古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
胡寅
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
和用明梅十三绝
宋
:
胡寅
玉管吹残满地霜,去年遗恨不能忘。
yù guǎn chuī cán mǎn dì shuāng,qù nián yí hèn bù néng wàng。
还来月下呈疏影,先向风前试晚妆。
hái lái yuè xià chéng shū yǐng,xiān xiàng fēng qián shì wǎn zhuāng。
AI赏析
和用明梅十三绝
宋
:
胡寅
寒梅应不是甘棠,我辈为诗岂面墙。
hán méi yīng bù shì gān táng,wǒ bèi wèi shī qǐ miàn qiáng。
便对雪霜矜节操,未妨云雨下巫阳。
biàn duì xuě shuāng jīn jié cāo,wèi fáng yún yǔ xià wū yáng。
AI赏析
和用明梅十三绝
宋
:
胡寅
漫说琼花淮海阳,要知兰蕙不能香。
màn shuō qióng huā huái hǎi yáng,yào zhī lán huì bù néng xiāng。
人间草木如相对,宁遣诗仙引兴长。
rén jiān cǎo mù rú xiāng duì,níng qiǎn shī xiān yǐn xīng zhǎng。
AI赏析
和用明梅十三绝
宋
:
胡寅
醉把天葩嚼蕊香,笔端翻水趁诗狂。
zuì bǎ tiān pā jué ruǐ xiāng,bǐ duān fān shuǐ chèn shī kuáng。
结成却荐和羹鼎,妙手先从锜釜湘。
jié chéng què jiàn hé gēng dǐng,miào shǒu xiān cóng qí fǔ xiāng。
AI赏析
和用明梅十三绝
宋
:
胡寅
公子曾游翰墨场,诗成寒律带春光。
gōng zi céng yóu hàn mò chǎng,shī chéng hán lǜ dài chūn guāng。
杯中竹叶悠悠梦,句里梅花字字芳。
bēi zhōng zhú yè yōu yōu mèng,jù lǐ méi huā zì zì fāng。
AI赏析
和用明梅十三绝
宋
:
胡寅
指数春回驱岁寒,催令花落鼻先酸。
zhǐ shù chūn huí qū suì hán,cuī lìng huā luò bí xiān suān。
要须晴昊开芳草,乱插繁华足意看。
yào xū qíng hào kāi fāng cǎo,luàn chā fán huá zú yì kàn。
AI赏析
和赵庙欲携尊赏残梅二绝
宋
:
胡寅
为惜纷纷作雪飞,忍看桃李便芳菲。
wèi xī fēn fēn zuò xuě fēi,rěn kàn táo lǐ biàn fāng fēi。
小瓶留得春风面,尚可携壶一醉归。
xiǎo píng liú dé chūn fēng miàn,shàng kě xié hú yī zuì guī。
AI赏析
和赵庙欲携尊赏残梅二绝
宋
:
胡寅
离离疏蕊抱寒条,开晚浑疑雪未消。
lí lí shū ruǐ bào hán tiáo,kāi wǎn hún yí xuě wèi xiāo。
风雨助君悭且涩,吹将诗句淡相撩。
fēng yǔ zhù jūn qiān qiě sè,chuī jiāng shī jù dàn xiāng liāo。
AI赏析
碧泉芍药四首
宋
:
胡寅
晕紫层红各自花,翠痕稠叶整还斜。
yūn zǐ céng hóng gè zì huā,cuì hén chóu yè zhěng hái xié。
有情岂必含春泪,自是殷勤管岁华。
yǒu qíng qǐ bì hán chūn lèi,zì shì yīn qín guǎn suì huá。
AI赏析
碧泉芍药四首
宋
:
胡寅
林影溪光风力微,黄鹂隔叶啭还飞。
lín yǐng xī guāng fēng lì wēi,huáng lí gé yè zhuàn hái fēi。
从教万点飘浮去,赖有庭花愿不违。
cóng jiào wàn diǎn piāo fú qù,lài yǒu tíng huā yuàn bù wéi。
AI赏析
三月晦和唐人韵诗云三月正当三十日风光别我苦吟身共君今夜不须寐未到五更犹是春
宋
:
胡寅
一气冲融转大钧,四时舒卷见全身。
yī qì chōng róng zhuǎn dà jūn,sì shí shū juǎn jiàn quán shēn。
若云春向晨钟断,须信诗人未识春。
ruò yún chūn xiàng chén zhōng duàn,xū xìn shī rén wèi shí chūn。
AI赏析
春日幽居示仲固彦冲十绝
宋
:
胡寅
映空微雨不成丝,约勒桃花欲动时。
yìng kōng wēi yǔ bù chéng sī,yuē lēi táo huā yù dòng shí。
争奈东风有情思,晓红轻笑竹边枝。
zhēng nài dōng fēng yǒu qíng sī,xiǎo hóng qīng xiào zhú biān zhī。
AI赏析
春日幽居示仲固彦冲十绝
宋
:
胡寅
碧沙承水漾娇春,弱柳萦烟作浅颦。
bì shā chéng shuǐ yàng jiāo chūn,ruò liǔ yíng yān zuò qiǎn pín。
正好追寻沂上侣,未须攀赠灞桥人。
zhèng hǎo zhuī xún yí shàng lǚ,wèi xū pān zèng bà qiáo rén。
AI赏析
春日幽居示仲固彦冲十绝
宋
:
胡寅
残梅昨日尚盈盈,一夜溪桥风雨声。
cán méi zuó rì shàng yíng yíng,yī yè xī qiáo fēng yǔ shēng。
不是微酸注香蒂,个中幽恨即难平。
bù shì wēi suān zhù xiāng dì,gè zhōng yōu hèn jí nán píng。
AI赏析
春日幽居示仲固彦冲十绝
宋
:
胡寅
人日春愁连上元,薄寒吹雨罩花村。
rén rì chūn chóu lián shàng yuán,báo hán chuī yǔ zhào huā cūn。
传柑说道升平复,梦断鳌灯放五门。
chuán gān shuō dào shēng píng fù,mèng duàn áo dēng fàng wǔ mén。
AI赏析
春日幽居示仲固彦冲十绝
宋
:
胡寅
微茫烟溆见人家,四合青山雨遍遮。
wēi máng yān xù jiàn rén jiā,sì hé qīng shān yǔ biàn zhē。
画出江乡二三月,河豚安得配芦芽。
huà chū jiāng xiāng èr sān yuè,hé tún ān dé pèi lú yá。
AI赏析
春日幽居示仲固彦冲十绝
宋
:
胡寅
花事先从桃李来,海棠红杏即相催。
huā shì xiān cóng táo lǐ lái,hǎi táng hóng xìng jí xiāng cuī。
化工节度重重好,护得山丹最后开。
huà gōng jié dù zhòng zhòng hǎo,hù dé shān dān zuì hòu kāi。
AI赏析
春日幽居示仲固彦冲十绝
宋
:
胡寅
红含宿雨两三枝,净插铜瓶浥注之。
hóng hán sù yǔ liǎng sān zhī,jìng chā tóng píng yì zhù zhī。
不是灵芸初一见,也非迷路武陵时。
bù shì líng yún chū yī jiàn,yě fēi mí lù wǔ líng shí。
AI赏析
春日幽居示仲固彦冲十绝
宋
:
胡寅
晚菘争上碧瑶簪,芥也芳心苦复甘。
wǎn sōng zhēng shàng bì yáo zān,jiè yě fāng xīn kǔ fù gān。
未见菜头论白黑,何人携钵肯同参。
wèi jiàn cài tóu lùn bái hēi,hé rén xié bō kěn tóng cān。
AI赏析
春日幽居示仲固彦冲十绝
宋
:
胡寅
菊本离离趁雨栽,杞根成垄更深培。
jú běn lí lí chèn yǔ zāi,qǐ gēn chéng lǒng gèng shēn péi。
诗人自古无供给,倘有敲门载酒来。
shī rén zì gǔ wú gōng gěi,tǎng yǒu qiāo mén zài jiǔ lái。
AI赏析
总
482
条
«
‹
14
15
16
17
18
19
20
›
»