古诗词

胡寅

和子扬云峰留题

胡寅

夙有水云趣,倦游尘土间。sù yǒu shuǐ yún qù,juàn yóu chén tǔ jiān。
冲山为谁秀,几案我江山。chōng shān wèi shuí xiù,jǐ àn wǒ jiāng shān。

题岳麓西轩三绝

胡寅

偶向红尘得此生,岁寒松竹尚多情。ǒu xiàng hóng chén dé cǐ shēng,suì hán sōng zhú shàng duō qíng。
道人亦有生前契,幽处开轩巧见迎。dào rén yì yǒu shēng qián qì,yōu chù kāi xuān qiǎo jiàn yíng。

题岳麓西轩三绝

胡寅

月户风窗悄不扃,静中真乐故难名。yuè hù fēng chuāng qiāo bù jiōng,jìng zhōng zhēn lè gù nán míng。
山泉未识幽人意,自作穿林写壑声。shān quán wèi shí yōu rén yì,zì zuò chuān lín xiě hè shēng。

题岳麓西轩三绝

胡寅

山雨冥蒙久未晴,袖中长笛为君横。shān yǔ míng méng jiǔ wèi qíng,xiù zhōng zhǎng dí wèi jūn héng。
一声吹破浮云色,归去呼船载月明。yī shēng chuī pò fú yún sè,guī qù hū chuán zài yuè míng。

题指南轩二绝

胡寅

老屋萧疏四五椽,瓦炉香冷断诸缘。lǎo wū xiāo shū sì wǔ chuán,wǎ lú xiāng lěng duàn zhū yuán。
客来若问名轩意,莫似维摩但默然。kè lái ruò wèn míng xuān yì,mò shì wéi mó dàn mò rán。

题指南轩二绝

胡寅

轩辕逸驾已旋归,赤水玄珠却背驰。xuān yuán yì jià yǐ xuán guī,chì shuǐ xuán zhū què bèi chí。
南去北来何处是,坐令杨子泣多岐。nán qù běi lái hé chù shì,zuò lìng yáng zi qì duō qí。

示黄冈长老二绝

胡寅

归兴逢山便解颐,上人多思乞留诗。guī xīng féng shān biàn jiě yí,shàng rén duō sī qǐ liú shī。
千岩万壑经行处,他日烦师觅旧题。qiān yán wàn hè jīng xíng chù,tā rì fán shī mì jiù tí。

示黄冈长老二绝

胡寅

落日溪桥伫立时,溪云归尽月生迟。luò rì xī qiáo zhù lì shí,xī yún guī jǐn yuè shēng chí。
溪声漏泄真消息,借问溪翁却不知。xī shēng lòu xiè zhēn xiāo xī,jiè wèn xī wēng què bù zhī。

题上饶半月岩四绝

胡寅

何年落月挂苍山,长似瑶梳插翠鬟。hé nián luò yuè guà cāng shān,zhǎng shì yáo shū chā cuì huán。
拟琢半轮营魄处,莫教如玦只如环。nǐ zuó bàn lún yíng pò chù,mò jiào rú jué zhǐ rú huán。

题上饶半月岩四绝

胡寅

琼楼玉宇匝天开,织女天孙静往来。qióng lóu yù yǔ zā tiān kāi,zhī nǚ tiān sūn jìng wǎng lái。
月姊故应羞老退,谴除私馆堕岩隈。yuè zǐ gù yīng xiū lǎo tuì,qiǎn chú sī guǎn duò yán wēi。

题上饶半月岩四绝

胡寅

每见云端上下弦,遥怜破镜两娟娟。měi jiàn yún duān shàng xià xián,yáo lián pò jìng liǎng juān juān。
愿移此景蟾宫去,日月当令一再圆。yuàn yí cǐ jǐng chán gōng qù,rì yuè dāng lìng yī zài yuán。

题上饶半月岩四绝

胡寅

非关狡兔月中藏,肯与痴蟆饱寸肠。fēi guān jiǎo tù yuè zhōng cáng,kěn yǔ chī má bǎo cùn cháng。
只恐世人嫌冷看,故依云岫掩寒光。zhǐ kǒng shì rén xián lěng kàn,gù yī yún xiù yǎn hán guāng。

题郭伯成画竹月岩寺

胡寅

夫君自是雪霜姿,落笔风生更不疑。fū jūn zì shì xuě shuāng zī,luò bǐ fēng shēng gèng bù yí。
留向岩前弄明月,桂枝相伴影参差。liú xiàng yán qián nòng míng yuè,guì zhī xiāng bàn yǐng cān chà。

题郭伯成画竹道傍人家作雨势

胡寅

可但文翁会写真,典型今见一枝新。kě dàn wén wēng huì xiě zhēn,diǎn xíng jīn jiàn yī zhī xīn。
含风带雨萧然意,共看林宗垫角巾。hán fēng dài yǔ xiāo rán yì,gòng kàn lín zōng diàn jiǎo jīn。

和仁仲春日十绝

胡寅

雪后云收万里天,春从何处著山川。xuě hòu yún shōu wàn lǐ tiān,chūn cóng hé chù zhù shān chuān。
红边绿外无穷思,莫道今年似去年。hóng biān lǜ wài wú qióng sī,mò dào jīn nián shì qù nián。

和仁仲春日十绝

胡寅

气浃高深物物苏,问言还有欠春无。qì jiā gāo shēn wù wù sū,wèn yán hái yǒu qiàn chūn wú。
桃红李白犹闲事,麟凤应来瑞此都。táo hóng lǐ bái yóu xián shì,lín fèng yīng lái ruì cǐ dōu。

和仁仲春日十绝

胡寅

雨细云轻隐隐雷,东君行乐正徘徊。yǔ xì yún qīng yǐn yǐn léi,dōng jūn xíng lè zhèng pái huái。
欲教游客留连醉,须放名花次第开。yù jiào yóu kè liú lián zuì,xū fàng míng huā cì dì kāi。

和仁仲春日十绝

胡寅

莫笑游人冷落时,风光流转不须疑。mò xiào yóu rén lěng luò shí,fēng guāng liú zhuǎn bù xū yí。
去年草色空成恨,今岁花光又满枝。qù nián cǎo sè kōng chéng hèn,jīn suì huā guāng yòu mǎn zhī。

和仁仲春日十绝

胡寅

燕舞方酣莺又啼,草堂春睡日平西。yàn wǔ fāng hān yīng yòu tí,cǎo táng chūn shuì rì píng xī。
枝头有酒寻花去,小雨冥冥渐作泥。zhī tóu yǒu jiǔ xún huā qù,xiǎo yǔ míng míng jiàn zuò ní。

和仁仲春日十绝

胡寅

行春对酒满壶频,乐此春风自在身。xíng chūn duì jiǔ mǎn hú pín,lè cǐ chūn fēng zì zài shēn。
须信壶中春不老,何人作计强留春。xū xìn hú zhōng chūn bù lǎo,hé rén zuò jì qiáng liú chūn。