古诗词

洪咨夔

和何特夫见寄

洪咨夔

人从万里蜀天归,御柳藏鸦絮又飞。rén cóng wàn lǐ shǔ tiān guī,yù liǔ cáng yā xù yòu fēi。
风细炉熏摇穗直,日长漏箭出花稀。fēng xì lú xūn yáo suì zhí,rì zhǎng lòu jiàn chū huā xī。
九重旰食图无逸,四塞宵征赋采薇。jiǔ zhòng gàn shí tú wú yì,sì sāi xiāo zhēng fù cǎi wēi。
爱国书生心更苦,夜占列象候璿玑。ài guó shū shēng xīn gèng kǔ,yè zhàn liè xiàng hòu xuán jī。

乙酉六月十九日应诏言事九月一日去国一首

洪咨夔

黑风吹雨出长安,破帽骚骚怯暮寒。hēi fēng chuī yǔ chū zhǎng ān,pò mào sāo sāo qiè mù hán。
不得之乎成一事,却因而已失三官。bù dé zhī hū chéng yī shì,què yīn ér yǐ shī sān guān。
人心天理推详易,世路交情点检难。rén xīn tiān lǐ tuī xiáng yì,shì lù jiāo qíng diǎn jiǎn nán。
白发老人经事惯,教儿只作博投看。bái fā lǎo rén jīng shì guàn,jiào ér zhǐ zuò bó tóu kàn。

敬和大人新年韵

洪咨夔

井渫得泉终必食,睽弧遇雨更奚疑。jǐng xiè dé quán zhōng bì shí,kuí hú yù yǔ gèng xī yí。
毋庸伊尹要三聘,且学颜渊克四非。wú yōng yī yǐn yào sān pìn,qiě xué yán yuān kè sì fēi。
势去铁鞋无处觅,志亨金印有时累。shì qù tiě xié wú chù mì,zhì hēng jīn yìn yǒu shí lèi。
梅花结子桃花发,烂熳春风醉典衣。méi huā jié zi táo huā fā,làn màn chūn fēng zuì diǎn yī。

春事

洪咨夔

莫为春愁两鬓翁,管愁元不属春风。mò wèi chūn chóu liǎng bìn wēng,guǎn chóu yuán bù shǔ chūn fēng。
深黄杨柳夕阳外,淡白杏花明月中。shēn huáng yáng liǔ xī yáng wài,dàn bái xìng huā míng yuè zhōng。
大自在身天地并,妙光明性圣愚同。dà zì zài shēn tiān dì bìng,miào guāng míng xìng shèng yú tóng。
鸣鸠乳燕相料理,融得从前万虑空。míng jiū rǔ yàn xiāng liào lǐ,róng dé cóng qián wàn lǜ kōng。

敬次老人即事

洪咨夔

韶华九十恰平分,过化中存一点神。sháo huá jiǔ shí qià píng fēn,guò huà zhōng cún yī diǎn shén。
草脱烧痕非故色,梅收花事又新人。cǎo tuō shāo hén fēi gù sè,méi shōu huā shì yòu xīn rén。
正襟危坐三灵会,拥鼻长谣万象宾。zhèng jīn wēi zuò sān líng huì,yōng bí zhǎng yáo wàn xiàng bīn。
酬答风光惟办此,可能春梦到天津。chóu dá fēng guāng wéi bàn cǐ,kě néng chūn mèng dào tiān jīn。

次韵西坞道庵

洪咨夔

芳蹊几曲重行行,坞里曾阴坞外晴。fāng qī jǐ qū zhòng xíng xíng,wù lǐ céng yīn wù wài qíng。
秧马鬅鬙和雨种,箨龙菌蠢带烟烹。yāng mǎ péng sēng hé yǔ zhǒng,tuò lóng jūn chǔn dài yān pēng。
黑风动地前程暗,白日行天内景明。hēi fēng dòng dì qián chéng àn,bái rì xíng tiān nèi jǐng míng。
却爱道民无别解,一杯春茗雪花轻。què ài dào mín wú bié jiě,yī bēi chūn míng xuě huā qīng。

桂子次韵赠阮甥

洪咨夔

一树青青桂子荣,广寒宫殿玉为楹。yī shù qīng qīng guì zi róng,guǎng hán gōng diàn yù wèi yíng。
不知天上何年堕,故使人间有种生。bù zhī tiān shàng hé nián duò,gù shǐ rén jiān yǒu zhǒng shēng。
风影碎摇签帙爽,露华倒洗笔头清。fēng yǐng suì yáo qiān zhì shuǎng,lù huá dào xǐ bǐ tóu qīng。
寸田更与加培埴,收取天香染姓名。cùn tián gèng yǔ jiā péi zhí,shōu qǔ tiān xiāng rǎn xìng míng。

次韵双桂

洪咨夔

物理无枯底有荣,一双玉树倚修楹。wù lǐ wú kū dǐ yǒu róng,yī shuāng yù shù yǐ xiū yíng。
长如拱璧天球在,元共交梨火枣生。zhǎng rú gǒng bì tiān qiú zài,yuán gòng jiāo lí huǒ zǎo shēng。
卜筑地连盘谷胜,赋归人占小山清。bo zhù dì lián pán gǔ shèng,fù guī rén zhàn xiǎo shān qīng。
昼阴最喜添新绿,时有佳禽自荐名。zhòu yīn zuì xǐ tiān xīn lǜ,shí yǒu jiā qín zì jiàn míng。

荆公

洪咨夔

君臣一德盛熙宁,厌故趋新用六经。jūn chén yī dé shèng xī níng,yàn gù qū xīn yòng liù jīng。
但怪画图来郑侠,何期奏议出唐坰。dàn guài huà tú lái zhèng xiá,hé qī zòu yì chū táng jiōng。
掌中大地山河舞,舌底中原草木腥。zhǎng zhōng dà dì shān hé wǔ,shé dǐ zhōng yuán cǎo mù xīng。
养就祸胎身始去,依然钟阜向人青。yǎng jiù huò tāi shēn shǐ qù,yī rán zhōng fù xiàng rén qīng。

送郎丞

洪咨夔

江北江南雪意催,半酣椎鼓起征桅。jiāng běi jiāng nán xuě yì cuī,bàn hān chuí gǔ qǐ zhēng wéi。
锐从猿鹤归休去,刚被功名引调来。ruì cóng yuán hè guī xiū qù,gāng bèi gōng míng yǐn diào lái。
破虏檄传淝水定,屯田疏上皖陂开。pò lǔ xí chuán féi shuǐ dìng,tún tián shū shàng wǎn bēi kāi。
笔端矍铄精神在,莫只清吟伴老槐。bǐ duān jué shuò jīng shén zài,mò zhǐ qīng yín bàn lǎo huái。

次韵可庵梅

洪咨夔

点雪非耶果是耶,紫千红万未曾芽。diǎn xuě fēi yé guǒ shì yé,zǐ qiān hóng wàn wèi céng yá。
苍苔有晕龙钟树,幽谷无人自在花。cāng tái yǒu yūn lóng zhōng shù,yōu gǔ wú rén zì zài huā。
地暖孤鸿来索伴,天空双鹭下通家。dì nuǎn gū hóng lái suǒ bàn,tiān kōng shuāng lù xià tōng jiā。
诗翁快整春风脚,山路霜泥踏马牙。shī wēng kuài zhěng chūn fēng jiǎo,shān lù shuāng ní tà mǎ yá。

邛杖次韵

洪咨夔

槎使携归饷老人,高棱疏节屈中伸。chá shǐ xié guī xiǎng lǎo rén,gāo léng shū jié qū zhōng shēn。
拨开豺虎凭陵气,摄取蛟龙变化身。bō kāi chái hǔ píng líng qì,shè qǔ jiāo lóng biàn huà shēn。
访洗头盆还喜健,伴行脚笠未嫌贫。fǎng xǐ tóu pén hái xǐ jiàn,bàn xíng jiǎo lì wèi xián pín。
一般仙骨清如鹤,倚看沧溟解起尘。yī bān xiān gǔ qīng rú hè,yǐ kàn cāng míng jiě qǐ chén。

闻山阳夏全之变

洪咨夔

洮湟私牍旧开边,淮楚依然样子传。táo huáng sī dú jiù kāi biān,huái chǔ yī rán yàng zi chuán。
抱虎寝蛟心不保,护疽讳蛊祸相挻。bào hǔ qǐn jiāo xīn bù bǎo,hù jū huì gǔ huò xiāng shān。
河流三舍尽人血,城阖四门无灶烟。hé liú sān shě jǐn rén xuè,chéng hé sì mén wú zào yān。
昨夜洗兵盈尺雪,华夷齐贺太平年。zuó yè xǐ bīng yíng chǐ xuě,huá yí qí hè tài píng nián。

丁亥岁朝把笔

洪咨夔

鸡唤璇杓一夜东,长天绀碧静无风。jī huàn xuán biāo yī yè dōng,zhǎng tiān gàn bì jìng wú fēng。
年华老子欢娱里,春事儿曹翰墨中。nián huá lǎo zi huān yú lǐ,chūn shì ér cáo hàn mò zhōng。
脱雪荠芽盘饤绿,晞阳椒蕾酒行红。tuō xuě jì yá pán dìng lǜ,xī yáng jiāo lěi jiǔ xíng hóng。
赭袍亲上慈明册,正想千官会汉宫。zhě páo qīn shàng cí míng cè,zhèng xiǎng qiān guān huì hàn gōng。

三日兄弟侍老人展墓归和尊韵

洪咨夔

云淡风柔霁色轻,泷冈阡上气和明。yún dàn fēng róu jì sè qīng,lóng gāng qiān shàng qì hé míng。
莫思旧日遨头出,且试新年便面行。mò sī jiù rì áo tóu chū,qiě shì xīn nián biàn miàn xíng。
饱饭即为君子泰,浊醪不失圣人清。bǎo fàn jí wèi jūn zi tài,zhuó láo bù shī shèng rén qīng。
一翁二季春无尽,更愿诸孙向老成。yī wēng èr jì chūn wú jǐn,gèng yuàn zhū sūn xiàng lǎo chéng。

次韵梅影

洪咨夔

白玉堂前绝世容,水晶帘薄透重重。bái yù táng qián jué shì róng,shuǐ jīng lián báo tòu zhòng zhòng。
非仙非鬼树明灭,似梦似真花淡浓。fēi xiān fēi guǐ shù míng miè,shì mèng shì zhēn huā dàn nóng。
袜照晴波添缥缈,佩摇寒月欠?珑。wà zhào qíng bō tiān piāo miǎo,pèi yáo hán yuè qiàn dōng lóng。
一番青子成阴后,却笑痴儿认旧踪。yī fān qīng zi chéng yīn hòu,què xiào chī ér rèn jiù zōng。

洪咨夔

天机日与物华新,妩绿柔黄触拨人。tiān jī rì yǔ wù huá xīn,wǔ lǜ róu huáng chù bō rén。
精采只消些子雨,腰肢无着许多春。jīng cǎi zhǐ xiāo xiē zi yǔ,yāo zhī wú zhe xǔ duō chūn。
兴亡萤苑迷楼梦,荣辱孤山曲院尘。xīng wáng yíng yuàn mí lóu mèng,róng rǔ gū shān qū yuàn chén。
醒眼年来浑看破,万缘分定不须颦。xǐng yǎn nián lái hún kàn pò,wàn yuán fēn dìng bù xū pín。

洪咨夔

万山筑底作春妍,一树繁红直几钱。wàn shān zhù dǐ zuò chūn yán,yī shù fán hóng zhí jǐ qián。
深院日长来燕后,平池水暖浴鹅天。shēn yuàn rì zhǎng lái yàn hòu,píng chí shuǐ nuǎn yù é tiān。
弦歌礼乐诗书地,榜帖功名富贵天。xián gē lǐ lè shī shū dì,bǎng tiē gōng míng fù guì tiān。
儿辈对花须自勉,莫教空恼少陵颠。ér bèi duì huā xū zì miǎn,mò jiào kōng nǎo shǎo líng diān。

柳用前韵

洪咨夔

菀彼烟丝一样新,依然面目我陈人。wǎn bǐ yān sī yī yàng xīn,yī rán miàn mù wǒ chén rén。
只疑大造元无物,岂料深山亦有春。zhǐ yí dà zào yuán wú wù,qǐ liào shēn shān yì yǒu chūn。
尽日三眠浑得意,随风万舞不惊尘。jǐn rì sān mián hún dé yì,suí fēng wàn wǔ bù jīng chén。
长长短短亭前路,肯与渠侬管笑颦。zhǎng zhǎng duǎn duǎn tíng qián lù,kěn yǔ qú nóng guǎn xiào pín。

上巳呈子有

洪咨夔

隔水梨花豪放尽,安排鼠耳到庭槐。gé shuǐ lí huā háo fàng jǐn,ān pái shǔ ěr dào tíng huái。
十分春事杜门过,百色老怀中酒来。shí fēn chūn shì dù mén guò,bǎi sè lǎo huái zhōng jiǔ lái。
闻丽人行头辄掉,见兰亭帖眼还开。wén lì rén xíng tóu zhé diào,jiàn lán tíng tiē yǎn hái kāi。
碧衫玉唾酴醾晚,更倩诗翁着句催。bì shān yù tuò tú mí wǎn,gèng qiàn shī wēng zhe jù cuī。