古诗词

陈宓

端午日枫亭道中

陈宓

去家一宿六十里,便作良辰客异乡。qù jiā yī sù liù shí lǐ,biàn zuò liáng chén kè yì xiāng。
觅得菖蒲未成饮,午馀山店索杯尝。mì dé chāng pú wèi chéng yǐn,wǔ yú shān diàn suǒ bēi cháng。

秋日纳凉

陈宓

艳艳银河冷欲流,纤纤新月皎于眸。yàn yàn yín hé lěng yù liú,xiān xiān xīn yuè jiǎo yú móu。
天街已觉清无暑,时有飞萤点缀秋。tiān jiē yǐ jué qīng wú shǔ,shí yǒu fēi yíng diǎn zhuì qiū。

答赵尉

陈宓

殷勤春语数行书,忽忆先贤泣满裾。yīn qín chūn yǔ shù xíng shū,hū yì xiān xián qì mǎn jū。
一饭怜贫犹欲报,交章荐士合何如。yī fàn lián pín yóu yù bào,jiāo zhāng jiàn shì hé hé rú。

答赵尉

陈宓

亲友乡闾恨少逢,多因游宦得从容。qīn yǒu xiāng lǘ hèn shǎo féng,duō yīn yóu huàn dé cóng róng。
他年傥过鸣珂里,只恐飞翰不许从。tā nián tǎng guò míng kē lǐ,zhǐ kǒng fēi hàn bù xǔ cóng。

答赵尉

陈宓

酒遏一杯能养性,肉逾三品反伤饥。jiǔ è yī bēi néng yǎng xìng,ròu yú sān pǐn fǎn shāng jī。
人生饱后无珍味,何用多戕物命为。rén shēng bǎo hòu wú zhēn wèi,hé yòng duō qiāng wù mìng wèi。

偶题

陈宓

愚智纷纷总一丘,身心役役谩多忧。yú zhì fēn fēn zǒng yī qiū,shēn xīn yì yì mán duō yōu。
山林未必胜城市,触处能欢即自由。shān lín wèi bì shèng chéng shì,chù chù néng huān jí zì yóu。

游云台寺观梅

陈宓

满树轻明玉雪香,不容累月驻清芳。mǎn shù qīng míng yù xuě xiāng,bù róng lèi yuè zhù qīng fāng。
似闻天上怜花好,急敕丁神下取将。shì wén tiān shàng lián huā hǎo,jí chì dīng shén xià qǔ jiāng。

游云台寺观梅

陈宓

春风日夜晓清真,不惜天香染世尘。chūn fēng rì yè xiǎo qīng zhēn,bù xī tiān xiāng rǎn shì chén。
寄语山僧休尽扫,石间留取作毡茵。jì yǔ shān sēng xiū jǐn sǎo,shí jiān liú qǔ zuò zhān yīn。

游云台寺观梅

陈宓

回首横枝千万条,可怜烘日欲冰消。huí shǒu héng zhī qiān wàn tiáo,kě lián hōng rì yù bīng xiāo。
谁知寂寞临溪壑,却解和羹荐庙朝。shuí zhī jì mò lín xī hè,què jiě hé gēng jiàn miào cháo。

和方丞

陈宓

人物方今正眇然,哦松依旧志逾坚。rén wù fāng jīn zhèng miǎo rán,ó sōng yī jiù zhì yú jiān。
宁为鸡口羞牛后,孔圣从来耻孰鞭。níng wèi jī kǒu xiū niú hòu,kǒng shèng cóng lái chǐ shú biān。

和方丞

陈宓

平生笔健足神奇,况复高怀与古期。píng shēng bǐ jiàn zú shén qí,kuàng fù gāo huái yǔ gǔ qī。
台阁风流今贰令,不妨时出解颐诗。tái gé fēng liú jīn èr lìng,bù fáng shí chū jiě yí shī。

和方丞

陈宓

夜投官舍鼓逢逢,雨急风喧梦作江。yè tóu guān shě gǔ féng féng,yǔ jí fēng xuān mèng zuò jiāng。
怪得萧然世俗虑,主人高致在轩窗。guài dé xiāo rán shì sú lǜ,zhǔ rén gāo zhì zài xuān chuāng。

感时

陈宓

和戎之计最堪嗟,不以恩威以丽华。hé róng zhī jì zuì kān jiē,bù yǐ ēn wēi yǐ lì huá。
他日渔阳动鼙鼓,只因争取上林花。tā rì yú yáng dòng pí gǔ,zhǐ yīn zhēng qǔ shàng lín huā。

赠枢上人

陈宓

心期极乐三千界,世事怀安二十年。xīn qī jí lè sān qiān jiè,shì shì huái ān èr shí nián。
顾我未能从学道,只将寂寞当幽禅。gù wǒ wèi néng cóng xué dào,zhǐ jiāng jì mò dāng yōu chán。

南安观社会

陈宓

山蔽晴空望自遥,树开小道紫骝骄。shān bì qíng kōng wàng zì yáo,shù kāi xiǎo dào zǐ liú jiāo。
沿溪飞盖传清荫,四野欢声拥海潮。yán xī fēi gài chuán qīng yīn,sì yě huān shēng yōng hǎi cháo。

试潘衡墨

陈宓

胶煤鸾麝号潘衡,老剂尤令举世惊。jiāo méi luán shè hào pān héng,lǎo jì yóu lìng jǔ shì jīng。
点漆未能绳纯黑,令人字字挟霜明。diǎn qī wèi néng shéng chún hēi,lìng rén zì zì xié shuāng míng。

闰月中山行

陈宓

轻寒误透薄罗裳,花面都成睡后妆。qīng hán wù tòu báo luó shang,huā miàn dōu chéng shuì hòu zhuāng。
羲旆过郊曾不驻,始知蜂蝶未为忙。xī pèi guò jiāo céng bù zhù,shǐ zhī fēng dié wèi wèi máng。

和傅倅梅岩之什

陈宓

云间老干几千年,清婉仍推百卉先。yún jiān lǎo gàn jǐ qiān nián,qīng wǎn réng tuī bǎi huì xiān。
铁石心肠能妙赋,广平端似此花然。tiě shí xīn cháng néng miào fù,guǎng píng duān shì cǐ huā rán。

和傅倅梅岩之什

陈宓

照雪凌霜夹径开,谁教千树昔人栽。zhào xuě líng shuāng jiā jìng kāi,shuí jiào qiān shù xī rén zāi。
要将金鼎和羹事,尽付君家岩上梅。yào jiāng jīn dǐng hé gēng shì,jǐn fù jūn jiā yán shàng méi。

和傅倅梅岩之什

陈宓

看花长是盛时来,飞雪从渠到玉杯。kàn huā zhǎng shì shèng shí lái,fēi xuě cóng qú dào yù bēi。
天惜国香尘土涴,故应偏向石间开。tiān xī guó xiāng chén tǔ wò,gù yīng piān xiàng shí jiān kāi。