。
出示巩雒跋,文字逾西京。chū shì gǒng luò bá,wén zì yú xī jīng。
鼎器写饕餮,肉翅两目长。dǐng qì xiě tāo tiè,ròu chì liǎng mù zhǎng。
款曲弥日留,振刷家苑翔。kuǎn qū mí rì liú,zhèn shuā jiā yuàn xiáng。
池水正清洁,硕果乱纵横。chí shuǐ zhèng qīng jié,shuò guǒ luàn zòng héng。
斯时惜晼暮,玄袂攲秋阳。sī shí xī wǎn mù,xuán mèi qī qiū yáng。
徐步引升榭,如诉后别殃。xú bù yǐn shēng xiè,rú sù hòu bié yāng。
命之返里庐,凭籍蜚晚英。mìng zhī fǎn lǐ lú,píng jí fēi wǎn yīng。
读书与析理,旦旦拘限程。dú shū yǔ xī lǐ,dàn dàn jū xiàn chéng。
尔搜嵩涧微,乙亥事颇详。ěr sōu sōng jiàn wēi,yǐ hài shì pǒ xiáng。
谨勿摹巷记,视此小传成。jǐn wù mó xiàng jì,shì cǐ xiǎo chuán chéng。
亦勿痛拣择,因笔为文章。yì wù tòng jiǎn zé,yīn bǐ wèi wén zhāng。
倚棹望江浦,披榛穿翳荒。yǐ zhào wàng jiāng pǔ,pī zhēn chuān yì huāng。
掊击祛鬼野,乡志始窜更。póu jī qū guǐ yě,xiāng zhì shǐ cuàn gèng。
警策入心腹,陡谓千驷轻。jǐng cè rù xīn fù,dǒu wèi qiān sì qīng。
谁子料承应,才间一籥赢。shuí zi liào chéng yīng,cái jiān yī yuè yíng。
敕厨具节馔,髹盘糕菊芳。chì chú jù jié zhuàn,xiū pán gāo jú fāng。
终席岌飞动,漏下楼鼓镗。zhōng xí jí fēi dòng,lòu xià lóu gǔ tāng。
划见睽孤占,覢覢拖晶荧。huà jiàn kuí gū zhàn,shǎn shǎn tuō jīng yíng。
姬孔情可测,一身行自当。jī kǒng qíng kě cè,yī shēn xíng zì dāng。
日斜亡集舍,螯跪亡妖祥。rì xié wáng jí shě,áo guì wáng yāo xiáng。
国典啬左丘,地下收回商。guó diǎn sè zuǒ qiū,dì xià shōu huí shāng。
师门锡休诔,恸哭发幽荣。shī mén xī xiū lěi,tòng kū fā yōu róng。
滕抱倏怊怅,薛撰方施行。téng bào shū chāo chàng,xuē zhuàn fāng shī xíng。
茂洪既篹缀,仿佛日月光。mào hóng jì zhuàn zhuì,fǎng fú rì yuè guāng。
门户变化久,咫尺未可量。mén hù biàn huà jiǔ,zhǐ chǐ wèi kě liàng。
贫疢裹祭缓,偶然值清明。pín chèn guǒ jì huǎn,ǒu rán zhí qīng míng。
雨寒送魂来,素筵见亲情。yǔ hán sòng hún lái,sù yán jiàn qīn qíng。
熟食侑介推,覆杯嗥后皇。shú shí yòu jiè tuī,fù bēi háo hòu huáng。
谅此心靡他,庶几下歆飨。liàng cǐ xīn mí tā,shù jǐ xià xīn xiǎng。

吊友人朱子大

周文璞

与君昔并丹阳船,形容惘怆俱可怜。yǔ jūn xī bìng dān yáng chuán,xíng róng wǎng chuàng jù kě lián。
自说宅囿及百年,藏三小山出云烟。zì shuō zhái yòu jí bǎi nián,cáng sān xiǎo shān chū yún yān。
土伯小庙自题扁,持照清池分丑妍。tǔ bó xiǎo miào zì tí biǎn,chí zhào qīng chí fēn chǒu yán。
吁嗟先君方下世,侄子卖半相炒煎。xū jiē xiān jūn fāng xià shì,zhí zi mài bàn xiāng chǎo jiān。
出寻方伯待救护,与我密者才万钱。chū xún fāng bó dài jiù hù,yǔ wǒ mì zhě cái wàn qián。
是身灾疢恐凋谢,语未脱口吁皇天。shì shēn zāi chèn kǒng diāo xiè,yǔ wèi tuō kǒu xū huáng tiān。
那知君今亦逝川,洪崖白石梦杳然,竟从他姓改受廛。nà zhī jūn jīn yì shì chuān,hóng yá bái shí mèng yǎo rán,jìng cóng tā xìng gǎi shòu chán。
呜呼,朱君无归,归来但见空屋椽,入抱山骨于黄泉。wū hū,zhū jūn wú guī,guī lái dàn jiàn kōng wū chuán,rù bào shān gǔ yú huáng quán。

挽正字南仲四首

周文璞

千古应无恨,诸公竟不能。qiān gǔ yīng wú hèn,zhū gōng jìng bù néng。
要令参溟涬,端合罢飞腾。yào lìng cān míng xìng,duān hé bà fēi téng。
白草伤麟野,苍山下马陵。bái cǎo shāng lín yě,cāng shān xià mǎ líng。
有儿持手泽,泪落照书灯。yǒu ér chí shǒu zé,lèi luò zhào shū dēng。

挽正字南仲四首

周文璞

卷舌空沉彩,芸香亦蠹贤。juǎn shé kōng chén cǎi,yún xiāng yì dù xián。
几时噫凤沼,一旦感龙泉。jǐ shí yī fèng zhǎo,yī dàn gǎn lóng quán。
远播雕题外,高垂若木边。yuǎn bō diāo tí wài,gāo chuí ruò mù biān。
煎胶嗟不及,遗碣暝台悬。jiān jiāo jiē bù jí,yí jié míng tái xuán。

挽正字南仲四首

周文璞

珠璧方辉耀,菁华未寂寥。zhū bì fāng huī yào,jīng huá wèi jì liáo。
极知身作祟,何用食为妖。jí zhī shēn zuò suì,hé yòng shí wèi yāo。
牺象收儒庙,箫笳咽市桥。xī xiàng shōu rú miào,xiāo jiā yàn shì qiáo。
伤心纱帽冷,三径雨潇潇。shāng xīn shā mào lěng,sān jìng yǔ xiāo xiāo。

挽正字南仲四首

周文璞

一自初闻报,哀号向草堂。yī zì chū wén bào,āi hào xiàng cǎo táng。
相随只儿子,远和有山獐。xiāng suí zhǐ ér zi,yuǎn hé yǒu shān zhāng。
土沃幽宫掩,灰凝奠酒香。tǔ wò yōu gōng yǎn,huī níng diàn jiǔ xiāng。
孤身挥泣尽,松柏便萎黄。gū shēn huī qì jǐn,sōng bǎi biàn wēi huáng。

行歌四首

周文璞

雪压门外土骨堆,一番两番春始回。xuě yā mén wài tǔ gǔ duī,yī fān liǎng fān chūn shǐ huí。
归来但见邻舍换,老树红花如死灰。guī lái dàn jiàn lín shě huàn,lǎo shù hóng huā rú sǐ huī。
商量千古有何事,经营八纮非汝才。shāng liàng qiān gǔ yǒu hé shì,jīng yíng bā hóng fēi rǔ cái。
乘除幻变既如此,何不快呼鹦鹉杯。chéng chú huàn biàn jì rú cǐ,hé bù kuài hū yīng wǔ bēi。

行歌四首

周文璞

天谗天谗光照户,反舌转枝啼更怒。tiān chán tiān chán guāng zhào hù,fǎn shé zhuǎn zhī tí gèng nù。
九霄詄荡帝座高,老我此身无告诉。jiǔ xiāo dié dàng dì zuò gāo,lǎo wǒ cǐ shēn wú gào sù。
舍傍种园翁作邻,一方泉兮在中庭。shě bàng zhǒng yuán wēng zuò lín,yī fāng quán xī zài zhōng tíng。
齐民书在泉有铭,誓将团结为林坰。qí mín shū zài quán yǒu míng,shì jiāng tuán jié wèi lín jiōng。

行歌四首

周文璞

春霏霏兮秋靡靡,叹息赏音人已死。chūn fēi fēi xī qiū mí mí,tàn xī shǎng yīn rén yǐ sǐ。
堪嗟玉雪缀空条,可奈芳蕤逐流水。kān jiē yù xuě zhuì kōng tiáo,kě nài fāng ruí zhú liú shuǐ。
融怡艳冶恨欲销,世间风雨何寂寥。róng yí yàn yě hèn yù xiāo,shì jiān fēng yǔ hé jì liáo。
有谁肯为吹葬箫,往和蟋蟀谐鸱鸮。yǒu shuí kěn wèi chuī zàng xiāo,wǎng hé xī shuài xié chī xiāo。

行歌四首

周文璞

先秦古书世已稀,国风雅颂声又微。xiān qín gǔ shū shì yǐ xī,guó fēng yǎ sòng shēng yòu wēi。
彼美人兮在天路,马蜷局兮将安归。bǐ měi rén xī zài tiān lù,mǎ quán jú xī jiāng ān guī。
古人所怀已汩汩,今人所怀又忽忽。gǔ rén suǒ huái yǐ gǔ gǔ,jīn rén suǒ huái yòu hū hū。
我亦东西南北人,相逢且尽杯中物。wǒ yì dōng xī nán běi rén,xiāng féng qiě jǐn bēi zhōng wù。

瞿塘神君歌

周文璞

黄衫纱帽佳少年,炯然饿虎穷山渊。huáng shān shā mào jiā shǎo nián,jiǒng rán è hǔ qióng shān yuān。
不居秦鹿祖龙畔,却走碧鸡金马边。bù jū qín lù zǔ lóng pàn,què zǒu bì jī jīn mǎ biān。
左手斜执巨灵凿,右手敬抱禹贡篇。zuǒ shǒu xié zhí jù líng záo,yòu shǒu jìng bào yǔ gòng piān。
离堆顺流已受命,一下不打天吴鞭。lí duī shùn liú yǐ shòu mìng,yī xià bù dǎ tiān wú biān。
有时挟弹暮云表,有时蹴游春风前。yǒu shí xié dàn mù yún biǎo,yǒu shí cù yóu chūn fēng qián。
有时却自著绛帕,走入药市寻神仙。yǒu shí què zì zhù jiàng pà,zǒu rù yào shì xún shén xiān。
为人定似李太白,学道定似葛稚川。wèi rén dìng shì lǐ tài bái,xué dào dìng shì gé zhì chuān。
孙翁走避乖崖叟,遣仆送画不取钱。sūn wēng zǒu bì guāi yá sǒu,qiǎn pū sòng huà bù qǔ qián。
神君庙食与画像,千古万古当流传。shén jūn miào shí yǔ huà xiàng,qiān gǔ wàn gǔ dāng liú chuán。
我昔梦上神君殿,偶值蓬莱众真宴。wǒ xī mèng shàng shén jūn diàn,ǒu zhí péng lái zhòng zhēn yàn。
洛阳开尽姚黄花,铜驼陌上难相见。luò yáng kāi jǐn yáo huáng huā,tóng tuó mò shàng nán xiāng jiàn。

清明日书事

周文璞

苍弁一如楚执圭,思想越吟身自低。cāng biàn yī rú chǔ zhí guī,sī xiǎng yuè yín shēn zì dī。
涧水又如古智士,纵横流转多滑稽。jiàn shuǐ yòu rú gǔ zhì shì,zòng héng liú zhuǎn duō huá jī。
杂花半开已倏落,如怨旷女离深闺。zá huā bàn kāi yǐ shū luò,rú yuàn kuàng nǚ lí shēn guī。
幽禽自呼复相命,如谴逐魄伤穷栖。yōu qín zì hū fù xiāng mìng,rú qiǎn zhú pò shāng qióng qī。
而我自是不羁者,行行踏破青萋萋。ér wǒ zì shì bù jī zhě,xíng xíng tà pò qīng qī qī。
今回荡桨苕霅溪,与野老辈相扶携。jīn huí dàng jiǎng sháo zhà xī,yǔ yě lǎo bèi xiāng fú xié。
园池亭墅游历遍,自对蜀锦倾偏提。yuán chí tíng shù yóu lì biàn,zì duì shǔ jǐn qīng piān tí。
兴阑径走归弟舍,同沃浮蚁烹村鸡。xīng lán jìng zǒu guī dì shě,tóng wò fú yǐ pēng cūn jī。
百五之后最寥阒,独过赵湾西更西。bǎi wǔ zhī hòu zuì liáo qù,dú guò zhào wān xī gèng xī。
野夫不知时节换,但要熟醉如春泥。yě fū bù zhī shí jié huàn,dàn yào shú zuì rú chūn ní。

云根

周文璞

云从会稽生,旦旦见伯禹。yún cóng huì jī shēng,dàn dàn jiàn bó yǔ。
听读山海经,成龙不成虎。tīng dú shān hǎi jīng,chéng lóng bù chéng hǔ。
禹命云归欤,可向蕺山去。yǔ mìng yún guī yú,kě xiàng jí shān qù。
昂昂王内史,眉宇照今古。áng áng wáng nèi shǐ,méi yǔ zhào jīn gǔ。
常在此盘旋,深藏无处所。cháng zài cǐ pán xuán,shēn cáng wú chù suǒ。
王孙江海人,云根自栖翥。wáng sūn jiāng hǎi rén,yún gēn zì qī zhù。
招邀玉叶来,以石为伴侣。zhāo yāo yù yè lái,yǐ shí wèi bàn lǚ。
既从衣上浮,只就茶里煮。jì cóng yī shàng fú,zhǐ jiù chá lǐ zhǔ。
不入晋家池,肯作秦望雨。bù rù jìn jiā chí,kěn zuò qín wàng yǔ。
两儒一支郎,不学世间语。liǎng rú yī zhī láng,bù xué shì jiān yǔ。
吴伧哦五字,坎壈酸涩苦。wú cāng ó wǔ zì,kǎn lǎn suān sè kǔ。
并送山中人,约束云下取。bìng sòng shān zhōng rén,yuē shù yún xià qǔ。

梅梁歌

周文璞

文命殿角东北左,上有梅梁铁交锁。wén mìng diàn jiǎo dōng běi zuǒ,shàng yǒu méi liáng tiě jiāo suǒ。
传闻旧时枝叶生,木质鳞身无不可。chuán wén jiù shí zhī yè shēng,mù zhì lín shēn wú bù kě。
有时匹练离朱栱,归带湿萍光欲动。yǒu shí pǐ liàn lí zhū gǒng,guī dài shī píng guāng yù dòng。
低头下吸菲岭泉,奋髯直入阳明洞。dī tóu xià xī fēi lǐng quán,fèn rán zhí rù yáng míng dòng。
旁观但怪香火浓,顷刻即令风雨送。páng guān dàn guài xiāng huǒ nóng,qǐng kè jí lìng fēng yǔ sòng。
尔不见饥乌啄鼓来馈食,走入嵩高化为石。ěr bù jiàn jī wū zhuó gǔ lái kuì shí,zǒu rù sōng gāo huà wèi shí。
禨祥祸福傥或是,阴阳幻变谁能测。jī xiáng huò fú tǎng huò shì,yīn yáng huàn biàn shuí néng cè。
玉笥观挂白玉梁,含元追下流血柱。yù sì guān guà bái yù liáng,hán yuán zhuī xià liú xuè zhù。
异事苟逢博物问,后来那得详其故。yì shì gǒu féng bó wù wèn,hòu lái nà dé xiáng qí gù。
卷丹云,凝素雾,玉箫九成奠雕俎。juǎn dān yún,níng sù wù,yù xiāo jiǔ chéng diàn diāo zǔ。
登歌升降只仰俯,呜呼梅梁匆飞去。dēng gē shēng jiàng zhǐ yǎng fǔ,wū hū méi liáng cōng fēi qù。

题胡女骑

周文璞

燕山雪花一尺飞,胡人胡女夜打围。yàn shān xuě huā yī chǐ fēi,hú rén hú nǚ yè dǎ wéi。
海东青过流沙西,黄头郎主独自归。hǎi dōng qīng guò liú shā xī,huáng tóu láng zhǔ dú zì guī。
创残狐兔悬毡车,疲惫鹰犬闻笳悲。chuàng cán hú tù xuán zhān chē,pí bèi yīng quǎn wén jiā bēi。
君不见自从石晋纳书款,白沟河漘作边面。jūn bù jiàn zì cóng shí jìn nà shū kuǎn,bái gōu hé chún zuò biān miàn。

寒食曲

周文璞

今年寒食好天色,游人踏青行不极。jīn nián hán shí hǎo tiān sè,yóu rén tà qīng xíng bù jí。
寻山不惮千里远,往往啼号湿松柏。xún shān bù dàn qiān lǐ yuǎn,wǎng wǎng tí hào shī sōng bǎi。
一杯才酹坟上土,祗就坟前便歌舞。yī bēi cái lèi fén shàng tǔ,zhī jiù fén qián biàn gē wǔ。
故乡自有懊恼声,插腰羊皮小番鼓。gù xiāng zì yǒu ào nǎo shēng,chā yāo yáng pí xiǎo fān gǔ。
吁嗟悲欢一饷间,但恨死人不能语。xū jiē bēi huān yī xiǎng jiān,dàn hèn sǐ rén bù néng yǔ。
君不见北客纷纷俱落南,先冢尽被胡尘漫。jūn bù jiàn běi kè fēn fēn jù luò nán,xiān zhǒng jǐn bèi hú chén màn。
影堂逢节具饮食,魂魄夜行溪谷山。yǐng táng féng jié jù yǐn shí,hún pò yè xíng xī gǔ shān。

题卢申之骡纲图

周文璞

昔日三郎骑尔祖,庙食太山可辛苦。xī rì sān láng qí ěr zǔ,miào shí tài shān kě xīn kǔ。
后来崎岖蜀栈间,弃置龙媒复亲汝。hòu lái qí qū shǔ zhàn jiān,qì zhì lóng méi fù qīn rǔ。
深山古木雪漫漫,险途十步九步艰。shēn shān gǔ mù xuě màn màn,xiǎn tú shí bù jiǔ bù jiān。
纲头咒嘱勿损折,要尔助军身补官。gāng tóu zhòu zhǔ wù sǔn zhé,yào ěr zhù jūn shēn bǔ guān。

赠相士丁日宣

周文璞

张公谓余可神仙,薛颠谓余可英杰。zhāng gōng wèi yú kě shén xiān,xuē diān wèi yú kě yīng jié。
丁生谓二皆无成,世间安有此奇绝。dīng shēng wèi èr jiē wú chéng,shì jiān ān yǒu cǐ qí jué。
麒麟阁上冠貂蝉,龙虎鼎内治大丹。qí lín gé shàng guān diāo chán,lóng hǔ dǐng nèi zhì dà dān。
兴来一笑扫燕□,回首已自升云端。xīng lái yī xiào sǎo yàn,huí shǒu yǐ zì shēng yún duān。
何如只向松江渡,杨柳影边茅屋住。hé rú zhǐ xiàng sōng jiāng dù,yáng liǔ yǐng biān máo wū zhù。
卧看苍虬挟白云,卷取秋涛过江去。wò kàn cāng qiú xié bái yún,juǎn qǔ qiū tāo guò jiāng qù。

剑客行

周文璞

燕云逆胡著柘黄,仁人烈士集太行。yàn yún nì hú zhù zhè huáng,rén rén liè shì jí tài xíng。
已闻泣涕拜明诏,共挟金舆归大梁。yǐ wén qì tì bài míng zhào,gòng xié jīn yú guī dà liáng。
安得山人一双剑,走入云中看不见。ān dé shān rén yī shuāng jiàn,zǒu rù yún zhōng kàn bù jiàn。
人间夜半风雨时,逆胡首奏延和殿。rén jiān yè bàn fēng yǔ shí,nì hú shǒu zòu yán hé diàn。
我生四十无所成,荆淮好汉为知音。wǒ shēng sì shí wú suǒ chéng,jīng huái hǎo hàn wèi zhī yīn。
丈夫志在仁义耳,麟阁貂冠非本心。zhàng fū zhì zài rén yì ěr,lín gé diāo guān fēi běn xīn。
功成剑化两龙去,我亦变名入烟雾。gōng chéng jiàn huà liǎng lóng qù,wǒ yì biàn míng rù yān wù。
此时再拜康山人,九霄客星在何处。cǐ shí zài bài kāng shān rén,jiǔ xiāo kè xīng zài hé chù。
186«45678910