古诗词

陈宓

风雨过武夷山

陈宓

我与兹山是故人,十年相别意弥真。wǒ yǔ zī shān shì gù rén,shí nián xiāng bié yì mí zhēn。
如何咫尺迷风雨,刚道情亲却不亲。rú hé zhǐ chǐ mí fēng yǔ,gāng dào qíng qīn què bù qīn。

三月芙蓉盛开二十馀花和友人韵

陈宓

芳辰美景最难兼,桃李春风桂子蟾。fāng chén měi jǐng zuì nán jiān,táo lǐ chūn fēng guì zi chán。
百卉并生吾道泰,嘉祥敢恃我师谦。bǎi huì bìng shēng wú dào tài,jiā xiáng gǎn shì wǒ shī qiān。

三月芙蓉盛开二十馀花和友人韵

陈宓

云袖霞衣自等差,天风吹下玉皇家。yún xiù xiá yī zì děng chà,tiān fēng chuī xià yù huáng jiā。
似怜桃李无颜色,来伴姚黄魏紫花。shì lián táo lǐ wú yán sè,lái bàn yáo huáng wèi zǐ huā。

乙丑春旱至四月十六夜雨

陈宓

说梅津漱不濡唇,秧稻堪惊陌上人。shuō méi jīn shù bù rú chún,yāng dào kān jīng mò shàng rén。
昨夜天公一翻手,苍生百万面生春。zuó yè tiān gōng yī fān shǒu,cāng shēng bǎi wàn miàn shēng chūn。

乙丑春旱至四月十六夜雨

陈宓

何处笙歌酒入唇,应惭忍渴望云人。hé chù shēng gē jiǔ rù chún,yīng cán rěn kě wàng yún rén。
朝来顿觉西山黑,农圃欢声总是春。cháo lái dùn jué xī shān hēi,nóng pǔ huān shēng zǒng shì chūn。

和潘舍人

陈宓

不能百里马牛风,千日相思一日逢。bù néng bǎi lǐ mǎ niú fēng,qiān rì xiāng sī yī rì féng。
四月仙舟发漳水,恍然笑语在芙蓉。sì yuè xiān zhōu fā zhāng shuǐ,huǎng rán xiào yǔ zài fú róng。

中夜

陈宓

功名有念心常醒,更鼓无声夜更长。gōng míng yǒu niàn xīn cháng xǐng,gèng gǔ wú shēng yè gèng zhǎng。
天运乾乾同转磨,鬓毛能不几时霜。tiān yùn qián qián tóng zhuǎn mó,bìn máo néng bù jǐ shí shuāng。

荔子

陈宓

不伴人间桃李群,炎曦与傅渥丹匀。bù bàn rén jiān táo lǐ qún,yán xī yǔ fù wò dān yún。
南州几岁供怀橘,北阙何年可献芹。nán zhōu jǐ suì gōng huái jú,běi quē hé nián kě xiàn qín。

荔子

陈宓

天垂甘露绛纱囊,要作南方一味凉。tiān chuí gān lù jiàng shā náng,yào zuò nán fāng yī wèi liáng。
解□世间烦热恼,华峰有藕未能强。jiě shì jiān fán rè nǎo,huá fēng yǒu ǒu wèi néng qiáng。

后堂木

陈宓

红葩翠竹与齐肩,为问霜枝已几年。hóng pā cuì zhú yǔ qí jiān,wèi wèn shuāng zhī yǐ jǐ nián。
一色碧天红烂熳,卧看疑在鉴湖船。yī sè bì tiān hóng làn màn,wò kàn yí zài jiàn hú chuán。

四月中浣流惠亭见

陈宓

谁言红艳占春多,风雨真成一掷梭。shuí yán hóng yàn zhàn chūn duō,fēng yǔ zhēn chéng yī zhì suō。
何似水花秋更好,才逢四月已开荷。hé shì shuǐ huā qiū gèng hǎo,cái féng sì yuè yǐ kāi hé。

四月中浣流惠亭见

陈宓

疾雷不雨卷行云,湖面清风篆玉文。jí léi bù yǔ juǎn xíng yún,hú miàn qīng fēng zhuàn yù wén。
我自得间来卧看,狎人鸥鹭亦成群。wǒ zì dé jiān lái wò kàn,xiá rén ōu lù yì chéng qún。

题永石屏

陈宓

琅玕三尺重南金,风韵仍同绿绮琴。láng gān sān chǐ zhòng nán jīn,fēng yùn réng tóng lǜ qǐ qín。
胸次便如斯壁立,千年不受一尘侵。xiōng cì biàn rú sī bì lì,qiān nián bù shòu yī chén qīn。

题永石屏

陈宓

谁将一段楚天碧,磨向崖心万仞馀。shuí jiāng yī duàn chǔ tiān bì,mó xiàng yá xīn wàn rèn yú。
桥柱不题司马字,兰亭留待右军书。qiáo zhù bù tí sī mǎ zì,lán tíng liú dài yòu jūn shū。

大目寺牡丹

陈宓

行人那得不如狂,谪下仙真衣锦裳。xíng rén nà dé bù rú kuáng,zhé xià xiān zhēn yī jǐn shang。
要识洛阳姚魏色,烦君千里到维扬。yào shí luò yáng yáo wèi sè,fán jūn qiān lǐ dào wéi yáng。

云台寺梅坡

陈宓

不是骚人亲手栽,如何一一作诗媒。bù shì sāo rén qīn shǒu zāi,rú hé yī yī zuò shī méi。
世间那用香如许,应有仙真夜往来。shì jiān nà yòng xiāng rú xǔ,yīng yǒu xiān zhēn yè wǎng lái。

云台寺梅坡

陈宓

树杪风来玉佩轻,仙香飘作世间清。shù miǎo fēng lái yù pèi qīng,xiān xiāng piāo zuò shì jiān qīng。
一枝不许来城市,祇伴高人避世情。yī zhī bù xǔ lái chéng shì,qí bàn gāo rén bì shì qíng。

读史

陈宓

一嘿尽知天下事,片言常得古人心。yī hēi jǐn zhī tiān xià shì,piàn yán cháng dé gǔ rén xīn。
千年成败兴衰迹,只向忠邪两路寻。qiān nián chéng bài xīng shuāi jì,zhǐ xiàng zhōng xié liǎng lù xún。

偶题

陈宓

紫琼润洁墨花香,独坐小窗春昼长。zǐ qióng rùn jié mò huā xiāng,dú zuò xiǎo chuāng chūn zhòu zhǎng。
拈笔题诗随意拙,近来不复省钟王。niān bǐ tí shī suí yì zhuō,jìn lái bù fù shěng zhōng wáng。

问梅

陈宓

孤芳皎皎怕人知,欲近清香远却宜。gū fāng jiǎo jiǎo pà rén zhī,yù jìn qīng xiāng yuǎn què yí。
认得清香端的处,等闲着眼莫相疑。rèn dé qīng xiāng duān de chù,děng xián zhe yǎn mò xiāng yí。