古诗词

洪咨夔

敬和老人盆池

洪咨夔

埋盆作沼野人家,数斛山泉拍两涯。mái pén zuò zhǎo yě rén jiā,shù hú shān quán pāi liǎng yá。
人立晚风凉似水,荷浮香气胜于花。rén lì wǎn fēng liáng shì shuǐ,hé fú xiāng qì shèng yú huā。
蛙声恰恰宜飞雨,鹜影依依欠落霞。wā shēng qià qià yí fēi yǔ,wù yǐng yī yī qiàn luò xiá。
齐物逍遥无大小,不须烦恼发生丫。qí wù xiāo yáo wú dà xiǎo,bù xū fán nǎo fā shēng yā。

东山怀谢傅用礼灭翁韵

洪咨夔

金堂石室旧徜徉,被发依然下大荒。jīn táng shí shì jiù cháng yáng,bèi fā yī rán xià dà huāng。
月送婵娟华落蕊,云移缥缈湿疏篁。yuè sòng chán juān huá luò ruǐ,yún yí piāo miǎo shī shū huáng。
桓伊筝外深情酒,幼度棋边定力香。huán yī zhēng wài shēn qíng jiǔ,yòu dù qí biān dìng lì xiāng。
往古来今开阖眼,楼头吹面朔风凉。wǎng gǔ lái jīn kāi hé yǎn,lóu tóu chuī miàn shuò fēng liáng。

山乡

洪咨夔

石田硗确万山隈,逢着荒年更可哀。shí tián qiāo què wàn shān wēi,féng zhe huāng nián gèng kě āi。
尽日几人担米上,长年何处得钱来。jǐn rì jǐ rén dān mǐ shàng,zhǎng nián hé chù dé qián lái。
扣门强贷刑难逭,闭户清饥死又催。kòu mén qiáng dài xíng nán huàn,bì hù qīng jī sǐ yòu cuī。
不是乾坤刍狗汝,要令个个学颜回。bù shì qián kūn chú gǒu rǔ,yào lìng gè gè xué yán huí。

行临安县圃

洪咨夔

县势坡陀树老苍,山光明润客荒唐。xiàn shì pō tuó shù lǎo cāng,shān guāng míng rùn kè huāng táng。
木兰多露不能湿,薝卜匪风还自香。mù lán duō lù bù néng shī,zhān bo fěi fēng hái zì xiāng。
万事妇姑鸣好丑,百年翁仲领兴亡。wàn shì fù gū míng hǎo chǒu,bǎi nián wēng zhòng lǐng xīng wáng。
九龙堂里随宜酒,卢橘来禽日正长。jiǔ lóng táng lǐ suí yí jiǔ,lú jú lái qín rì zhèng zhǎng。

七夕

洪咨夔

好个牵牛织女天,凄其独夜不成眠。hǎo gè qiān niú zhī nǚ tiān,qī qí dú yè bù chéng mián。
柳家细婢何能问,太尉粗人只自怜。liǔ jiā xì bì hé néng wèn,tài wèi cū rén zhǐ zì lián。
比翼难磨终古恨,妩眉未了宿生缘。bǐ yì nán mó zhōng gǔ hèn,wǔ méi wèi le sù shēng yuán。
新凉如水谁消得,平等天公也解偏。xīn liáng rú shuǐ shuí xiāo dé,píng děng tiān gōng yě jiě piān。

和何伯温见寄

洪咨夔

问字无人过草堂,昨非今是两俱忘。wèn zì wú rén guò cǎo táng,zuó fēi jīn shì liǎng jù wàng。
鹤何肮脏寒方警,梅许凄凉静更香。hè hé āng zàng hán fāng jǐng,méi xǔ qī liáng jìng gèng xiāng。
万古江山穷太白,一帘风月老张苍。wàn gǔ jiāng shān qióng tài bái,yī lián fēng yuè lǎo zhāng cāng。
多君不作炎凉语,识我平生铁石肠。duō jūn bù zuò yán liáng yǔ,shí wǒ píng shēng tiě shí cháng。

和何伯温见寄

洪咨夔

青山流水晓葱胧,读遍黄庭万境空。qīng shān liú shuǐ xiǎo cōng lóng,dú biàn huáng tíng wàn jìng kōng。
羔瓮无缘浇舌本,貘屏有分护头风。gāo wèng wú yuán jiāo shé běn,mò píng yǒu fēn hù tóu fēng。
人谋历历既未济,民力班班大小东。rén móu lì lì jì wèi jì,mín lì bān bān dà xiǎo dōng。
陶写此怀须好句,殷勤时与寄来鸿。táo xiě cǐ huái xū hǎo jù,yīn qín shí yǔ jì lái hóng。

三月晦东山

洪咨夔

太皞明朝禅祝融,杖藜能送几东风。tài hào míng cháo chán zhù róng,zhàng lí néng sòng jǐ dōng fēng。
两崖萝蔓因依绿,一树桐华自在红。liǎng yá luó màn yīn yī lǜ,yī shù tóng huá zì zài hóng。
聒聒窃脂农即事,喈喈抟黍女趋功。guā guā qiè zhī nóng jí shì,jiē jiē tuán shǔ nǚ qū gōng。
细思举世谁闲得,一笑浮图倒景中。xì sī jǔ shì shuí xián dé,yī xiào fú tú dào jǐng zhōng。

谨次老人至节韵

洪咨夔

但见阴阳递斡流,谁知阳本未尝休。dàn jiàn yīn yáng dì wò liú,shuí zhī yáng běn wèi cháng xiū。
善端继继无穷脉,元化生生不尽头。shàn duān jì jì wú qióng mài,yuán huà shēng shēng bù jǐn tóu。
杜牧浪将箱劝读,少陵空为线添愁。dù mù làng jiāng xiāng quàn dú,shǎo líng kōng wèi xiàn tiān chóu。
何如静坐观其复,一点灵台造物游。hé rú jìng zuò guān qí fù,yī diǎn líng tái zào wù yóu。

谨和老人欲还故庐

洪咨夔

飕飕破屋小青裯,客枕频年寄道周。sōu sōu pò wū xiǎo qīng chóu,kè zhěn pín nián jì dào zhōu。
行止非人真可笑,穷通有命尚何愁。xíng zhǐ fēi rén zhēn kě xiào,qióng tōng yǒu mìng shàng hé chóu。
春风旧垒双飞燕,宿雨新巢百拙鸠。chūn fēng jiù lěi shuāng fēi yàn,sù yǔ xīn cháo bǎi zhuō jiū。
信是还家贫亦好,德人何处不天游。xìn shì hái jiā pín yì hǎo,dé rén hé chù bù tiān yóu。

谨和老人春行

洪咨夔

抗疏明时效伏伽,一归七度试春纱。kàng shū míng shí xiào fú gā,yī guī qī dù shì chūn shā。
柔风绿遍庭前草,细雨红催陌上花。róu fēng lǜ biàn tíng qián cǎo,xì yǔ hóng cuī mò shàng huā。
惠远买来犹浊酒,赵州吃去只粗茶。huì yuǎn mǎi lái yóu zhuó jiǔ,zhào zhōu chī qù zhǐ cū chá。
回头恰恰莺啼处,黄四娘今尚有家。huí tóu qià qià yīng tí chù,huáng sì niáng jīn shàng yǒu jiā。

老人晚得女真真又曾孙女金华皆再周而殇葬塔院后今春焚化用前韵赋诗谨和

洪咨夔

窣波影里诵陀伽,古佛灯笼护绛纱。sū bō yǐng lǐ sòng tuó gā,gǔ fú dēng lóng hù jiàng shā。
智慧竭罗虽正果,慈悲妙善亦空花。zhì huì jié luó suī zhèng guǒ,cí bēi miào shàn yì kōng huā。
怕寒婉娈初拳蕨,望雨醒松细舌茶。pà hán wǎn luán chū quán jué,wàng yǔ xǐng sōng xì shé chá。
节物感人还自解,有儿何用女当家。jié wù gǎn rén hái zì jiě,yǒu ér hé yòng nǚ dāng jiā。

次子有下第韵

洪咨夔

东风换骨立成仙,五色终迷自古然。dōng fēng huàn gǔ lì chéng xiān,wǔ sè zhōng mí zì gǔ rán。
龙变未符今举谶,鹤来当验后科缘。lóng biàn wèi fú jīn jǔ chèn,hè lái dāng yàn hòu kē yuán。
情如中酒宜亲酒,命合腰钱会有钱。qíng rú zhōng jiǔ yí qīn jiǔ,mìng hé yāo qián huì yǒu qián。
许买娉婷供老伴,不妨迟得两三年。xǔ mǎi pīng tíng gōng lǎo bàn,bù fáng chí dé liǎng sān nián。

初夏即事一首谢俞德远惠茶

洪咨夔

病眼昏花懒读书,闭门恬养冉溪愚。bìng yǎn hūn huā lǎn dú shū,bì mén tián yǎng rǎn xī yú。
一帘草色蛤呼伴,四壁树阴鸡护雏。yī lián cǎo sè há hū bàn,sì bì shù yīn jī hù chú。
已是归来何用引,本无太极不须图。yǐ shì guī lái hé yòng yǐn,běn wú tài jí bù xū tú。
小团自汲新泉试,凉满松风石铫炉。xiǎo tuán zì jí xīn quán shì,liáng mǎn sōng fēng shí diào lú。

晚莲

洪咨夔

飒然秋入井梧嘶,窗下红蕖始脱泥。sà rán qiū rù jǐng wú sī,chuāng xià hóng qú shǐ tuō ní。
但有意开何论晚,纵无力上不嫌低。dàn yǒu yì kāi hé lùn wǎn,zòng wú lì shàng bù xián dī。
鱼贪芳影机还熟,蝶怕深香路自迷。yú tān fāng yǐng jī hái shú,dié pà shēn xiāng lù zì mí。
更把闲情坚耐着,明年花与屋檐齐。gèng bǎ xián qíng jiān nài zhe,míng nián huā yǔ wū yán qí。

移居西郭重楼

洪咨夔

欲归未办买山资,东寄西存漫一枝。yù guī wèi bàn mǎi shān zī,dōng jì xī cún màn yī zhī。
楼上起楼渠自巧,客中作客我何痴。lóu shàng qǐ lóu qú zì qiǎo,kè zhōng zuò kè wǒ hé chī。
崎岖溪步通虚市,郁屈山蹊护短篱。qí qū xī bù tōng xū shì,yù qū shān qī hù duǎn lí。
不用子猷亲种竹,屋头元有绿猗猗。bù yòng zi yóu qīn zhǒng zhú,wū tóu yuán yǒu lǜ yī yī。

自和

洪咨夔

得寮便住似西资,谁暇安巢更择枝。dé liáo biàn zhù shì xī zī,shuí xiá ān cháo gèng zé zhī。
閤密不妨中酒圣,楼明大好养书痴。gé mì bù fáng zhōng jiǔ shèng,lóu míng dà hǎo yǎng shū chī。
志公分料存刀尺,庞老家风欠笊篱。zhì gōng fēn liào cún dāo chǐ,páng lǎo jiā fēng qiàn zhào lí。
大厦千间宵八尺,傍人莫笑太穷猗。dà shà qiān jiān xiāo bā chǐ,bàng rén mò xiào tài qióng yī。

谨和老人赋梅

洪咨夔

寄得江南驿信来,窥林映水几枝开。jì dé jiāng nán yì xìn lái,kuī lín yìng shuǐ jǐ zhī kāi。
形容绮语空能絮,酬答芳心总已灰。xíng róng qǐ yǔ kōng néng xù,chóu dá fāng xīn zǒng yǐ huī。
厌旧趋新和粉染,夺真弄假点酥裁。yàn jiù qū xīn hé fěn rǎn,duó zhēn nòng jiǎ diǎn sū cái。
纷纷儿女春风恼,却笑诗翁醉打隈。fēn fēn ér nǚ chūn fēng nǎo,què xiào shī wēng zuì dǎ wēi。

谨和老人雪晴

洪咨夔

云屏九折跨三休,公欲行春雪不愁。yún píng jiǔ zhé kuà sān xiū,gōng yù xíng chūn xuě bù chóu。
逗暖流澌鸣暗谷,送晴倒景漾层楼。dòu nuǎn liú sī míng àn gǔ,sòng qíng dào jǐng yàng céng lóu。
似无似有草痕动,半落半开花气浮。shì wú shì yǒu cǎo hén dòng,bàn luò bàn kāi huā qì fú。
婆饼焦声林外起,便从野渡唤横舟。pó bǐng jiāo shēng lín wài qǐ,biàn cóng yě dù huàn héng zhōu。

婆饼焦

洪咨夔

万斛精神一握身,清吭宛转欲飞尘。wàn hú jīng shén yī wò shēn,qīng kēng wǎn zhuǎn yù fēi chén。
鸡才唱后便知晓,燕未来前先得春。jī cái chàng hòu biàn zhī xiǎo,yàn wèi lái qián xiān dé chūn。
惊觉海棠休苦睡,提醒杨柳莫空颦。jīng jué hǎi táng xiū kǔ shuì,tí xǐng yáng liǔ mò kōng pín。
最怜吉语能相报,麦熟同为鼓腹人。zuì lián jí yǔ néng xiāng bào,mài shú tóng wèi gǔ fù rén。